Chuyên
gia luật: Bắc Kinh phải chịu trách nhiệm v́
ứng phó sai khiến dịch Covid-19 lan ra toàn cầu
Hương Thảo |
Nhiều tháng trước khi Covid-19 phát triển thành
đại dịch toàn cầu, các bác sĩ tại Vũ
Hán đă cố gắng phổ biến mối lo
ngại của họ về một căn bệnh viêm
phổi bí ẩn gây ra bởi một loại virus
giống SARS. Nhưng thay v́ đưa cảnh báo này ra
công chúng, chính quyền Trung Quốc lại kiểm
duyệt thông tin và khiển trách các bác sĩ v́ “lan
truyền tin đồn nhảm”. Khi
nhiều thông tin hơn về virus Vũ Hán xuất
hiện, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)
đă không chia sẻ nó với thế giới, mà thay vào
đó lại hạ thấp mức độ nghiêm
trọng của dịch bệnh. Họ giữ kín thông
tin, kiểm duyệt báo cáo và đưa ra những thông
tin sai lệch cho người dân nước họ và
cộng đồng quốc tế. Cuối
cùng, khi họ rốt cục phải đưa ra
biện pháp quyết liệt đầu tiên vào ngày 23/1
bằng cách khóa chặt tâm dịch Vũ Hán, th́
mọi sự đă quá muộn. Virus Vũ Hán đă lan
rộng khắp đất nước và lan sang 185
quốc gia và vùng lănh thổ trên toàn cầu. Một
nghiên cứu của các nhà nghiên cứu tại Đại
học Southhampton ở Anh, kết luận nếu chính
quyền Trung Quốc hành động kịp thời
từ ba tuần trước đó, th́ số trường
hợp lây nhiễm có thể đă giảm được
95% so với hiện tại.
Bên
trong một pḥng chăm sóc đặc biệt cho
bệnh nhân Covid-19 tại một bệnh viện ở
Vũ Hán, Trung Quốc, vào ngày 22/2/2020 Việc
bưng bít thông tin và ứng phó sai lầm của ĐCSTQ
trong giai đoạn đầu của đợt bùng phát
chết người, dẫn đến sự tàn phá
về người và của trên toàn cầu, hiện
đang đặt ra câu hỏi về việc liệu chính
quyền này có thể bị quy trách nhiệm pháp lư
đối với việc để virus lây lan ra toàn
cầu hay không. Có thể, là câu trả lời của
một số chuyên gia pháp lư trong vấn đề này. James
Kraska, là giáo sư luật hàng hải quốc tế và
người đứng đầu Trung tâm Luật
Quốc tế Stockton tại Đại học Naval War
College ở Mỹ. Ông tin rằng chính quyền Trung
Quốc sẽ phải chịu trách nhiệm v́ đă vi
phạm nghĩa vụ của họ theo luật quốc
tế. Theo
Luật trách nhiệm nhà nước, ông nói, nếu
một quốc gia có nghĩa vụ pháp lư phải làm ǵ
đó nhưng không làm được, th́ nó có thể
phải chịu trách nhiệm pháp lư cho việc này. “Cộng
ḥa Nhân dân Trung Hoa là một bên kư Hiệp ước
về các Quy định Y tế Quốc tế … mà
hầu hết mọi quốc gia trên thế giới
đều là thành viên. Hiệp ước đó đ̣i
hỏi các quốc gia phải thẳng thắn, kịp
thời và nhanh chóng chia sẻ thông tin về nhiều
loại bệnh dịch, bao gồm các chủng bệnh
cúm mới, như virus Vũ Hán”, ông James Kraska nói
với The Epoch Times. “Đây
là một nghĩa vụ pháp lư mà các quốc gia tự
do tham gia, và Trung Quốc, tương tự như
tất cả các quốc gia thành viên tham gia hiệp
ước … đă đồng ư thực hiện điều
này”, ông nói thêm. “Nhưng trong trường hợp này,
Trung Quốc đă không hoàn thành nghĩa vụ của
ḿnh”.
