LỘ TR̀NH
DUY NHẤT CỦA CÁC QUỐC GIA DUYÊN HẢI TRÊN SCS Đại-Dương
|
Tài
liệu tham khảo: Reaffirming and Reimagining America’s
Alliances (US State Department) South China Sea: US, Japan and Indonesia
ramp up pressure on Beijing (SCMP) An Alliance of Autocracies? China Wants
to Lead a New World Order (NYT) Philippines sends fighter aircraft over
Chinese vessels in South China Sea (Nikkei) Philippine fighter aircraft’s flybys
over Chinese fishing boats in South China Sea ‘risky’: experts (Global
Times) Blinken tells NATO allies they don’t
need to choose US or China (Aljazeera) David vs Goliath: How Space-Based Assets Can Give Taiwan an Edge (Diplomat) LỘ TR̀NH DUY
NHẤT CỦA CÁC QUỐC GIA DUYÊN HẢI TRÊN SCS Đại-Dương
Trung
Quốc bắt đầu gia tăng hoạt động
quân sự trên Biển Nam Trung Hoa (SCS) sau khi biết
chắc Ứng viên Joe Biden đă chính thức trở thành
Tổng thống thứ 46 của Hợp Chúng Quốc
Hoa Kỳ. Thứ
nhất, Bắc Kinh tăng cường mối đe
doạ tấn công Đài Loan và hai nhóm đảo Pratas
(Đông Sa) và đảo Thái B́nh (Itu Aba) do Đài
Bắc trấn đóng trong Nhóm đảo Hoàng Sa
(Spratly Islands, Nam Sa). Thứ
hai, Bắc Kinh tiến hành cuộc tập trận
Hải quân quy mô trên SCS suốt một tháng kể
từ 1 tháng 3 năm 2021. Thứ
ba, Bắc Kinh ban hành Lệnh bắn đạn thật
vào tàu bè nước ngoài đi vào vùng biển
“chủ quyền Trung Quốc”. Thứ
tư, Bắc Kinh cho hơn 200 tàu cá thuộc Lực lượng
Dân quân Biển neo đậu tại Đá Ba Đầu
(Whitsun Reef, Ngưu Ách Tiêu) với lư do trú băo. Có
thể Bắc Kinh chuẩn bị để xây đảo
nhân tạo? Thứ
năm, Bắc Kinh tiếp tục xây thêm kiến trúc quân
sự trên đảo Vành Khăn. Chủ
trương của Trung Quốc trên Biển Nam Trung Hoa
ngày càng lộ liễu mặc dù vẫn cố gắng
mô tả các hoạt động đó đều
hợp pháp trên “vùng biển lịch sử”, vốn
không có quy định trong Công ước Liên Hiệp
Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNLOS). Bắc
Kinh bác bỏ Phán quyết ngày 12/07/2016 của Toà án
Trọng tài Thường trực về Luật Biển
(PCA) liên quan đến yêu sách chủ quyền của
Trung Quốc trên SCS dù nước này là thành viên
của UNCLOS. Mọi quyết định của Ṭa
được gọi là Phán quyết, mang tính bắt
buộc đối với tất cả các bên tham gia
vụ kiện, và phải được thực thi
ngay. Do từ chối tham gia nên Bắc Kinh không thi hành
Phán quyết mà chẳng bị chế tài. Tổng
thống Joe Biden và Chính phủ Mỹ chỉ quan tâm
đến dân chủ, nhân quyền, thay đổi khí
hậu nên mối quan hệ trong Minh ước Bắc
Đại Tây Dương (NATO) và Ấn Độ-Thái
B́nh Dương tự do và rộng mở chỉ có trên
phương diện lư thuyết. Đài
Loan ở trong vị thế nguy hiểm nhất, nhưng,
được Đạo luật Đài Loan (Taiwan Act),
Đạo luật Sáng kiến Bảo vệ và Tăng
cường Đồng minh Quốc tế Đài Loan
(TAIPEI Act) vào 27/03/2020 của Hoa Kỳ song song với nâng
cao vị thế ngoại giao cho Đài Bắc. Hoa
Kỳ cũng bán và viện trợ cho Đài Loan
nhiều loại vũ khí hiện đại nhằm
chống sự xâm lăng từ Trung Quốc. Chính
quyền Donald Trump đă chuẩn bị bán công nghệ
tàu ngầm nguyên tử cho Đài Loan. Như thế,
Đài Bắc có đủ phương tiện cầm
chân cuộc tấn công quân sự chờ tiếp
viện. Các
quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) ít được quan tâm
hơn v́ cách xa Hoa Lục và do thái độ lấp
lửng của họ trong mối quan hệ với Trung
Quốc lẫn Hoa Kỳ. Do đó, vị thế của
các quốc gia duyên hải Đông Nam Á trong Biển Nam
Trung Hoa bấp bênh hơn, đặc biệt Việt
Nam, Phi Luật Tân, Mă Lai Á, Brunei. Cộng
đồng Kinh tế ASEAN (AEC) coi trọng mối quan
hệ kinh tế với Trung Quốc hơn an ninh
quốc gia nên mắc phải sai lầm: (a) Ngoại
trừ Tân Gia Ba, các quốc gia Đông Nam Á đều
bị thâm hụt mậu dịch với Trung Quốc mà
thặng dư thương mại với Hoa Kỳ.
