ĐÔNG NAM Á
CẦN THOÁT KHỎI ẢO TƯỞNG Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: China
cranks up punitive sea pressure on the Philippines (Asia Times) Respect
arbitral ruling, China told (Manila Times) Dispute
could turn SCS into 'sea of war' (Manila Times) China
and ASEAN agree to try to conclude nonaggression pact on sea feud in 3 years
(AP) ĐÔNG NAM Á CẦN
THOÁT KHỎI ẢO TƯỞNG Đại-Dương
ASEAN
có 600 triệu người so với 1.4 tỷ của
Trung Quốc. Bắc Kinh cũng có lực lượng
Hải quân tương đương với Hoa Kỳ
trong khu vực Châu Á-Thái B́nh Dương nên vượt
trội các quốc gia Đông Nam Á. Hơn nữa, Trung
Quốc có một chính quyền toàn trị nên mọi
chính sách đều thống nhất, chặt chẽ so
với sự lỏng lẻo, chia rẽ của ASEAN,
đặc biệt trên vấn đề Biển Nam Trung
Hoa (SCS). ASEAN
có 600 triệu người vào năm 2023: GDP nominal:
Singapore (91,000 USD), Brunei (35,103), Malaysia (13,380), Thái Lan
(8,181), Indonesia (5,016), Việt Nam (4,475), Philippines (3,905),
Cambodia (1,896), Lào (1,858), Myanmar (1,180). B́nh quân đầu
người ASEAN (4,550 USD) so với 13,721 USD của Trung
Quốc. Từ
sau Đệ nhị Thế chiến, môi trường an
ninh và ổn định trên South China Sea đều
lệ thuộc vào sức mạnh của Hải quân Hoa
Kỳ. Nhưng, t́nh h́nh trên Biển Nam Trung Hoa thay đổi
theo chiến lược của từng vị Tổng
thống Mỹ. Trở
thành người đứng đầu Trung Quốc năm
2012, trong chuyến thăm Mễ Tây Cơ 15/5/2014,
Tập Cận B́nh phát biểu “Trong máu người
Trung Quốc không có gen xâm lược”. Việt
Nam từng bị Trung Quốc đô hộ ngàn năm,
chưa kể các cuộc xâm lược bị thất
bại. Quốc gia hiền hoà Tây Tạng và Nội Mông
hung dữ đă bị Trung Cộng xoá sổ. Vó
ngựa của Thành Cát Tư Hăn làm cho cỏ ở Châu
Âu không thể mọc được! Kiểu
xâm lược bành trướng của Trung Quốc không
chỉ bằng vũ lực mà c̣n sử dụng các
biện pháp kinh tế, đầu độc, chính
trị, di dân, ngoại giao chưa bao giờ chấm
dứt và quyết liệt nhất dưới các
chế độ quân chủ hoặc cộng sản. Với
nhiệt huyết chống Cộng, Tổng thống
Ronald Reagan (1981-1989) chủ trương cuốn chiếu
Chủ nghĩa Cộng sản. Sau khi dẹp các chế
độ thiên Cộng tại Nam Mỹ, Reagan thuyết
phục Châu Âu. Ngày 8 tháng 6 năm 1982 trước
Nghị viện Vương quốc Anh, Tổng thống
Reagan nói “bước chân tiến tới của tự
do và dân chủ sẽ ném Chủ nghĩa Marx-Lenin trên
đống tro tàn của lịch sử”. Ngày 3 tháng 3
năm 1983, Reagan phát biểu “Chủ nghĩa cộng
sản là một chương khác dị thường và
đáng buồn trong lịch sử nhân loại mà
những trang cuối của nó thậm chí hiện nay
vẫn c̣n đang được viết, và Liên Xô là
một Đế Quốc Ma Quỷ”. Tại
Bức tường Berlin ngày 12 tháng 6 năm 1987, Reagan thách
đố “Tổng Bí thư Gorbachev, nếu ông mưu
t́m ḥa b́nh, thịnh vượng cho Liên Xô và Đông
Âu th́ hăy đến mở chiếc cổng này. Ông
Gorbachev, hăy phá đổ bức tường này!”. Liên
Xô sụp đổ năm 1991, Đệ tam Quốc
tế tan ră. Chủ nghĩa Cộng sản tàn lụi
chỉ c̣n Trung Quốc, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều
Tiên đang duy tŕ mô h́nh xă hội nghèo đói và
lạc hậu. Sau
thời gian mở cửa hạn chế và chọn
lọc, Đặng Tiểu B́nh được Giang
Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào nối nghiệp đă
hiện-đại-hoá toàn diện một quốc gia có
dân số đông nhất trên trái đất để
thực hiện tham vọng thống trị toàn cầu.
