CHIẾN
LƯỢC TOÀN CẦU CỦA TỔNG THỐNG TRUMP: LIÊN
HOÀN PHÁ HỢP TUNG Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: US
Forces Korea Commander: US-South Korea Readiness Hasn’t ‘Slowed Down One
Bit’ (Diplomat) South
Korea-Philippines Defense Ties in the Headlines with Expected Vessel Arrival
(Diplomat) US
sanctions threaten to sink China at sea (Asia Times) Why
Singapore, Malaysia, Vietnam Were Added to U.S. Currency Watchlist
(Bloomberg) Questionable
Alliances: Why America Needs to Reexamine Its International Relationships
(National Interest) U.S.
Is More Powerful Than China in Asia-Pacific, Study Says (Bloomberg) Trung
Quốc và 3 thách thức lớn trong thế kỷ 21
(Nguyễn Quang Dy) CHIẾN LƯỢC TOÀN CẦU CỦA TỔNG
THỐNG TRUMP: LIÊN HOÀN PHÁ HỢP TUNG Đại-Dương Chủ
tịch Tập Cận B́nh ôm tham vọng thiết
lập “Đế Quốc Đỏ” mà Tổng bí thư
Joseph Stalin đă xây dựng từ năm 1922 đến
1953. Liên Sô và Đệ tam Quốc tế đă sụp
đổ năm 1991. Tập
Cận B́nh tiến quân ào ạt theo “Chiến luợc
Hợp Tung” do Tô Tần khởi xướng trong
thời Chiến Quốc (năm 475 - 221 trước công
nguyên) bằng cách: (1) Tập họp các nước
đă hoặc muốn theo mô h́nh chính trị xă hội
chủ nghĩa đặc sắc Trung Quốc. (2) Kéo các
nước vào quỹ đạo kinh tế Trung
Quốc. (3) Lôi các nước nhỏ vào cuộc
chiến tranh Lạnh hoặc Nóng với Hoa Kỳ. Lợi
dụng sai lầm chiến lược của Tây Phương
khi giúp đỡ vô-điều-kiện cho Trung Quốc
nên Tập Cận B́nh tiến công ồ ạt trên các
phương diện quân sự, kinh tế, chính trị,
ngoại giao, văn hoá. Cựu Tổng thống Richard
Nixon trả lời phỏng vấn của tờ New York
Times năm 1994: “Chúng ta có thể đă tạo ra
một con quỷ Frankenstein”. Xuyên
qua hành động xâm lăng, đe doạ, chèn ép, cưỡng
bức, dụ dỗ, hối lộ, hứa hẹn, mua
chuộc giới tinh hoa của Tập Cận B́nh từ
năm 2013 khiến cho dư luận quốc tế hoàn
toàn mất tin tưởng vào câu khẩu hiệu
“Trung Quốc Trỗi dậy Hoà b́nh” mà ư nghĩa
thực sự là “Trung Quốc Quật khởi Hoà b́nh”.
