Tin
sơ khởi, năm 2015, Trung Cộng tăng ngân sách
quốc pḥng lên 10,1%, tương đương 142
tỷ đô la Mỹ dù tỷ lệ tăng gia kinh
tế sụt giảm dự báo chỉ cón 7%, thấp
nhứt trong mười mấy năm chuyển sang kinh
tế thị trường. 142 tỷ quốc pḥng là
con số chánh thức TC công bố, nhưng con số
thực tế luôn cao hơn nhiều, nhứt là trong
thời gian TC bung ra tranh giành biển đảo
của các nước Á Châu Thái b́nh dương và
Mỹ chuyển trục quân sự về Á châu Thái b́nh
dương để ngăn trở TC như thời
Chiến tranh lạnh.
Liên tưởng thời Chiến Tranh Lạnh Liên xô
Cộng sản đột quị chết yểu v́
Mỹ gài độ cho Liên xô dồn sức lực
kinh tế để chạy đua vơ trang với
Mỹ trong cuộc Chiến Tranh Giữa các V́ Sao,
ở Tây Âu, Bắc Mỹ. Thời nay Mỹ chuyển
trục quân sự về Á châu Thái B́nh dương, có
nhiều dấu hiệu Mỹ đang gài độ cho
TC dồn sức lực kinh tế đang khựng
lại để chạy đua vơ trang với Mỹ và
các nước Á châu Thái b́nh dương khi quân đội
của TC tập trung nỗ lực bành trướng,
giành giựt biển đảo với các nước
trong vùng này. Nhiều dấu chỉ cho thấy TC có
thể hụt hơi khi chạy đua vơ trang. Hai
hậu quả có thể xảy ra. Quân đội TC có
thể thành con ngựa bất kham, hàng tướng lănh
thành quân phiệt, chiếm quyền hành của Đảng.
Kinh tế suy sụp Đảng mất thế cầm
quyền, hố sâu ngăn cách nghèo giàu trong xă
hội TQ vốn sâu rộng càng thêm sâu rộng, đẩy
chế độ CS độc tài đảng trị
toàn diện xuống vực thẫm.
Hiện t́nh cho thấy Á châu Thái b́nh Dương
đang trong t́nh trạng “hoà b́nh vơ trang” (paix armée)
như ở Âu châu trong những năm 1871-1914,
chuẩn bị cho Đệ Nhứt Thế Chiến.
TC trong những năm gần đây liên tục, đều
đặn tăng ngân sách quốc pḥng ở mức
hai con số. Năm 2012 tăng 11,2%, 2013 tăng 10,7%, năm
2014 tăng 12,2% và năm nay 2015 tăng 10% so với năm
trước. Theo Bộ Quốc Pḥng Mỹ, con số
thực chánh thức hàng năm Trung Quốc chi từ
135 đến 215 tỷ đô la cho ngân sách quốc pḥng,
chỉ đứng sau Mỹ mà thôi. TC có một quân
đội với quân số chánh thức hiện
dịch là 2,3 triệu người, chưa tính dân quân,
công nhân quốc pḥng. Ngân sách QP của TC cao gấp
ba lần so với Ấn Độ và bằng tổng
số ngân sách quốc pḥng gộp lại của nước
láng giềng như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài
Loan, và Việt Nam. Về hải quân, chủ lực giành
thế hải thượng, tranh chấp biển đảo,
TC hiện có nhiều tàu ngầm thông thường và
tầu ngầm nguyên tử hơn Mỹ, và đang
tiếp tục đóng thêm nhiều tàu mới. Theo Phó
Đô đốc Mulloy, tuy phẩm chất và kỹ
thuật chưa bằng Mỹ, tàu TC đang càng ngày càng
mở rộng phạm vi và kéo dài thời gian hoạt
động của hạm đội tàu ngầm.
Về không quân Hoa Kỳ dĩ nhiên chiếm thứ
hạng đầu, nhưng Trung Quốc đă vươn
lên đứng thứ tư, sau Mỹ (với Lực
lượng Không quân Mỹ USAir Force đứng
nhất nh́ là Lực lượng không quân của hai
binh chủng Hải quân và Thủy quân lục
chiến Mỹ), Nga hạng ba, hơn Nhật hạng
5.
Tham vọng quân sự của Bắc Kinh ngày càng
lớn đă đẩy những nước có tranh
chấp lănh thổ với Trung Quốc vào cuộc
chạy đua vũ trang hoặc tăng cường liên
kết với Hoa Kỳ. Theo Viện Nghiên cứu Ḥa b́nh
Thế giới Stockholm (SIPRI), Á châu là khu vực
nhập cảng vơ trang lớn nhất từ năm
2007 – 2011: Ấn Độ là một nước
từng có chiến tranh biên giới vói TC mua vũ
trang quốc tế nhiều nhất, chiếm 10%
tổng số vũ khi thế giới bán ra.
Tiếp theo là Nam Hàn 6%, TC và Pakistan 5%, và Singapore 4%.
Ấn Độ mua nhiều v́ là nước từng
có chiến tranh biên giới với TC từ năm 1962
tới giờ vẫn chưa yên hẳn, lâu lâu
lại tái diễn ở một vùng nào đó.