Một
logo được in h́nh bên ngoài ṭa nhà của Tổ
chức Y tế Thế giới (WHO) trong một cuộc
họp của ban điều hành cập nhật t́nh h́nh
bùng phát dịch virus corona tại Geneva, Thụy Sĩ, ngày
6/2/2020 Mục đích của Các Quy chế Y
tế Quốc tế (International Health
Regulations) là để “ngăn ngừa,
bảo vệ chống lại, kiểm soát và cung
cấp phản ứng y tế công cộng đối
với sự lây lan quốc tế của bệnh
dịch một cách thích đáng và hạn chế các
rủi ro sức khỏe cộng đồng, nhờ
đó tránh tạo can nhiễu không cần thiết
đối với hoạt động giao thông quốc
tế và thương mại”. Phiên
bản sửa đổi năm 2005 là một thỏa
thuận giữa 196 quốc gia, yêu cầu các bên thông báo
cho Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) “về
tất cả các sự kiện có thể tạo thành t́nh
trạng khẩn cấp về sức khỏe cộng
đồng trong lănh thổ của ḿnh mà cũng có
thể là mối bận tâm của cộng đồng
quốc tế”. Nó
cũng yêu cầu các bên liên tục thông báo cho WHO
“kịp thời, chính xác và đầy đủ chi
tiết các thông tin y tế công cộng sẵn có
về sự kiện được thông báo”, bao
gồm các thông tin như kết quả pḥng thí
nghiệm, nguồn và loại rủi ro, số ca mắc
và tử vong cùng các điều kiện tác động
đến sự lây lan của dịch bệnh và các
biện pháp y tế được sử dụng. Bưng
bít thông tin
Từ
giữa tháng 12 đến giữa tháng 1, chính quyền
Trung Quốc đă có hành vi bưng bít thông tin và
đưa ra những thông tin sai lệch về mức
độ nghiêm trọng của dịch bệnh. Ông
Kraska cho biết sự chậm trễ trong việc cung
cấp thông tin cho Tổ chức Y tế Thế giới
(WHO) và những tuyên bố sai lệch của chính
quyền Trung Quốc có thể bị kiện theo
luật về trách nhiệm của nhà nước. Chính
quyền Trung Quốc bắt đầu phát hiện
được một loạt các trường hợp
viêm phổi không rơ nguyên nhân bắt đầu từ
ngày 21/12, theo Trung tâm Kiểm soát và Pḥng ngừa
dịch bệnh Trung Quốc. Chính quyền Trung Quốc
đă báo cáo sự xuất hiện một căn
bệnh truyền nhiễm không xác định cho WHO vào
ngày 31/12. Có
bằng chứng cho thấy một pḥng thí nghiệm
Trung Quốc đă tạo ra được bản đồ
gen của virus, một bước quan trọng để
ngăn chặn sự bùng phát và phát triển
vắc-xin pḥng bệnh, vào ngày 27/12. Những phát
hiện này sau đó đă được báo cáo cho các
quan chức Trung Quốc và Viện Hàn lâm Khoa học Y
học Trung Quốc. Một pḥng thí nghiệm do chính
phủ điều hành cũng đă lập được
bản đồ gen vào ngày 2/1, nhưng thông tin này không
được công khai và chia sẻ với thế
giới măi cho đến khoảng một tuần sau
đó. ĐCSTQ
cũng phải mất đến khoảng ba tuần sau
khi thông báo cho WHO về chủng virus mới trước
khi thừa nhận rằng virus này có thể lây từ
người sang người. Ủy ban Y tế thành
phố Vũ Hán thậm chí đă tuyên bố sai
lệch vào ngày 31/12 rằng không có bằng chứng cho
thấy khả năng virus lây truyền từ người
sang người và rằng căn bệnh này “có
thể pḥng ngừa và kiểm soát được”.
Tuyên truyền này được tiếp diễn cho
đến ngày 20/1, khi nhà dịch tễ học hàng
đầu Trung Quốc, Trung Nam Sơn, thừa nhận hơn
một chục nhân viên y tế ở tuyến đầu
đă nhiễm virus.
