CON ĐƯỜNG NÀO, CON ĐƯỜNG NÀO

      DẪN TỚI B̀NH AN

           Đại-Dương

 

Tài liệu tham khảo:

North Korea warns Guam is next target after ICBM launch (IBT)

US military bombers, fighters fly over Korean Peninsula in show of force (Fox News)

U.S., South Korean and Japanese warplanes carry out show of force against North Korea (USA Today)

Allies discuss redeployment of nuclear weapon (Korea Times)

Talk of tactical nuclear weapons resurfaces (The Korea Herald)

Seoul Drafting New Plan for Full-Fledged War with N.Korea (The Chosun Ilbo)

With Tensions High Over North Korea, U.S. and South Korea Finish Drills (NYT)

Kim rolls the dice for his regime's life (Nikkei)

Wikipedia  

CON ĐƯỜNG NÀO, CON ĐƯỜNG NÀO

DẪN TỚI B̀NH AN

Đại-Dương

Khát vọng ngàn đời của nhân loại chẳng ǵ khác hơn một thế giới an b́nh để khỏi phải chém giết, hành hạ, nhục mạ nhau, cướp đoạt lẫn nhau do chiến tranh hoặc hận thù.

Nhưng, thế giới có bao giờ thiếu chiến tranh, không thù hận v́ chính kiến, tôn giáo, chủng tộc, giàu nghèo?

Cường quốc và nhược tiểu

Mối quan hệ mạnh-yếu đương nhiên tồn tại trong xă hội loài người bất chấp vào giai đoạn lịch sử nào.

Chỉ khác biệt khi: (1) Hoặc nương tựa nhau trong an b́nh và phát triển. (2) Hoặc thôn tính và cưỡng đoạt của nhau tạo ra mối thù truyền kiếp.

Thế chiến Thứ nhất xảy ra do Chủ nghĩa Đế quốc Thực dân tranh giành địa bàn thống trị và cướp đoạt tài nguyên của các nước nhược tiểu, lạc hậu làm thương vong 40 triệu binh lính và 30 triệu thường dân ở hai phe.

Chết chóc, đổ nát, hận thù chất ngất dưới bước chân của Chủ nghĩa Đế quốc Thực dân Tây Phương làm cho Phong trào Cộng sản Thế giới lớn mạnh và đánh đổ Đế quốc Nga để thiết lập Nhà nước Xô viết.

Hoa Kỳ lao vào Thế chiến I trong giai đoạn 1917-1918.

Hội Quốc Liên thành h́nh từ đầu năm 1919 để giải quyết các tranh chấp bằng biện pháp hoà b́nh. Tổng thống Woodrow Wilson cố góp sức xây dựng Hội Quốc Liên nên nhận được Giải thưởng Nobel Hoà B́nh 1919, nhưng, Hoa Kỳ không tham gia và Thượng viện cũng chẳng phê chuẩn.

Sự bất lực của Hội Quốc Liên tạo cơ hội cho Đức, Nhật, Ư thực hiện Chủ nghĩa Phát xít ôm tham vọng thống trị thế giới, khơi mào Đệ nhị Thế chiến.

Các nhà lănh đạo Châu Âu lo sợ Chủ nghĩa Cộng sản hơn Chủ nghĩa Quân phiệt nên ủng hộ Adolf Hitler chống lại Liên Xô.

Nhưng, Hitler khơi động tinh thần “dân tộc thượng đẳng” để thực hiện Chủ nghĩa Đế quốc Thực dân tạo ra Thế chiến Thứ hai buộc các cường quốc, kể cả Liên Xô phải hợp lực phản công. 

Sức mạnh quân sự, kinh tế và tinh thần nhân bản của Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ đă chấm dứt Thế chiến II và tái thiết thế giới trên nền tảng luật pháp quốc tế qua Cơ quan Liên Hiệp Quốc thay thế Hội Quốc Liên.

Liên Xô trở nên mạnh hơn và bành trướng nhanh chóng buộc Hoa Kỳ phải lănh đạo Thế giới Tự do t́m cách đối phó. Chiến tranh Lạnh bắt đầu từ năm 1947 và chấm dứt vào 1991 khi Đệ tam Quốc tế, Liên Xô, Hiệp ước Warsaw tự tan ră.

