DONALD TRUMP làm,
JOE BIDEN nổ Đại-Dương |
Gạt
ra bên ngoài những ngôn từ khoác lác, nhận vơ thành
tích để cử tri Mỹ có thể chọn
được một nhà lănh đạo đủ
điều kiện làm rạng danh dân tộc trong
thế giới b́nh yên, thịnh trị. Cần đối
diện với thực tế. Nước
Mỹ không mở rộng biên giới sau Đệ
nhị Thế chiến, nhưng, đă tiếp nhận
người nhập cư ngày càng đông trên khắp
thế giới. Họ đến từ các Châu Lục
và Hải Đảo xa xôi trên các phương tiện
mong manh nhắm vào ngọn hải đăng Hoa Kỳ
le lói trong cơn phong ba, băo táp với niềm tin
tuyệt đối vào nơi định cư cuộc
đời từng mong ước. Họ
thiếu thông tin chính xác về miền định cư
trong tưởng tượng. Hoa Kỳ không phải là
nơi rừng vàng, biển bạc mà chỉ là một
“xă hội b́nh đẳng tuyệt đối”. Có làm
việc mới giàu sang. Tiết kiệm là khuôn vàng thước
ngọc để tích lũy tài sản mà bành trướng
doanh nghiệp. Lười, nhác không thể hơn người.
Hoa Kỳ không phải là nơi có của rơi rớt
để những kẻ lười nhác, trộm
cắp, cướp bóc tha hồ nhặt lấy. Tự
do vốn là sản phẩm của các nhà hiền
triết muốn thiết kế một xă hội b́nh
đẳng, văn minh, tiến bộ, linh hoạt và hướng
thượng. Nó không có chỗ dung thân cho những
đầu óc u tối chỉ biết “thượng
cẳng chân, hạ cẳng tay”. Hiến
pháp Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ có hiệu lực
từ năm 1789 và đă thêm 17 tu chính án cho phù
hợp với bước tiến của loài người.
Ba từ đầu tiên của Hiến pháp Hoa Kỳ
“We the People” nhằm phục vụ chứ không
phải cai trị công dân. Trong
khi đại đa số quốc gia trên thế
giới thay Hiến pháp như kỹ nữ đổi
xiêm y nên đảo chính, chỉnh lư, tổng tuyển
cử vừa tốn kém vừa mất thời gian phát
triển và thêm thù bớt bạn. Từ
ngữ “dân chủ” nghe rất đơn giản, nhưng,
thực hiện được th́ thật thiên nan,
vạn nan do bản chất ích kỷ và tham vọng
của con người trên thế gian. Đánh
giá một con người hoặc chế độ
cần đến các điều kiện căn bản:
(1) Lời nói trung thực, rơ ràng, không quanh co. (2) So sánh
suốt thời gian dài. (3) Chương tŕnh, kế
hoạch hiện tại và tương lai. T́nh
h́nh thế giới an b́nh, thịnh trị hoặc
chiến tranh, hỗn loạn sau Đệ nhị
Thế chiến điều lệ thuộc vào tài năng
lănh đạo của Tổng thống Hợp Chúng
Quốc Hoa Kỳ. Sau
Đệ nhị Thế chiến, bàn cờ thế
giới nằm trong tay Hoa Kỳ, Liên Xô, Trung Cộng mà
Mỹ có lợi thế hơn. Chiến tranh Lạnh
hoặc nóng đều do ba tay chơi này quyết định.
