ĐẦU
NĂM 2019: CUỒNG PHONG KINH TẾ ẬP VÀO HOA LỤC
Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: Data
dump illustrates China’s economic challenges (Asia Times) China
slowdown poised to worsen: top IMF economist (Nikkei) China’s
Economic Growth Sinks to 3-Decade Low (Diplomat) U.S.
vs. China -- split trade from technological security (Niikkei) Rising
costs of China’s stimulus addiction (Asia Times) How
Trump has changed America in two years (Guardian) ĐẦU
NĂM 2019: CUỒNG PHONG KINH TẾ ẬP VÀO HOA LỤC Đại-Dương
Chủ
tịch Tập Cận B́nh đă tóm thâu toàn bộ
quyền hành tương đương với bất
cứ Hoàng đế Trung Hoa nào nên rất tin tưởng
vào khả năng thống trị toàn cầu dựa vào
Sáng kiến Đới và Lộ (BRI) nối liền các
Châu Á, Phi, Âu để tung hàng hoá từ “Công xưởng
Thế giới” tới khắp hang cùng ngỏ hẻm
của địa cầu. Và, Thế hệ Mạng di
động Thứ năm (5G) giúp cho Bắc Kinh có
thể biết rơ mọi chính sách và giám sát mọi
hoạt động của bất cứ quốc gia nào
chịu tham gia. Bắc
Kinh tự tin vào số tiền tươi khổng
lồ có thể trám miệng và hủ-hoá giới chính
trị, ngoại giao, truyền thông quốc tế
sẵn sàng tung hô vạn tuế Tập Chủ tịch
và Cộng hoà Nhân dân Trung Quốc (PRC) vĩ đại.
Bắc
Kinh dùng thị trường tiêu thụ 1.4 tỉ người
làm điều kiện buộc các công ty đa quốc,
doanh nhân nước ngoài phải cắn răng
chuyển giao kỹ thuật tiên tiến cho các công ty
Trung Cộng sản xuất hàng hoá và đăng bộ
bằng sáng chế tại Hoa Kỳ. Hệ
thống gián điệp của Bắc Kinh gồm
loại truyền thống lẫn mạng lưới
đă đánh cắp từ thượng vàng đến
hạ cám để bắt kịp hoặc qua mặt các
cường quốc với chi phí thấp và thời
gian ngắn nhất. Tại
bất cứ diễn đàn quốc tế nào, Tập
Cận B́nh vẫn không quên xác định Trung Quốc
là một nước lớn, sẵn sàng dẫn dắt
thế giới về kinh tế, văn hoá, chính
trị. Kiểu
tự tin và ngạo mạn quá mức của nhà
cầm quyền Bắc Kinh buộc các giới chính
trị gia và học giả, truyền thông quốc
tế phải đánh giá lại sức mạnh kinh
tế của Trung Cộng. Kể
từ lúc tiến hành chiến dịch tranh cử năm
2016, Ứng viên Donald Trump đă
vạch trần kiểu “thương mại ăn cướp”
của Trung Cộng và đề ra các biện pháp
trừng phạt kinh tế để buộc Bắc Kinh
phải thay đổi cách hành xử trong mối giao
dịch quốc tế. Tập
Cận B́nh trải thảm đỏ đón Tổng
thống Donald Trump ở Tử Cấm Thành. Đối
với Trump th́ bạn bè tốt đứng dưới
quyền lợi quốc gia dân tộc nên cứ tiến
hành các biện pháp trừng phạt Trung Cộng về
mọi hành vi phá hoại luật pháp trong hệ
thống thương mại quốc tế. Sau một năm
trả đũa kinh tế qua lại giữa Trung
Cộng và Hoa Kỳ đă tạo ra phản ứng dây
chuyền do nhiều quốc gia sợ bị vạ lây. Hiện
giờ, cộng đồng quốc tế đă
nhận thức được tham vọng thống
trị và bành trướng của Bắc Kinh không
chỉ làm hại riêng cho nền kinh tế Mỹ mà
nhiều cường quốc cũng như nhược
tiểu bị rơi vào nguy cơ mất ưu thế
phát triển kinh tế hoặc lọt vào chiếc
bẫy nợ khó hoàn trả của Bắc Kinh. Biện
pháp trừng phạt kinh tế leo thang của Hoa Kỳ
như trận cuồng phong (typhoon) làm rung rinh nền
tảng kinh tế Trung Cộng buộc Bắc Kinh che
đậy bằng các số liệu tuyên truyền. Giới
truyền thống quốc tế đồng loạt loan
tin Cục Thống kê Trung Cộng cho biết tăng trưởng
GDP năm 2018 là 6.6% so với dự đoán 6.5%. Lập
tức, Giáo sư Hướng Tùng Tộ (Xiang Songzuo)
của Đại học Nhân dân Bắc Kinh tiết
lộ trong diễn văn ngày 16/12/2018
“nền kinh tế Trung Cộng đă khựng lại
trong năm 2018 … báo cáo nội bộ của nhóm nghiên
cứu đă cho ra hai con số tăng trưởng
1.67%, hoặc dưới zero”. Kinh
tế gia độc lập Xiang Songzuo ở Thượng
Hải cho biết không thể tin vào thống kê chính
thức. Quan
điểm này phù hợp với thực tại Trung
Cộng. Nợ
công từ 130% GDP năm 2008 đă lên tới 260%,
thất nghiệp 5%, sản xuất và tiêu dùng căng
thẳng suốt 12 tháng, lô hàng điện thoại thông
minh giảm 16%, doanh số ô tô sụt 6%, xuất
cảng sang các thị trường Tân Gia Ba, Đại
Hàn, Đài Loan, Nhật Bản teo tóp trong khi tăng
tại Hoa Kỳ và các quốc gia Đông Nam Á. Hiện
tượng này dễ hiểu v́ các quốc gia phát
triển sợ rơi vào nguy cơ bị phạt do tái
xuất hàng hoá của Trung Cộng. Các quốc gia đang
phát triển hoặc chậm tiến vẫn hy vọng
được Hoa Kỳ châm chước nên tiếp
tục nhận đầu tư từ Bắc Kinh.