Một
bác sĩ được đồng nghiệp xịt
thuốc khử trùng tại khu cách ly Vũ Hán, tâm
chấn đợt bùng phát virus corona, tại trung tâm
tỉnh Hồ Trung Quốc, vào ngày 3/2/2020 Một
nghiên cứu được đăng trên Tạp chí Y
học New England vào cuối tháng 1 phát hiện “có
bằng chứng cho thấy việc lây truyền từ
người sang người đă bắt đầu
xảy ra giữa những người tiếp xúc
gần với bệnh nhân kể từ giữa tháng
12/2019”. WHO lặp lại những tuyên bố sai
lệch của Trung Quốc trong các tuyên bố công khai
của ḿnh, nhưng bổ sung thêm vào ngày 14/1 rằng,
căn bệnh này có thể lây nhiễm giữa các thành
viên trong gia đ́nh. Tương
tự, chính quyền Trung Quốc cũng chậm trễ
trong việc thông báo cho WHO rằng các nhân viên y tế
của họ cũng đang bị lây nhiễm virus,
một thông tin quan trọng cần được chia
sẻ để hiểu về sự lây truyền trong
bệnh viện và rủi ro đến nhân viên y
tế. Măi đến ngày 14/2, chính quyền này mới
công bố số ca lây nhiễm trong các nhân viên y
tế tại cuộc họp báo do Văn pḥng Thông tin
Hội đồng Nhà nước tổ chức.
Một quan chức y tế cấp cao Trung Quốc cho
biết 1.716 nhân viên y tế đă lây nhiễm virus và
sáu người trong số họ đă chết. Cũng
có bằng chứng cho thấy ĐCSTQ đă ngăn
cản các pḥng thí nghiệm chia sẻ thông tin về
virus. Ủy ban Y tế tỉnh Hồ Bắc đă ra
lệnh cho một pḥng thí nghiệm ngừng xét
nghiệm, không công bố thông tin liên quan đến
virus và phá hủy các mẫu bệnh phẩm tại
đó vào ngày 1/1, theo tạp chí Caixin. Chính
quyền Trung Quốc cũng không đáp ứng các
đề nghị của thế giới trong việc t́m
hiểu về virus và sự bùng phát của dịch
bệnh. Bộ trưởng Bộ Y tế và Dịch
vụ Nhân sinh Hoa Kỳ Alex Azar trước đây cho
biết Mỹ đă cố gắng gửi một nhóm
chuyên gia đến Trung Quốc để t́m hiểu
sự lây truyền và mức độ nghiêm trọng
của dịch bệnh bùng phát kể từ ngày 6/1. Tuy
nhiên, các đề nghị lặp đi lặp lại
của Hoa Kỳ đă không được phản
hồi trong suốt một tháng. Chính quyền Trung
Quốc rốt cục cũng đă cho phép WHO cử
một nhóm chuyên gia quốc tế đến nghiên
cứu virus vào cuối tháng 1. Nhưng động thái này
được đưa ra sau khi Tổng giám đốc
WHO ông Tedros Adhanom Ghebreyesus trở về sau chuyến thăm
đến Trung Quốc, đong đầy những
lời khen ngợi dành cho nhà lănh đạo Tập
Cận B́nh và các nỗ lực dập dịch của
chính quyền này. Tuy nhiên trong thời gian đó, chính
quyền này đă bịt miệng các cá nhân đưa
ra các cảnh báo ban đầu về sự bùng phát
dịch bệnh. Khi nhiều bác sĩ Vũ Hán cố
gắng cảnh báo các đồng nghiệp và người
dân về một “chứng bệnh viêm phổi không rơ
nguyên nhân”, sau đó được biết đến
với tên gọi virus corona chủng mới, chính
quyền đă cố gắng bịt miệng và
khiển trách họ v́ “tung tin đồn nhảm”.
Đáng chú ư nhất là trường hợp của bác sĩ Lư Văn Lượng ,
một bác sĩ nhăn khoa, khi anh rốt cục đă
phải gục ngă trước căn bệnh này sau khi
bị lây từ một bệnh nhân được anh
điều trị.