Hầu hết AEC đều trở thành băi phế
thải và nơi tiếp nhận công nghệ lỗi
thời, độc hại, ô nhiễm môi trường
và sản phẩm bị lỗi của Trung Quốc. Bắc
Kinh chi phối nền kinh tế AEC thông qua Cộng đồng
người Hoa. Chỉ có hai nhà lănh đạo ở
Đông Nam Á đă phá vỡ mưu đồ “đồng
hoá tiệm tiến” của Trung Quốc. Từ
năm 1956, Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm đă
cấm ngoại kiều làm 13 nghề chi phối đến
kinh tế quốc gia. Bắt buộc Hoa Kiều phải
nhập Việt tịch, nếu không muốn bị
trục xuất, giải tán năm Bang người Hoa
để cá nhân tiếp xúc trực tiếp với viên
chức chính quyền. Buộc 162 trường người
Hoa dạy theo chương tŕnh hoàn toàn bằng
tiếng quan thoại phải đổi sang Việt
Ngữ do Hiệu trưởng người Việt điều
khiển và học tiếng Hoa không quá 6 giờ/tuần
nhằm . Việc đề cao Việt Ngữ khiến
đa số dân Việt không thể giao thiệp
trực tiếp với Tây Phương làm chậm
sự hiểu biết mới lạ từ các quốc
gia tiên tiến ở Phương Tây. Cộng
hoà Tân Gia Ba tuyên bố độc lập năm 1965
với 76% gốc Trung Hoa. Thủ tướng Lư Quang
Diệu buộc mọi người phải nói và
học tiếng Anh làm ngôn ngữ chính thức. Nhờ
thế giới trẻ có cơ hội học hỏi Tây
Phương nhanh chóng và chính xác tạo điều
kiện trở thành một trong Tứ Hổ dũng mănh
nhất ở Châu Á. Ngoại
trừ Tân Gia Ba, các quốc gia Đông Nam Á đều
có Cộng đồng Hoa Kiều hoạt động như
“Đội quân Thứ năm” của Trung Quốc chi
phối toàn bộ sinh hoạt quốc gia. Đâu là sinh lộ cho các quốc gia duyên hải
Đông Nam Á? Thứ
nhất, cần xác định lợi/hại của
cạnh tranh địa-chính-trị giữa hai siêu cường
Hoa Kỳ và Trung Quốc trên SCS: (a) Các quốc gia duyên
hải Đông Nam Á (kể cả Indonesia và Tân Gia Ba) không
thể đứng ngoài khi chiến tranh bùng nổ
giữa hai cường quốc biển. (b) Cả Đông
Nam Á khó đứng bên lề Đệ nhị Thế
chiến mà được an toàn. Vũ khí ngày đó c̣n
ít tàn phá hơn bây giờ. Nên đặt câu hỏi
“ai có khả năng bảo vệ các quốc gia duyên
hải: Hoa Kỳ hay Trung Quốc”? (c) Đứng bên
ngoài là giấc mơ không bao giờ thành sự
thật. Thứ
hai, được ǵ, mất ǵ khi tàn cuộc: (a)
Thể chế dân chủ sẽ tạo điều
kiện xây dựng một chế độ tam quyền
phân lập để bảo vệ quyền lợi
quốc gia, cũng như cho từng công dân; tái
thiết nhanh chóng và hài hoà, tránh chiến tranh, ít xung
đột. Trái lại, sau Đệ nhị thế
chiến chấm dứt th́ Việt Nam, Campuchia, Lào,
Miến Điện rơi vào các cuộc chiến tranh
chính trị, kinh tế, văn hoá triền miên, đẫm
máu giữa họ với nhau hoặc lẫn các láng
giềng cho tới năm 1989 khi Quân đội Cộng
sản Việt Nam rút khỏi Xứ Chùa Tháp. (b) Du kích
quân Cộng sản tiếp tục chiến tranh tại
Mă Lai Á và Phi Luật Tân (hiện giờ tàn dư
cộng sản vẫn c̣n ở Phi Luật Tân). (c)
Việt Nam rơi vào cảnh nồi da nấu thịt
theo lệnh Bắc Kinh cho tới khi Cộng sản
thống trị toàn bộ đất nước năm
1975. (d) Nạn đói ở Việt Nam kéo dài sau năm
1975, chiến tranh sắc tộc tại Myanmar như
chiếc bóng thần chết. (e) Thái Lan, Mă Lai Á, Phi
Luật Tân, Brunei, Indonesia thoát khỏi bóng ma Trung
