CỘNG
SẢN VIỆT NAM: KỸ TRỊ HAY ĐẢNG TRỊ
Đại-Dương |
Nhân
Kỷ niệm 90 năm thành lập Đảng Cộng
sản Việt Nam (1930-2020) đang được
truyền thông lề phải chuẩn bị kịch
bản “Đảng là nguồn gốc sáng tạo duy
nhất có khả năng biến Việt Nam thành
rồng thành hổ như Nhật Bản, Đài Loan, Tân
Gia Ba, Đại Hàn nhờ vào giới kỹ trị”.
Câu
chuyện nối gót các quốc gia Châu Á thành rồng,
thành hổ cứ bị truyền thông lập đi
lập lại đến nhàm chán mà chẳng thấy
ngọn đèn le lói cuối đường hầm.
Bởi lẽ, công dân Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa
Việt Nam, dù ở quốc nội hoặc hải
ngoại, cũng đều mắc phải căn
bệnh “chóng quên, đăng trí”. Phát
biểu trong lễ Kỷ niệm tại Hà Nội,
Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước,
Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh: “ngày 30/02/1930, lănh
tụ Hồ Chí Minh phát thảo cương lĩnh cách
mạng Việt Nam đi theo con đường chủ
nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh”. Khi
thành lập Đảng Lao Động, Hồ Chí Minh
gửi điện văn cho Đảng Cộng sản
Trung Quốc: “Đảng Lao Động Việt Nam
nguyện noi gương anh dũng đảng Cộng
Sản Trung Quốc, học tập tư tưởng Mao
Trạch Đông” (Hồi kư “Giọt nước trong
biển cả” của Hoàng Văn Hoan). Đảng Lao
Động giải tán năm 1976. Cương
lĩnh Đảng Lao Động viết “đi theo
chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Mao
Trạch Đông”. Trả lời một nhà báo Pháp
hỏi sao không viết sách, Hồ nói “những điều
nào cần viết th́ đă có Mao Chủ Tịch
viết hết sạch cả rồi”. V́
thế, trong bài thơ ca ngợi Mao Trạch Đông
của Thi sĩ Chế Lan Viên đă viết: “Bác Mao
không ở đâu xa, Bác Hồ ta đó chính là Bác
Mao”. Măi đến năm 1991, một nhóm trí thức xă
hội chủ nghĩa Việt Nam mới nặn ra “Tư
tưởng Hồ Chí Minh” để xưng tụng. Trong
bài “Tân Bí thư Hà Nội, ông Vương Đ́nh Huệ
và câu hỏi về lănh đạo kỹ trị”
đăng trên Đài BBC ngày 10/02/2020, Tác giả
Quốc Việt đă liệt kê Vương Đ́nh
Huệ, Nguyễn Thiện Nhân, Nguyễn Văn B́nh, Vũ
Đức Đam, Nguyễn Mạnh Hùng, Đinh La Thăng,
Hoàng Trung Hải … đại diện của một
thế hệ lănh đạo mới, trẻ trung hơn,
mang phong cách kỹ trị, dám nghĩ dám làm và ít giáo
điều. Tác giả cũng so sánh sự khác biệt
về phương pháp đào tạo giới kỹ
trị ở Việt Nam và Con Rồng Nhật Bản và
Tứ Hổ Châu Á. Thực
tế, giới kỹ trị Cộng hoà Xă hội
chủ nghĩa Việt Nam được đào tạo
để thành công cụ phục vụ cho quyền
lợi của Đảng Cộng Sản chứ không v́
lợi ích quốc lợi dân. Các
nhà kỹ trị Việt Nam đều thuộc vào
“hạt giống đỏ” được các chi
bộ Cộng Sản nuôi nấng và rèn luyện từ
thuở ấu thơ, tiếp tục theo dơi từng bước
chân trên đường đời. Chệch hướng
là bị loại tức khắc. Hồ
Chí Minh dạy về trung thành với Đảng
“nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng
vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”.
Do đó, từ tiểu học cho tới lúc trở thành
nhà lănh đạo đất nước th́ không nhà
kỹ trị nào thoát khỏi chiếc bóng ma Cộng
sản, ngoại trừ được cống hiến
tài năng ở các quốc gia tự do dân chủ. Chủ
nghĩa Mác-Lê không dạy về ích quốc lợi dân
mà biến con người thành loại cuồng tín.
