ChỦ nghĩa toàn cẦu và chỦ nghĩa yêu nưỚc

                  song hành hay đỐi nghỊch

       Đại-Dương

 

 

Tài liệu tham khảo:

Full text: President Donald Trump's speech to United Nations (UPI)

Rejecting globalism, Trump lays out vision for UN based on ‘patriotism’ (Asia Times)

Trump Faces Laughter at UN, Then Unleashes Global Grievance List (Bloomberg)

Opinion: Donald Trump's UN speech makes authoritarians great again (DW)

India wins, China loses in Maldives election (Asia Times) 

 

   ChỦ nghĩa toàn cẦu và chỦ nghĩa yêu nưỚc

                  song hành hay đỐi nghỊch

                                     Đại-Dương

Trong bài diễn văn đọc trước Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc hôm 25-19-2018, Tổng thống Donald Trump đă làm cho cử toạ, gồm nguyên thủ quốc gia và chuyên viên các ngành trên thế giới phải cười ồ lẫn tiếng vỗ tay khi nói về thành tích đạt được nhiều hơn bất cứ vị tiền nhiệm nào.

Ông Trump cười và nói “Tuy không mong đợi phản ứng như thế, nhưng, chẳng sao”. Ông kể tiếp những thành tích nổi bật trong các lĩnh vực tài sản quốc thêm 10,000 tỉ USD, thất nghiệp giảm thấp nhất trong 50 năm qua, thất nghiệp trong các sắc tộc da đen, tây ban nha, á châu xuống mức thấp nhất nhờ thêm 4 triệu công việc mà phân nữa thuộc về ngành chế tạo.

Tuy nhiên, một số dư luận quốc tế chỉ chú trọng tới tiếng cười và cáo buộc chính sách bế quan toả cảng khi nghe Tổng thống Trump phát biểu “Chúng tôi bác bỏ ư thức hệ toàn cầu mà ôm lấy chủ nghĩa yêu nước”.

Chủ bút Kinh tế của Tờ Guardian viết “mọi chính quyền không thể chống lại toàn-cầu-hoá h́nh thành từ thời Tổng thống Bill Clinton và Thủ tướng Tony Blair v́ các đảng trung-tả như Đảng Dân Chủ Mỹ, Đảng Tân Lao Động Anh, Đảng Dân chủ Xă hội Đức cùng xác nhận toàn-cầu-hoá là một lực lượng không thể ngăn chặn”.

Toàn-cầu-hoá thành thực tế sau khi Liên Sô tan ră năm 1991 đă đẩy nền kinh tế thế giới phát triển mạnh mẽ với niềm tin “kinh tế phát triển kéo theo thay đổi chính trị”.

Tới nay, niềm tin đó đă sụp đổ v́: (1) Trung Quốc, Việt Nam, Cambode, Lào, Cuba, Bắc Triều Tiên c̣n bám chặt hơn vào ư thức hệ cộng sản. (2) Sự chênh lệch giàu nghèo trên thế giới mở rộng và gay gắt hơn. (3) Số quốc gia dân chủ tăng nhanh sau 1991 đă bắt đầu chuyển sang độc tài với từng cấp độ khác nhau.

Từ Châu Âu, Châu Á, Châu Mỹ, cử tri đă dồn phiếu cho các chính trị gia chủ trương bảo vệ độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia bất chấp mọi kiểu tuyên truyền mị dân và thủ đoạn lươn lẹo. Nhưng, một số học giả và chính trị gia vẫn chưa thức tỉnh trước phản ứng của quần chúng khi bị mất quyền tự quyết dân tộc.

Tổng thống Trump nhấn mạnh "Chúng tôi tin rằng khi các quốc gia tôn trong chủ quyền của láng giềng và bảo vệ lợi ích dân tộc th́ họ có thể làm việc tốt hơn để hưởng an ninh, phát triển và hoà b́nh. V́ thế, tại sao Hoa Kỳ sẽ luôn luôn chọn sự độc lập và hợp tác quốc tế, nhưng không nhượng bộ chủ quyền cho giới thư lại toàn cầu chẳng do dân bầu và không giải tŕnh được.

Mọi sinh hoạt trên thế giới cần bảo vệ hai yếu tố: chủ quyền quốc gia và hợp tác quốc tế b́nh đẳng, công bằng.

Trung Cộng gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) sau khi cam kết tuân thủ mọi quy định đă có sẵn. Nhưng, cố ư không thi hành đầy đủ khiến luật lệ thương mại bị bóp méo mà chèn ép mọi quốc gia lớn cũng như nhỏ.

