KHÍA
CẠNH PHÁP LƯ VỤ THƯỢNG NGHỊ SĨ JANET
NGUYỄN BỊ TRỤC XUẤT KHỎI DIỄN
ĐÀN THƯỢNG VIỆN CALIFORNIA Nguyễn văn Canh |
Sáng
ngày 23 tháng 2, 2017, TNS Janet Nguyễn (CH) bị cưỡng
bách trục xuất khỏi diễn đàn khi Cô đang
phát biểu trong phiên họp tại Thượng
Viện Tiểu Bang California nhân dịp cơ quan này vinh
danh các chiến binh Hoa Kỳ. Theo
truyền thông tường thuật th́ tại diễn
đàn Thượng viên, Cô bắt đầu nói
tiếng Việt trước mà mục đích là để
ghi lời nói vào hồ sơ lưu trữ của cơ
quan này. Sau đó, Cô chuyển sang tiếng Anh. Cô
bắt đầu bằng cách đề cập đến
vai tṛ của Thượng Nghị Sĩ quá cố Tom
Hayden trong phong trào chống chiến tranh Việt nam
của ông ta. Mới chỉ có thế, lănh đạo
đa số là TNS Bill Monning (DC) tuyên bố rằng cô
đi ra ngoài chương tŕnh nghị sự, yêu
cầu Cô ngưng phát biểu, Cô từ chối.
Rồi hệ thống micro của cô bị cắt. Người
chủ tọa buổi họp là TNS Ricardo Lara (DC) ra
lệnh cho 2 nhân viên an ninh "lôi" Cô ra
khỏi podium đặt ở phía trước và "
sốc nách" Cô ra ngoài hội trường Thượng
Viện. Trước
khi xét về khía cạnh pháp lư của vụ này, tôi
phải xét xem chủ tọa buổi họp có quyền
cấm cản một đồng viện phát
biểu như trường hợp Cô Janet? Về
điểm này có hai khía cạnh phải xét: 1)
Thủ tục sinh hoạt Nghị trường: Theo
qui luật chung sinh hoạt nghị trường, mà
bất cứ tổ chức nào cũng có, được
ghi trong Nội Qui và tất cả đều
dựa vào nguyên tắc Robert's Rules th́ một thành
viên muốn phát biểu phải ghi tên. Khi đến lượt,
người đó được mời lên và phát
biểu trong giới hạn thời gian cho phép. Trường
hợp này, Cô Janet Nguyễn được hiểu
là đă có ghi tên và được mời lên v́ đă
công khai phát biểu . Chỉ khi Cô bắt đầu
nói bằng Anh Ngữ, th́ bị đuổi ra. Cô không
vi phạm qui định về sinh hoạt của Thượng
Viện, kể cả việc không nói qúa thời
hạn được phép, nghĩa là cô không đi ra
ngoài chương tŕnh nghị sự. 2)
Ngoài ra, Chủ tọa có thể biện minh hành vi
ấy không khi nói rằng Cô Janet đi ra ngoài Chương
tŕnh Nghị sự ? Chủ tọa ám chỉ
rằng buổi họp ấy để vinh danh các
quân nhân đă chiến đấu bảo vệ
nước Mỹ, trong khi đó Cô Janet lại đề
cập đến hành vi phản chiến của Tom
Hayden, nghĩa là đi ra ngoài đề tài buổi
họp. Các hoạt động suốt cả
cuộc đời của Tom Hayden là viết báo, làm
phim ảnh, biểu t́nh, diễn thuyết khắp nước
Mỹ , khích động dân chúng chống lại chính
quyền Mỹ tại nhiều tiểu bang, đề
cao kẻ thù của Mỹ của Tom Hayden là hành vi
phản quốc. Hai
sự việc ấy khác nhau. Vinh danh các quân nhân
chiến đấu bảo vệ tổ quốc là
vinh danh ḷng yêu nước. Và phản quốc lại là
mặt trái của ḷng yêu nước. Tuy nhiên
hai vấn đề này là hai mặt của một
đồng tiền hay là hai khía cạnh gắn bó nhau,
không thể tách rời nhau của một vấn
đề lớn. Đề câp tới vấn đề
nọ, mà bỏ qua vấn đề kia là một
thiếu sót lớn. Do
đó, những ǵ cô Janet phát biểu không đi ra ngoài
phạm vi của buổi họp. Ngoài
ra, đây c̣n là vấn đề chính trị.