Nguyễn Tất Thành tức Hồ Chí Minh đến
nhiều quốc gia khắp thế giới khi làm
phụ bếp trên tàu buôn của Pháp tất nhiên,
nhiều ít cũng hiểu được sinh hoạt
nhiều nơi. Nhưng, Nguyễn Tất Thành đă hai
lần làm đơn ngày 15/09/1911 tại Marseilles và
một lá viết tại New York ngày 15/12/1912 xin theo
học Trường Thuộc địa (Ecole Coloniale)
của Pháp, nơi chuyên đào tạo các quan chức
phục vụ cho chính quyền ở các xứ thuộc
địa Pháp mà 20 suất học bổng dành cho Đông
Dương thuộc Pháp. Từng
sống ở Vương quốc Anh, Cộng hoà Pháp mà
Hồ Chí Minh vẫn chọn Chủ nghĩa Cộng
sản nên các “hạt giống đỏ” càng
cuồng tín hơn. Vương
Đ́nh Huệ, nghiên cứu sinh tại Tiệp Khắc
(1986-1990) tốt nghiệp Phó tiến sĩ Kinh tế
với đề tài “Kế toán trong Nông nghiệp vào
năm 1990”. Sau này, Việt Nam tự động nâng lên
thành Tiến sĩ. Tuy có học hàm Giáo sư, nhưng,
thiếu thành tích khoa học, ngoại trừ các giáo tŕnh
và vài bài báo đăng ở trong nước (theo Geogle
Scholar). Nguyễn
Thiện Nhân học tại Đại học Kỹ
thuật Magdeburg ở Cộng ḥa Dân chủ Đức
(1972-1979). Từ 1991-1995: Phó Chủ nhiệm Bộ môn
Quản lư công nghiệp Trường Đại học
Bách khoa TP. HCM và học Cao học Quản lư Cộng
đồng tại Đại học Oregon và tham gia khóa
đào tạo Chuyên gia Thẩm định Dự án
Đầu tư tại Trường Đại học
Harvard. Hoàng
Trung Hải, nguyên Bí thư Thành uỷ Hà Nội
(2011-2020) từng theo học Cao học Quản trị
Kinh doanh tại Trường Đại học Dublin
ở Cộng ḥa Ái Nhĩ Lan (1993-1995) đang gặp
nguy cơ rơi vào Ḷ Đốt của Nguyễn Phú
Trọng. Dù
tận mắt chứng kiến thành công và hậu
quả giữa hai hệ thống chính trị tư
bản và cộng sản mà họ vẫn ôm chặt cách
vận hành của Chủ nghĩa Cộng sản v́
đă bị thuần-hoá từ tuổi thơ. Các
“hạt giống đỏ” được “mua điểm”
từ cấp mẫu giáo tới đại học
kể cả luận án tiến sĩ ở trong nước.
Du học ở các nước Xă hội chủ nghĩa
được “cấp bằng hữu nghị” nên
kiến thức chỉ có lượm mót. Do đó,
Tứ Hổ Châu Á chỉ cần 40 năm đă
đưa đất nước từ nghèo đói xác
xơ trở thành giàu có, hiện đại. Hy
vọng giới kỹ trị Việt Nam theo gót Tứ
Hổ Á Châu rất mong manh và chỉ có tính cách tuyên
truyền do sự khác biệt về tinh thần kỹ
trị. Đại
Hàn thời Tổng thống Phát Chính Hy tại chức
qua bốn nhiệm kỳ (1963-1979) đă đưa Đại
Hàn nghèo đói với lợi tức b́nh quân đầu
người 80 USD của năm 1961 trở thành “Kỳ
tích Sông Hàn”. Sau
khi lật đổ chính phủ dân chủ yếu kém và
tham nhũng được hai tháng, Tướng Phát Chính
Hy tuyên bố tại Đại học Quốc gia Hán Thành
vào tháng 7-1961 “Toàn dân Đại Hàn Dân Quốc
phải thắt lưng buộc bụng trong ṿng 5 năm,
phải cắn răng vào mà làm việc nếu muốn
được sống c̣n … và sau 20 năm, chúng ta
trở thành cường quốc trên thế giới ...
tổ quốc quan trọng hơn quyền lợi cá nhân
... Tôi cương quyết ban hành một chính sách
khắc khổ ... sẽ bắn bất cứ kẻ nào
ăn cắp của công dù chỉ 1 đồng”. GDP
nominal per capita năm 2019 của Đại Hàn là 31,000
USD so với 41,000 Nhật Bản và 65,000 Hoa Kỳ và
64,000 Tân Gia Ba và 49,000 Hồng Kông và 25,000 Đài Loan
(theo IMF). Thành
công của Phát Chính Hy dựa vào các yếu tố: (1)
Phát Chính Hy được đào tạo ở Học
viện Quân sự và dày dạn chiến trận trong Quân
đội Nhật Hoàng cũng như Quân đội
Đại Hàn trong chiến tranh Nam-Bắc (1950-1953).