Chỉ
có 6 năm trên lộ tŕnh thực hiện “Giấc
Mộng Trung Hoa” mà hầu như nước nào cũng
bị thâm hụt thương mại với Bắc Kinh
nên bị Tổng thống Donald Trump gán cho nhăn hiệu
“thương mại ăn cướp”. Sáng
kiến Đới và Lộ (BRI) của Tập Cận B́nh
liên quan đến phát triển hạ tầng và đầu
tư tại 152 quốc gia và các tổ chức quốc
tế khắp các châu lục. Chỉ trong một
thời gian ngắn đă có 30 nước gặp nguy cơ
rơi vào “bẫy nợ”, kể cả 6 phải
thế chấp bằng chủ quyền hoặc
quyền-chủ-quyền quốc gia cho Bắc Kinh. Tuy nhiên,
một số nguyên thủ quốc gia vẫn bất
chấp mối hoạ trước mắt của dân
tộc. Kiểu
Quật khởi Hoà b́nh của Trung Quốc đă đẩy
Nhật Bản, Đại Hàn, Đài Loan gia tăng năng
lực tấn công cho Quân đội để giữ ǵn
bờ cỏi. Bắc Kinh không thể hành động
tuỳ tiện trên Biển Đông Trung Hoa (ECS) khi Đệ
thất Hạm đội Mỹ đóng ở Yokosuka
của Nhật Bản từ sau Thế chiến II để
phối hợp hoạt động duy tŕ hoà b́nh và an
ninh khu vực này. Do đó, Bắc Kinh chỉ coi ECS như
là “diện” và tập trung đánh vào “điểm”
(Biển Nam Trung Hoa, SSC). Từ
năm 2012, Tổng thống Barack Obama giúp Bắc Kinh cưỡng
đoạt Scarborough Shoal của Phi Luật Tân; đe
doạ Hà Nội khi đưa hơn 100 chiếc tàu
đủ loại hộ tống Giàn khoan nước sâu
hoạt động trong Vùng Đặc quyền Kinh
tế (EEZ) của Việt Nam; biến 7 thực thể
địa lư ở Spratly Islands (Trường Sa, Nam Sa) thành
các đảo nhân tạo mà 3 được xây
dựng và trang bị như tiền đồn quân
sự. Dù
là thành viên của Công ước Liên Hiệp Quốc
về Luật biển 1982 (UNCLOS), nhưng, Bắc Kinh
đă không tuân thủ Phán quyết ngày 12/07/2016 của
Toà án Trọng tài Thường trực về Luật
Biển (PCA) mà tiếp tục thực thi luật
của Trung Quốc trên SCS. Bắc
Kinh sử dụng Hải Quân, Hải Cảnh, Dân quân
Biển nhằm cụ-thể-hoá chủ quyền trên
SCS ḥng vô-hiệu-hoá hoạt động quốc pḥng
của các quốc gia duyên hải Đông Nam Á, đồng
thời quấy nhiễu chiến hạm của các cường
quốc Hải quân hải hành trên vùng biển quốc
tế ở SCS. Trên
lĩnh vực ngoại giao, Bắc Kinh t́m mọi cách gây
chia rẽ khắp các châu lục, đặc biệt
tại Cộng đồng Kinh tế ASEAN (AEC) và Liên
hiệp Châu Âu (EU). Kể
từ khi Viện Khổng Tử đầu tiên
được mở tại Hán Thành ngày 21/11/2004 cho
tới 31/12/2017 đă có 525 Viện Khổng Tử và
1,113 Khoá đường Khổng Tử tại 123
quốc gia và vùng lănh thổ trên toàn thế giới.
Bắc Kinh hy vọng sẽ lập được 1,000
Viện Khổng Tử vào năm 2020. Ư kiến của
giới chuyên gia quốc tế cũng như ở Hoa
Lục thừa nhận nhiệm vụ của Viện
Khổng Tử chỉ để tuyên truyền và t́nh báo. Thế
chiến I và II do các Đế quốc Châu Âu và Châu Á
khởi xướng đă gây ra thảm hoạ
khủng khiếp buộc nhân loại phải cảnh giác
đối với những ư đồ thống trị
thế giới không che đậy của Tập Cận
B́nh. Cộng
đồng quốc tế chịu khuất phục Trung
Quốc hoặc chống lại? Bằng cách nào? Ai
đủ khả năng đương đầu
với Tập Cận B́nh? Tổng
thống Mỹ thứ 45, Donald Trump đảo ngược
“chính sách hoà hoăn” của các vị tiền nhiệm
để bắt đầu thực thi “Chiến lược
Liên Hoàn” nhằm đập tan “Giấc Mộng Trung
Hoa” của Tập Cận B́nh. Về
quân sự, Hoa Kỳ chỉ giữ vai tṛ ngọn
cờ đầu chống Trung Quốc, sẵn sàng
hợp tác với từng nhóm hoặc quốc gia cùng
chung mục đích mà không phân biệt đồng minh
hay đối tác. Quan điểm dứt khoát và hành
động cứng rắn của Hoa Kỳ như
một lời khuyến khích từng nhóm quốc gia
tổ chức các cuộc tập trận chung nhằm vào
mục đích duy nhất “duy tŕ và bảo vệ hoà
b́nh và an ninh trên vùng biển quốc tế ở khu
vực Ấn Độ Dương và Thái B́nh Dương”.
