Cánh cửa đưa Viện Khổng Tử tiến vào các trường đại học thế giới
|
Nh́n vào thực tế cuộc chiến
thương mại Mỹ-Trung hiện nay, truyền thông
quốc tế đa phần đều khen
ngợi sự cứng rắn, nói được làm được
của Tổng thống Mỹ Donald Trump, cũng như
dự đoán một kết quả ngă ngũ
khả quan cho Mỹ. Nhưng c̣n một cuộc
chiến khác giữa Washington và Bắc Kinh, tuy âm
thầm nhưng không kém phần khốc liệt, đang
diễn ra hằng ngày. Và trong cuộc chiến đó,
một lần nữa, ông Trump lại đang
thắng thế. Âm mưu thiết lập và thống
trị trật tự thế giới mới của Đảng
Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không phải điều
ǵ bí mật, mà đă là kim chỉ nam cho mọi
hoạch định, chính sách toàn cầu của đảng
này suốt mấy năm nay. Trong kế hoạch
“Mộng Trung Hoa” của chủ tịch Trung Quốc
Tập Cận B́nh, Viện Khổng Tử (VKT) giữ
vai tṛ quan trọng giúp ĐCSTQ thâu tóm quyền
lực thông qua khía cạnh giáo dục đào
tạo bằng nhiều phương thức, từ tô
son điểm phấn h́nh ảnh vốn-không-mấy-đẹp
của Trung Quốc, thúc đẩy quyền lực
mềm, đến gây dựng ảnh hưởng
trên trường quốc tế. Cánh cửa
đưa Viện Khổng Tử tiến vào các trường đại
học thế giới Gửi giáo viên ra nước ngoài dưới
h́nh thức ngoại giao văn hoá và ngôn ngữ là
chuyện không mới, rất nhiều nước phương
Tây đă và đang làm thế. Đơn
cử như Alliance Française cho tiếng Pháp, Viện
Goethe cho tiếng Đức, Viện Cervantes cho tiếng
Tây Ban Nha và Hội đồng Anh cho tiếng Anh.
Viện Khổng Tử của Trung Quốc cũng
hoạt động theo đúng mô thức như
trên.
Viện
Khổng Tử tại Đại học Quốc gia
Al-Farabi Kazakh ở Almaty, Kazakhstan. (Ảnh: Thời báo New York) Từ thời điểm Viện
Khổng Tử đầu tiên thành lập ở
Seoul 14 năm trước, tính đến nay, hơn
516 trung tâm giảng dạy văn hoá và ngôn ngữ
loại này, được tài trợ và quản lư
bởi Văn pḥng Hội đồng Ngôn ngữ
Trung Quốc Quốc tế (gọi tắt là Hanban) (1), đă được
thiết lập tại 142 quốc gia và vùng lănh thổ
toàn cầu (2). Hanban hiện nằm dưới quyền
kiểm soát của bà chủ tịch Lưu Diên
Đông, nguyên Phó Thủ tướng nước
Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, nguyên thành viên Bộ Chính
trị từ năm 2007 đến 2017, và từng là
người đứng đầu Mặt
trận Thống nhất Trung Quốc từ năm 2002 đến
2007 (3). Nên có thể nói, Viện Khổng Tử là
một đứa con được chính quyền
Trung Quốc sinh ra và nuôi dưỡng. Mặt trận Thống nhất Trung
Quốc, như Reuters miêu tả trong một bài viết
xuất bản vào tháng Ba năm nay, “đặt
mục tiêu giành ủng hộ về lợi ích
chính trị cho Trung Quốc, xây dựng tầm ảnh
hưởng thông qua nhiều phương thức, như
tiếp cận và kiểm soát cộng đồng
người Hoa hải ngoại cũng như các nhóm
có tầm ảnh hưởng khác bên ngoài ĐCSTQ”
(4). Hay nói cách khác, Mặt trận Thống nhất
Trung Quốc là công cụ để ĐCSTQ vươn
cánh tay sắt vượt biên giới, kiểm soát và
chi phối người dân Trung Quốc bất kể
họ đang sinh sống tại đâu.
