Chánh trị gia Âu Mỹ có lúc sai lầm TC,
nay đă thức tỉnh thấy TC là mối nguy
muốn bành trướng qua Liên Âu.
Sau Chiến tranh
lạnh, chính khách Liên Âu lấy tiền thuế
của nhân dân, lấy sáng kiến, phát minh tâm
huyết của nhân dân ḿnh đem giúp cho TC trổi
dậy. TC vươn
lên thành đối thủ đáng gờm của Âu
Mỹ. Mấy chục năm sau TC nên vóc nên h́nh
trở thành đệ nhị siêu cường thế
giới. TC muốn khống chế Âu Mỹ. Mỹ
đă đối đầu TC trước. Măi cả
chục năm sau Liên Âu mới thấy ra có thể “chết
bởi TC”. Nhưng
khi Liên Âu khôn ra, thấy được TC th́ con
chồn TC đă no nóc nhưng nó không chạy trốn mà
chui sâu vào Liên Âu, vào nước Ư đại lợi,
khiến Liên Âu chống đối thêm khó khăn và
phần nào bị chia rẽ.
Dù trễ c̣n hơn không, Liên Âu bắt đầu
chống TC đă ăn của Liên Âu mà c̣n đá bát
hại Liên Âu nữa. Tin đài phát thanh quốc tế
Pháp RFI loan tải, “Hôm nay, 26/03/2019,
ba lănh đạo quan trọng nhất của châu Âu,
tổng thống Pháp Emmanuel Macron, thủ tướng
Đức Angela Merkel và chủ tịch Ủy Ban Châu Âu
Jean-Claude Juncker họp với chủ tịch Trung
Quốc Tập Cận B́nh tại Paris…”
để chứng tỏ “theo nhận định
của hăng tin AFP, sự “đoàn kết châu Âu thành
một khối để đối đầu với
Trung Quốc, một quốc gia mà kể từ nay
Ủy Ban Châu Âu xem là một «đối thủ mang tính
hệ thống».
Trước đó hôm 19-03-2019, Liên Âu cho phép Liên
Hiệp Âu Châu «khép cửa» các dự án sử
dụng tài chính công của châu Âu đối với
những doanh nghiệp nước ngoài nào thuộc
những nước cũng khép cửa với Âu châu.
Qui định này đáp trả Trung Quốc đă
từ lâu dựng lên nhiều rào cản, như
buộc phải có trụ sở tại nước
sở tại hay như phải thành lập doanh
nghiệp liên doanh hoặc phải chuyển nhượng
kỹ thuật khi làm ăn ở TQ. Kết quả là các
doanh nghiệp châu Âu chỉ có được 10 tỷ
euro hợp đồng mỗi năm ngoài Liên Hiệp.
Báo Les Echos cho biết quyết tâm củng cố các công
cụ pháp lư để pḥng vệ này của Liên Âu
gặp không ít phản đối từ nội bộ.
Nhiều thành viên Nam Âu và Trung Âu phản đối
mạnh mẽ v́ lo ngại mất đi nguồn đầu
tư Trung Quốc mà họ cho là quư giá, có thể
lấp khoảng trống trong đầu tư của Âu
châu.
Đó là chưa nói nước Ư đi trực
tiếp với TC, trong việc nhận làm đầu
cầu cho chiến lược Một Vành Đai,
Một Con Đường của TC.
Ư không tham khảo với Liên Âu, không bàn bạc
với Liên Âu dầu Ư là thành viên chánh thức
của tổ chức Liên Âu.
Việc TC chui vào Ư tạo sự chia rẽ trong nội
bộ Liên Âu.
TC c̣n làm hại Liên Âu về kinh tế, thương
mại như Mỹ đă từng báo động đỏ
qua quyển sách “Chết Bởi TQ”. Báo Les Echos chuyên
về kinh tế của Pháp báo động «Tệ buôn
hàng nhái không ngừng gia tăng» mà TC là chế độ
đứng đầu tuồn hàng qua Liêu Âu. Theo số
liệu của Tổ Chức Hợp Tác và Phát
Triển Kinh Tế (OCDE), nạn kinh doanh hàng nhái lên
đến 510 tỷ đô la trong năm 2016, chiếm
đến 3,3% thương mại toàn cầu. OCDE cho
rằng hiện tượng này không những không
ngừng lan rộng tầm mức, mà có khả năng
đă bị đánh giá thấp.
TC làm và tuồn hàng
nhái đủ các loại, đủ các ngành qua Liên Âu: từ giầy dép, mỹ phẩm, đồ chơi
cho đến cả các linh kiện rời, các sản
phẩm hóa chất và tin học như điện
thoại, pin, qua cả những ḍng sản phẩm
thời trang cao cấp… Điều
làm cho OCDE lo lắng nhất là hiện tượng làm
nhái thuốc men, thực phẩm, nước giải khát
và trang thiết bị y khoa có thể gây ra nhiều
rủi ro nghiêm trọng cho sức khỏe và an ninh công
cộng. Theo
bảng xếp hạng của OCDE, Trung Quốc đứng
đầu bảng các quốc gia xuất cảng hàng nhái.