Các nhóm riêng rẽ đó dễ dàng t́m sự đồng
thuận hơn một Liên minh Quân sự đồ
sộ và tốn kém, nhưng, dễ hợp thành thế
Liên Hoàn như các vành đai bao vây Trung Quốc.
Mỗi nhóm, từng quốc gia tự nâng cao năng
lực quốc pḥng với sự trợ giúp của các
đối tác hùng mạnh, hiện đại hơn.
Nhật Bản, Hoa Kỳ, Đại Hàn đang trang
bị quốc pḥng cho các quốc gia Đông Nam Á. Anh,
Pháp, Úc tự tổ chức các cuộc tuần tra hàng
hải trên SCS và thăm viếng xă giao với các
quốc gia Đông Nam Á. Hoa Kỳ cấm sử dụng
thiết bị viễn thông của Hoa Vi nhằm ngăn
ngừa hoạt động t́nh báo của Bắc Kinh.
Trung Quốc khó dùng lá bài Bắc Triều Tiên v́ Kim Chính
Ân cần Moon Jae-in hơn. Nhà giàu ở Hoa Lục đang
chân trong chân ngoài rồi và đă có con cháu lót ổ
ở Tây Phương nên khó liều ḿnh v́ Chủ nghĩa
Đại Hán. Về
kinh tế, Tổng thống Trump quyết liệt
trừng phạt những hành vi “thương mại
ăn cướp” của Trung Quốc để
bảo vệ Hoa Kỳ cũng như bất cứ
quốc gia nào bị Bắc Kinh chèn ép. Quyết định
này được ngành Lập pháp ủng hộ
bất chấp t́nh trạng tranh căi gay gắt giữa
Toà Bạch Ốc và Hạ viện liên quan đến
vấn đề quốc nội. Trung Quốc bị
mất đà tăng trưởng kinh tế nên rơi vào
suy thoái trong khi Hoa Kỳ ở vào chu kỳ phát
triển đang có lợi thế chiến thắng. Trump
ra lệnh cấm bán chíp bán dẫn và phần mềm
cho một số công ty kỹ thuật số của
Trung Quốc, kể cả Hoa Vi khiến Bắc Kinh lao
đao. Bắc Kinh doạ sẽ trả đũa dữ
dội. Kinh nghiệm cay đắng khi sử dụng lá
bài đất hiếm với Nhật Bản c̣n đó.
Bất cứ lúc nào Bắc Kinh bán 1,100 tỉ USD công
phiếu th́ Ngân khố Mỹ lập tức hạ lăi
suất để “mua lúa non”. Các công ty ngoại
quốc có thể bán tháo chứng khoán Trung Quốc
để mua công phiếu sẽ làm sụp sàn chứng
khoán ở Hoa Lục. Về
ngoại giao, tại Đại hội đồng
Bảo an Liên Hiệp Quốc hồi tháng 9-2018 Tổng
thống Donald Trump kêu gọi mọi nguyên thủ
quốc gia nên v́ quyền lợi đất nước
dân tộc của ḿnh được cử toạ hoan
nghênh nhiệt liệt. Những cáo buộc Hoa Kỳ
muốn thống trị thế giới tan như bọt
nước. Một số quốc gia chống Mỹ nay
đă nh́n thấy kẻ thù dấu mặt đă
lộ diện: Tập Cận B́nh. Viện
Khổng Tử trở thành ổ gián điệp ở
nước ngoài nên bị nhiều quốc gia ra
lệnh đóng cửa khiến cho chiêu bài văn hoá
của Bắc Kinh trở thành tṛ cười cho thiên
hạ. Bắc
Kinh đang đối diện với những nguy cơ
khó tránh. Nạn thất nghiệp 450 triệu nếu các
công ty ngoại quốc rút khỏi Hoa Lục. Dân số
bất tương xứng do gái thiếu, trai thừa. Làn
sóng dư cư từ thành phố về nông thôn
tạo ra lắm thị trấn ma mà ngành bất động
sản cứ tiếp tục xây cất chờ bể bóng.