Người
Canada phản đối Viện Khổng Tử của
Trung Quốc bên ngoài ṭa nhà Hội đồng trường
Công lập Toronto vào ngày 29 tháng 10 năm 2014. (Ảnh: Allen
Zhou / Epoch Times) Viện
Khổng Tử – Chân rết của ĐCSTQ trên đất
Hoa Kỳ
1. Tài chính Điểm khác biệt căn bản
giữa Viện Khổng Tử của Trung Quốc và các
viện ngôn ngữ phương Tây khác đó là thay v́
xây dựng cơ sở vật chất biệt lập, Viện
Khổng Tử kiên quyết đi theo mô h́nh
hoạt động ngay trong ḷng các trường đại
học và cao đẳng hiện hữu. Trường
chủ nhà sẽ cần cung cấp cơ sở vật
chất, chỉ định một giảng viên giữ
vai tṛ quản trị hành chính tại Viện Khổng
Tử của trường. Đổi lại, Hanban
sẽ trả cho trường 100.000 USD/ năm, Viện
Khổng Tử sẽ tự thiết kế chương
tŕnh, chuẩn bị tài liệu và thực hiện công
tác giảng dạy. Đồng nghĩa trường
chỉ việc nhận tiền, c̣n Viện Khổng
Tử sẽ chịu mọi trách nhiệm thực thi
phần giảng dạy. Động thái trên là bước đi
chủ yếu nhắm đến Hoa Kỳ, nước
hiện sở hữu gần 40% số lượng Viện
Khổng Tử và lớp học Khổng Tử toàn
cầu, nhiều hơn mọi quốc gia và vùng lănh
thổ bất kỳ khác (5). Kinh phí hoạt động của Viện
Khổng Tử đa phần do Bộ Giáo dục
Trung Quốc chu cấp. Mặc dù Hanban từng đặt
ra mục tiêu tự chủ tài chính trong kỳ hạn 5
năm, nhưng đến nay có thể nói mục tiêu này
khá không thực tế (6). Trong quyển ‘China’s
Propaganda System: Institutions, Processes and Efficacy’, tác giả ông David
Shambaugh, giáo sư khoa học chính trị và các
vấn đề quốc tế tại Đại
học George Washington ở Washington DC viết, kinh phí
hoạt động của Viện Khổng
Tử “thực ra được chi thông qua Bộ
Giáo dục từ túi của Ban Tuyên truyền Đối
ngoại Trung Ương Trung Quốc” (7).
Tiến sĩ
David Shambaugh, Giám đốc Chương tŕnh Chính sách
Trung Quốc và giáo sư Khoa học Chính trị tại
Đại học George Washington, Washington DC. (Ảnh: Jay Mallin) Trong bài viết đăng trên Inside
Higher Ed năm 2012, nhà báo Elizabeth Redden kể ông David
Prager Branner, nhà ngôn ngữ học và phó giáo sư
trợ giảng tại Đại học Columbia, nói
sẽ là sai lầm nếu cho rằng “nhận tiền
từ chính quyền Trung Quốc sẽ không gây hậu
quả nghiêm trọng về lâu dài” (8). Một số nhà phê b́nh c̣n đánh
giá việc Bắc Kinh liên quan tài chính với các trường đại
học chủ nhà Mỹ cho chính quyền Trung Quốc quá
nhiều lợi thế lên chính các trường này,
khiến trường dễ v́ nhận áp lực
từ Bắc Kinh mà tự kiểm duyệt, nhất là
trong các vấn đề liên quan đến nhân
quyền tại Trung Quốc hay các chủ đề
chính trị mà ĐCSTQ liệt vào hàng “nhạy
cảm” khác.
