SHINZO
ABE VÀO HANG HÙM BẮT CỌP CON Đại-Dương |
Tài liệu tham khảo: Xi Jinping's awkward relationship with Deng Xiaoping (Nikkei) China Is Buying Distressed Private Companies as Markets Sink (Bloomberg) Japan Scrambles Fighter Jets to Intercept Chinese Spy Plane (Diplomat) Shinzo Abe Says Japan Is China’s ‘Partner,’ and No Longer Its Aid
Donor (NYT) China and Japan show united front on 'free and fair trade' as Xi Jinping
and Shinzo Abe meet in Beijing (Independent) China’s economy stumbles just like ‘flaunt your wealth (Asia Times) Demand for 'Made in Japan' upends strategies for consumer goods (Nikkei) SHINZO ABE VÀO HANG HÙM BẮT CỌP CON Đại-Dương Mục
tiêu của toàn-cầu-hoá nhằm mang lợi ích
tới nhân loại chỉ khi nào từng quốc gia,
mỗi cá nhân phải tuân hành và tôn trọng những
quy luật chung đă kư kết. Cộng
đồng nhân loại đă phát hiện những hành
động áp dụng luật rừng của Bắc
Kinh từ lâu, nhưng, giới lănh đạo trên
thế giới chưa có biện pháp chặn đứng
cụ thể mà vẫn ôm hy vọng Trung Cộng sẽ
thay đổi theo thời gian khiến Chủ tịch
Tập Cận B́nh ngày càng lộng hành. Tổng thống Donald Trump tiến hành biện pháp
“trừng phạt kinh tế” Trung Cộng v́ Bắc
Kinh vi phạm quá nhiều các quy định luật pháp
quốc tế, đặc biệt liên quan đến Tổ
chức Thương mại Thế giới
(WTO), Tổ
chức Sở hữu Trí tuệ Thế giới (WIPO)
và Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật
Biển 1982 (UNCLOS) làm cho
thế giới rơi vào các cuộc khủng hoảng
triền miên. Nhưng,
Trung Cộng và một số học giả quốc
tế cố diễn giải thành “cuộc
chiến kinh tế” rồi cảnh cáo nguy cơ tác hại tới
nền toàn-cầu-hoá, tự do thương mại.
Thậm chí, cáo buộc Chính phủ Trump chủ trương
bế môn toả cảng. Từ đó, Bắc Kinh
trả đũa bằng cách đánh thuế lên hàng hoá
xuất xứ từ Hoa Kỳ mặc dù các nhà sản
xuất không hề vi phạm luật thương
mại quốc tế. Trong
các bài diễn văn, đặc biệt đọc
tại Đại Hội đồng Liên Quốc năm
2018, Tổng thống Donald Trump đă xác định rơ
ràng bản thân chỉ đại diện cho quyền
lợi dân Mỹ, không phải tổng thống của
bất cứ quốc gia nào hoặc toàn cầu.
Tổng thống muốn có một nền thương
mại thế giới b́nh đẳng, công bằng,
hỗ tương, không ai chèn ép bất cứ quốc
gia nào dù nhược tiểu hoặc cường
quốc, dù lớn hay nhỏ. Không một quốc gia nào
có thể cướp đất đai, biển đảo
hoặc quyền-chủ-quyền, quyền tài phán
của nước khác. Đó
chẳng phải là khát vọng chính đáng của loài
người hay sao? Sự
chỉ trích đă lắng xuống phần nào khi Hoa
Kỳ, Gia Nă Đại, Mễ Tây Cơ đă biến
Thoả thuận Thương mại Tự do Bắc
Mỹ (NAFTA) thành
Thoả thuận Gia Nă Đại-Mễ Tây Cơ-Hoa
Kỳ (USMCA); Thoả
thuận Thương mại Hoa Kỳ- Đại Hàn
đă được kư kết; Nhật Bản và Hoa
Kỳ đồng ư tái đàm phán Thoả thuận Thương
mại. Liên Âu (EU) và Hoa Kỳ đồng ư xem xét lại t́nh
trạng phi-thuế-quan. Nội
dung các thoả thuận này theo nguyên tắc: thương
mại tự do, b́nh đẳng, công bằng, hỗ tương
đă phá vỡ nguyên tắc “cùng có lợi=win-win”
được Bắc Kinh cổ vũ và áp dụng
triệt để. Nhóm chữ “win-win” rất mơ
hồ, không công bằng do thiếu hỗ tương nên
nước nghèo, kém phát triển dễ sập vào
kiểu “ngoại giao bẫy nợ”
của Bắc Kinh.
