CON
ĐƯỜNG MỚI CỦA PHILIPPINES Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: PH Navy deploys unmanned drone to secure
Malampaya gas field (Manila Times) Marcos seeks help of Gulf states in
ensuring peace in South China Sea (Rappler) South China Sea a ticking time bomb
waiting to explode (Asia Times) Philippines Again Calls Out China For
‘Unsafe Actions’ in South China Sea (Diplomat) War With China? Possible, But Not for
Reasons You Think (National Interest) Marcos urged to find 'competent' PCG
chief (Manila Times) CON ĐƯỜNG
MỚI CỦA PHILIPPINES Đại-Dương Hoa
Kỳ và Phi Luật Tân đă kư Hiệp ước Pḥng
thủ Hỗ tương từ năm 1951. Hoa Kỳ thuê
Vịnh Subic và căn cứ Không quân Clark của Phi
từ năm 1947 đến 1991 cho 15,000 lính Mỹ trú
đóng để phục vụ chiến lược Châu
Á Thái B́nh Dương. Năm
1991, Mỹ xin gia hạn bị Thượng viện Phi bác
bỏ. Từ đó, Phi Luật Tân tự khai thác
rồi cho ngoại quốc thuê từng phần Vịnh
làm kinh tế mà đều thất bại. Giới chính
trị gia Phi Luật Tân đă đánh mất cơ
hội làm giàu cho dân chúng và canh tân xứ sở. Sau
khi Việt Nam Cộng Hoà sụp đổ năm 1975, Tây
Phương lo khai thác thị trường Trung Cộng,
các tiểu quốc cộng sản ở Châu Âu lần
lượt sụp đổ nên Hoa Kỳ không cần
đến Vịnh Subic. Kinh
tế phát triển làm cho Bắc Kinh có cơ hội bành
trướng thế lực và lănh thổ. Các quốc
gia Đông Nam Á chưa t́m được con đường
tự chủ nên bị Bắc Kinh đưa dây cho
buộc cổ. Tham vọng của Bắc Kinh vô bờ
được che đậy bằng khẩu hiệu
“cùng chung vận mệnh” làm cho nhiều quốc gia
Đông Nam Á không thể bảo vệ chủ quyền
trên biển. Mỗi
ngày, Bắc Kinh áp đặt thêm một yêu sách về
chủ quyền và quyền-chủ-quyền, quyền-tài-phán
trên biển nhằm đẩy các quốc gia duyên
hải Đông Nam Á co rút vào gần đất
liền. Các mỏ dầu hoả và khí đốt cũng
như thuỷ sản giá trị cao và dồi dào đều
ở xa đất liền. Đường
Chín đoạn, Đường Lưỡi ḅ,
Đường Chín khúc, Đường chữ U do
Trung Hoa Dân Quốc công bố năm 1948 giống như
Vạn lư Trường thành trên biển của Trung
Cộng. Nó hoàn toàn phi lư đối với công pháp
quốc tế để Bắc Kinh làm chủ một vùng
rộng lớn trên Biển Nam Trung Hoa (SCS). Các Quốc
gia Duyên hải Đông Nam Á (Việt Nam, Phi Luật Tân,
Mă Lai Á, Indonesia, Singapore, Brunei) phản đối
rời rạc, chiếu lệ và yếu ớt tạo
điều kiện cho Bắc Kinh thực thi chủ
quyền trên SCS. Đường Lưỡi ḅ không phù
hợp với Công ước Liên Hiệp Quốc
về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS). Năm
2013, Phi Luật Tân đâm đơn kiện Trung
Cộng lên Toà án Trọng tài Thường trực
về Luật Biển 1982 (PCA) do UNCLOS thiết lập.
Bắc Kinh không tham gia, nhưng, PCA vẫn thụ lư theo
đúng quyền hạn đă quy định. Ngày
12 tháng 7 năm 2016, Toà án Trọng tài Thường
trực tuyên phán “không có căn cứ pháp lư cho
việc Trung Cộng nêu Quyền Lịch Sử đối
với các tài nguyên thiên nhiên nằm trong vùng biển
trong Đường Chín đoạn”. Ngoại
trừ chú bé tí hon Tân Gia Ba dựa lưng Hoa Kỳ lên
án gay gắt vụ Bắc Kinh lạm quyền trên
Biển Nam Trung Hoa trong khi các nước khác câm như
hến. Họ không xứng đáng với danh xưng
Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN). Bắc
Kinh thành công trong việc chia rẽ ASEAN trong hồ sơ
Biển Nam Trung Hoa nên biến Đường 9 đoạn
thành Đường 10 đoạn kéo tới Đài
Loan. Đa số các nước Đông Nam Á vẫn chưa
t́m thấy hành động chung. Trái
lại, tham vọng của Bắc Kinh chạm phải
Đại Hàn sát nách, Nhật Bản cận kề
với Quân đội ngày càng tinh nhuệ và được
trang bị hiện đại nên không lấn thêm
được tất biển nào. Đệ
thất Hạm đội, lớn nhất trong các
Hạm đội Hoa Kỳ trú đóng thường
trực tại hải cảng Yokosuka kể từ năm
1945 cùng với 50,000 Thuỷ quân Lục chiến Mỹ
và 28,500 Thuỷ quân Lục chiến Mỹ thường
trực tại Nhật Bản và Đại Hàn
chẳng phải là nơi dễ đụng tới.