Tự
kiểm duyệt mang màu sắc Trung Quốc. (Ảnh: Inquiries Journal)
2. Chính trị Thoạt nh́n, tuy có vẻ Viện
Khổng Tử chỉ đơn giản là trung tâm giảng
dạy các khoá học về văn hoá, ngôn ngữ, thư
pháp hay Thái Cực Quyền Trung Hoa, nhưng thực ra đó
lại là nơi nuôi dưỡng quan điểm
thân Trung và định h́nh cái nh́n của công chúng
về Trung Quốc. Trong bài viết đăng trên
tờ Politico vào tháng Một năm 2018, nhà báo Ethan
Epstein viết: “Viện Khổng Tử dạy một
phiên bản lịch sử và văn hóa Trung Hoa rất
đặc biệt vốn đă được Bắc
Kinh phê chuẩn: phiên bản làm ngơ mọi quan
ngại về nhân quyền, và dạy rằng Đài
Loan và Tây Tạng không-thể-chối-căi thuộc chủ
quyền của đại lục” (9). Điều
này hoàn toàn trùng khớp với những ǵ Lí Trường
Xuân, nhân vật cấp cao thứ năm trong Bộ Chính
trị Trung Quốc từng miêu tả Viện Khổng
Tử trên tờ The Economist là “phần quan
trọng trong chiến dịch tuyên truyền của Trung
Quốc tại hải ngoại” (10).
Nỗi oan
của Khổng Tử: Ảnh bên trái ghi lại
cảnh Hồng vệ binh của Đảng Cộng
sản Trung Quốc đập phá Đền Khổng
Tử trong thời Cách mạng Văn hóa. Giờ đây, thanh danh của ông bị lợi dụng
để truyền bá tư tưởng của ĐCSTQ
ra khắp thế giới. (Ảnh: Shutterstock) “Tiến sĩ Bành Minh Mẫn, nhà
hoạt động độc lập và chính
trị gia Đài Loan viết, các trường cao đẳng
và đại học chủ nhà của Viện
Khổng Tử đều phải kư một thoả
thuận tuyên bố ủng hộ chính sách Một
Trung Quốc, và v́ vậy cả Đài Loan và Tây
Tạng sau đó trở thành chủ đề
cấm kỵ tại các trường này. Cũng theo
tiến sĩ Bành, một số chủ đề
nhạy cảm khác của Viện Khổng Tử
gồm Thảm sát Thiên An Môn 1989, nhân quyền, ô
nhiễm môi trường tại Trung Quốc, và bắt
giữ nhà hoạt động Lưu Hiểu
Ba.(11)” Bộ trưởng Ban Tuyên truyền
Trung Ương Trung Quốc Lưu Vân Sơn từng
phát biểu trong một bài viết trên tờ Nhân dân
Nhật báo xuất bản năm 2010, rằng mục tiêu
của Viện Khổng Tử là “phối hợp các
nỗ lực tuyên truyền trong và ngoài nước,
về lâu dài xây dựng môi trường quốc
tế có lợi cho chúng ta… liên quan đến các
vấn đề chủ chốt như chủ
quyền và an ninh… Chúng ta nên sẵn sàng, chủ động
tiến hành các chiến dịch chống lại các
chủ đề như Tây Tạng, Tân Cương, Đài
Loan, nhân quyền, và Pháp Luân Công… Chúng
ta nên thực hiện tốt công tác thiết lập,
vận hành các trung tâm văn hoá và Viện Khổng
Tử ở hải ngoại” (12). Có thể nói yêu
cầu của Lưu đă được nghiêm
túc tuân thủ khi Viện Khổng Tử thi nhau mọc
lên khắp thế giới.
3. Kiểm duyệt và
Tự do học thuật Nhà báo Isaac Stone Fish viết trong bài báo “Why
are America’s elite universities censoring themselves on China?”
