KHÔNG THỂ DỌA NƯỚC KHÁC BẰNG CON NGÁO ỘP NHÂN QUYỀN

Đại-Dương 

 

Các Bộ luật về Quyền Con Người được nhân loại soạn thảo từ năm 2530 TCN (Trước Công Nguyên) và tiếp diễn qua nhiều giai đoạn lịch sử. Dĩ nhiên, quyền con người thay đổi theo thời gian và không gian thích ứng với tiến tŕnh phát triển của nhân loại.

Magna Carta (Đại Hiến Chương) hoặc Magna Carta Libertatum (Đại Hiến Chương về những Quyền Tự do) của người Anh lần đầu tiên được công bố năm 1215 (Sau Công Nguyên). Nhưng, măi tới năm 1297 mới được công nhận là một phần của pháp luật thành văn tại Anh Quốc (Theo Wikipedia).

Từ đó, Đại Hiến Chương đă ảnh hưởng tới Hiến Pháp, Luật Lệ của nhiều quốc gia trên thế giới.

Tuy nhiên, Nhân Quyền tác động tới cuộc sống của nhân loại ở nhiều cấp độ khác nhau tuỳ thuộc vào phương pháp cai trị của giới cầm quyền.

Chiếc nôi của Đại Hiến Chương từng đem quân chinh phục và đặt nền thống trị trên nhiều dân tộc khắp thế giới với niềm hănh diện “Mặt trời không lặn trên Vương quốc Anh”. Các Đế quốc Pháp, Hà Lan, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Đức cũng làm như thế. Vào thế kỷ thứ 21, Anh và Pháp vẫn c̣n các thuộc địa răi rác trên thế giới. Dĩ nhiên, các dân tộc nhược tiểu hoặc kém phát triển phải chịu nhiều cay đắng, nhục nhă, kể cả đói rét triền miên dưới sự cai trị hà khắc của các Đế quốc Phương Tây, Phương Đông dưới chiêu bài “khai phóng” cho “bọn man di mọi rợ”. Các Đế quốc cướp quyền vốn của Thượng Đế đă ban cho con người khi mở mắt chào đời để áp đặt luật, lệ do chúng sáng chế làm triệt tiêu hoặc bóp méo “quyền con người”.

Liên Xô tự xưng bảo vệ quyền con người, nhưng, đă thống trị các quốc gia Baltics, Đông Âu, Trung Âu, Châu Phi, Châu Á, Châu Mỹ La Tinh suốt nhiều năm trong đói rét và lạc hậu mà thừa khẩu hiệu “bảo vệ nhân quyền”. Đệ tam Quốc tế dưới sự lănh đạo của Đảng Cộng sản Liên Xô đă thay đổi toàn bộ hệ thống luật, lệ nhân quyền do các Đế quốc Tây Phương, Đông Phương áp dụng qua nhiều thế kỷ.

Nhân danh bảo vệ quyền con người mà các quốc gia trong Đệ tam Quốc tế đă làm cho cuộc sống của “con người” tồi tệ hơn do luật lệ quá khắc nghiệt của các hệ thống Đế quốc từng có trong ḍng lịch sử nhân loại. Đó là mọi suy nghĩ và hành động của con người phải đúng từng dấu phẩy của Chủ nghĩa Mác Lê. Quyền con người dành chỗ cho Quyền của Đảng. Thực tế, quảng đại quần chúng trong các nước cộng sản như những con ốc vít trong guồng máy xă hội, hoàn toàn không có tự do, đặc biệt trên phương diện tư tưởng. Họ làm việc theo tiếng kẻng và hô khẩu hiệu vang trời khi được lệnh.

Sau khi thống nhất Hoa Lục, Đảng Cộng sản Trung Quốc điều khiển ba nước Đông Dương (Việt-Miên-Lào) tạo ra ba cuộc chiến Quốc-Cộng nồi da nấu thịt dai dẳng, ác liệt; đào tạo cán bộ và yểm trợ tài chánh, vũ khí cho Cộng quân Mă Lai Á và Phi Luật Tân gây xáo trộn xă hội; Đảng Cộng sản Indonesia do người gốc Hoa cầm đầu lớn mạnh nhờ Phong trào Không-liên-kết do Ấn Độ, Nam Tư, Indonesia cầm đầu. Đảng Cộng sản Indonesia đảo chính năm 1965 bị Tướng Suharto lănh đạo cuộc phản công cho đến năm 1966 mới chấm dứt với con số thương vong lên trên 500,000 đảng viên cộng sản và cảm t́nh viên.

Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông đă lọt vào tay Trung Quốc từ năm 1947 và tiếp tục bị chính sách diệt chủng tiệm tiến bằng biện pháp đồng hóa khi Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa thắng Trung Hoa Dân Quốc. Tuần tự các dân tộc Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông sẽ trở thành thiểu số trên quê hương và mọi quyền lợi đều lọt vào tay người Hán.

Quân đội Myanmar lệ thuộc vào Bắc Kinh đă đảo chánh ngày 1 tháng 2 năm 2021 để lật đổ Chính phủ Dân chủ do Tiến sĩ Aung San Suu Kyi làm Cố vấn Nhà nước cầm đầu (1966-2021).