Dân chúng phẫn nộ v́ hơn 100 gia tộc kiểm soát
hoàn toàn nền kinh tế Trung Quốc trong khi khoản
728 triệu dân sống ở mức 2-5 USD/ngày (theo PEW).
Nợ công vượt quá 400% GDP. Ai
muốn sao chép mô h́nh chính trị, kinh tế, xă
hội của Trung Quốc? Đại-Dương DÂN TỘC VIỆT
NAM PHẢI TỰ CHỌN LỰA TƯƠNG LAI Đại-Dương
Dân
tộc nào trên trái đất này cũng phải tự
chọn cuộc sống cho ḿnh. Để ngoại nhân
điều khiển nhất định sẽ bị
dẫn tới mất nước, hoặc lệ
thuộc. Để
sinh tồn và bảo vệ biên cương, ṇi
giống mà hàng ngàn năm qua, Việt Tộc, đă
phải đối phó với biết bao mưu mô, chước
quỷ của Chủ nghĩa Đại Hán với vinh
quang ít, tủi nhục nhiều. Đế quốc Trung
Hoa bao giờ cũng hùng mạnh hơn Việt Nam
gấp nhiều lần. V́ thế, tiền nhân Việt
mới có câu ca dao “nực cười châu chấu
đá xe, tưởng rằng chấu ngă ai dè xe nghiêng”
có từ thời danh tướng Lư Thường
Kiệt (cuối năm 1075) cất binh chinh phạt Nhà
Tống, hạ thành Ung Châu, chém đầu Đô giám
Quảng Tây rồi rút về. Quang Trung Hoàng đế,
Nguyễn Huệ (1788-1792) chỉ cần 6 ngày Tết
Nguyên Đán đă quét sạch 29 vạn quân Măn Thanh
đóng ở đất Bắc. Dù Vua Càn Long, mệnh
danh “thập toàn vơ công” trong thời cực thịnh
của Nhà Thanh vẫn không dám chinh phạt Đại
Việt. Sử
gia Phan Huy Lê đă đánh giá “Quang Trung không chỉ là
một nhà quân sự lỗi lạc mà c̣n là một nhà
chính trị có biệt tài”. Suốt 20 năm chinh
chiến mà chưa thua bất kỳ trận đánh
lớn nào. Hải Quân của Tây Sơn hùng hậu hơn
thời Vua Gia Long. Ra lệnh dùng chữ Nôm. Tiếp thu
khoa học kỹ thuật tiên tiến của Tây Phương.