Hồng Kông xếp hạng hai trên Thổ Nhĩ Kỳ,
và Singapore. Các quốc gia nạn nhân chủ yếu là các
nước giầu, như Hoa Kỳ (24%), Pháp (16,6%), Ư
(15,1%), Thụy Sĩ (11,2%) và Đức (9,3%).
Liên Âu bây giờ đă thấy nguy cơ chết v́
chiến lược bành trướng, tham vọng bá
quyền của TC. Tờ nhật báo lớn của Pháp
Le Monde ghi nhận, sau bốn thập kỷ mở
cửa phát triển kinh tế làm đảo lộn
khung cảnh thế giới, gần đây «trên trường
quốc tế, Trung Quốc ngày càng thể hiện
một bộ mặt đ̣i hỏi hống hách…». Thái
độ đó khiến Hoa Kỳ khó chịu phải
ra tay. Bằng chứng là các cuộc đối đầu
giữa Washington và Bắc Kinh trên hồ sơ thương
mại cũng như các vấn đề khác đang
diễn ra. Đó là lời khen quư hiếm ít khi báo Pháp
dành cho chánh quyền TT Trump.
C̣n về phần Liên Âu, Le Monde trong bài xă luận cho
rằng Âu châu «ở thế trên đe dưới búa,
bản thân châu Âu cũng là mục tiêu của các tham
vọng Trung Quốc». Xă luận Le Monde nhấn
mạnh, «Liên
Hiệp phải bày tỏ một chính sách chung đối
với Trung Quốc, gắn lợi ích công nghiệp
với vấn đề an ninh».
Trong khi đó để đối phó với Trung
Quốc các nước thành viên trong Liên Hiệp Châu Âu
lại hành động tản mát. Trung Quốc khai thác
sự chia rẽ đó. Một thí dụ mới
nhất: Ư vừa
trở thành nước đầu tiên trong nhóm G7 đă
sẵn sàng chấp nhận dự án «con đường
tơ lụa mới» của Trung Quốc khiến
Bruxelles rất bực bội.
C̣n Pháp th́
cảm nhận và thấy rơ bị TC thọc vào sân
sau là Phi Châu. Pháp ư thức rơ đó là mối nguy
cho nước Pháp.
Báo Le Figaro có bài tổng thống Pháp «Macron
đến Djibouti để ngăn chặn ảnh hưởng
ngày càng lớn của Trung Quốc». Đă 9 năm nay
chưa một vị tổng thống Pháp nào tới
Djibouti, một đối tác lịch sử của nước
Pháp. Dù là một quốc gia nhỏ bé, chỉ rộng
23.000 km2 và 900 ngàn dân, nhưng Djibouti
có một vị trí chiến lược quan trọng v́
nằm trên trục giữa Địa Trung Hải và
Ấn Độ Dương,
có các tuyến đường hàng hải trọng
yếu như kênh Suez, eo
biển Malacca, hay Bab el-Mandeb.
Nhưng điều quan trọng hơn mà Le Figaro nêu
ra đó là: «đà gia tăng ảnh hưởng
của Trung Quốc tại Djibouti». TC đă dùng bẫy
nợ để siết đất làm một «trại
lính thế giới» với việc đặt tại
Djibouti căn cứ quân sự đầu tiên của
họ ở nước ngoài có khả năng đồn
trú cho 10 ngàn quân và họ c̣n dự tính làm thêm căn
cứ thứ 2 tại đó.
Tháng trước bộ trưởng Bộ Quân Lực
Pháp, Florence Parly, cùng tháp
tùng tổng thống Macron tới Djibouti lần này,
đă tuyên bố: «Chúng
tôi quyết tâm ngăn chặn sự gia tăng ảnh
hưởng (Trung Quốc)».
Djibouti cũng là nơi có căn cứ quân sự chính
của Pháp tại Châu Phi. Djibouti cũng là nước
duy nhất của Phi châu có thỏa thuận quốc pḥng
với Pháp. Chuyên gia Pierre Razoux, Giám đốc Viện
nghiên cứu thuộc Trường Quân sự Pháp (Irsem)
được Le Figaro trích dẫn, khẳng định:
«Điều trọng yếu với Pháp là
phải giữ lại sự hiện diện quân sự
tại Djibouti để bảo đảm an ninh eo
biển Bab el-Mandeb».
Le Figaro nhận định: «Emmanuel
Macron, cùng đi có nhiều lănh đạo doanh
nghiệp, dường như quyết tâm không để
Djibouti đối mặt tay đôi Trung Quốc».
Tương tự như với Djibouti, Ethiopia
đang mong muốn đa dạng hóa các mối quan
hệ để không bị lệ thuộc duy nhất vào
người Trung Quốc. Tại Addis-Ababa, bộ trưởng
Bộ Quân Lực Florance Parly sẽ kư thỏa thuận
quốc pḥng, tăng cường hợp tác để
thành lập binh chủng hải quân cho Ethiopia, dù nước
này không có biển, theo Le Figaro./. (VA)
|