Quốc nên ít bị khủng hoảng nghiêm trọng như
các quốc gia bị ảnh hưởng chính trị
của Bắc Kinh. Thứ
ba, nên tách các nhóm tân ṭng như Việt Nam, Campuchia, Lào,
Myanmar ra khỏi ASEAN v́ họ chỉ làm tay sai cho
Bắc Kinh tạo t́nh trạng lũng đoạn trong
tổ chức, đặc biệt trong vấn đề
SCS. Bất cứ quyết định hợp lư nào liên
quan đến hoạt động trên Biển Nam Trung
Hoa đều bị họ phủ quyết theo đúng
chính sách của Bắc Kinh. Tranh chấp chủ quyền trên Biển Nam Trung Hoa
cần phải được giải quyết thoả
đáng dựa vào UNCLOS Thứ
nhất, các quốc gia duyên hải lẫn Trung Quốc
đều xác định chủ quyền biển trái
với các quy định trong Công ước Liên
Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982.
Lấy UNCLOS làm kim chỉ nam để xác định
chủ quyền và quyền-chủ-quyền và
quyền-tài-phán trên Biển. Đầu tiên, các
quốc gia duyên hải Đông Nam Á đều là thành
viên của UNCLOS nên và phải ngồi lại với
nhau để thống nhất các quyền pháp định
mà t́m giải pháp cho các vùng chồng lấn. Thứ
hai, từ đó tổ chức hợp tác chung về
khai thác tài nguyên thiên nhiên, hợp tác bảo vệ an
ninh chung, xây dựng lực lượng quân sự chung
như một liên minh chống ngoại xâm. Thứ
ba, ai cũng khăng khăng “bảo vệ quyền
lịch sử” không những trái với UNCLOS mà c̣n
mang lại lợi thế cho các cường quốc có
tham vọng thống trị. Thứ
tư, phải liên minh với các quốc gia tôn
trọng tự do, dân chủ, nhân quyền. Xa lánh các
quốc gia độc tài đảng trị hoặc cá
nhân độc tài. Thứ
năm, tự chủ, độc lập, xây dựng
lực lượng quân sự mạnh như Nhật
Bản và Đại Hàn để sẵn sàng phối
hợp hoạt động với Hoa Kỳ mới mong
bảo vệ, duy tŕ được chủ quyền
biển đảo được quy định trong
UNCLOS. Đồng thời, bắn tiếng với
Bắc Kinh “tôi có đồng minh vượt
trội” để bảo vệ quyền lợi
hợp pháp trên biển. Giao thương trên nguyên tắc b́nh đẳng Thứ
nhất, hợp tác kinh tế, kỹ thuật cấp vùng
để bảo vệ quyền lợi kinh tế khi
giao thương với bên ngoài. Chỉ giao thương
với các quốc gia thực tâm hỗ trợ cho
nền kinh tế “khối duyên hải”. Tuyệt
đối tránh giao thương với các quốc gia gây
thâm hụt mậu dịch. Không làm băi phế thải
công nghệ cho các nước khác, kể cả cường
quốc. Thứ
hai, tiếp nhận chuyển giao kỹ thuật tiên
tiến để buộc các chuyên gia quốc nội
phải nâng cao tŕnh độ khoa học kỹ
thuật thay v́ chỉ lo sao chép và ăn cắp của
người khác. Cần học kinh nghiệm từ Tân
Gia Ba, Đại Hàn, Nhật Bản về cách đối
phó với Trung Quốc. Tiếp nhận văn hoá khai sáng, tự do Thứ
nhất, nước nào cũng có nền văn hoá
truyền thống dân tộc. Nhưng, không thể
cứ tôn thờ những quan niệm lỗi thời
để bị lỡ bước trước các
tiến bộ văn hoá trên thế giới. Thứ
hai, văn hoá Khổng Tử như chiếc c̣ng để
buộc dân chúng toàn tâm toàn ư phục vụ bạo chúa,
độc tài, độc đoán và nô dịch nhân
loại. Tham
vọng thống trị toàn diện thế giới
của Trung Quốc ngày càng không cần che đậy mà
do các “nhà ngoại giao lang sói” từ Bắc Kinh gieo
rắc khắp nơi. Sức
mạnh toàn diện của Trung Quốc hiện nay
