ASEAN
ÔM GIẤC MỘNG TỰ CHỦ MÀ DIỆT VONG Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: Mattis Thanks Vietnam for Supporting
Sanctions on N. Korea (US News&World Report) Mattis Visiting Indonesia, Vietnam to
Build Relationships (DoD News) What Does Mattis’ ASEAN Trip Say About
Trump’s Asia Policy? (Diplomat) Mattis returns to Asia with eyes on China
(Asia Times) US Defense Secretary Mattis holds meeting
with Retno (AFP) US courts Indonesia, Vietnam to counter
China in Indo-Pacific (Nikkei) ASEAN ÔM GIẤC MỘNG TỰ
CHỦ MÀ DIỆT VONG
Đại-Dương Bộ
trưởng Quốc pḥng James Mattis khởi đầu
chuyến công du Indonesia và Việt Nam 4 ngày kể từ
21-01-2018 sau
khi Chính phủ Donald Trump công bố Chiến lược
An ninh Quốc gia (NSS) và Chiến lược Quốc pḥng
Hoa Kỳ (NDS). Nội
dung chính của NSS "chỉ
định Trung Quốc và Nga là Đối thủ
Chiến lược của Hoa Kỳ nên cần liên minh
với nhiều quốc gia nhằm chống lại
hoạt động bành trướng, bá quyền
của Bắc Kinh và Mạc Tư Khoa". Chiến
lược Quốc pḥng Hoa Kỳ xác định "Hoa
Kỳ cạnh tranh với cường quốc chứ không
phải chủ nghĩa khủng bố". Do
đó, Hoa Thịnh Đốn cần xây dựng hệ
thống đồng minh và đối tác tại Châu Á-Thái
B́nh Dương. Mattis
tuyên bố "bởi v́, duyên hải (bờ
biển) và vị trí chiếm đóng của các nước
trở thành nền tảng cho bất cứ sự
thịnh vượng nào trong khu vực là lư do để
đẩy mạnh các mối quan hệ quốc pḥng".
Duyệt
qua dư luận ở Đông Nam Á dễ thấy
chỉ có Tân Gia Ba hiểu rơ chính sách của Chính
quyền Trump và t́m mọi cách thích ứng thế nào
được lợi nhiều nhất về kinh tế
lẫn quốc pḥng. Các
nước khác vẫn duy tŕ tâm lư tự chủ mà hành
động ngược lại. Quốc
gia duyên hải Đông Nam Á nào, kể cả Hiệp
hội các Quốc gia Đông Nam Á, đều lo sợ
chính sách bành trướng, bá quyền Trung Quốc.
Nhưng, không hành động mà chỉ đ̣i Hoa
Thịnh Đốn phải gia tăng hoạt động
chống Bắc Kinh. Khi
Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền lịch sử
trong Đường 9 Đoạn, chiếm 90% Biển
Nam Trung Hoa, th́ Hà Nội cũng xác nhận chủ
quyền Biển Đông và Manila gọi tên Biển Tây
Phi Luật Tân. Nhưng,
các tuyên bố đó không dựa vào luật pháp
quốc tế quy định trong Công ước Liên
Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS)
mà ba nước đó là thành viên. Khi
Hoa Thịnh Đốn và Hăng Luật Foley Hoag do Luật
sư Paul Reichler, nổi tiếng nhất thế
giới về Luật Biển, phụ trách vụ Manila
kiện Bắc Kinh trước Toà án Trọng tài Thường
trực về Luật Biển (PCA) đă ghi bàn
thắng tuyệt đối hồi 12-07-2016. Mọi
yêu sách chủ quyền biển đảo của
Bắc Kinh đều bị bác bỏ bằng "quyền
chủ quyền" được quy định
trong UNCLOS. Manila
được lợi nhiều nhất v́ đa số các
thực thể địa lư trên Biển Nam Trung Hoa
đều nằm trong EEZ của Phi Luật Tân và khu
vực Băi
cạn Scarborough
được xác định là ngư trường
truyền thống của Phi Luật Tân. Kế
tiếp, Việt Nam lợi được hạng nh́ v́
có khu vực EZZ rộng nhất trong ASEAN. Thủ
đoạn từ chối tham gia các vụ kiện
về "chủ quyền" của Trung Quốc để
duy tŕ t́nh trạng mập mờ mà thủ lợi trên
Biển Nam Trung Hoa đă bị găy đổ. Sau
Phán quyết của PCA, Chính phủ Barack Obama chỉ
vận động được 6 quốc gia lên án
Trung Quốc. Dù