Nhựt thành lập một lực lượng đặc
nhiệm tuần tra biển mới, bao gồm 10 tàu
tuần cỡ lớn, với 600 binh sĩ bên cạnh
hai tàu có băi đậu trực thăng đang
hoạt động. Nhựt sẽ tăng quân số
từ 225.000 lên nhiều hơn nữa cũng như tăng
ngân sách quốc phóng lên 0,1% hay 0,2% tuy nhỏ nhưng
quan trọng v́ đă 10 năm rồi không tăng.
Trong ngân sách Nhà nước tài khóa 2015-2016 vừa
được thông qua vào 14/01/2015, chính phủ
Nhật Bản đă phân bổ cho Bộ Quốc pḥng
một khoản chi kỷ lục lên đến 42
tỷ đô la. Đây là năm thứ ba liên tiếp
mà ngành quốc pḥng được Tokyo ưu tiên
trong bối cảnh căng thẳng gia tăng với
Bắc Kinh trên biển Hoa Đông.
Đài Loan được lưỡng viện Quốc
Hội Mỹ đồng ư bán cho máy bay chiến đấu
tàng h́nh F-35 dầu TC quyết liệt phản đối.
Các nước trong vùng này phải chạy đua vơ
trang pḥng chống TC, giúp cho Mỹ, Nga và các siêu cường
Tây Phương hốt bạc trong việc bán vơ khí và
trang bị chiến tranh. Thống kê hàng năm của
IISS, viện nghiên cứu chiến lược quốc
tế tại Luân Đôn, vừa công bố cho
biết Á châu có 10 nước chi cho quốc pḥng
nhiều nhất, trong đó có Singapore, Thái Lan và
Indonesia nằm trong số 10 nước châu Á.
C̣n VNCS bị mất đảo, mất biển vào tay
TC nhiều nhứt, th́ liên tục mua máy bay, tàu
chiến và tàu lặn của Nga v́ Mỹ không bán vũ
khi cho Hà nội do hồ sơ vi phạm nhân quyền
của CS Hà nội quá đen.
Từ năm 2009, Hà Nội đă đặt mua 6
chiếc tàu lặn của Nga với giá 2 tỷ đô
la, trong đó 2 chiếc đầu tiên sẽ
được giao vào tháng 8/2013. Quan trọng đến
mức Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng
“nổi hứng” lên ngồi cho máy bay mới mua
của Nga bay thử.
Mỹ là nước chạy đua vơ trang ở Á châu
Thái B́nh Dương nhiều nhứt. Nhưng Mỹ không
phải mua sắm. Mỹ chỉ chuyển 60% hải
lực trên thế giới về đây. Lần đầu
tiên trong lịch sử bang giao với Úc, Mỹ đổ
quân cấm chốt thường trực ở Úc.
Mỹ rút quân ở Trung Đông dồn kinh phí về
trục quân sự Á châu của Mỹ.
Giảm ngân sách quốc pḥng 500 tỷ trong 10 năm,
nhưng không giảm ở Á châu, TT Obama đă long
trọng tuyên hứa trước Quốc Hội Úc,
đồng minh cùng văn hoá Tây phương, kỳ
cựu và duy nhứt Tây Phương ở Á châu.
Nhưng Mỹ không tốn kém hụt hơi như TC.
Mỹ không cần tăng ngân sách v́ đó là quân cơ
hữu, chỉ chuyển vùng thôi, ở đâu cũng
tốn kinh phí điều hành. Trái lại Mỹ
rất có lợi kinh tế chánh trị và quân sự.
TC với hành động bánh trướng ngang ngược,
TC đă đẩy các nước Á châu Thái b́nh Dương
vào ṿng ảnh hưởng Mỹ.
Đa số các nước này coi sự trở
lại và hiện diện của Mỹ như một
lá chắn, một bảo đảm an ninh, trật
tự trong vùng, nhưng Mỹ không có tham vọng
đất đai như TC.
Ngoài ra Mỹ c̣n bán được vũ khí rất
nhiều cho các nước này trước mối lo
đối với TC. Vô t́nh TC giúp cho Mỹ trở
lại Á châu trong cảm t́nh, mong mỏi của các nước
Á châu Thái b́nh Dương.
Theo các nhà quan sát chiến lược, TC phô trương
sức mạnh quân sự ra Á châu Thái B́nh Dương,
một là để tuyên truyền quốc nội
với xă hội quá nhiều bất ổn định,
bất công, chia rẻ có thể nổ bùng hay nổ
chụp tan tành chế độ CS. Hai là để hù
doạ các nước nhỏ trong vùng Đông Bắc
Á, Đông Nam Á mà thôi.
Cái kiểu giương oai diệu vơ đó không làm các
nước nhỏ này sợ mà thúc đẩy các nước
này kiện toàn pḥng thủ quân sự, liên minh
chặt chẻ với Mỹ hơn. C̣n muốn đối
đầu với Mỹ về không quân và hải quân,
có lẽ TC cần nữa thế kỷ nữa hoạ
may mới dám đụng chạm Mỹ về quân
sự./.(Vi Anh) |