chỉ có Hoa Kỳ đủ sức đối phó. Tuy
nhiên, điều này lệ thuộc vào giới lănh
đạo Hoa Thịnh Đốn có đủ bản lănh
hay không. Tổng
thống Joe Biden tuyên bố sẽ tái lập hệ
thống đồng minh khắp thế giới nên phái
Ngoại trưởng Antony Blinken, Cố vấn An ninh,
Jake Sullivan và Bộ trưởng Quốc pḥng Lloyd Austin
đến Châu Á, Châu Âu để quảng cáo cho
chủ trương chống Trung Quốc và trấn an dư
luận. Antony Blinken tại Bộ Tư lệnh NATO Diễn
văn đầu tiên của Ngoại trưởng
Blinken tại đầu sỏ của Minh ước
Bắc Đại Tây Dương (NATO) đă khó
thuyết phục dư luận. Blinken
tuyên bố “Trung Quốc là một mối đe
dọa đối với phương Tây nhưng Hoa
Kỳ sẽ không buộc bất kỳ ai phải
chọn phe giữa Washington và Bắc Kinh”. Lạ
chưa? Đă là đồng minh mà sao phải chọn
phe. Chẳng lẽ mối đe doạ của Trung
Quốc không có thật? Bliken
nói “các quốc gia có thể làm việc với Trung
Quốc nếu có thể về các vấn đề như
biến đổi khí hậu”. Lầm
lẫn chăng hay thiếu suy nghĩ? Công nghệ
biến đổi khí hậu có thể được
sử dụng, kể cả cho phương diện quân
sự, kinh tế. Làm cho Trung Quốc giàu mạnh thêm
phải chăng là một kiểu chống Trung Quốc
hữu hiệu và hợp lư? Bliken
“cáo buộc Bắc Kinh đang phá hoại trật
tự thương mại quốc tế mà Mỹ và các
đồng minh xây dựng sau Thế chiến II”. Biết
Bắc Kinh đang phá hoại mà sao Bliken không tŕnh bày
kế hoạch đối phó để cùng nhau hành
động. Phải chăng Chính quyền Biden chẳng
có kế hoạch cụ thể ǵ? Bliken
ca tụng Hoa Kỳ, EU, Anh và Canada đă trừng
phạt một số viên chức của Trung Quốc
phụ trách các vấn đề Hồng Kông, Tân Cương
… Việc
trừng phạt chừng vài chục viên chức Trung
Quốc trong số 92 triệu đảng viên cộng
sản trong 1,4 tỉ dân chẳng có ư nghĩa và tác
động to lớn ǵ. Tập Cận B́nh từng thanh
trừng hàng ngàn viên chức cao cấp, kể cả các
tướng lănh hàng đầu. Chính
quyền Biden cà khịa với Vladimir Putin khiến cho
Trung Quốc và Nga đă chính thức thành lập liên
minh chống Hoa Kỳ mà trước đây vẫn c̣n
do dự! Tổng
thống Donald Trump và Taliban đă kư hiệp ước
rút hết quân Mỹ ở A Phú Hăn trong năm nay, nhưng,
Biden hoăn. Điều này chỉ có lợi cho Trung
Quốc và Nga nhờ tay Mỹ giết bớt chiến
binh hồi giáo, vốn bị Nga và Trung Quốc ghét cay
ghét đắng. Suốt
bài diễn văn của Ngoại trưởng Bliken không
có biện pháp nào đối phó hữu hiệu với
Trung Quốc. Khi
ASEAN thành h́nh chỉ có bốn quốc gia: Indonesia, Mă
Lai Á, Tân Gia Ba, Phi Luật Tân đă thành một
khối quốc gia có nền chính trị dân chủ
ổn định, kinh tế tự do phát triển,
thặng dư mậu dịch với Tây Phương,
được chuyển giao kỹ thuật và công
nghệ phù hợp với tốc độ phát
triển của từng quốc gia. Từ
khi thu nhận Việt Nam, Campuchia, Lào Myanmar th́ ASEAN
mất dần sự ổn định trong khối gây
ảnh hưởng tới các quyết định
tập thể. Lúc Việt Nam được thu nhận
vào ASEAN ngày 28/07/1995, Đại-Dương đă
viết bài cảnh cáo nguy cơ xáo trộn trong Tổ
chức này. Nhưng, Lào, Campuchia, Myanmar cứ tuần
tự được gia nhập! Đại-Dương |