Từ
khi Tập Cận B́nh nắm toàn bộ quyền lực
của Trung Quốc đă làm sống dậy tham
vọng thống trị của Chủ nghĩa Đại
Hán. Nh́n
về phía Bắc giáp Nga, phía Tây đụng Ấn
Độ, phía Đông chạm Nhật, Mỹ nên
chỉ c̣n phía Nam đủ yếu tố lá chắn và
điểm xuất phát cho Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa
(PRC). Mao
Trạch Đông dồn mọi nỗ lực biến
Việt Nam thành một chư hầu trên Bán đảo
Đông Dương, kế tiếp khuyến khích
Singapore, Mă Lai Á, Phi Luật Tân, Thái Lan tiếp nhận
Việt Nam, Brunei, Campuchia, Lào, Myanmar thành lập Hiệp
hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) với 10 thành
viên thân thiện hoặc có cảm t́nh với Bắc
Kinh. Kể từ đó, bất cứ quyết định
nào của ASEAN nhằm chống lại Trung Quốc liên
quan tới Biển Nam Trung Hoa đều thất bại.
Trung
Cộng phát triển kinh tế đến độ làm
chủ xưởng sản xuất quốc tế và
chuỗi cung ứng toàn cầu nhờ vào sự cao
ngạo của giới cầm quyền Hoa Kỳ và Châu
Âu đă bơm vốn và chất xám vào một
khối công nhân đông đúc và người tiêu
thụ 1.4 tỷ người ở Hoa Lục. Giới
lănh đạo Âu-Mỹ kỳ vọng người dân
Hoa Lục sung túc và tiếp xúc với nền văn
minh Âu-Mỹ sẽ tự xây dựng chế độ
dân chủ tự do. Nhưng,
Đảng Cộng sản Trung Quốc đă hiện-đại-hoá
toàn diện nhằm thách đố quyền lănh đạo
siêu cường của Hoa Kỳ. Bắc
Kinh tuyên bố Biển Nam Trung Hoa là của Trung Quốc
nên áp đặt quyền kiểm soát chặt chẽ
hoạt động đánh cá, khai thác tài nguyên thiên
nhiên của các quốc gia duyên hải Đông Nam Á như
Việt Nam, Phi Luật Tân, Mă Lai Á, Thái Lan, Brunei,
Indonesia. Bắc Kinh sử dụng Lào, Myanmar, Campuchia
để ASEAN không thể thông qua các quyết định
gây hại tới hoạt động của Trung
Quốc trên Biển Nam Trung Hoa. Năm
2013, Tổng thống Barack Obama đă họp kín với
Chủ tịch Tập Cận B́nh trong tư gia mượn
ở Tiểu bang California để chia đôi Thái B́nh
Dương. Năm
2014, Bắc Kinh đưa Giàn khoan nước sâu vào thăm
ḍ gần Nhóm đảo Trường Sa của Việt
Nam, đồng thời, khởi công nạo vét bồi
đắp thành 7 đảo nhân tạo tại Trường
Sa mà 3 đă có đường băng dài 3,000 mét. Đồng
thời, Bắc Kinh cũng gia cố và tăng cường
lực lượng quân sự và hệ thống hành chính
tại Nhóm đảo Hoàng Sa. Bắc
Kinh chuẩn bị điều kiện để tuyên
bố Vùng Nhận dạng Pḥng không (ADIZ) trên SCS khi
cần. Hàng
năm, Bắc Kinh ban hành lệnh cấm đánh cá
từ 1 tháng 5 trong ṿng 3 tháng ở phía Bắc vĩ
độ 16 bất chấp sự phản đối
yếu ớt của các quốc gia duyên hải Đông
Nam Á. Luật
An toàn Hàng hải sửa đổi do Bắc Kinh ban hành
ngày 1 tháng 9 năm 2021 quy định cho các tàu nước
ngoài “tàu lặn, tàu hạt nhân; tàu chở vật
liệu phóng xạ, tàu chở dầu, hóa chất, khí
hóa lỏng và các chất độc hại khác, cũng
như các tàu bị coi là mối đe dọa đối
với an toàn giao thông hàng hải phải báo cáo thông
tin chi tiết”. Nó bị các chuyên gia trên thế
giới cho rằng đă vi phạm luật pháp quốc
tế. Giải pháp nào có thể cải thiện t́nh h́nh
Biển Nam Trung Hoa? Thứ
nhất: thi hành nghiêm chỉnh Công ước Liên
Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS)
mà hầu hết các quốc gia can dự trực
tiếp tới Biển Nam Trung Hoa đều kư và phê
chuẩn. Chấp hành Phán quyết của Toà án
Trọng tài Thường trực về Luật Biển
năm 1982 (PCA) dù bị đơn không tham dự vụ
tố tụng. Chính quyền Ferdinand Marcos Jr. đă đảo
ngược chính sách SCS của người tiền
nhiệm Rodrigo Duterte để nhấn mạnh đến
sự cần thiết của việc giải quyết
tranh chấp bằng biện pháp ḥa b́nh và tuân thủ
luật pháp quốc tế, đặc biệt là UNCLOS và
Phán quyết của Toà án Trọng tài thường
trực về Luật Biển (PCA) năm 2016 liên quan
đến quyền-chủ-quyền trên Biển Nam Trung
Hoa. Bắc Kinh bác bỏ thẩm quyền của UNCLOS và
PCA để áp đặt luật pháp của riêng
của Trung Quốc nên căng thẳng trên Biển Nam
Trung Hoa không có giải pháp. Vấn đề tranh
chấp giữa nhiều quốc gia trên SCS chỉ
được giải quyết theo luật pháp quốc
tế chứ không bị áp đặt bởi bất
cứ quốc gia hoặc thế lực nào. Thứ
hai, các quốc gia có vùng chồng lấn phải
hợp tác khai thác chung tài nguyên thiên nhiên và chống
lại bất cứ sự can thiệp nào từ bên ngoài.