Hơn hai tá quốc gia đă hoặc có nguy cơ rơi vào chiếc "bẫy nợ" do Bắc Kinh giăng ra qua các biện pháp ve văn ngoại giao, đầu tư dễ mà phân lời cao, bắt buộc tiếp nhận công nghệ lạc hậu, công nhân, máy móc của Trung Quốc. Điều này làm cho nền sản xuất của các quốc gia tiếp nhận bị phá sản đành phải trả nợ bằng lănh thổ hoặc chủ quyền.

Do quyền lợi quốc gia bị vi phạm nên Hoa Kỳ đă áp dụng biện pháp trừng phạt Bắc Kinh ngày càng gay gắt hơn theo đ̣i hỏi của người Mỹ và các quốc gia yếu thế hơn Trung Cộng.

Cử tri của Sri Lanka, Maldives, Mă Lai Á ... đă bầu cho các nhà lănh đạo bảo vệ lợi ích quốc gia dân tộc chủ trương chống lại kiểu "thương mại ăn cướp" của Bắc Kinh.

Khẩu hiệu thương mại "win-win" của Bắc Kinh rất mơ hồ đă giúp cho Trung Cộng luôn luôn thủ lợi từ thế thượng phong nhiều hơn đối tác và lập sự thống trị thương mại toàn cầu.

Do đó, Tổng thống Trump phải tái cân đối bằng công thức thương mại "b́nh đẳng và có đi có lại" mới toại ḷng nhau.

Hoa Kỳ cũng như các nước khác phải tự bảo vệ cũng như đoàn kết để duy tŕ các nguyên tắc và quy định thương mại quốc tế đă có và cải cách WTO nhằm duy tŕ lợi ích thoả măn cho mọi quốc gia.

Thương mại toàn cầu phải đem lại lợi ích cho mỗi quốc gia, từng người trên quả địa cầu chứ không giúp nước này thống trị bóc lột nước kia hoặc tầng lớp cao trong xă hội này thành công và đa số c̣n lại là nạn nhân.

Tổng thống Trump xác nhận "Hoa Kỳ sẽ không cho phép công nhân Mỹ trở thành nạn nhân, công ty bị lừa đảo, sự thịnh vượng bị cướp bóc hoặc chuyển đổi. Tôi cũng đă nói thẳng với Chủ tịch Tập Cận B́nh rằng kiểu bóp méo thị trường và cách hành xử của Bắc Kinh không thể tha thứ được".  

Một số quốc gia trong Liên Âu muốn bảo vệ chủ quyền dân tộc thường xuyên chống đối quyết định độc đoán của đầu năo Brussels do Pháp, Đức quyết định sau khi Anh chia tay. Dấu hiệu tan ră của Liên Âu ngày càng đậm nét khi các nước cựu-cộng-sản cảm thấy bất an trước mối đe doạ an ninh, chủ quyền từ Nga và làn sóng di dân, tị nạn từ các nước Cộng sản cũng như Hồi giáo.

Thảm kịch nhân quyền đang diễn ra khi hơn 2 triệu người Venezuela đào thoát khỏi chế độ xă hội chủ nghĩa của Tổng thống Nicolas Maduro.

Cách đây không lâu, Venezuela là một trong những quốc gia giàu có trên trái đất mà giờ đây chủ nghĩa xă hội đă phá sản trên quốc gia giàu dầu hoả và đẩy dân chúng vào ṿng đói nghèo cùng cực.

Tổng thống Trump nói thẳng thừng "Thực sự, chủ nghĩa xă hội hay chủ nghĩa cộng sản từng thử nghiệm đă tạo ra đau khổ, tham nhũng và tan ră. Sự khao khát quyền lực của chủ nghĩa xă hội dẫn đến việc mở rộng, xâm nhập và áp bức. Tất cả các quốc gia trên thế giới nên chống lại chủ nghĩa xă hội và thảm hoạ do nó mang đến cho mọi người".

Toàn bộ bài diễn văn của Tổng thống Donald Trump không màu mè, ẩn dụ, quanh co mà "có sao nói dzậy người ơi" khiến có kẻ xót xa như muối đổ trong ḷng, nhưng, phản ảnh một sự thật trần trụi đă diễn ra trên quả địa cầu trong nhiều thập niên mà v́ "phải đạo chính trị" chẳng ai dám nói tới hoặc đề ra giải pháp sửa chữa.

Dù muốn hay không, sự thực cần được nh́n thẳng; giải pháp hữu hiệu phải thực hiện nếu muốn thấy một xă hội b́nh đẳng, công bằng cho mọi chủng tộc, mọi tầng lớp; và một trái đất b́nh an, đáng sống cần phải trân trọng ǵn giữ, bảo vệ.

                                               Đại-Dương

Trở lại