Rethondes:
Biểu tượng của hai cuộc Đại
Chiến thế kỷ XX
Thanh Hà |
Tướng Foch (thứ ba từ trái sang phải)
trước khi kư Ḥa Ước 11/11/1918.AFP Cách nay 100 năm,
5 giờ 20 sáng ngày 11/11/1918, Ḥa Ước kết thúc
cuộc Đại Chiến I được kư kết
trong một toa xe lửa, tại khu rừng trống
Rethondes, trong rừng Compiègne, vùng Oise. Thế giới
sang trang bốn năm chiến tranh kéo dài, với
những thiệt hại về nhân mạng tàn khốc.
Thời khắc lịch sử đem lại ḥa b́nh
đó cũng chính là điểm khởi đầu
dẫn tới Thế Chiến Thứ Hai. Sau bốn năm
chiến tranh, 18 triệu người thiệt mạng
trong cuộc Đại Chiến 1914-1918. Một triệu
tư những người lính trẻ của Pháp
chết trận. Thiệt hại về phía Đức c̣n
nghiêm trọng hơn với hai triệu binh sĩ tử
vong. Lúc 11
giờ sáng ngày 11/11/1918, Đệ Nhất Thế
Chiến chính thức kết thúc. Mờ sáng cùng ngày, cách
Berlin gần 1000 cây số và cách Paris chưa đầy
100 km, tại khu rừng trống Rethondes, Đức
đầu hàng. Đúng
một tuần lễ trước đó, chính quyền
Berlin cử một chính trị gia lăo luyện là Mathias
Erzberger và nhà ngoại giao Alfred von Oberndorff sang điều
đ́nh với Pháp. Ngày
mồng 8 tháng 11 vào một buổi sáng sớm,
chuyến tàu hỏa chở tướng Foch đại
diện cho quân đội đồng minh gồm Anh,
Mỹ, Canada, Úc, Ư và Nga, dừng lại Rethondes. Đây
là nơi tướng Foch tiếp hai sứ giả Đức.
Đôi bên gặp nhau trong bầu không khí giá lạnh, nơi
một b́a rừng hẻo lánh. Đến
9 giờ sáng, phía Đức hỏi tướng Foch
về những điều kiện của bên thắng
cuộc. Đại diện liên quân trả lời :
"Các ông có muốn đặt được một
bản ḥa ước hay không ? Muốn th́ cho chúng tôi
biết". Phía Đức gật đầu, im
lặng nghe những điều kiện của đối
phương. Tướng Foch ra tối hậu thư cho
Berlin đến ngày 11/11 để hoàn tất mọi
thủ tục cần thiết. Sau 5 giờ
sáng ngày 11/11, tướng Foch cùng với một sĩ
quan cao cấp của Pháp, hai thượng tướng
của quân đội Anh, đại diện cho phe đồng
minh. Phía Berlin gồm ba người, là các ông Mathias
Erzberger, Alfred von Oberndorff và tướng Vanselow của
Hải Quân Đức. Thêm vào đó là hai thông
dịch viên Pháp và Đức. Tất cả chứng
kiến một thời khắc lịch sử. 11 giờ sáng
cùng ngày, Thế Chiến Thứ Nhất chính thức
kết thúc. Khu rừng trống Rethondes năm 1922
được mang tên Allée Triomphale. Năm 1937 một
bức tượng lớn của tướng Foch
được dựng lên chính tại nơi này. Ở
giữa khu rừng Rethondes có một tấm bảng
khắc hàng chữ: "Nơi này ngày 11 tháng 11 năm
1918, những dân tộc tự do đă đánh gục
đế quốc Đức kiêu hănh". Toa tàu có
dấu ân của tướng Foch sau đó được
chuyển về Paris. Nhưng
lịch sử không dừng lại ở đây. Đối
với một phần dân Đức, Hiệp Định
Versailles năm 1919 là viên thuốc đắng, Ḥa Ước
11 tháng 11 là một sự sỉ nhục. Adolf Hitler nung
nấu hận thù. Năm 1940
khi bắt Pháp đầu hàng, lănh đạo phát xít
Đức đă chọn chính toa tàu năm xưa có
dấu ấn của Foch trong khu rừng trống Rethondes
là nơi để kư hiệp định với Paris nhưng
Pháp là bên thua cuộc. Hitler ra
lệnh đưa toa tàu nơi quân đội đồng
minh đă buộc nước Đức kư Ḥa Ước
năm 1918 từ Paris trở lại Rethondes. Ngày 21 tháng
6 năm 1940, Hitler bước lên toa tàu, ngồi vào
đúng chiếc ghế của tướng Foch năm nào
nhưng rồi đă rời khỏi bàn đàm phán trước
khi hiệp định được kư kết một
ngày sau đó. Từ đó
tới nay, chưa một lănh đạo Đức nào
đặt chân đến Rethondes. Phải đợi 100
năm sau kết thúc Thế Chiến Thứ Nhất,
thủ tướng Angela Merkel mới là nguyên thủ
Đức đầu tiên trở lại khu rừng nơi
đă kết thúc và cũng là điểm khởi đầu
của chiến tranh trong thế kỷ XX. Thế Chiến I : Paris ghi nhận công lao người