(tạm dịch: “Tại sao các trường đại
học ưu tú của Mỹ lại tự kiểm
duyệt trong các vấn đề Trung Quốc?”) đăng
trên tờ The New Republic như sau: “Một
số các vị trong giới học thuật Hoa Kỳ,
hoặc quá hăng hái lấy ḷng Bắc Kinh, hoặc quá
sợ làm phật ư Trung Quốc và người dân
Trung Quốc, đă khuất phục trước
một chế độ kiểm duyệt toàn
cầu. Điều này không chỉ làm suy yếu tính
thanh liêm của bản thân họ, mà c̣n khiến
họ yếu thế khi đàm phán với Bắc
Kinh trong các vấn đề như tiếp cận
nghiên cứu, hội nghị và hợp tác học
thuật khác, cũng như các chương tŕnh chung
giữa các học viện Mỹ-Trung.” Ông Fish đưa ra khá nhiều ví
dụ để giải thích lập luận trên. Như Trung
tâm toàn cầu của Đại học Columbia tại
Bắc Kinh liên tiếp huỷ một số bài diễn
thuyết v́ e sợ làm phật ḷng giới chức
Trung Quốc, hay Đại học Bắc Carolina
hủy chuyến thăm của Đạt Lai Lạt Ma vào
năm 2009, v́ vị hiệu trưởng trường này, Warwick
Arden nói “Trung Quốc là đối tác thương
mại lớn của Bắc Carolina” (13).
Đạt
Lai Lạt Ma, lănh tụ tinh thần của Tây Tạng,
là một trong các nhân vật “nhạy cảm”
của chính quyền Trung Quốc. (Ảnh: Reuters) Hay tháng 9 năm 2016, hiệu trưởng Đại
học Alfred New York, Rick Stephens, đă đích thân
từ chối không cho nhà nghiên cứu Rachelle Peterson vào
khuôn viên trường khi Peterson bày tỏ ư muốn
điều tra ảnh hưởng của chính quyền Trung
Quốc tại trường (14). Hay nữ sinh viên người
Hoa Dương Thư B́nh bị chỉ trích và
phải xin lỗi công khai v́ bài phát biểu tốt
nghiệp tại Đại học Maryland vào tháng 5 năm
2017, khi cô ca ngợi “làn gió trong lành” của hệ
thống Mỹ và nói dân chủ và tự do là điều
“đáng để tranh đấu” (15). Tự kiểm duyệt thường không
dễ phát hiện. Không nhiều chuyên gia về Trung
Quốc sẵn sàng thảo luận vấn đề này,
họ thậm chí c̣n không xem đó là vấn đề,
bởi v́ chưa từng có bất kỳ hướng
dẫn hoặc yêu cầu chính thức nào yêu cầu
họ nên và phải làm ǵ trước các chủ đề
được xem là “nhạy cảm” với Trung
Quốc. Tuy nhiên, những người không theo
kịp xu hướng tự kiểm duyệt, hay nói
cách khác là xem thường ĐCSTQ, lại gặp
phải nhiều h́nh thức “trừng phạt”
thực chất, hoặc công khai hoặc kín đáo.
Thông thường nhất là huỷ hoặc từ
chối cấp thị thực, như trường
hợp Hoa
hậu Thế giới Canada 2015 cô Anastasia Lin
bị từ chối cấp thị thực nhập
cảnh vào Trung Quốc tham dự ṿng chung kết Hoa
hậu Thế giới 2016 v́ là học viên Pháp Luân Công.
Hoặc đe doạ sẽ đóng cánh cửa
tiếp cận thị trường 1.4 tỷ người
tại Trung Quốc, hoặc công khai đăng bài
chỉ trích làm “tổn thương người dân
Trung Quốc”—thuật ngữ dùng để ám
chỉ ai đó đă vượt quá giới
hạn của ĐCSTQ—như trường hợp
truyền thông nhà nước chỉ trích hăng hàng không
United Airlines khi hăng này thay v́ tuân theo yêu cầu không
liệt Đài Loan là quốc gia trên trang chủ, đă
thay đổi thể thức sắp xếp quốc
gia/ vùng lănh thổ theo tiền tệ (16).
