CUỘC
CHIẾN GIỮA TỰ DO DÂN CHỦ VÀ ĐỘC TÀI
TOÀN TRỊ Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: ‘You
can never be China’s friend’: Spengler (Asia Times) Make
America Safe Again (National Interest ) Hong
Kong protests: China extradition bill officially killed as Beijing
‘considers replacing Carrie Lam’ (Independent) China's
Communist Party is neglecting seeds of economic success (Asia Times) CUỘC CHIẾN GIỮA TỰ DO DÂN CHỦ VÀ ĐỘC
TÀI TOÀN TRỊ Đại-Dương Nhân
loại chỉ muốn cuộc sống b́nh yên, tự
do thi thố tài năng hầu chăm sóc cho gia đ́nh,
quyến thuộc và hữu hảo, hài hoà với hàng xóm
láng giềng. Giới
cầm quyền cần dân chúng tuân phục mọi
chỉ thị, luật lệ do họ lập ra để
không bao giờ dám chỉ trích dù cho quan chức đă
làm sai, sai và sai. Cuộc
Cách mạng Pháp (1789-1799) do lực lượng dân
chủ và lực lượng cộng hoà lật đổ
chế độ quân chủ chuyên chế đă kết
thúc sinh mạng đế chế phong kiến đă lan
tràn tới một số quốc gia Châu Âu. Châu
Á cũng rung chuyển khi Bác sĩ Tôn Dật Tiên
(1866-1925) lănh đạo phong trào chống đế
quốc phong kiến bằng Chủ nghĩa Tam Dân: “Dân
tộc độc lập, Dân quyền tự do, Dân sinh
hạnh phúc” tạo ra cuộc Cách Mạng Tân Hợi
1911 lật đổ triều đại Măn Thanh lập
ra Trung Hoa Dân Quốc (1912-1949) ở Hoa Lục và
tiếp tục tại Đài Loan từ năm 1949.
Nhiều nhà cách mạng Việt Nam cũng chịu
ảnh hưởng của Tam Dân Chủ nghĩa với
các cương lĩnh chính trị tương tự. Tuy
nhiên, khi Chủ nghĩa Mác-Lê được cấy vào
phong trào lật đổ Chế độ Phong kiến
đă tạo ra Chế độ Độc tài Toàn
trị theo mô h́nh Mafia tại hai nước cộng
sản Liên Sô (1922-1991) và Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa
(1949-) gây nên vô vàn thảm hoạ cho nhân loại. Liên
Sô chủ trương bành trướng bằng Chủ
nghĩa Mác-Lê và sức mạnh quân sự đă
tạo ra cuộc Chiến tranh Lạnh (1947-1991) mà
tổng số người chết do chế độ
cộng sản khắp thế giới lên hơn 100
triệu! Bắc
Kinh nối tiếp sứ mệnh bành trướng, bá
quyền của Chủ nghĩa Xă hội đặc
sắc Trung Quốc bằng kinh tế, quân sự,
ngoại giao, văn hoá, chính trị với mục tiêu
thống trị toàn cầu vào năm 2050. Trung
Cộng nguy hiểm hơn Liên Sô gấp bội do
giới lănh đạo và tinh hoa Tây Phương quá tin
vào sức mạnh kinh tế đă làm cho Liên Sô tan ră
và Đệ tam Quốc tế cáo chung. Tâm lư cao
ngạo đó đă tạo ra chủ trương “phát
triển kinh tế sẽ kéo theo thay đổi chính
trị” nên các quốc gia phát triển đă bơm vào
thị trường Hoa Lục khoảng 100 triệu USD hàng
năm cộng với chuyên viên mọi mặt giúp cho
Trung Cộng từ nghèo đói trở thành nền kinh
tế lớn thứ hai trên thế giới, chỉ sau
Hoa Kỳ. Thậm chí, hai cựu Thủ tướng Anh
Quốc và ba người đồng nhiệm ở Pháp
Quốc cùng với một cựu Chủ tịch Uỷ
hội Châu Âu đă làm việc cho Chủ tịch
Tập Cận B́nh! Giới
lănh đạo thế giới cứ hy vọng rồi
hy vọng vào sự thay đổi chính trị của
Bắc Kinh trong bối cảnh toàn-cầu-hoá dưới
cây gậy chỉ huy của Tây Phương! Theo
hoặc chống Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa? Ảo
tưởng làm Bắc Kinh thay đổi hệ
thống chính trị đă bị Ứng viên Donald Trump
tố cáo năm 2016 và được người