bị Hoa Kỳ thúc giục và giới luật pháp
quốc tế khuyến khích mà ASEAN vẫn từ
chối việc lên án Trung Quốc và không đ̣i
Bắc Kinh tuân thủ Phán quyết của PCA. Đặc
biệt, Tổng thống Rodrigo Duterte không phát huy
thành tích của người tiền nhiệm mà quay 180
độ về với Bắc Kinh. Chiếc phao cứu
sinh này giúp cho Bắc Kinh mạnh dạn tiếp tục
quân-sự-hoá Biển Nam Trung Hoa, tăng cường
sức mạnh quân sự tại hai pháo đài Hoàng Sa
và Trường Sa. Mă
Lai Á, Việt Nam, Thái Lan, Indonesia nghiêng về phía Trung
Quốc tạo điều kiện cho Cambode và Lào rơi
hẵn vào ṿng tay Bắc Kinh làm cho Phán quyết của
PCA mất hiệu lực thực tế. Khu
trục hạm USS Hopper của Mỹ hải hành bên
trong khu vực 12 hải lư của Băi cạn Scarborough
(Panatag, Hoàng Nham) hôm 21-01-2018 được báo Philstar
dẫn lời Phát ngôn viên của Duterte: "Chúng
tôi không muốn trở thành một phần trong
chuyện tranh căi giữa Mỹ và Trung Quốc. Mỹ
chỉ có thể quan tâm đến lợi ích riêng
của họ". Kể
từ năm 1945, Hoa Kỳ tự nguyện bảo
vệ an ninh và an toàn tại Châu Á-Thái B́nh Dương
và không cưỡng đoạt, lấn chiếm lănh
thổ, lănh ải của bất cứ nước nào.
Hoa Kỳ không phê chuẩn UNCLOS, nhưng, vẫn tuân
thủ và cố duy tŕ luật pháp trên biển theo quy
định của UNCLOS. Ngược lại, Bắc Kinh
đă phê chuẩn UNCLOS từ năm 1996 mà vẫn cưỡng
chiếm biển, đảo của Phi Luật Tân,
Việt Nam. Muốn
tự chủ, Manila và Việt Nam phải hành động
chứ không thể dùng lời lẽ khích tướng
để Nội các Chiến tranh của Mỹ dồn
tài nguyên bảo vệ trong khi ASEAN "toạ sơn xem
hổ đấu". Tự
chủ quốc gia không đến từ ước
muốn hoặc khẩu hiệu mà phải kết
hợp trí thông minh, tinh thần dũng cảm, ư chí
bất khuất của toàn dân. Nhật
Bản, Đại Hàn hiện đại về kinh
tế lẫn quân sự vẫn phải liên minh chặt
chẽ với Hoa Kỳ để Trung Quốc không dám
động tới. Nhật Bản từ sau Đệ
nhị Thế chiến, và Đại Hàn sau năm 1953
đă vươn lên từ đống tro tàn chiến
tranh, không mất người lính nào mà quốc gia
vẫn an ninh, ổn định so với sự xáo
trộn triền miên ở Đông Nam Á. Bị
Tổng thống Donald Trump chỉ trích gay gắt về
đóng góp chi phí quân sự chưa đủ, gian
lận thương mại mà NATO, Nhật Bản, Đại
Hàn vẫn sẵn sàng điều chỉnh v́ nhu cầu
bảo vệ chủ quyền là tuyệt đối. Chính
sách ngoại giao đa phương, chiến lược
"Ba Không" của Cộng sản Việt Nam không
ngăn được Trung Quốc khống chế
nền kinh tế, gặm nhấm EEZ, đảo mà
Việt Nam tuyên bố chủ quyền. Chính
sách đồng hoá của Bắc Kinh làm cho bản
đồ Việt Nam lốm đốm như tấm da
beo, báo hiệu nguy cơ diệt vong. Chiến
tranh nóng, chiến tranh lạnh, chiến tranh cấp vùng,
chiến tranh gặm nhấm, chiến tranh tiêu hao,
chiến tranh đồng hoá đều phải chống
triệt để nếu không chủ quyền quốc
gia sẽ đội nón ra đi dẫn tới diệt
vong. Thực
tế, chỉ có cường quốc mới đủ
phương tiện và khả năng khuynh loát nước
nhỏ trong mọi lĩnh vực cuộc sống. Giới
cầm quyền tại các quốc gia ASEAN sẵn sàng nhượng
bộ chủ quyền cho Trung Quốc để đổi
lấy lợi ích kinh tế và chúng sẽ ôm túi
bạc vọt ra nước ngoài bỏ lại đất
nước hàng đống nợ khi thay ngôi đổi
chủ. Chỉ
có đa số dân chúng thấp cổ bé miệng ở
Đông Nam Á phải làm thân trâu ngựa cho Hán Tộc. Vùng
lên hay Cam chịu?
Đại-Dương |