Nhằm tránh thuế quan nên thương gia Mỹ mua
nhiều hàng hoá Trung Cộng trong năm 2018. Thực
sự số liệu kinh tế do Cục Thống kê Nhà
nước (NBS) công bố không chính xác: (1) Tất
cả số liệu kinh tế nhà nước và tư
nhân được biên soạn và chế tạo theo nhu
cầu chính trị. (2) Trung ương cũng chẳng
biết rơ số nợ của các tỉnh do cán bộ
địa phương che dấu để tiếp
tục nhận được các gói kích thích. (3)
Nợ bên ngoài ngân hàng do các tổ chức xă hội
đen điều hành rất phổ biến tại
Trung Cộng mà chẳng ai biết được chính xác.
Hiện
tượng “nghiện kích thích” tại Trung Cộng
xuất phát từ kinh điển Mác-Lê-Mao: Đảng
Cộng sản quản lư toàn bộ hoạt động
xă hội. Do
đó, dù cho dưới thời Đặng Tiểu B́nh
th́ Trung Cộng “hé cửa” để thả bọn
lưu manh đi ăn cắp, cướp giựt tài
sản của thiên hạ mà làm giàu và vung tiền lũng
đoạn thế giới qua các hoạt động văn
hoá, ngoại giao, chính trị, kinh tế. Đảng
Cộng sản tịch thu tài sản của địa
chủ, tư bản rồi giao cho cán bộ “quản
lư” thay v́ chia cho dân nghèo như học thuyết Mác. Thực
tế, đấu tranh giai cấp chỉ là cuộc giành
giật miếng đỉnh chung trong giới lănh đạo
của Đảng Cộng sản. Thế hệ sau
giật miếng ăn bằng cách gán cho tội tham nhũng
cho người đi trước. “Tham nhũng
quyền lực” là loại tham nhũng vô-giới-hạn
và bất trị, ngoại trừ môn thuốc cách
mạng lật đổ chế độ. Sau
vụ khủng hoảng kinh tế toàn cầu năm
2008, Bắc Kinh đă bơm tiền xây dựng hạ
tầng cơ sở và tạo công ăn việc làm
nhằm tránh “quả bom thất nghiệp”, nhưng, cán
bộ các cấp lợi dụng t́nh thế này để
mở rộng kinh doanh, ḅn rút ngân sách nhà nước.
Hễ tăng trưởng GDP giảm th́ Tập Cận
B́nh lại bơm thêm vào thị trường hàng trăm
tỉ đô la để chống đỡ tạo ra t́nh
trạng “nghiện kích thích”. Tập
Cận B́nh đang bơm $193 tỉ vào nền kinh
tế Trung Cộng, nhưng, các chuyên gia quốc tế
cho rằng sẽ đẩy nguy cơ “bể bóng”
nhanh hơn. Bắc Kinh quên bài học của Nhật
Bản năm 1990, Đông Nam Á 1997, Nga 1998, Wall Street 2008
do bơm kích thích quá độ tạo ra vụ bể bóng
thị trường. Số
nợ công và tư của Trung Cộng lên tới $34,000
tỉ khiến cho giới đầu tư quốc
tế lo sợ bể bóng do tài sản ngân hàng $9,000
tỉ từ năm 2008 đă lên tới $34,000
tỉ th́ biến động năm 2008 chỉ là cơn
sóng nhỏ. Cựu nữ giáo sư Harvard, Gita Gopinath
nhận xét “tốc độ tăng trưởng GDP
của Trung Cộng nhanh hơn tiên liệu nếu tranh
chấp thương mại tiếp tục”. Nhiều quốc gia trên thế giới đă
nghiêm khắc xem xét, rà soát những khe hở kinh
tế, ngoại giao, chính trị, an ninh khi giao dịch
với Bắc Kinh do khác biệt về quan niệm
mậu dịch tự do. Nền
kinh tế Trung Cộng khó đứng vững v́: (1) Những lợi thế mà Bắc Kinh
lợi dụng và khai thác suốt 40 năm qua sẽ không
c̣n nữa. (2) Dân giàu ở Trung Quốc sẽ
chuyển tiền và tài sản ra nước ngoài
khiến t́nh trạng tham nhũng tái phát. (3) Dân chúng
siết chặt hầu bao để pḥng thân sẽ phá
vỡ kế hoạch kích thích tiêu thụ nội địa.
(4) Chính quyền Trump đ̣i lời hứa cải
tổ kinh tế của Bắc Kinh phải được
kiểm chứng càng làm rơ thực trạng kinh tế
của Trung Cộng. Đại-Dương |