Nhờ thế, Đại Hàn và Nhật Bản không ngán
Trung Cộng tấn công nên có thể dồn nỗ
lực phát triển kinh tế, trang bị quốc pḥng,
thao dượt chung với Hạm đội 7 khiến
Bắc Kinh không thể đe dọa trên Biển Đông
Trung Hoa (ECS). Trái
lại, 10 quốc gia Đông Nam Á như một giỏ
cua chưa bao giờ đồng ư kế hoạch
chống Trung Cộng nên cứ ngậm đắng
nuốt cay trước các lời hứa không tiền
bảo chứng của Bắc Kinh. Kêu gọi sự
đoàn kết của 10 nước Đông Nam Á
giống như hái sao trên trời!!! Các
yếu điểm của Phi Luật Tân Qua
nhiều đời Tổng thống Phi Luật Tân đều
đi dây trong mối quan hệ với Bắc Kinh, đặc
biệt nhất phải kể đến Tổng
thống Phi Luật Tân, Rodrigo Duterte (2016-2022) từng bán
linh hồn cho Tập Cận B́nh. Duterte công khai thoá
mạ Hoa Thịnh Đốn và quỳ luỵ Tập
Cận B́nh nên công khai sỉ nhục các chính quyền
Mỹ, hạn chế việc lên án các hành vi sai trái
của Bắc Kinh trên Biển Nam Trung Hoa (SCS). Đảo
Mindanao rộng bằng 1/3 nước Việt Nam tập
trung hơn 80% người Hồi giáo ở Phi Luật Tân.
Năm 1965 Phong trào độc lập Mindanao ra đời.
Năm 1984 Mặt trận Giải phóng Hồi giáo Moro
(MILF) ra đời đưa ra chủ trương đ̣i
độc lập. Một yếu tố đe dọa
sự toàn vẹn lănh thổ của Phi Luật Tân. Chính
sách đi dây giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng đă ngăn
cản sự phát triển của Phi Luật Tân trên phương
diện ư thức hệ, kinh tế, chính trị,
ngoại giao. Phi Luật Tân, Đại Hàn, Nhật
Bản đều có Hiệp ước Pḥng thủ
Hỗ tương với Hoa Kỳ, nhưng, Manila
vẫn ở trong nhóm nước đang phát triển so
với hai nước phát triển, b́nh an. Lợi
tức b́nh quân đầu người năm 2023
của Nhật Bản 33,950 USD, Đại Hàn 33,147 USD so
với Phi Luật Tân 3,859 USD. Nhật Bản, Đại
Hàn cho việc khi Manila đi xin việc khắp thế
giới. Tương
lai Phi Luật Tân Ngay
sau khi được Quốc hội xác nhận kết
quả bầu cử ngày 26/5/2022, Tân Tổng thống
Ferdinand “Bongbong” Marcos Jr. đă công bố các mục
tiêu ưu tiên: Biển Tây (SCS); quan hệ với Trung
Cộng trên căn bản luật pháp quốc tế; phát
triển kinh tế và hỗ trợ người dân. Qua
bao nhiêu vị tiền nhiệm đều đưa
mối quan hệ với Bắc Kinh lên hàng đầu
để được lợi ích kinh tế, đặc
biệt đối với vị tiền nhiệm Rodrigo
Duterte đến mực quỵ luỵ, hèn hạ. Dĩ
nhiên, gồm cả số quan chức tham ô trong
guồng máy. Sau
khi ổn định, chuyển tiếp, Tổng
thống Marcos Jr bắt đầu thanh lọc hàng ngũ
lănh đạo làm rung động guồng máy dân
sự cũng như quân đội. Năm
1972 Hải quân Việt Nam Cộng ḥa trở thành
lực lượng hải quân lớn nhất Đông
Nam Á và lớn thứ 4 thế giới theo số lượng
tàu chiến và binh sĩ, chỉ sau Liên Xô, Hoa Kỳ và
Trung Cộng mà người đứng đầu
chỉ mang cấp bậc Đề đốc 2 sao vào
phút cuối cuộc chiến. Trong
khi đó, Hải quân Phi Luật Tân nhỏ hơn mà có
quá nhiều Đô đốc, Phó đô đốc nên
Tổng thống Ferdinand Marcos Jr phải đưa thành
phần trẻ hơn thay thế. Các
ngành khác trong Quân đội Phi Luật Tân cũng
đưa các sĩ quan trẻ tuổi hơn thay
thế. Ngành dân sự loại bỏ những quan
chức gắn bó với Bắc Kinh. Biển
Nam Trung Hoa không của riêng ai. Nhưng mọi thành viên
liên hệ phải hành xử theo đúng quy luật
quốc tế mới đem lại hoà b́nh và phát
triển cho khu vực sôi động này. South
China Sea (SCS) do các nhà hàng hải quốc tế cổ xưa
đặt tên theo hướng đến Trung Quốc
chứ không liên hệ tới chủ quyền. Vịnh
Mễ Tây Cơ không phải của nước này.