Thế giới thở phào nhẹ nhỏm mà ít quan tâm đến 4 mănh vụn của Chủ nghĩa Cộng sản sót lại ở Trung Quốc, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên đang phơi bày cảnh đói rét, lạc hậu.

Cường quốc chơi lá bài quốc tế. Nhược tiểu như quân tốt trên bàn cờ, nhưng, cố tự phong khả năng quá lớn nên gánh lấy thảm hoạ.

Thế chiến I và II mà chọn Đức (không phải bị t́nh thế ép buộc) ắt thảm bại.

Chiến tranh Lạnh mà dân tộc nào ôm chân Liên Xô đều bị tang thương dưới tay đảng viên cộng sản. 

Cường quốc hoặc siêu cường đều có chiến lược toàn cầu nên chẳng phải lúc nào cũng tương hợp với quyền lợi và tư duy của các dân tộc khác.

Thực tế, nước nhỏ phải t́m cách thích ứng với chiến lược của siêu cường mới bảo đảm được chủ quyền cũng như an ninh và phát triển.

Chỉ có cường quốc khuynh loát nhược tiểu chứ nước nhỏ không thể lợi dụng được siêu cường.

Bé hạt tiêu Tân Gia Ba là một thí dụ cụ thể trong cách ứng xử với Hoa Kỳ và Trung Quốc mà vẫn bảo vệ được chủ quyền nhờ Mỹ, và phát triển kinh tế với Trung Quốc (74% cư dân Tân Gia Ba gốc Tàu).

Người Nhật biểu t́nh chống 50,000 quân Mỹ đồn trú, nhưng, mỗi năm Tokyo vẫn góp chi phí cho Mỹ 1.4 USD. Nhật Bản biết rơ sẽ rơi vào chiến tranh với Trung Cộng nên chấp nhận và tôn trọng Hiến pháp Hoà B́nh do quân Mỹ soạn thảo, như thế, người Nhật chẳng bị thiệt mạng mà rănh tay phát triển kinh tế.

Bán đảo Triều Tiên bị Đế quốc Nhật cai trị từ năm 1910 đến 1945 bằng bàn tay sắt nên dân tộc Triều Tiên rất thống hận người Nhật. Nhưng, dân chúng Đại Hàn học tập khoa học kỹ thuật từ người Nhật mà chẳng coi Nhật Bản như kẻ thù bất cộng đái thiên, rồi bê nguyên cả chương tŕnh giáo dục của Tokyo để canh tân đất nước. Đại Hàn đi sau mà đă sản xuất được hầu hết các loại hàng hoá, kể cả thứ cao cấp và hiện đại nhất của Nhật Bản và thế giới.

Bắc Triều Tiên ôm mối thù Nhật Bản trong nghèo đói và tụt hậu.

Dân tộc Đại Hàn biết rơ, Bắc Triều Tiên và Trung Quốc lúc nào cũng lăm le thôn tính nên chấp nhận 28,000 binh lính Mỹ đồn trú mà những năm gần đây đă phụ chi phí 800 triệu USD/năm.

Phải chăng, Mỹ mới đúng là lính đánh thuê cho nhân loại!

Tổng thống Đại Hàn, Kim Đại Trọng (1998-2003) dùng hơn nửa triệu mỹ kim để được Chủ tịch Kim Chính Nhật tiếp tại B́nh Nhưỡng mà con đường hoà giải vẫn bế tắt.

Người kế nhiệm Rho Moo-hyun (2003-2008) nối tiếp Chính sách Ánh Dương vẫn tiền mất tật mang v́ B́nh Nhưỡng coi họ như “tay sai cho Đế quốc Mỹ”.

Ứng viên Moon Jae-in từ lúc tranh cử cho tới khi trở thành tổng thống đều chủ trương đàm phán song phương với Bắc Triều Tiên. V́ thế, Moon chống đối Hệ thống Chống Hoả tiễn Giai đoạn cuối, THAAD, tranh căi với Trump.