Chủ nghĩa Cộng sản đă sát hại hơn 100 triệu người trên thế giới kể từ khi xuất hiện trong sinh hoạt của loài người. Nhân quyền trong chế độ cộng sản là quyền gọi dạ bảo vâng chẳng khác câu lưu truyền trong dân gian “Quân sử thần tử, thần bất tử bất trung; Phụ sử tử vong, tử bất vong bất hiếu” (Vua bắt bề tôi chết, bề tôi không chịu chết là bất trung; cha bắt con chết, con không chịu chết là bất hiếu).

Quyền con người có tiến triển trong các văn kiện luật pháp. Tuy nhiên, nó thụt lùi trên thực tế cuộc sống v́ loài người ngày càng văn minh th́ cách diễn đạt vô cùng khéo léo để che đậy hành vi phạm luật của guồng máy cai trị. Do đó, các biện pháp trừng phạt vi phạm nhân quyền đều dễ dàng bị vô-hiệu-hoá tuyệt đối.

Như thế, lệnh trừng phạt tới một quốc gia vi phạm quyền con người chỉ như con Ngáo Ộp vô cùng xấu xí và hung dữ chỉ dùng để doạ con nít.

Tổng thống Joe Biden rất khoái đe dọa các quốc gia khác vi phạm nhân quyền, nhưng, trong thực tế chẳng bao giờ giúp cho việc cải thiện t́nh trạng nhân quyền của quốc gia dù dân chủ hay độc tài, cường quốc hay nhược tiểu.

Hôm 28/12/2021, Toà án Tối cao của Nga đă ra lệnh giải tán Tổ chức Nhân quyền Memorial nổi tiếng nhất của nước này. Dĩ nhiên, các tổ chức nhân quyền khác cũng phải tự giải tán nếu không muốn đi tù.

Trung Quốc chống lại chính sách nhân quyền của Liên Hiệp Quốc bằng hai biện pháp: (1) Thâm nhập vào các Tổ chức Nhân Quyền Quốc tế để làm thay đổi văn kiện nhân quyền. (2) Dùng viện trợ phát triển để mua phiếu nhân quyền bất chấp nước đó thuộc vào hạng phát triển, đang-phát-triển hoặc chậm tiến, lạc hậu. Đặc biệt, phần lợi của viện trợ luôn luôn thuộc về Trung Quốc.

Lệnh trừng phạt nhân quyền của Hoa Kỳ hoặc Liên Âu đều gây thiệt hại tới tiến tŕnh dân-chủ-hoá: (1) Giúp cho chính phủ độc tài có lư do trừng phạt những cá nhân phê phán triệt để các chính sách hoặc giới lănh đạo quốc gia. Ngôi sao Quần vợt Bành Soái của Trung Quốc từng cho đăng bài Tố cáo cựu Thủ tướng Trương Cao Lệ cưỡng ép t́nh dục mà người vợ cũng biết. Nhưng, sau một thời gian mất tích đă tuyên bố bài viết trước đó có phần sai sót và hiện đang nghỉ ngơi tại nhà chứ không bị giam giữ. (2) Nhà nước dễ t́m được bằng chứng cụ thể để kết án người đấu tranh cho nhân quyền làm tay sai cho ngoại bang. (3) Các tổ chức chống chính phủ bị lộ diện từ lúc đầu khiến cho việc tổ chức sâu rộng trở thành vô hiệu. (4) Một vài cá nhân tố cáo chính phủ để mong các tổ chức nhân quyền quốc tế bênh vực và có thể tạo điều kiện nhập tịch càng phơi bày sự bất lực của các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế khi chạm tới các chế độ độc tài, đặc biệt đối với Nga và Trung Quốc.

Các cuộc Cách mạng ở Đông Âu năm 1989 đă xoá sạch các Nhà nước Cộng sản thực tế đă là một cuộc cách mạng bí mật kết hợp giữa ba quốc gia chư hầu của Liên Xô. Đó là Ba Lan, Tiệp Khắc và Hung Gia Lợi.

Trong nhiều năm họ đă bí mật hội họp ở ngă ba biên giới để chuẩn bị biện pháp tuyên truyền và vận động quần chúng kín đáo. Nhà cầm quyền cộng sản không hay biết cho tới lúc hàng triệu người cùng nhau xuống đường đ̣i quyền quản trị đất nước. Binh sĩ, Công an không thể bắn vào đoàn biểu t́nh có cha mẹ, ông bà, anh chị em của ḿnh đang tuần hành với tay không tấc sắt mà ḷng dũng cảm vô bờ.

Khi Bắc Kinh đe dọa thu hồi Đài Loan bằng mọi giá đă buộc Lithuania của Baltics và Cộng ḥa Séc (Czech Republic) ủng hộ cho Đài Bắc gia nhập Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và các định chế quốc tế khác. Cả hai nước đó đă bị Bắc Kinh chỉ trích khả năng b́nh-thường-hóa với Đài Loan.

Hôm 4 tháng 1 năm 2022, Tổng thống Lithuania cho biết quyết định cho phép Đài Loan mở văn pḥng Đại diện là một sai lầm.

Tuy nhiên, Tổng thống Đài Loan, Thái Anh Văn tuyên bố nếu bị Trung Quốc tấn công th́ Đài Bắc sẽ phá huỷ tất cả cơ sở sản xuất chip hiện đại nhất.

Lệnh trừng phạt vi phạm nhân quyền được Biden hănh diện chỉ là con Ngáo Ộp để dọa trẻ con mà thôi.

Đại-Dương  

 

Trở lại