Ấn Độ Dương không phải của Ấn
Độ. Công
ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm
1982 (UNCLOS) đă định nghĩa rơ ràng về
chủ quyền biển và quy luật sử dụng
thật chi tiết nhằm tránh xung đột và tranh
chấp trên các biển khắp thế giới. Mọi
quốc gia kư kết và phê chuẩn phải tuân hành
nghiêm chỉnh hầu tránh sự hiểu lầm, tranh căi
và xung đột giữa các quốc gia chủ quyền
và các nước thông qua Biển Nam Trung Hoa. Hoa
Kỳ và Trung Cộng đóng vai tṛ chính trong việc
soạn thảo UNCLOS. Nhưng, Hoa Thịnh Đốn kư
kết mà Quốc hội không phê chuẩn v́ hai lư do:
1) Có nhiều sự tương đồng với các
quy định quốc tế đă có từ trước
nên Hoa Kỳ gần như tuân thủ tất cả các
quy định. 2) Hoa Kỳ không chấp nhận về
khoảng cách giữa tàu bè và đất liền v́
tầm xa của đại bác trên chiến hạm
hiện nay xa hơn khi soạn thảo nhiều. Nhu
cầu phải điều chỉnh trên SCS 1-
Chính sách đèn nhà ai nấy rạng ở trên biển
cần phải huỷ bỏ một cách triệt để
mới có thể chặn đứng tham vọng vô
bờ của Bắc Kinh. 2-
Tất cả tàu bè lưu thông trên Biển Nam Trung Hoa
phải tuân thủ triệt để Công ước Liên
Hiệp Quốc về Luật Biển 1982. 3-
Vấn đề xung đột hoặc tranh chấp trên
SCS về quyền-chủ-quyền và quyền-tài phán
phải do Toà án Trọng tài Thường trực
về Luật Biển 1982 (PCA) thụ lư và phán xét.
Bị đơn không tham dự vẫn phải chịu
h́nh phạt. 4-
Lào, Campuchia, Myanmar, Thái Lan không liên hệ trực
tiếp với SCS nên không có quyền quyết định
liên quan đến chủ quyền,
quyền-chủ-quyền và quyền-tài-phán trên
Biển Nam Trung Hoa. Họ luôn luôn đứng về phía
Bắc Kinh khiến cho Bộ Quy tắc Ứng xử
(COC) trên Biển Đông vẫn dậm chân suốt 10 năm
mà cứ le lói. Tổng
thống Ferdinand Marcos Jr đang làm cuộc cách mạng tách
rời Chủ tịch Tập Cận B́nh để
đưa đất nước vào quỹ đạo
Hiệp ước Hỗ tương với Hoa Kỳ
để giành lại vai tṛ bảo vệ quyền
lợi chính đáng của Phi Luật Tân trên biển
Nam Trung Hoa. Bắc
Kinh ngày càng đe dọa và lấn áp trên SCS mà tại
sao các Quốc gia Duyên hải Đông Nam Á chưa đoàn
kết chặt chẽ để bảo vệ chủ
quyền, quyền-chủ-quyền và quyền-tài-phán
hợp pháp theo đúng quy định của UNCLOS. Đơn
phương Chống tham vọng của Bắc Kinh trên
Biển Nam Trung chưa đủ mà cần sự đoàn
kết chặt chẽ giữa các quốc gia duyên
hải Đông Nam Á dựa vào Công ước Liên
Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 và Toà
án Trọng tài Thường trực về Luật
Biển 1982 (PCA). Đại-Dương |