lính châu Á
Thu Hằng
Ngọn lửa tưởng niệm Người lính
vô danh dưới chân Khải Hoàn Môn, ảnh chụp
ngày 07/11/2018.REUTERS/Charles Platiau Ngày
09/11/2018, lần đầu tiên công lao của khoảng
400.000 người châu Á sát cánh cùng quân đội Pháp
trong Thế Chiến thứ nhất đă được
tưởng niệm dưới chân Khải Hoàn Môn
(Paris), gần ngọn lửa người lính vô danh. Từ lâu
không được chú ư so với đóng góp của
người châu Phi, công lao, đóng góp của những
người lính châu Á đă được ghi công
tại lễ tưởng niệm chiều tối
09/11/2018, theo sáng kiến của Hội đồng
Cấp cao người châu Á tại Pháp (Haut Conseil des
Asiatiques de France, HCAF) với sự có mặt của phát
ngôn viên chính phủ Benjamin Griveaux và một số nhà
ngoại giao. Lính t́nh
nguyện Trung Quốc, An Nam, Ấn Độ được
điều động khắp nước Pháp để
bù đắp t́nh trạng thiếu hụt nhân công
tại các nhà máy, bốc dỡ tầu hàng, đào
chiến hào, sửa chữa đường, rà phá ḿn
trên chiến trường, thu xác lính tử trận. Theo AFP, có
khoảng 140.000 người Trung Quốc, 100.000 người
Đông Dương (Cam Bốt, Lào, Việt Nam) và
khoảng 140.000 người Ấn Độ (trong đó
có 90.000 lính chiến đấu ngoài mặt trận)
được điều ra chiến trường phía
Tây nước Pháp. Những con người này bị
quản lư với bàn tay sắt trong giai đoạn
Thế Chiến thứ nhất. Pháp là nước
đầu tiên hướng đến Trung Quốc v́,
giống như Anh, Pháp có nhiều khu nhượng địa
tại quốc gia châu Á này. Sau một thời gian đàm
phán căng thẳng, Pháp mở một chi nhánh tuyển
quân đầu tiên ở Trung Quốc vào năm 1916,
trong đó có tỉnh Sơn Đông (bờ biển phía
đông) và một số tỉnh lân cận Hà Bắc,
Giang Tô. Một thành viên trong phái đoàn đàm phán
nhận xét rằng « Rụt rè, tráng kiện, dai
sức và dễ bảo, công nhân phương Bắc
sẽ thích nghi được với khí hậu của
chúng ta và những công việc dù nặng nhọc ». Theo bà Ma Li,
nhà sử học người Pháp gốc Hoa, khoảng
37.000 người Trung Quốc được Pháp
tuyển dụng, trong đó có 10.000 người
được điều đến miền Bắc nước
Pháp. Phía Anh tuyển từ 93.000 đến 95.000 người,
cũng đóng quân ở miền Bắc. Phần
lớn trong số họ bị mù chữ, là người
nghèo, nông dân không đất, t́nh nguyện đi lính «
v́ được trả lương ». Điều
kiện sống khắc khổ Vẫn theo
sử gia Ma Li, ngay tại Pháp, nghiệp đoàn CGT đă
đấu tranh cho lao động châu Á có mức lương
tương xứng với người lao động Pháp
và trong hợp đồng phải nêu rằng « lính
thợ Trung Quốc không được đưa ra
tiền tuyến ». Tuy nhiên, ở chiến trường
miền Bắc, họ đóng quân gần một
mặt trận, nằm trong khu vực oanh kích và «
họ rà phá ḿn mà không có chút kinh nghiệm nào ».
Điều này vi phạm rơ ràng hợp đồng lao
động. Thêm vào đó là điều kiện
sống và thời tiết khắc khổ : giá lạnh,
thiếu ăn, bệnh dịch, chậm lương… v́
vậy đă xảy ra nhiều cuộc nổi dậy
song bị đàn áp thẳng tay. Quan hệ
giữa lính châu Á và người dân Pháp cũng căng
thẳng, đặc biệt kể từ năm 1917,
bộ tham mưu sử dụng người Trung Quốc
và Đông Dương để ngăn chặn
nhiều cuộc biểu t́nh. Năm 1922,
ít nhất 2.000 người Trung Quốc chọn ở
lại Pháp, trong đó khoảng một nửa dần
phân tán khắp châu Âu trước năm 1925. Vậy
bao nhiêu người Trung Quốc đă thiệt mạng
trong Thế Chiến thứ nhất ? « Không ai có
thể trả lời được câu hỏi này »,
theo nhận định năm 2014 của ông Dominique
Guyot, cựu phụ trách một Ủy ban Lịch sử
theo khởi xướng của bộ Lao Động Pháp.
Ông cho rằng « c̣n phải nghiên cứu về giai
đoạn nhập cư này, thời kỳ mà người
lao động phải sống trong điều kiện
không chấp nhận được và phi nhân tính ». |