Nhưng, Kim Chính Ân chẳng thèm để ư tới Moon mà gia tăng cường độ chế tạo vũ khí nguyên tử và hoả tiễn đạn đạo buộc Hán Thành phải đặt hàng thêm nhiều bệ phóng cho Hệ thống THAAD.

Hôm 4 tháng 9 năm 2017, Quân đội Đại Hàn thực tập mô h́nh tấn công vào trung tâm nguyên tử Bắc Triều Tiên bằng hoả tiễn đạn đạo Hyunmoo-2A, và hoả tiễn không-đối-đất chính xác từ F-15K có tầm xa 270 km. Quân đội Đại Hàn tuyên bố nhất định sẽ thắng nếu xảy ra chiến tranh với  Bắc Triều Tiên.

Đồng thời, Moon được Trump chấp thuận cho Đại Hàn tăng sức nặng đầu đạn đủ sức phá huỷ các công sự ngầm của Bắc Triều Tiên. Thoả thuận năm 2012 chỉ cho phép đầu đạn nặng 500 kí và tầm xa 800 km của hoả tiễn. Thí dụ: hoả tiễn có đầu đạn 1 tấn sẽ đi xa 500 km, nặng 2 tấn chỉ đi tới 300 km mà khu thử nghiệm nguyên tử của B́nh Nhưỡng cách nơi xuất phát của Hyunmoo-2A khoảng 280 km. Theo báo The Chosun Ilbo.

Nhu cầu và sự cần thiết của liên minh

Liên minh, liên kết về chính trị, quân sự, kinh tế, ngoại giao không xa lạ trong cuộc sống nhân loại từ cổ chí kim.

Loại thứ nhất, mang ư đồ cướp đất của nước khác, đặt ách thống trị, bắt làm chư hầu, tướt đoạt tài sản và bắt dân tộc khác làm nô lệ dưới chiêu bài khai sáng văn minh như Chủ nghĩa Đế quốc Thực dân; giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp như Chủ nghĩa Cộng sản.

Thế chiến Thứ nhất (1914-1918) xảy ra do Đế quốc Đức liên minh với các Đế quốc Áo-Hung, Đế quốc Ottoman, Bảo Gia Lợi cùng các nước đồng loă và khách hàng của Đức làm 41 triệu binh sĩ và thường dân thương vong gồm 18 triệu chết và 23 triệu bị thương.

Đệ nhị Thế chiến (1939-1945) do Trục Đức-Ư-Nhật khởi xướng kéo theo một số nước đồng loă và khách hàng làm 12 triệu thương vong (8 triệu lính, 4 triệu thường dân) trong giai đoạn 1937-1945 so với 61 triệu (16 triệu binh sĩ, 45 triệu thường dân) của Đồng minh Mỹ-Anh-Nga-Tàu.

Chiến tranh lan rộng tại Châu Âu, Châu Á, Thái B́nh Dương, Trung Đông, Trung Hoa, Đông Nam Á, Địa Trung Hải, Bắc Phi, Sừng Châu Phi và một thời gian ngắn ở Bắc và Nam Mỹ.

Đệ nhị Thế chiến khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại đă để lại hậu quả tốt lẫn xấu: Liên Hiệp Quốc chính thức thành lập vào ngày 24 tháng 10 năm 1945 thay thế cho Hội Quốc Liên vốn không hữu hiệu.

Các Đế quốc Đức, Ư, Nhật bị sụp đổ hoàn toàn. Liên Xô tiến chiếm một số quốc gia ở Trung và Đông Âu. Hoa Kỳ và Liên Xô nổi lên như hai siêu cường thế giới.

Đế quốc Liên Xô bành trướng thế lực bằng học thuyết Marx-Lenin, hô hào “bạo lực cách mạng” để giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp làm cho phân nửa nhân loại rơi vào t́nh cảnh hừng hực lửa diệt thù, rữa hận, khơi mào cho cuộc Chiến tranh Lạnh (1947-1991).

Kể từ năm 1917, Chủ nghĩa Cộng sản đă cản trở tiến tŕnh phát triển của nhân loại, d́m nhiều dân tộc vào cảnh đói nghèo cùng cực và vô vọng, chịu sự đàn áp khắc nghiệt triền miên.