Cải cách chế độ đinh điền và
ruộng đất. Chuẩn bị kế hoạch đ̣i
lại Lưỡng Quảng cho Đại Việt. Cũng
có vài vua chúa Việt Nam thần phục Hoàng đế
Trung Hoa hoặc “cỏng rắn cắn gà nhà”. Nh́n
chung, nhà lănh đạo nào dựa vào sức mạnh
của dân tộc chẳng những ǵn giữ được
giang sơn gấm vóc mà c̣n làm cho đất nước
phát triển, xă hội thịnh vượng và tiến
bộ. Luật
pháp Quốc tế và cộng đồng nhân loại công
nhận “quyền tự quyết dân tộc” đứng
trên uy quyền chính phủ, đảng phái, cá nhân. Cách
mạng Bất -bạo-lực ở Ấn Độ, Cách
mạng Bất-bạo-động ở Đông Âu, Cách
mạng Màu tại Caucasus và Trung Á, Cách mạng Hoa Lài
ở Trung Đông đều trả lại quyền
tự quyết cho các dân tộc. Như
thế, lật đổ chế độ phi nhân,
bạo ngược, đàn áp, bóc lột dân chúng là
hợp pháp, được chấp nhận trong sinh
hoạt cộng đồng quốc tế. Đảng
Cộng sản Việt Nam chính thức lănh đạo nước
Việt Nam từ năm 1945 đă tiến hành cuộc
chiến tranh bạo lực thay v́ tuân theo Hiến chương
Liên Hiệp Quốc đ̣i các Đế quốc Phương
Tây trao trả độc lập cho các thuộc địa
bằng biện pháp chính trị, hoà b́nh. Đă có 14
quốc gia Á, Phi được các Đế quốc Tây
Phương trao trả độc lập mà không bị
thiệt hại về nhân mạng và tài sản
quốc gia. Ngược
lại, Hồ Chí Minh lănh đạo ĐCS đánh Pháp
(1945-1954) giành độc lập đă làm chết
từ 800,000 tới 3 triệu dân Việt. Tuân lệnh
từ Mạc Tư Khoa và Bắc Kinh để áp đặt
mô h́nh Chủ nghĩa Cộng sản lên dân tộc
Việt Nam. Hồ Chí Minh và đồng bọn mang đầu
óc cuồng tín đă tiến hành chiến dịch
cải cách ruộng đất (1953-1956) làm tan nát
nền kinh tế quốc dân và gieo mối hận thù sâu
sắc khó phai dẫn tới bị lệ thuộc toàn
diện vào Trung Quốc và Liên Sô. ĐCS tiếp
tục tiến hành cuộc nội chiến (1955-1975)
đầy hận thù không cần thiết càng làm cho
đất nước kiệt quệ và lệ thuộc
vào ngoại bang. Đền thờ của Lê Duẩn
đă khắc câu “Ta đánh Pháp, đánh Mỹ là
đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc”. Ngày
nào, dân Việt cũng nghe ĐCS hô hào “Đổi
Mới”, được áp dụng theo mô h́nh Chính sách
Kinh tế mới (NEP) của Lenin trong giai đoạn
1921-1924 ở Liên Sô. CSVN thi hành từ năm 1986 cho
đến nay được xếp hạng như
thế nào trên thế giới: Dân số đứng
thứ 15 gồm 96 triệu người, diện tích
thứ 66, GDP thứ 47, GDP theo đầu người
thứ 131 (2,600 USD). Thử so sánh các quốc gia
phi-cộng-sản và cộng sản ở Châu Á: Tân Gia
Ba (64,000 USD) được xếp thứ 7, Đại Hàn
28, Đài Loan 34, Mă Lai Á 63, Thái Lan 81, Indonesia 115, Phi
Luật Tân 127, Lào 129, Cambodia 150, Trung Quốc 67 (9,600
USD). Đối
chiếu theo chiều dài lịch sử th́ Chủ nghĩa
Cộng sản là một tội ác và sai lầm đối
với cộng đồng nhân loại. Nhiều
quốc gia lớn, nhỏ trên thế giới đă
triệt tiêu hoàn toàn thứ ung thư độc
hại này ngoại trừ Trung Quốc, Việt Nam, Cuba,
Bắc Triều Tiên. Dân
tộc Việt Nam đang đứng trước
thực trạng xă hội vô phương chấp
nhận: chính trị độc tài toàn trị, kinh
tế làm thuê, văn hoá lai căng, xă hội bi đát,
ngoại giao vuốt đuôi, nguy cơ Hán-hoá cận
kề. Nhằm
đưa Việt Nam thoát khỏi mê hồn trận
đă có nhiều giải pháp đang tiến hành. Thứ
nhất, giới lănh đạo Đảng Cộng
sản quyết tâm bảo vệ Chủ nghĩa
Cộng sản với khẩu hiệu “c̣n Đảng
hơn mất nước” qua các biện pháp: (1)
Học tập biện pháp kiểm soát dân chúng của
Tập Cận B́nh, đặc biệt sẽ siết
chặt hơn bằng trí tuệ nhân tạo. (2)
Chuẩn bị gia nhập Liên bang Trung Quốc. (3) Đốt
ḷ để tranh giành quyền lănh đạo và
lợi ích. (4) Mở rộng mạng lưới dư-luận-viên,
đặc biệt trong giới trí thức xă hội
chủ nghĩa đủ khả năng lư luận dân
chủ để tung hoả mù với mục đính
duy tŕ quyền lănh đạo măi măi của ĐCS.