Mô h́nh “hai đánh một không chột cũng què”
trở thành khuôn vàng thước ngọc trong mối
bang giao tay ba. Khi
Liên Xô và Trung Cộng hợp tác để bành trướng
Chủ nghĩa Cộng sản buộc Hoa Kỳ phải
lôi kéo các nước yêu chuộng tự do chống
lại tạo thành cuộc “Chiến tranh Lạnh”
triền miên, không lối thoát. Chiến tranh
Quốc-Cộng cục bộ dai dẳng xảy ra
khắp nơi. Năm
1982, Tổng thống Mỹ, Richard Nixon đă đến
Trung Quốc để kư bang giao với Chủ tịch
Mao Trạch Đông nhằm hợp tác đối phó
với Liên Xô. Măi
đến lúc Tổng thống Ronald Reagan cầm
quyền (1981-1989) lúc 69 tuổi thuộc Đảng
Cộng Hoà đă ổn định nội t́nh Hoa
Kỳ để tập trung đối phó với
Chủ nghĩa Cộng sản. Reagan tôn trọng tự
do cá nhân, mang đến những thay đổi trong nước,
cả về nền kinh tế Hoa Kỳ, đồng
thời, phát triển sức mạnh quân sự, tránh
được thế chiến; góp phần kết thúc
Chiến tranh Lạnh giảm thiểu sự phụ
thuộc của người dân vào chính phủ. Reagan
tuyên bố “Chính phủ không phải là giải pháp
cho những vấn đề của chúng ta; Chính
phủ mới là vấn đề”. Tổng
thống Reagan sa thải toàn bộ công đoàn 11,345 nhân
viên kiểm soát Không lưu Liên bang đang đ́nh công
làm tê liệt các sân bay ở Hoa Kỳ do vi phạm
luật Liên bang nghiêm cấm các công đoàn chính
phủ đ́nh công. Reagan chủ trương kinh tế
tự do và hoà b́nh thông qua sức mạnh. Tổng
thống Reagan và Thủ tướng Anh Quốc, Margaret
Thatcher đă lên án Liên Xô bằng những thuật
ngữ tư tưởng. Trong một bài diễn văn
nổi tiếng ngày 8 tháng 6 năm 1982 trước
Nghị viện Vương quốc Anh trong pḥng
triển lăm hoàng gia tại Cung điện Westminster,
Reagan nói “bước chân tiến tới của tự
do và dân chủ sẽ ném Chủ nghĩa Marx-Lenin vào
đống tro tàn lịch sử”. Ngày
3 tháng 3 năm 1983, Reagan tiên đoán Chủ nghĩa
Cộng sản sẽ sụp đổ v́ “Nó là
một chương khác dị thường và đáng
buồn trong lịch sử nhân loại mà thậm chí
những trang cuối của nó vẫn c̣n đang
được viết”. Trong một bài diễn văn
trước Hội Evangelical Quốc gia ngày 8 tháng 3 năm
1983, Reagan gọi Liên Xô là “một đế quốc
ma quỷ”. Lời
nói đứng đắn, đúng lúc mạnh hơn vũ
khí tối tân nhất của nhân loại. Thử
so sánh viễn ảnh và hành động của
Đương kim Tổng thống Hợp Chúng Quốc
Hoa Kỳ, Joe Biden và Cựu Tổng thống Donald Trump trên
b́nh diện quốc tế. Ảo
tưởng Joe Biden Thông
minh và gian lận: Tốt nghiệp Tiến sĩ
Luật vào nhóm hạng chót. Hai lần “đạo văn”
bị bắt tại trận chứng tỏ bản thân
kém thông minh mà gian trá. Hai lần vận động vai
tṛ đại diện tranh cử chức tổng
thống cho Đảng Dân Chủ đều bị
loại nên đành chấp nhận xách dép cho Ứng
cử viên Tổng thống Barack Obama. Phó
tổng thống Joe Biden được Tổng thống
Obama giao cho trách nhiệm nối lại mối bang giao
với Nga mà thất bại hoàn toàn v́ Biden chỉ có
khả năng “sáng vác ô đi, chiều xách về”.
Hậu quả, Tổng thống Nga, Vladimir Putin cưỡng
đoạt Bán đảo Crimea của Ukraine và Nga-hoá
hai khu tự trị người Nga tại Miền Đông-Nam
Ukraine năm 2014. Obama
đang cầm đầu G8 liền đuổi Putin ra
khỏi G8 tạo ra cuộc nội chiến sắc
tộc ở miền Nam Ukraine. Tại Hội nghị G7,
Tân Tổng thống Hoa Kỳ, Donald Trump đề
nghị đưa Vladimir Putin trở lại G8 mà dùng
biện pháp ngoại giao để giải quyết
cuộc xung đột sắc tộc ở Ukraine.