Tuy khó đúc kết về thiệt hại nhân mạng trên con đường mà cơn băo cộng sản đi qua, nhưng, một số học giả quốc tế đă đưa ra con số 120 triệu người trong cuốn Le Livre noir du communisme phát hành năm 1997.

Loại thứ hai, trợ giúp nước khác bảo vệ độc lập tự chủ, cải thiện thể chế chính trị, hữu-hiệu-hoá sức mạnh kinh tế, quân sự, ngoại giao để xây dựng xă hội phồn vinh, đời sống an b́nh.

Hoa Kỳ thực hiện hai nhiệm vụ chính sau khi chiến thắng phe Trục trong WWII: (1) Bảo vệ an ninh khắp thế giới để mọi quốc gia tự tái thiết và xây dựng xă hội với sự trợ giúp kinh tế của Hoa Kỳ, đặc biệt ưu tiên dành cho hai cựu địch thủ Đức và Nhật. (2) Học thuyết Truman ra đời năm 1947 cam kết viện trợ cho các quốc gia bị Liên Xô đe doạ.

Minh ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) hiện nay có 29 hội viên, ra đời vào tháng 4-1949 mà Mỹ đóng vai tṛ chính về quân sự và ngân sách điều hành. NATO đă góp sức vào việc làm tan ră Liên Xô và Hiệp ước Hợp tác Hữu nghị Hỗ tương (Warsaw Pact) năm 1991 mà chẳng tốn viên đạn nào. Mạc Tư Khoa tạo ra Warsaw Pact từ năm 1955 nhằm đối đầu với NATO.

Nhật Bản thực thi Hiến pháp Hoà b́nh do Quân đội Mỹ soạn thảo từ năm 1947, đồng ư cho 50,000 binh sĩ Mỹ và Đệ thất Hạm đội đồn trú trên Xứ Phù Tang.

Tinh thần vơ sĩ đạo của Con Cháu Thái Dương Thần Nữ và tinh thần thượng vơ của Chú Sam đă xoá bỏ thù hận mà làm cho Nhật Bản vươn lên từ đống tro tàn chiến tranh để trở thành kỳ tích kinh tế, khoa học kỹ thuật hàng đầu trong ṿng 31 năm.

Hoa Kỳ đă cứu Đại Hàn tồn tại qua cuộc xâm lăng của Bắc Triều Tiên và chí nguyện quân Trung Quốc (1950-1953), chấp nhận 28,000 binh sĩ Mỹ đồn trú thường xuyên để bảo vệ an ninh và giúp Đại Hàn tạo kỳ tích kinh tế, kỹ thuật hàng đầu thế giới chỉ trong ṿng 30 năm.

Dưới chiếc dù che của Hoa Kỳ mà nhiều quốc gia trên thế giới vẹn toàn lănh thổ, phát triển kinh tế, hội nhập vào sinh hoạt quốc tế và giàu có mà lợi tức b́nh quân ṛng (GDP nominal per capita) tương đương hoặc cao hơn Mỹ mà vẫn giữ vững chủ quyền dân tộc.

Tân Gia Ba trở thành quốc gia chủ quyền Cộng Hoà Tân Gia Ba từ năm 1965 có 5.6 triệu dân, GDP nominal per capita 55,000 USD so với Hoa Kỳ 323 triệu dân và 57,000 USD. Xứ nghèo nàn, lạc hậu, chẳng có tài nguyên bị đuổi khỏi Liên bang Mă Lai Á mà nhờ biết cách ứng xử đúng mức và hợp lư đă trở thành 1 trong 4 con hổ Châu Á.

Liên kết và hợp tác chân thành với Hoa Kỳ, học hỏi Tây Phương nên Tân Gia Ba giữ vững bản sắc dân tộc, chia sẻ chiến lược toàn cầu với Hoa Kỳ.

Lực lượng Hải quân của Tân Gia Ba tối tân nhất Đông Nam Á, thường xuyên thực tập với các cường quốc biển và vài nước láng giềng.