Điển h́nh: Hà Sĩ Phu bàn chuyện dân chủ
bằng kết luận “ĐCS tách đôi để
cạnh tranh với nhau”, đồng nghĩa không cho phép
dân Việt cạnh tranh với ĐCS. Trí thức XHCN hàng
đầu, đảng viên Mạc Văn Trang đă
lặng lẽ bỏ đảng từ năm 2000 mà
mới thú nhận sau 18 năm “Tôi vẫn như
thế, chẳng có ǵ thay đổi mà vẫn hy
vọng đất nước thay đổi”. Tức
y đặt cược vào sự lănh đạo
của ĐCS. Thứ
hai, “đấu tranh bất-bạo-lực” do Mahatma
Gandhi (1869-1948) đă giúp Ấn Độ giành độc
tập từ tay Đế quốc Anh từ năm 1947;
các dân tộc Đông Âu xoá sổ chủ nghĩa
cộng sản năm 1989 bằng đấu tranh
bất-bạo-động. Sự thành công của
họ dựa vào ba yếu tố chính: (1) Không dùng
bạo lực chống bạo lực. (2) Người lănh
đạo luôn luôn dẫn đầu các cuộc đấu
tranh. (3) Tuyệt đối tẩy chay giới cầm
quyền. Từ chối ủng hộ và hợp tác nhà
cầm quyền nếu gây bất lợi cho công
cuộc đấu tranh. Nhưng,
người Việt quốc nội chủ trương
đấu tranh bất-bạo-lực đă không dẫn
đầu các cuộc đấu tranh của dân chúng
chống Nhà nước; thiếu biện pháp tẩy
chay giới cầm quyền; sẵn sàng thoả hiệp
khi được lời hứa của ĐCS. Một vài
đảng phái quốc gia và cá nhân người
Việt hải ngoại bắt tay theo lời hứa
của ĐCS nên bị lừa. Sách lược của
Chủ nghĩa Cộng sản “hợp tác để tiêu
diệt” mà trước tiên buộc những kẻ
muốn hợp tác với Nhà nước phải
“tự chuyển hoá”, “tự diễn biến” thành
cán bộ tuyên vận. Năm 1945, các đảng phái
quốc gia, lănh đạo tôn giáo hợp tác với
Hồ Chí Minh đă bị phá nát và truy sát trường
kỳ. Vài đảng phái quốc gia kỳ cựu và
một số chính trị gia Việt ở hải
ngoại khăn gói về nước tổ chức
hội thảo theo lời hứa của cán bộ
cộng sản cao cấp đă tạo điều
kiện cho cơ quan an ninh Việt Nam hốt trọn
ổ mạng lưới tổ chức c̣n kẹt
ở quốc nội. Hội thảo cũng chưa bao
giờ diễn ra. Thứ
ba, hợp tác với cựu đảng viên hoặc trí
thức xă hội chủ nghĩa “phản tỉnh” cùng
nhau lật đổ chế độ cộng sản.