Trong trường hợp này một nghị sĩ hay dân
biểu có quyền phát biểu về nhiều lănh
vực khác mà không bị vi phạm nội qui V́
vậy, vấn đề phản chiến mà cô
Janet nêu ra vẫn nằm trong pham vi của chương
tŕnh nghị sự. Chủ
tọa và lănh đạo khối đa số trong
trường hợp này đă lạm quyền khi
ngăn cản cô Janet, và nhất là sử dụng hành
vi thô bạo, đáng bị lên án trước công
luận và cả về h́nh luật. Đến
đây, tôi phân tích việc cưỡng bách cô
Janet ra khỏi diễn đàn này, dựa trên căn
bản Luật Hiến Pháp Hoa Kỳ: Căn
cứ vào sư kiện đă xảy ra, tôi thấy
phe Đảng Dận Chủ thuộc Thượng
Viện, TB California, gồm cả chủ tọa, lănh
đạo phe đa số..... đă vi phạm
những điều khoản trọng yếu sau đây
của Hiến Pháp Hoa Kỳ: 1)
Quyền Tự Do Phát Biểu được ghi trong Tu
Chính Án I ( Freedom of Expression Clause). Đây
là quyền đựợc tự do phát biểu các ư
nghĩ cuả ḿnh mà không bị ai ngăn cản v́
bất cứ lư do ǵ. Tối Cao Pháp Viện đă
giải thích rất rộng răi quyền này như
viết bài, diễn thuyết chống chính quyền
kể cả trước đám đông, biểu t́nh,
trương biểu ngữ, xé hay đốt cờ
Mỹ. Rộng răi đến nỗi đàn bà ăn
mặc không kín đáo, hay phổ biến h́nh
ảnh hở hang, treo h́nh Hồ (1) dù là công khai
làm tay sai cho ngoại bang cũng được
giải thích là nằm trong phạm vi tu chính án này . Các
sự kiện như cúp micro, dùng 2 nhân viên an ninh
sốc nách , và lôi Cô Janet từ podium ra ngoài pḥng
họp với "h́nh ảnh" cô Janet được
kéo ra gần cửa pḥng họp, cô c̣n ngoái cổ
lại tiếp tục "phát biểu" là hành vi ngăn
chặn quyền phát biểu tư tưởng của cô
Janet. Những điều cô Janet phát biểu rơ là
trái với chủ trương của Ban Lănh Đạo
Đảng Dân Chủ, phe đa số tại Thượng
Viện CA. Dù cô mới chỉ nói đến tên
Tom Hayden với phong trào phản chiến, họ đă
bịt miệng Cô v́ họ muốn dấu diếm
một sự thật rằng họ là những kẻ
tả khuynh, đă làm những điều tai hại
lớn lao cho nước Mỹ mà lănh đạo
của họ là cố Thương Nghị Sĩ Tom
Hayden phải có trách nhiệm. Và chính họ cũng
phải chịu trách nhiệm nữa. Các cuộc
biểu t́nh lớn vào thập niên 1960 do Jane Fonda
và Tom Hayden lănh đạo đă làm xáo trộn
nước Mỹ. Họ biểu t́nh bạo động
tại các trường học. Họ tuần hành trên
đường phố, mang h́nh Hồ, cờ mặt
Trận Giái Phóng Miền Nam VN, đ̣i rút quân Mỹ
khỏi VN, đốt cờ Mỹ, xé cờ Mỹ... ,
gây sô sát với nhân viên an ninh. Ṭa án địa
phương viện dẫn Tu Chính Án I bảo vệ