Khi Mỹ có nhu cầu chiến lược trên Biển Đông Nam Á (Biển Đông, Biển Nam Trung Hoa, Biển Tây Phi Luật Tân), Tân Gia Ba sẵn sàng cho phép các Cận duyên hạm Tác chiến (LCS) mới và tối tân nhất của Mỹ đồn trú tại Quân cảng Changi, và phi cơ hải tuần P-8A của Mỹ để tuần tiễu trên Biển Đông Nam Á.

Hải đội Khu trục hạm số 7 (COMDESRON 7) do Hải quân Đại tá Lê Bá Hùng chỉ huy, mang danh hiệu commodore có cờ 1 sao, đang đồn trú tại Changi để chỉ huy Hải đội và các Cận duyên hạm tăng phái hoạt động ở Đông Nam Á. Hải đội 7 đă dời từ San Diego đến Changi từ tháng 12-2012.

Tân Gia Ba lúc nào cũng đồng hành với Hoa Kỳ trong các vấn đề bảo vệ luật pháp quốc tế mặc dù Tân Gia Ba có 74% dân số gốc Tàu và giao thương quan trọng với Trung Quốc.

Ngược lại, liên minh với các cường quốc cộng sản như Liên Xô, Trung Quốc chỉ chuốc lấy nghèo đói, hận thù, mất đất, không c̣n tinh thần dân tộc, mất quyền chủ, thua thiệt kinh tế và ngoại giao.

Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam chỉ được độc lập giả hiệu v́ không ôm chân Liên Xô th́ cũng Trung Quốc. Ai cũng biết rơ, ngoại trừ những đầu óc cuồng tín, mê muội.

Sau khi “Mỹ cút, Nguỵ nhào”, Việt Nam đă rơi vào hoàn cảnh bi đát nhất trong ḍng lịch sử dân tộc trên mọi phương diện kinh tế, văn hoá, ngoại giao, xă hội, lịch sử v́ rập khuôn theo tư tưởng Mao Trạch Đông “quyền lực đến từ họng sóng”.

Bắc Triều Tiên phải nhờ quốc tế cứu trợ 2/25 triệu dân đói rét triền miên mà vẫn giở thói cướp đường. 

Đảng viên cộng sản khắp thế giới kết tội bất cứ ai chẳng theo chúng hoặc không ủng hộ chúng đều là tay sai cho Đế quốc Mỹ, thực dân Pháp.

Hồ Chí Minh từng tuyên bố nếu có phải đốt cháy cả dăy Trường Sơn, hy sinh đến người Việt Nam cuối cùng để đánh cho “Mỹ cút Nguỵ nhào” cũng không từ.

Sau năm 1975, Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam, Lê Duẩn hănh diện tuyên bố “Ta đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, là đánh cho Trung Quốc”.

Thế mà, chẳng có đảng viên cộng sản nào cảm thấy hổ thẹn v́ đă làm tay sai đắc lực cho Liên Xô và Trung Quốc!

Thiếu Hiệp ước Pḥng thủ Hỗ tương th́ chẳng có yếu tố pháp lư để can thiệp quân sự.

Liên minh phải dựa trên nền tảng chia sẻ trách nhiệm và nghĩa vụ với nhau mà không được t́m cách trục lợi.

Phong trào Không-liên-kết

Phong trào Không-liên-kết (Non-Aligned Movement, NAM) do các nhà lănh đạo của Ấn Độ, Ai Cập, Nam Tư, Ghana, Indonesia sáng lập năm 1955 nhằm “chống lại Chủ nghĩa Thực dân, Chủ nghĩa Đế quốc, Chủ nghĩa Phân biệt Chủng tộc, Chủ nghĩa Thực dân Kiểu mới”.

Phong trào có 118 quốc gia thành viên, chiếm 2/3 thành viên Liên Hiệp Quốc và 55% dân số thế giới.

Các quốc gia Á-Phi bị vết hằn chủ nghĩa Thực dân Tây Phương nên có xu hướng nghiêng sang phía Liên Xô và Trung Quốc.