Xuất ngũ sau năm 1953 với cấp bậc
Chuẩn tướng. V́ thế, Phát Chính Hy đă dùng
quyền tư lệnh chiến trường buộc
thuộc cấp phải hoàn thành nhiệm vụ nhanh và
tốt nhất như một quân nhân chuyên nghiệp.
(2) Duy tŕ Hệ thống Chính trị Dân chủ với
cách cai trị độc đoán để chặn
đứng sự phản đối từ tả phái
do Bắc Triều Tiên lũng đoạn. (3) Nhận
diện rơ ràng thù và bạn: không khoan nhượng
với Cộng sản, thân thiện cùng các chế
độ dân chủ. (4) Phát triển và duy tŕ mối
quan hệ toàn diện, hỗ tương và sống c̣n
với Hoa Kỳ và Nhật Bản. (5) Học viện Quân
sự các nước tiên tiến đều dạy
phần kỹ trị trong điều kiện cần
thiết. (5) Trừng trị tham nhũng thẳng tay. Điều
kiện thành công của Đài Loan: (1) Duy tŕ chế
độ dân chủ độc đoán trong các
quyết định chiến lược. (2) Hầu
hết giới kỹ trị đều được
đào tạo và tốt nghiệp ở các Đại
học nổi tiếng tại Tây Phương. (3)
Tổng thống Lư Đăng Huy tốt nghiệp Cao
học nông học tại Đại học Iowa,
Tiến sĩ Kinh tế Nông nghiệp tại Đại
học Cornell với Luận án Tốt nghiệp
“Intersectoral Capital Flows in the Economic Development of Taiwan,
1895–1960” được Hiệp hội Kinh tế Nông
nghiệp Mỹ trao giải thưởng luận văn
xuất sắc nhất năm 1968. Ông Huy tham chính
với nhiều chức vụ, kể cả Phó tổng
thống thời Tổng thống Tưởng Kinh
Quốc. Tổng thống Thái Anh Văn tốt nghiệp
Cao học ở Đại học Cornell (1980), Tiến sĩ
tại Trường Kinh tế Luân Đôn (1984). 4)
Họ xây dựng và duy tŕ mối quan hệ lành
mạnh với Hoa Kỳ và Nhật Bản để
được chuyển giao kỹ thuật, đầu
tư và viện trợ (5) Chống công thức
“một quốc gia, hai chế độ” mà Bắc
Kinh dùng để thống trị Đài Loan. Đài
Loan giống như các nền dân chủ Tây Phương
hơn bất cứ quốc gia nào ở Châu Á. Từ
một làng chài nghèo khó bị Mă Lai Á từ bỏ năm
1965 với lợi tức b́nh quân đầu người
chỉ hơn 500 USD đă được Thủ tướng
Lư Quang Diệu biến thành một “Quốc gia Thành
phố” GDP nominal per capita 64,000 USD. Tân
Gia Ba phát triển nhanh chóng và ngoạn mục nhờ:
(1) Giới tinh hoa tốt nghiệp từ Nhật Bản
và Tây Phương. (2) Dựa vào các cường
quốc để phát triển kinh tế và bảo
đảm an ninh. Cho tới nay, chưa có quốc gia nào
đe doạ tới nền an ninh hoặc lợi ích dù
Tân Gia Ba chỉ có 5.6 triệu người và 2 triệu
ở hải ngoại. (3) Giới kỹ trị áp
dụng khuôn mẫu Tây Phương nên thúc đẩy
sự phát triển hài hoà giữa con người và con
người, giữa con người và thiên nhiên. Nhà
nước nào không bắt buộc giới kỹ
trị phải trung thành với đảng phái hoặc
thủ lănh th́ quốc gia mới phát triển và phúc
lợi tương đồng với tài năng cùng
quyết tâm của từng cá nhân. Đại-Dương |