Bác
sỹ
Lư Văn Lượng Ông
Kraska muốn nhấn mạnh rằng, việc ĐCSTQ không
thông báo cho cộng đồng quốc tế kịp
thời về Covid-19 cần phải được phân
biệt rơ ràng với chiến dịch tuyên truyền thông
tin sai lệch được chính quyền Trung Quốc
phát động để đối phó với người
dân của ḿnh, bởi đây là một hành vi trái
đạo đức nhưng nằm ngoài phạm vi
kiện tụng theo luật pháp quốc tế. “Đây
là một phần của những ǵ chính quyền chuyên
chế này đă làm v́ họ rất sợ một xă
hội mở và thông tin được lan truyền không
trở ngại”, ông nói. David
Matas, một luật sư người Canada, cựu thành
viên phái đoàn Canada tại Đại hội đồng
Liên Hợp Quốc, bày tỏ quan điểm tương
tự ông Kraska, khi cho rằng chính quyền này có
thể đă vi phạm các Công ước về Vũ
khí sinh học, mà Trung Quốc là một bên kư kết. Ông
Matas, đồng thời là thành viên của phái đoàn
Canada tham dự Hội nghị Liên hợp quốc
tại Ṭa án H́nh sự Quốc tế, nói với The
Epoch Times rằng Công ước không chỉ đề
cập đến vũ khí, mà c̣n bao hàm cả tác nhân
sinh học. Các quốc gia tham gia Công ước này có
nghĩa vụ không tồn trữ các tác nhân sinh
học ngoài phục vụ cho mục đích ḥa b́nh, ông
nói. “Tôi
cho rằng việc che đậy và bóp nghẹt thông tin
này là một h́nh thức tồn trữ virus, vốn là
một tác nhân sinh học. Và v́ vậy, họ đă vi
phạm công ước, ít nhất là theo quan điểm
của tôi”, ông Matas nói, đồng thời bổ sung
thêm là ông tin rằng việc bưng bít thông tin về
virus không phải là v́ “mục đích ḥa b́nh” theo công
ước. Để
thúc đẩy việc tuân theo công ước, là
một quốc gia tham gia, Hoa Kỳ có thể khiếu
nại lên Hội đồng Bảo an Liên Hợp
Quốc, ông Matas nói. Hội đồng Bảo an sau
đó có thể điều tra các khiếu nại và
đưa ra một báo cáo sau khi điều tra. Ông nói
thêm rằng nếu Hội đồng Bảo an t́m
thấy bằng chứng Bắc Kinh phải chịu trách
nhiệm cho việc này, phán quyết này có thể kích
hoạt các biện pháp khắc chế. Ví
dụ, Hoa Kỳ có thể sử dụng báo cáo này làm
cơ sở để liệt Trung Quốc là một
“Nước tài trợ khủng bố”, theo Đạo
luật Miễn trừ Chủ quyền Nước ngoài
(FSCA). Điều đó sẽ cho phép người dân
Mỹ khởi kiện chính quyền này, mà không
phải đối mặt với rào cản của
quyền miễn trừ chủ quyền – một quy
tắc pháp lư bảo vệ các quốc gia không bị
kiện tại các quốc gia khác. Hiện tại, Iran,
Bắc Triều Tiên, Sudan và Syria đă được
liệt vào danh sách các “Nước tài trợ
khủng bố”. Đâm
đơn kiện lên ṭa án Hoa Kỳ
Một
số công dân Mỹ đă đâm đơn kiện lên
các ṭa án trong nước như một cách để gây
áp lực lên ĐCSTQ, và t́m kiếm sự bồi thường
cho thương tích và đau khổ do đại
dịch gây ra. Có hơn 350.000 trường hợp
nhiễm bệnh được xác nhận tại
Mỹ vào sáng thứ 5 (9/4), theo dữ liệu được
biên soạn bởi Đại học Johns
Hopkins. Trong khi đó, nhiều bang tại nước
này đă áp dụng các biện pháp chặn dịch như
đóng cửa các dịch vụ không thiết yếu và
trường học, đồng thời yêu cầu
mọi người ở nhà. Một số doanh
nghiệp bao gồm các cửa hàng tạp hóa và nhà hàng
cũng đă tự nguyện đóng cửa. Hăng
luật The Berman Law Group có trụ sở tại Florida,