Tổng
thống Trump gia tăng biện pháp trừng phạt kinh
tế làm cho nền kinh tế của Trung Cộng lao
đao buộc phải ra sức chống trả bằng
thuế quan, đồng thời hạ giá đồng nhân
dân tệ và bơm tiền vào nền kinh tế theo mô
h́nh “chiến tranh kinh tế”. Giới
học giả quốc tế thừa nhận Tổng
thống Trump đang trên cơ đối thủ và c̣n
nhiều lợi thế hơn để buộc Tập
Cận B́nh phải chấm dứt các hành vi phá
hoại nền trật tự toàn-cầu-hoá và luật
pháp quốc tế. Tuy
nhiên, Tập Cận B́nh cố nín thở qua sông và
cầu nguyện cho Donald Trump sớm rời Toà Bạch
Ốc nên cùng với một số đại gia thiên
tả trên thế giới bơm tiền làm lũng
đoạn nền chính trị Hoa Kỳ. Bắc Kinh tung
tiền trợ cấp cho 47 công ty ngoài-quốc-doanh
để nắm quyền kiểm soát. Như thế,
Tập Cận B́nh đi ngược chiều với
chủ trương “cải cách và mở cửa”
của Lănh tụ Đặng Tiểu B́nh. Báo
Bloomberg ngày 29 nhận
định rằng các công ty ngoài quốc doanh bắt
buộc phải nhận tiền của nhà nước,
nhưng, họ lo các nhà đầu tư được
nhà nước hậu thuẫn thường không chuyên
nghiệp nên dễ dẫn tới thất bại. Mặc
dù nắm toàn quyền, nhưng, Chủ tịch toàn
diện Tập Cận B́nh đang gặp sự
chống gay gắt trong Đảng, ở hàng ngũ trí
thức và dân chúng về đường lối chính sách
đối ngoại và đối nội. Chính sách
“nhất quốc tam kinh” đă chia Trung Cộng thành
ba nền kinh tế khác nhau: Vùng
duyên hải miền Đông phát triển và mở
cửa gồm các đầu tàu xuất cảng
Quảng Đông, Giang Tô, Chiếc Giang và Thành phố Thượng
Hải nhờ sự đầu tư của ngoại
quốc. Vùng lục địa bị khoá kín khó thông thương
với bên ngoài vẫn chậm tiến và kém phát
triển. Vùng phiên trấn
do Bắc Kinh lấn chiếm làm khu tự trị hành chính
để cầm tù các dân tộc khác. Sáng kiến
Đai và Lộ (BRI) đang bị khựng lại ở
nhiều nơi khiến cho Tập Cận B́nh không
thể tái phân lợi tức mà chẳng bị các
tỉnh duyên hải chống đối quyết
liệt hoặc có thể ly khai. Báo Asia Times ngày 29 tháng 10 cho biết
trong 9 tháng qua, thị trường chứng khoán Thượng
Hải đă mất gần 3,000 tỉ USD và hơn 1,000 tỉ USD ở Thâm Quyến.
Nợ ngầm có thể lên tới 6,000
tỉ USD. Các đầu tàu xuất cảng ở duyên
hải miền Đông bị tŕ trệ. Tập Cận B́nh
không ở vào vị thế áp đảo khi Thủ tướng
Shinzo Abe đến
Bắc Kinh v́ các cuộc nghiên cứu quốc tế cho
thấy tăng trưởng của các nhà máy sản
xuất ở Trung Quốc trong tháng 9-2018 đă giảm
mạnh do nhu cầu trong và ngoài nước sụt
giảm dữ dội. Phó Giám đốc Long Guoqiang
của Trung tâm Nghiên cứu Phát triển Trung Quốc
cho biết “các nhà máy chuyên sản xuất hàng
xuất khẩu sẽ phải cắt giảm sản
xuất, cắt giảm nhân công, thậm chí có thể
đóng cửa. Thủ tướng Abe ở vào thế mạnh
khi tiếp xúc với Tập Cận B́nh và Lư Khắc Cường
đă nói: (1) Chấm
dứt chương tŕnh Hỗ trợ Phát triển Chính
thức (ODA) khoảng 33 tỉ USD suốt 40 năm,
tức cho vay ưu đăi với lăi suất thấp
để Trung Cộng (bắt đầu từ thời
Đặng Tiểu B́nh) xây đường sá, cầu
cống, trạm điện, hải cảng, thương
cảng, cải thiện môi trường. (2) Mở
cửa thị trường Hoa Lục trong lúc mở rộng các hăng mỹ
phẩm, hàng hoá trẻ thơ, thức ăn vặt
ở Nhật Bản để xuất cảng rất
được dân Trung Quốc ưa chuộng. (3) Hợp
tác với Bắc Kinh trong các dự án hạ tầng
tại các quốc gia đang phát triển với điều
kiện tiến hành theo các tiêu chuẩn quốc tế
về minh bạch, bảo vệ môi trường,
khả năng phát triển kinh tế. Nhật Bản có
thể chọn hợp tác trong Dự án Đường
tàu cao tốc thuộc kế hoạch Vành đai Phát
triển Kinh tế Miền Đông Thái Lan trị giá hơn
45 tỉ USD. (4) Không ổn định trên Biển Nam Trung Hoa th́ khó
cải thiện các mối quan hệ. Chúng ta là láng
giềng, đối tác nên hợp tác thay v́ đe
doạ lẫn nhau. V́ lư do nội bộ chính trị mà Tập
Cận B́nh không tỏ vẻ nhượng bộ khi
tiếp xúc với Shinzo Abe nên phải nh́n vào giấy mà
trả lời ngập ngừng. Kết luận:
(1) Trung Cộng đang cần kỹ thuật của
Nhật Bản để thay thế phần nào nhu
cầu khi gặp sự trừng phạt kinh tế
gắt gao của Hoa Kỳ. Tập Cận B́nh sẽ dùng
làm đ̣n bẫy thương lượng với Donald
Trump khi gặp nhau tại G-20. (2) Shinzo
Abe t́m cách mở cửa thị trường Hoa
Lục, đặt điều kiện thương
mại b́nh đẳng, công bằng, có qua có lại, tôn
trọng luật pháp quốc tế. Đ̣i
Bắc Kinh phải giữ ổn định trên
Biển Đông Trung Hoa. Kiềm chế, không cho Bắc Kinh gây
thiệt hại tới các quốc gia đang phát
triển qua các dự án cơ sở hạ tầng. (3)
Tạo điều
kiện thuận lợi hơn khi tái thương lượng
Thoả thuận Tự do Thương mại với Hoa
Kỳ. Đại-Dương |