họ. Cảnh
sát của nhiều thành phố trở thành bất
lực trước quyền "phát biểu tư tưởng"
của người biểu t́nh..... Hành
vi này của Thượng Viện CA vi phạm nghiệm
trọng quyền của cô Janet chiếu theo Tu Chính
Án I của Hiến Pháp Hoa Kỳ. 2)
Quyền Được Bảo Vệ Được B́nh
Đẳng, được ghi trong Tu Chính Án 14 ( Equal
Protection Clause) B́nh
đẳng ở đây được hiểu là không
ai có quyền phân biệt đối xử với
bất cứ người nào, mà người
ta thường nói là kỳ thị như
về tôn giáo ( tín ngưỡng), chính kiến, giàu nghèo,
chủng tộc, giới tính..... Ban
lănh đạo Thượng Viện CA đă trắng
trợn vi phạm điều khoản này của Tu Chính
Án 14 về:
Các
vi phạm này là vi phạm trực tiếp và nghiệm
trọng quyền hiến định của một
công dân mà Hiến Pháp Mỹ bảo vệ. Ở
đây, Tôi không đề cập đến một
tội phạm h́nh sự khác ở cấp độ
thấp hơn Hiến pháp và thấy đă có đầy
đủ yếu tố tội phạm của một
tội có tội danh là Tội Phạm Có Tổ
Chức trong vụ này. Trong tội phạm này,
với những ǵ xảy ra vào ngày 23 tháng 2 vừa qua,
ngoài Chủ tọa là TNS Ricardo và Trưởng
Khối Đa Số, Bill Monning ra, c̣n có bằng
chứng là Chủ Tịch Thượng Viện là Kevin
de Leon dù vắng mặt lúc xảy ra vụ phạm
pháp, và một viên chức hành chánh là Văn Pḥng Trưởng
của ông ta là Dan Reeves nữa dính líu vào vụ này./. ------------ 1)
Nhân dịp này tôi cũng cần nhắc lại vụ
Trần Trường treo h́nh Hồ trước đây
tại tiệm sang băng nhạc của y tại
Westminster, CA. Treo h́nh Hồ là một hành vi diễn
tả quyền phát biểu tự do tư tưởng
của y đươc Hiến pháp bảo vệ. V́
đây là một quyền quá quan trọng được
qui định trong Hiến Pháp , nên các cơ quan công
quyền có nghĩa vụ phải hành động để
bảo vệ Trần Trường, là kẻ hành
sử quyền ấy. Chúng ta nhớ lại rằng người
tị nạn trong vùng đă phản đối kích
liệt vụ này. Có các cuộc thắp nến về
đêm, các cuộc biểu t́nh chống đối có
khi lên tới 50,000 người và kéo dài tới 52 ngày
đêm. Cảnh sách địa phương có khi sô sát
với người tị nạn chống đối. V́
sự chống đối quyết liệt và kéo dài quá
lâu mà cơ quan an ninh và chính quyền không
mạnh tay đàn áp để dẹp bỏ các
chống đối, Trần Trường và đồng
bọn thấy không thành công duy tŕ việc treo h́nh
Hồ, dù y công khai khiêu khích và thách thức người
tị nạn Việt trong vùng. Công
tác y làm có sự chỉ đạo của Ṭa Tổng
Lănh Sự VC ở San Francisco với sự yểm
trợ của đám luật sư phản chiến.