hợp tác với hăng luật Lucas Compton tại
Washington, đă đệ đơn kiện tập
thể chống lại chính quyền Trung Quốc vào ngày
12/3, tuyên bố rằng việc giấu dịch lúc
đầu của Bắc Kinh đă dẫn đến
đại dịch toàn cầu. Đơn
kiện tuyên bố ĐCSTQ “đă nhận thức
được rằng COVID-19 là nguy hiểm và có
khả năng gây ra đại dịch toàn cầu, nhưng
họ lại hành động chậm chạp, che
mắt che tai và/hoặc t́m cách che đậy nó v́
lợi ích kinh tế của chính họ”. “Trung
Quốc đă thất bại thảm hại trong
việc ḱm hăm dịch bệnh mà họ đă biết
được từ giữa tháng 12”, ông Jeremy Alters,
chiến lược gia trưởng và người phát
ngôn trong vụ kiện của hăng luật Berman Law Group,
nói với The Epoch Times. “Bởi không thể ḱm hăm
dịch bệnh, họ [ĐCSTQ] đă giải phóng
một đại dịch ra thế giới, mặc dù
về cơ bản, đă có thể được ngăn
chặn nếu họ chia sẻ thông tin với các nhà
cung cấp dịch vụ y tế toàn cầu, những
người có khả năng giải quyết vấn
đề này, những người có khả năng giúp
đỡ họ ngay từ đầu tháng 1”. Một
rào cản đối với vụ kiện là quyền
miễn trừ chủ quyền, trong đó nói rằng
một quốc gia được miễn trách nhiệm
với các vụ kiện dân sự hoặc truy tố h́nh
sự tại ṭa án của một quốc gia khác. Tuy
nhiên, có những trường hợp ngoại lệ
được nêu trong FSCA, cho phép các cá nhân độc
lập ở Hoa Kỳ kiện một quốc gia nước
ngoài về hành động của họ trong một
số t́nh huống.
Một
nhân viên y tế xử lư tăm bông xét nghiệm
Covid-19 tại một cơ sở xét nghiệm di động
tại Cao đẳng Lehman ở quận Bronx, New York vào
ngày 28/3 Ông
Alters cho biết việc kiện các quốc gia hải
ngoại tại Mỹ đă từng xảy ra trước
đây, bao gồm những đơn kiện chống
lại Libya, Sudan, Cuba và thậm chí cả Trung Quốc.
Ông cho biết đơn kiện của họ có cơ
sở tương đồng với hai trường
hợp ngoại lệ của FSCA, bao gồm “hoạt
động thương mại” và “khủng
bố”. “Chúng
tôi sẽ chiến đấu để bắt Trung
Quốc trả giá và không ǵ có thể cản trở
chúng tôi làm điều đó”, ông Alters nói. “Đây
là cách làm của người Mỹ. Đây là
những ǵ chúng ta làm. Khi ai đó làm tổn hại
bạn, bạn có thể ra ṭa kiện để
được bồi thường. Khi một quốc
gia làm tổn hại bạn một cách khủng
khiếp như vậy, bạn nên có quyền làm điều
tương tự”. George
Sorial, một đối tác của Lucas Compton, nói thêm
rằng vụ kiện đang đoàn kết người
dân nước Mỹ dưới một nguyên nhân đặc
biệt. “Chúng
tôi đang làm thay mặt cho những người dân
Mỹ bị tổn thương”, ông nói. “Tất
cả chúng tôi đều đoàn kết với nhau, và
đây là một nỗ lực từ cả hai đảng
phái”. Hai
hăng luật cho biết họ đă nhận được
hơn 10.000 yêu cầu từ người dân Hoa Kỳ cũng
như từ khắp nơi trên thế giới. Họ
cho biết một số công dân nước ngoài đang
yêu cầu được góp mặt trong vụ
kiện, trong khi luật sư và các công ty luật trên
khắp thế giới đang hỏi xem liệu họ
có thể phát động các vụ kiện tương
tự chống lại ĐCSTQ ở nước họ
hay không. Thực
thi luật quốc tế
Nếu
có phát hiện cho thấy chính quyền Trung Quốc vi
phạm một công ước quốc tế hoặc không
thực hiện nghĩa vụ của ḿnh theo Luật trách
nhiệm nhà nước, th́ các quốc gia khác có
thể theo đuổi một loạt các biện pháp