Do đó, ư nghĩa của Phong trào Không-liên-kết là không liên kết với Tây Phương nên chẳng chống Chủ nghĩa Cộng sản tạo điều kiện cho các nước cộng sản như Nam Tư, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên … gia nhập Phong trào. Một kiểu “treo đầu dê bán thịt chó”.

Từ năm 1947, Trung Cộng và Liên Xô hợp lực bành trướng Chủ nghĩa Cộng sản qua các phong trào giải phóng dân tộc. Tại Châu Á có các tổ Maoit tại Nhật, Phi Luật Tân, Việt Nam, Mă Lai Á, Cambode, Lào hoạt động dữ dội. Trong khi tả phái quốc tế (cộng sản và thiên tả), đặc biệt, Tây Âu ve văn và ủng hộ các phong trào giải phóng dân tộc khắp thế giới nên rần rần chống Mỹ can dự vào Việt Nam làm dấy lên phong trào phản chiến tại Mỹ như muốn đốt cháy Hoa Kỳ.

Tổng thống Sukarno của Indonesia (cầm quyền 1948-1967), có xu hướng thiên tả nên đảng Cộng sản phát triển mạnh và làm đảo chánh năm 1965. Tướng Suharto cầm đầu một nhóm tướng lănh thực hiện kế hoạch phản-đảo-chính đă tàn sát hơn nửa triệu đảng viên cộng sản và nhóm thiên tả, truất phế, giam lỏng Sukarno tới lúc qua đời năm 1970.

Phong trào Không-liên-kết đề ra 5 nguyên tắc “Tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ của nhau; Không xâm lược lẫn nhau; Không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau; B́nh đẳng và hai bên cùng có lợi; Cùng tồn tại hoà b́nh”.

Chẳng có ai tuân hành cả nên lư tưởng chỉ nằm trên giấy.

Chiến tranh Ấn Độ và Pakistan vẫn xảy ra, xung đột đẫm máu Iran-Iraq.

Ấn Độ áp dụng chính sách kinh tế của Liên Xô nên tụt hậu về kinh tế mà măi đến sau khi Liên Xô tan ră mới chuyển hướng theo nền kinh tế thị trường tự do. V́ thế, mới mất cơ hội phát triển kinh tế nhanh chóng v́ chậm chân hơn Trung Quốc.

Phong trào Không-liên-kết luôn luôn đồng hành với Trung Quốc và Đệ tam Quốc tế trong các hành động chống Tây Phương nên gây nhiều khó khăn thời Chiến tranh Lạnh.

Hầu hết các quốc gia trong Phong trào Không-liên-kết khó bắt kịp đà tiến của nhân loại nên cứ b́ bỏm trong vũng lầy thù hận và chưa phát triển.

Việt Nam trên bàn cờ quốc tế

Việt Nam có vị thế chiến lược quan trọng tại Đông Nam Á, nhưng, bị Hồ Chí Minh mang ḍng máu tay sai đă t́nh nguyện đặt Việt Nam vào vị trí con tốt của Chủ nghĩa Cộng sản trên bàn cờ quốc tế từ năm 1930.

V́ thế, Việt Nam rơi vào t́nh cảnh tồi tệ nhất suốt 87 năm qua khi dân tộc làm nô lệ cho Đảng Cộng sản, giới lănh đạo làm nô lệ cho Chủ nghĩa Cộng sản.

Hồ Chí Minh từng đi qua và sống trong các xă hội tiên tiến, cởi mở vẫn thích chọn lựa vị trí làm tay sai cho Liên Xô và Trung Quốc.

Trí thức xă hội chủ nghĩa Việt Nam dù được đào tạo ở các trường Đại học nổi tiếng nhất thế giới mà khi hồi hương vẫn dùng bằng cấp như con ốc vít bắt vào chiếc ghế lănh đạo, ung dung thụ hưởng trên máu, nước mắt và mồ hôi của dân lành.

Chuyện đất nước dân tộc cứ nghe theo chỉ thị của Trung Quốc th́ tha hồ vinh thân, ph́ gia.

Con đường xă hội chủ nghĩa không thể dẫn dân tộc Việt Nam tới b́nh an.

                                    Đại-Dương

Trở lại