Chúng muốn mượn tay Ṭa án địa phưong
ra lệnh cho chính quyền đàn áp tích cực người
biểu t́nh. Để thực hiện toan tính trên,
Trần Trường đựợc đưa đến
một văn pḥng Luật sư lớn ở Los Angeles
nhờ đứng ra bênh vực. Đây là một văn
pḥng luật sư tả khuynh, một đơn vị
thuộc American Liberties Union của cảnh tả với
ngân sách vào thập niên 1980 là hơn 1 tỉ MK. Qua văn
pḥng này, Trần Trường đă nộp đơn
kiện tại Ṭa án ở Orange County. Ṭa đă thụ
lư. Chánh án Ṭa này là một phụ nữ, cũng như
rất nhiều chánh án khác xuất thân từ American
Liberties Union và đựợc bổ nhiệm vào vị
trí này. Ṭa đă có một số phiên họp công khai
(hearings) trước khi có phán quyết cuối cùng
về vụ này. Trong
thời gian thủ tục pháp lư đang tiến hành, có
một biến cố trong đại xảy ra là h́nh
Hồ treo trong tiệm của Trần Trường bị
biến mất. H́nh Hồ là "vật chứng chính"
trong vụ kiện của đương đơn
đ̣i hành sử quyền tự do phát biểu tư
tưởng. Mất h́nh Hồ th́ lư do của vụ
kiện không c̣n. Ṭa phải xếp vụ án. Và
Trần Trường không c̣n ǵ nữa liện hệ
đền quyền tự do phát biểu tư tưởng
do Tu Chính Án I bảo vệ, và mất sự yểm
trợ và chỉ đạo, nên y lặng lẽ rút lui
và trốn mất. Và nếu y c̣n tiếp tục đ̣i
hành sử quyển này có thể dẩn đến
một tội phạm h́nh sự. Nếu
không có vụ h́nh Hồ bị biến mất, th́ người
tị nạn, không những ở Orange Couny mà cả trên
toàn nước Mỹ sẽ lâm vào t́nh thế vô cùng
khó klhăn. Một
câu hỏi nêu ra là làm sao mà h́nh Hồ bị biến
mất, để đến nỗi cả một
hệ thống tả khuynh đầy quyền lực
của Mỹ bảo trợ cho VC trong trường
hợp này bị thua, cả nhà nước VC bị
đánh bại? Đầy quyền lực là cánh
tả chúng cài người khắp nơi: như đa
số tại Thượng và Hạ Viện, CA; một
dàn luật sư được huấn luyện chuyên
về luật hiến pháp và được tài trợ
thực hiện mục tiêu của chúng; nhiều chánh
án của chúng được cử vào các vị trí
các cấp của ngành tư pháp, và chúng có
rất nhiều tiền. Tất cả đă bị thua.
Có người biết chuyện giải thích rằng
đây là trách nhiệm của Trần Trường.
Trong thời gian xảy ra biến cố ấy, có một
người lúc đầu ở trong nhóm Trần Trường
tiết lộ trên internet về các phiên họp của
y và nhân viên Ṭa Tổng Lănh Sự VC ở San Francisco
về kế hoạch treo h́nh Hồ và c̣n cho
biết rằng Ṭa
Tổng Lănh Sự VC có hứa cho Trần Trường
một số tiền là 1/2 triệu MK.
Trần Trường đă thành công đưa biến
cố ấy lên đỉnh điểm và vào lúc này Ṭa
Tổng Lănh Sư VC lờ đi không nhắc đến
số tiền ấy, dù y đ̣i nhiều lần.
Không thành công, y dấu h́nh Hồ đi để
làm áp lực. Mọi
người đều biết rằng cửa tiệm
sang băng nhạc của y luôn khóa chặt, hai lần
cửa, có cửa sắt ở bên ngoài. Chỉ có ḿnh
y có ch́a khóa. Ngoài ra, suốt trong 52 ngày của biến
cố ấy, luôn luôn có người tị nạn
hiện diện tại chỗ; ban đêm thường
có đến 50 hay 60 người tị nạn chống
đối nằm ngủ trước cửa canh
giữ. Mỗi khi y đến tiệm, luôn có cảnh sát
hộ tống, bảo vệ để y hành sử
quyền phát biểu tư tưởng của y. Đến
nơi, cảnh sát chỉ đứng ở ngoài
cửa, chờ đến khi hết hạn giờ đă
qui định, cảnh sát đưa y ra về . Trong t́nh
thế đó, không ai có thể vào và thủ tiêu h́nh
Hồ của y được. Sau
khi y chót hô hán rằng y mất h́nh Hồ, y không dám
khai sự thật rằng chính y là thủ phạm, v́
đây là một trọng tôi. Cả VC lẫn đám
luật sư tả khuynh đành lặng
lẽ rút lui để tránh liên lụy. Và người tị
nạn ở Orange County tự nhiên đă thắng
được một trận chiến đầy cam go.
Và vùng Westminster trở lại an
b́nh như mọi ngày.
|