giải quyết hoặc đối phó. Theo Điều 31 của Điều khoản Trách
nhiệm Nhà nước , “Nhà nước
chịu trách nhiệm có nghĩa vụ bồi thường
đầy đủ cho thương tích do hành động
sai trái mang tính quốc tế gây ra”. Có nhiều h́nh
thức bồi thường thương tích theo các
điều khoản. Ông
Kraska tin rằng không nhiều khả năng chính
quyền Trung Quốc chịu bồi thường theo
điều khoản, nhưng các nước bị
tổn thương có thể cố gắng kiện
Bắc Kinh ra Ṭa án Công lư Quốc tế hoặc các ṭa
án quốc tế khác như Ṭa án Trọng tài Thường
trực ở Hague. Tuy
nhiên, chính quyền Trung Quốc không thể bị
buộc tham gia vào vụ kiện do các nguyên tắc
chủ quyền nhà nước, ông lưu ư. “Nhưng
điều này không có nghĩa là các quốc gia không có
cách nào t́m kiếm sự bồi thường từ
Trung Quốc”, ông Kraska nói. Các quốc gia vẫn có
thể sử dụng các biện pháp đối phó pháp
lư chống lại chính quyền này. Điều này có
nghĩa là các quốc gia có thể đ́nh chỉ các
nghĩa vụ pháp lư của họ đối với
ĐCSTQ như một cách để thúc đẩy chính
quyền này thực hiện nghĩa vụ của nó. “Điều
đó có nghĩa là trong trường hợp này
những nước bị tổn tại sẽ không
chỉ thực hiện các hành vi vi phạm nguyên
tắc ngoại giao, mà họ c̣n có thể đ́nh
chỉ việc thực thi luật pháp quốc tế,
những việc mà trong hoàn cảnh thông thường
sẽ bị coi là trái luật, chẳng hạn như
vi phạm chủ quyền của nước đă gây
ra thiệt hại’,’ ông Kraska nói. Tuy nhiên, ông cũng
lưu ư rằng với ngoại lệ là không
được sử dụng vũ lực chống
lại đất nước đó. Một
số biện pháp đối phó mà Hoa Kỳ có thể
sử dụng để khắc chế chính quyền
Trung Quốc bao gồm ngừng thanh toán cho các trái
chủ Trung Quốc hoặc đ́nh chỉ các nghĩa
vụ pháp lư của Mỹ theo quy định của
Tổ chức Thương mại Thế giới,
những cách làm có thể ảnh hưởng đến
Trung Quốc. Hoa
Kỳ cũng có thể chọn đóng cửa thị
trường của nó với Trung Quốc và làm suy
yếu Vạn lư Tường lửa – công cụ
kiểm duyệt Internet rộng lớn của chính
quyền này, từ đó cung cấp thông tin không
kiểm duyệt cho người dân Trung Quốc đại
lục. Ông
Kraska cho biết danh sách các biện pháp đối phó
tiềm năng là rất nhiều. Trong
nước, các nhà lập pháp đă bắt đầu
bày tỏ mối quan ngại của họ đối
với các hành vi ứng phó tắc trách đối
với dịch bệnh của Bắc Kinh trong giai đoạn
đầu.
Dân
Biểu Jim Banks Hạ
nghị sĩ Jim Banks gần đây đă giới
thiệu một nghị quyết lưỡng đảng
tại Hạ viện, mang tên HR 907, nhằm lên án ĐCSTQ
v́ cố t́nh hạ thấp tính nghiêm trọng của
dịch bệnh thông qua kiểm duyệt và phát tán thông
tin sai lệch. Trong
khi đó, Thượng nghị sĩ Josh Hawley và Hạ
nghị sĩ Elise Stefanik cũng đang kêu gọi
một cuộc điều tra quốc tế về cách
xử lư dịch bệnh lúc đầu của ĐCSTQ
có thể gây nguy hiểm cho Hoa Kỳ và phần c̣n
lại của thế giới. “Đă
đến lúc mở một cuộc điều tra
quốc tế để vạch trần vai tṛ che đậy
của ĐCSTQ trong việc lây lan của đại
dịch tàn khốc này,” ông Hawley nói, trong một thông
cáo báo chí chung với bà Stefanik. “ĐCSTQ phải
chịu trách nhiệm giải thích cho những ǵ
thế giới đang phải chịu đựng.” Hương Thảo
dịch & biên tập
|