Tất cả thành viên G7 chống đối mặc dù
vụ xung đột đă làm chết 14,000 người. Tổng
thống Trump tăng viện trợ cho Ukraine đồng
thời cùng với Tổng thống Ba Lan, Andrzej Duda
thỏa thuận xây dựng một căn cứ quân
sự trị giá 2 tỷ USD tại phía Bắc Ba Lan
để cho một Sư đoàn thiện chiến
Mỹ đồn trú. Trump cũng trợ giúp vũ khí và
huấn luyện cho Quân đội Ukraine. Trump tuyên
bố sẽ rút 10,000 trong số 30,000 lính Mỹ
thiện chiến trú đóng tại Đức Quốc
sau Đệ nhị Thế chiến để chuyển
tới Ba Lan. Đức chống đối quyết
liệt được hầu hết G7 tán thành. Putin
thấy nguy cơ quân Mỹ đóng sát biên giới nên
phải đồng ư hưu chiến ở Ukraine và rút
tất cả sĩ quan, viên chức hành chính của Nga
ở hai khu tự trị về Nga. Chờ giải pháp
dân sự. Tân
Tổng thống Joe Biden (2021-2025) thúc giục Tổng
thống Nga, Vladimir Putin xua quân vào Ukraine làm cho cuộc
chiến Ukraine ngày càng trầm trọng kéo theo nhiều
quốc gia trong NATO phải cung cấp vũ khí mà
tới đầu năm 2024 vẫn chưa thấy
ngọn đèn cuối đường hầm. Chính
quyền Obama-Biden quá khiêm tốn trí tuệ nên coi
Palestine và Hamas (Phong trào Kháng chiến Hồi giáo) như
hai nhóm đối lập mà quên kịch bản của
Hồi Giáo: (1) Trong Hiệp định Oslo năm 1993,
Israel thừa nhận Tổ chức Giải phóng Palestine
là “đại biểu của nhân dân Palestine”. Trái
lại, Tổng thống Palestine, Mahmoud Abbas tuyên bố công
nhận quyền tồn tại hoà b́nh của Israel,
chấp thuận các nghị quyết 242 và 338 của
Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, và
từ bỏ “bạo lực và khủng bố”. Do
đó, vào năm 1994 Tổ chức Giải phóng Palestine
thành lập Chính quyền Dân tộc Palestine. (2) Tổng
thống Abbas đóng vai “Ông Thiện” để
tiếp nhận viện trợ quốc tế mà bành trướng
lănh thổ. V́ thế, Tổng thống Barack Obama
với khả năng thiếu suy nghĩ (hoặc
chủ đích) đă cho phép Hamas lập Văn pḥng Chính
trị ở Qatar để theo dơi mọi sinh hoạt
của Tây Phương. (3) Hamas đóng vai “Ông Ác”
để “xoá sổ Israel” theo nguyện vọng
Hồi Giáo quốc tế. Trung
Đông dậy sóng Hamas
đột kích bất ngờ vào Israel ngay sau khi Tổng
thống Joe Biden và Thủ tướng Israel, Benjamin
Netanyahu gặp mặt. Họ đă bàn những ǵ?
Họ biết trước kế hoạch của Hamas
để tạo tiền đề quét sạch tổ
chức này? Sau
hai tháng xung đột, thiệt hại nhân mạng và môi
trường sống ở Dải Gaza khó chấp
nhận, nhưng, vẫn tiếp diễn với
những thiệt hại khủng khiếp về nhân
mạng và môi trường đến mức khó tưởng
tượng! Khả năng bùng nổ thế chiến
chưa tới tột đỉnh mà khả thi. Cộng
đồng quốc tế ngày càng có xu hướng
chấp nhận việc thay ngựa giữa ḍng trong
cuộc bầu cử Tổng thống Hợp Chúng
Quốc Hoa Kỳ vào cuối năm 2024. Đại-Dương |