Thực tế: (1) Hà Sĩ Phu nói “phải người
trong nước nắm ngọn cờ đầu mới
có xung lực”. Ư nói Tôi lănh đạo các anh. Dương
Thu Hương to mồm, Bùi Tín dạn dày kinh nghiệm
tuyên truyền ra sức đánh bóng Hồ Chí Minh nên
chẳng thuyết phục được người
Việt hải ngoại lẫn quốc nội. Dương
Thu Hương đưa Hồ Chí Minh lên tới
tầng mây trong tác phẩm Đỉnh Cao Chói Lọi
rồi viết thư cho bạn bè trong nước “Tôi
khinh bọn chính trị xa lông ở hải ngoại nên
chẳng thèm chơi”. Từ trong nước ra hải
ngoại th́ Dương Thu Hương cũng làm chính
trị xa lông! (2) Bọn họ, kể cả Vũ Thư
Hiên công khai phát biểu “Nếu có cuộc Cách
mạng Mùa Thu 1945 th́ vẫn tham gia”. Họ “mù tri
thức” trước mọi thảm hoạ do cuộc
cách mạng được cộng sản tổ
chức. Thế nên Hà Sĩ Phu than “dẫu ĺa ngó ư c̣n
vương tơ ḷng”. Nhà giáo dục Đỗ
Việt Khoa ở Việt Nam phát biểu “những thay
đổi triệt để ở Việt Nam nếu có
là từ trên thượng tầng chính trị
xuống, chứ không phải là một cuộc cách
mạng từ dưới lên!” Thứ
tư, chống ác không chống Cộng. Tức thừa
nhận Cộng sản không ác. Dù đui, điếc,
trẻ, già, trai, gái, bệnh tật, tàn phế, già
yếu, mù chữ, học giả cũng đều
biết rơ tội ác vô tiền khoán hậu của
Chủ nghĩa Cộng sản đối với nhân
loại, ngoại trừ những kẻ “mù tri
thức” hoặc không có lương tâm. Luật
sư Trần Kiều Ngọc, Chủ Tịch Phong Trào
Giới Trẻ Thế Giới V́ Nhân Quyền giải
thích “đây là cách thức kêu gọi giới trẻ
trong nước dấn thân, tham gia phong trào, lên án cái
ác của cộng sản, sự bất công xă hội,
hành động xấu xa, tội lỗi, nếu kêu
gọi họ chống cộng, chắc chắn sẽ
bị bạo quyền Hà Nội bắt bớ, giam
cầm, kết án nặng nề, giết hại, bị
lên án “âm mưu lật đổ chế độ”
nên khó ḷng cho họ tham gia, hưởng ứng. Thực
tế: (1) Dân oan trưng h́nh Hồ Chí Minh và cờ
đỏ sao vàng khi đ̣i ruộng đất nhà
cửa bị Nhà nước Cộng sản tịch thu
vẫn bị đàn áp. (2) Dân chúng chống Hăng Formosa
ở Hà Tĩnh xă nước thải làm chết cá
dọc duyên hải miền Trung không có khẩu hiệu
chống cộng vẫn bị đàn áp. (3) Người
bị đánh chết khi bị bắt giữ tại
đồn công an không có ư đồ chống cộng.
(4) Chống Cộng để chấm dứt mọi
tội ác do ĐCS gây ra đối với dân tộc
mới giải quyết được vấn nạn
của dân tộc đă kéo dài hơn 70 năm kể
từ 1930. Thứ
tư, cần cô lập Nhà nước Cộng hoà Xă
hội chủ nghĩa Việt Nam. (1) Người
Việt quốc nội cần bất tuân chính sách
của Nhà nước, hoặc tảng lờ, hoặc
tham gia tích cực tham gia biểu t́nh chống mọi
quyết định có hại tới tổ quốc, dân
tộc. (2) Người Việt hải ngoại quyết
liệt cắt dứt bầu sữa cho Hà Nội để
chứng tỏ với chính quyền đang cư
ngụ thái đội rơ rệt đối với
Chủ nghĩa Cộng sản. (3) Cô lập mạng lưới
tuyên truyền của cộng sản ở hải
ngoại thông qua Toà Đại sứ, Lănh sự CSVN, du
học sinh, doanh nhân từ Việt Nam, các cơ quan
truyền thông, cá nhân làm lợi cho Cộng sản
Việt Nam. Cơ
hội quét sạch Chủ nghĩa Cộng sản đă
lố dạng khi Tổng thống Donald Trump đă công
khai chính sách chống Cộng trong diễn văn đọc
tại Đại hội đồng Liên Hiệp
Quốc năm 2018. Trái
banh đang ở trong chân dân tộc Việt Nam. Đại-Dương |