Đồng thời, không lăng phí tài nguyên thiên nhiên
trực thuộc của hai quốc gia tranh chấp. Thứ
ba, không nên đặt luật pháp quốc gia đứng
trên luật pháp quốc tế. Công ước Liên
Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 là
nền tảng duy nhất để xác định
chủ quyền, quyền-chủ-quyền, quyền-tài-phán
của một quốc gia duyên hải Đông Nam Á. Không
quốc gia nào trên thế giới có quyền đặt
thêm luật lệ để buộc các quốc gia duyên
hải Đông Nam Á phải thi hành. Thứ
tư, chủ quyền và quyền-chủ-quyền trên
Biển Nam Trung Hoa không liên quan trực tiếp tới Lào,
Campuchia, Myanmar nên họ không có quyền biểu
quyết các vấn đề thuộc Biển Nam Trung
Hoa. Họ luôn luôn biểu quyết theo chiếc gậy
chỉ huy của Bắc Kinh làm thiệt hại tới
quyền lợi của Việt Nam, Mă Lai Á, Tân Gia Ba,
Indonesia, Phi Luật Tân, Brunei, Thái Lan. Chặn đứng tham vọng vô bờ của
Bắc Kinh Thứ
nhất, các quốc gia duyên hải Đông Nam Á cần
duyệt xét lại chính sách đồng minh: chọn Hoa
Kỳ, Nhật Bản, Đại Hàn, Liên Âu, Úc Đại
Lợi hay Trung Cộng mới giữ được
chủ quyền dân tộc và phát triển đất nước
bền vững. Thứ
hai, nhận viện trợ của Trung Cộng là tự
bán linh hồn cho quỷ dữ. Kinh nghiệm Tây
Tạng, Việt Nam, Lào, Campuchia, Myanmar … vẫn c̣n
đó. Thứ
ba, Nhật Bản, Đại Hàn không rơi vào
chiến tranh kể từ sau năm 1945 ở Phù Tang và
năm 1953 tại Nam Hàn. Quân đội Mỹ bảo
vệ an ninh cho Nhật Bản, Đại Hàn để
hai nước này thành rồng, thành hổ. Họ cũng
có cơ hội được chia sẻ tiến bộ
khoa học, kỹ thuật từ Hợp Chúng Quốc
Hoa Kỳ mà nhảy vọt. Thứ
tư, ngoài Hoa Kỳ, chưa có Hải quân của nước
nào trên thế giới có thể chế ngự Lực
lượng Hải quân Trung Quốc trên Biển Nam Trung
Hoa. Bắc Kinh chỉ diễu vơ giương oai, nhưng,
hải chiến Mỹ-Trung rất khó xảy ra. Niềm
tự hào về Hạm đội Bắc Dương và
Hạm đội Nam Dương thời Từ Hy Thái
Hậu đă bị Hạm đội của Nhật
Bản tiêu diệt dễ dàng. Thứ
năm, trước áp lực quốc tế, viên
chức ngoại giao cao cấp nhất của Trung
Quốc, Vương Nghị đă thoả thuận
với 10 Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN sẽ hoàn
tất Bộ ứng xử trên Biển Nam Trung Hoa vào trước
Mùa Thu 2026. Chưa ai h́nh dung được Bộ
Ứng xử sẽ có h́nh dạng và nội dung như
thế nào. Tập Cận B́nh không có ư định nhượng
bộ mà chỉ nín thở qua sông!!! Tuân
thủ nghiêm ngặt Công ước Liên Hiệp
Quốc về Luật Biển năm 1982 là công cụ
hữu hiệu nhất để bảo vệ chủ
quyền biển của bất cứ quốc gia duyên
hải Đông Nam Á nào. ASEAN có đủ bản lĩnh
không? Đại-Dương |