Trung
Quốc dùng tiền mua chính trị xuôi ḍng. (Ảnh:
Newrepublic)
4. Gián điệp Trong bài viết của ḿnh, Isaac Stone Fish
đề cập sinh viên Trung Quốc đang học
tại Mỹ, giảng viên người Mỹ và các nhà
hoạt động nhân quyền cho rằng sinh viên và
giảng viên từ Trung Quốc đôi khi theo dơi cả
các sinh viên Trung Quốc khác – thậm chí theo dơi
cả giáo sư người Mỹ. Thượng nghị sĩ Ted Cruz
từng phát biểu trên tờ Washington Post rằng
“Đảng Cộng sản Trung Quốc thâm nhập vào
các trường đại học Mỹ để can
thiệp vào chương tŕnh giảng dạy của chúng
ta, dập tắt chỉ trích hướng về chính
quyền họ, và ăn cắp tài sản trí
tuệ gồm cả rất nhiều nghiên cứu
nhạy cảm”(17). Giám đốc FBI Christopher Wray và
nhiều thành viên cộng đồng t́nh báo khác bày
tỏ lo ngại rằng có thể Viện Khổng
Tử tham gia vào hoạt động gián điệp. Ông Wray
từng mô tả Viện Khổng Tử là “những
kẻ thu thập kiểu mới – đặc
biệt là trong môi trường học thuật”
tại buổi điều trần vào tháng Hai năm
2018 (18). Các nghị sĩ Michael McCaul và Henry
Cuellar gửi lá thư lưỡng đảng đồng
thuận vào ngày 23 tháng 3 năm 2018 tới các trường
đại học ở Texas, kêu gọi xem xét cắt
đứt quan hệ với ĐCSTQ thông qua quan hệ
đối tác với Viện Khổng Tử. “Các
viện này là mối đe dọa tới an ninh
quốc gia, hoạt động dưới h́nh thức
thu thập t́nh báo và phục vụ các mục tiêu
chính trị của Trung Quốc”, thư viết (19).
H́nh Ông
Tập Cận B́nh trên một bảng cổ động
tuyên truyền tại Bắc Kinh. (Ảnh: AP) Sự cao tay
của Tổng thống Trump trong giải quyết t́nh h́nh Nhận thấy mưu đồ sâu
xa của Trung Quốc, đầu năm nay Tổng
thống Trump đă kư duyệt Đạo
luật Uỷ quyền Quốc pḥng cho năm tài
khoá 2019, vốn đă được cả hai đảng
Dân Chủ và Cộng Hoà thông qua, và được đánh
giá là một bước đi cứng rắn trước
sự bành trướng rơ rệt của Trung Quốc, dù
không nêu rơ tên. Đạo luật yêu cầu các
trường đại học và cao đẳng
Mỹ, nếu muốn nhận tài trợ từ chính
phủ Liên Bang cho chương tŕnh Hoa văn của trường,
th́ “bắt buộc không có Viện Khổng Tử
tại trường, hoặc phải chứng minh được Viện
Khổng Tử và các nhân viên của viện này không
tham gia vào chương tŕnh Hoa văn do chính phủ Liên
Bang tài trợ. Trường được nhận tài
trợ đồng thời phải công khai mọi
hợp đồng, thoả thuận liên quan hoặc đă
kư với Viện Khổng Tử trước đó”
(20).
Tổng
thống Donald Trump có động thái giải quyết lo
ngại về Viện Khổng Tử của Trung
Quốc. Trong ảnh, ông Trump tham gia một
cuộc họp báo trực tiếp sau hội nghị thượng
đỉnh với lănh đạo Triều Tiên Kim Jong Un
trên đảo Santosa ở Singapore vào ngày 12 tháng 6 năm
2018. (Ảnh: Charlotte Cuthbertson / Đại Kỷ Nguyên
tiếng Anh) Về phía giới giáo dục, các trường
hiện đă bắt đầu xem xét lại
quyết định mở Viện Khổng Tử,
một số trường thậm chí đă tiến hành
đóng cửa Viện Khổng Tử tại trường
ḿnh. Đại học Bắc Florida là trường
gần nhất đóng Viện Khổng Tử, tám
trường cao đẳng và đại học khác
đă đóng hoặc đang trong quá tŕnh đóng, bao
gồm Đại học Chicago, Đại học bang
Pennsylvania, Đại học Pfeiffer, Đại học
Illinois Urbana Champaign, Đại học Tây Florida, Đại
học Texas A&M, Đại học Prairie View A&M và
Đại học Iowa (21). Tất cả đều là
các trường danh giá và có tiếng trong giới
học thuật. Về phần chính giới, Thượng
nghị sĩ Ted Cruz đang giới thiệu đạo
luật mới có tên ‘Stop Higher Education Espionage and Theft
Act of 2018’ (tạm dịch: Dự luật hành động
ngăn chặn hành vi trộm cắp và gián điệp
giáo dục cấp cao năm 2018), trích lời ông
nghị sĩ là nhằm “cho cộng đồng
thực thi pháp luật Hoa Kỳ thêm công cụ để
giải quyết sự bành trướng của ĐCSTQ
trong các viện giáo dục Mỹ”, mặc dù
lần nữa không đề cập trực tiếp tên Trung
Quốc (22). Dự luật cho phép “FBI chỉ định
một thực thể là “mối đe dọa t́nh báo
nước ngoài tới giáo dục đại
học”, đồng thời có cơ sở yêu
cầu các viện giáo dục tuân thủ quy tắc
báo cáo và tiết lộ nghiêm ngặt trong bất
kỳ tương tác tài chính nào với tổ chức
nước ngoài nói trên”. Thượng nghị sĩ Joe
Wilson cũng đang thúc đẩy thông qua đạo
luật buộc Viện Khổng Tử đăng kư
là tổ chức/ đại diện tại hải
ngoại của ĐCSTQ.
Thượng Nghị Sĩ Ted Cruz.
(Ảnh: KUT) Giám đốc FBI Christopher Wray bày tỏ
lo ngại và nói FBI đang “theo dơi sát sao” và sẽ
điều tra nếu cần (23).
Giám đốc FBI Christopher Wray. (Ảnh:
Getty Images) Không chỉ ở Mỹ, học
giả khắp nơi trên thế giới đều đă
bắt đầu nhận ra mối nguy hại
Viện Khổng Tử có thể gây ra. Lhadon Tethong – Giám đốc
Học viện Hành động Tây Tạng – mô tả
Viện Khổng Tử: “Họ giảng dạy trong các trường học
của chúng ta về phiên bản lịch sử của
họ, cố gắng thay đổi lịch sử,
cố gắng truyền bá tư tưởng, cố
gắng tác động nhằm khiến các thế
hệ tương lai không chú ư, không quan tâm, hoặc
thậm chí không biết đến các vấn đề
như Tây Tạng, Đài Loan, Pháp Luân Công, dân chủ
cho Trung Quốc, điều đó là không đúng!” (24)
Bà Lhadon Tethong, Giám đốc Học
viện Hành động Tây Tạng, cho rằng Viện
Khổng Tử là công cụ giúp Trung Quốc tuyên
truyền về phiên bản lịch sử của riêng
họ (Ảnh chụp màn h́nh từ video) Ông Trần Dụng Lâm (Chen Yonglin), nhà
cựu ngoại giao người Hoa tại Lănh
sự quán Trung Quốc ở Sydney, Australia, chia sẻ
với Trung Quốc Không Kiểm Duyệt – chương
tŕnh tin tức châm biếm về Trung Quốc trên
Youtube – như sau: “Trung Quốc chưa bao giờ từ bỏ chiến tranh
lạnh bằng tư tưởng… ư thức hệ,
tuyên truyền. Mọi tuyên truyền đều là
dối trá. Khi đọc tuyên truyền của ĐCSTQ,
bạn nên hiểu theo nghĩa ngược lại; Đó
mới là cách hiểu đúng. V́ vậy, nếu ĐCSTQ
nói cái ǵ đó là xấu, kia là nhóm tà hay ‘Pháp Luân Công
là tà’, th́ có nghĩa là Pháp Luân Công thực sự
tốt.”(25)
Ông Chen Yonglin, cựu quan chức ngoại
giao Trung Quốc xin tị nạn ở Australia năm
2005, nói rằng mọi tuyên truyền của Bắc Kinh
là dối trá. Ông cho biết nếu ĐCSTQ nói “Pháp
Luân Công là tà” th́ có nghĩa rằng “Pháp Luân Công
thực sự tốt”. (Ảnh chụp màn h́nh từ
video) Hay như chia sẻ của sinh viên
Việt Nam
Nguyễn Hoàng Khánh
hiện đang học tại trường Havard
danh giá: “Việc đàn
áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc là một sự vi
phạm nghiêm trọng quyền cơ bản của con
người. Đây không chỉ là một mất mát to
lớn đối với chính đất nước
Trung Quốc mà c̣n là một nỗi đau của nhân
loại v́ Pháp Luân Công hướng con người
đến cái thiện, làm người tốt trong xă
hội”. Nguy hiểm hơn nữa là dường
như chính phủ Trung Quốc đang có những động
thái “xuất khẩu” sự đàn áp này ra các đất
nước khác. Một ví dụ tiêu biểu là
việc các viện Khổng Tử của Trung Quốc (được
tài trợ của chính quyền Bắc Kinh), ngay khi
hoạt động ở các nước phương Tây
như Mỹ hay Canada, vẫn duy tŕ chính sách phân
biệt tôn giáo, cấm đoán nhân viên được
tham gia hay tu luyện Pháp Luân Công dưới mọi h́nh
thức. Đây là một sự vi phạm rơ rệt
luật lao động cũng như luật bảo
vệ tự do tín ngưỡng ở những đất
nước văn minh. Chính v́ vậy, trong năm 2000, Hội đồng giáo
dục thành phố Toronto ở Canada đă chính thức
hủy bỏ hợp tác giữa các viện Khổng
Tử với tất cả các trường học trong
khu vực quản lư của ḿnh. Trong năm vừa rồi, lần lượt các trường đại học
danh tiếng ở Mỹ như trường đại
học Michigan, đại học Texas A&M cũng đều
tuyên bố ngừng hợp tác với viện Khổng
Tử. Sắp tới, dường như
rất nhiều tổ chức giáo dục ở Mỹ cũng
sẽ xem xét lại mối quan hệ hợp tác của
ḿnh với viện Khổng Tử trước những
lo ngại về việc vi phạm nhân quyền này.
Rất nhiều luật sư quốc tế đă yêu
cầu Trung Quốc tôn trọng các cam kết quốc
tế về quyền con người”.
Sinh viên
Nguyễn Hoàng Khánh hiện đang học tại Đại
học Luật Havard. (Ảnh: nhân vật cung cấp) Như vậy, khi thế giới dần nhận
ra bản chất thực sự của Viện Khổng
Tử, nhiều hành động hơn sẽ được
thực hiện trong tương lai nhằm ngăn
chặn tham vọng của Trung Quốc trong việc thao
túng các quốc gia để leo lên vị thế
thống trị thế giới. Không ai biết tương
lai sẽ ra sao. Nhưng có một điều chúng ta
biết chắc chắn, đó là cuộc xâm lược
thầm lặng của Trung Quốc, cũng như
việc Trung Quốc mạo danh Khổng Tử phục
vụ mục đích chính trị, đă không c̣n
dễ dàng qua mắt người đời nữa. Minh Ư |