Mỹ ủng hộ để đương đầu
với quái vật Trung Cộng. Tại
Diễn đàn Đại Hội đồng Liên
Hiệp Quốc năm 2018 và 2019, Tổng thống Donald
Trump vạch trần nguy cơ thế giới bị Trung
Cộng thống trị và kêu gọi cộng đồng
quốc tế hợp lực đánh bại. Tuy
nhiên, một số lănh đạo và tinh hoa thế
giới hưởng lợi quá nhiều nhờ hợp tác
với Bắc Kinh nên quyết liệt chống phá. Sự
thật, Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa (PRC) là một Nhà nước
Mafia, không phải là một quốc gia mà quyền
lực nằm trong tay dân tộc. Những mỹ từ
tự do, dân chủ. nhân quyền, biến mất
hoặc bị bẻ cong ư nghĩa trong sinh hoạt chính
trị của Bắc Kinh. Chiến dịch “đả
hổ, diệt ruồi, săn cáo” do Tập Cận B́nh
tiến hành dai dẳng nhằm mục đích tối
hậu: thiết lập một chế độ Mafia
tại Hoa Lục và cả thế giới. Bắc
Kinh điều khiển các nước khác qua h́nh
thức hối lộ bằng tiền, gái, tài trợ,
viện trợ; trừng phạt kinh tế; đào
tạo thái thú, ủng hộ quỹ tranh cử các
chức vụ công lẫn tư. Mục tiêu tối
hậu của Tập Cận B́nh là thống trị các
chư hầu như một Đại Địa
Chủ thu tô từ các tiểu chủ khắp thế
giới. Triệt
hạ Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa để bảo
vệ và duy tŕ hệ thống chính trị tự do dân
chủ trên thế giới, hoặc chấp nhận vai
tṛ chư hầu dưới nhiều h́nh thức khác
nhau? Sức
mạnh của nền kinh tế Trung Cộng GDP
nominal của Trung Cộng 13,000 tỉ USD trong năm 2018
so với 21,000 tỉ của Hoa Kỳ. Nếu tính theo
Sức mua Tương đương (PPP) th́ Trung
Cộng được 27,000 tỉ USD so với 21,000
của Mỹ. Nhưng, Lợi tức Trung b́nh Đầu
người năm 2018 ở Trung Cộng chỉ
được 9,600 USD so với 63,000 tại Hoa Kỳ. Ba
vị Tổng thống Mỹ Bill Clinton, George W. Bush,
Barack Obama đă ban đặc ân cho Trung Cộng gia
nhập vào Tổ chức Thương mại Thế
giới (WTO) năm 2001 v́ tin Bắc Kinh sẽ thay đổi
tiệm tiến hệ thống chính trị và trở nên
một đối tác đáng tin cậy trên thế
giới mà quên mất chiến lược “Ẩn ḿnh
Chờ thời” năm 1978 của Lănh tụ Đặng
Tiểu B́nh (1904-1997). Năm
2012, các nhà lănh đạo Tây Phương và giới
tinh hoa quốc tế giật ḿnh khi Tập Cận B́nh
được bầu vào chức Tổng Bí thư
Đảng Cộng sản và Chủ tịch Quân uỷ
Trung ương rồi bổ sung thêm chức Chủ
tịch nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa và
Chủ tịch Quân uỷ PRC. Tháng 3-2018, Tập Cận
b́nh xoá bỏ nhiệm kỳ để giữ chức
vụ Chủ tịch trọn đời, tương
đương với Mao Trạch Đông. Khi
thăm Mễ Tây Cơ, Tập Cận B́nh nói;
“Thứ nhất, Trung Quốc không xuất khẩu Cách
mạng; thứ 2 Trung Quốc cũng không xuất
khẩu đói nghèo; và thứ 3, Trung Quốc không đến
để gây ra những cơn nhức đầu …
Trong máu người Trung Quốc không có gene xâm lược
… những ḥn đảo trên Biển Nam Trung Hoa là
thuộc lănh thổ Trung Hoa kể từ thời xa xưa”. Tuy
nhiên, các lănh đạo Tây Phương và giới tinh
hoa quốc tế vẫn chưa t́m được
biện pháp đối phó hữu hiệu mà chỉ trích
lẻ tẻ các hành động phá hoại hoặc
bẻ cong luật pháp kinh tế quốc tế từ
chiêu bài “cùng thắng=win-win” của Bắc Kinh.
Thực tế, hầu hết các quốc gia trên thế
giới đều bị thâm hụt mậu dịch
với Trung Cộng. Mỗi năm, Hoa Kỳ bị thâm
hụt thương mại với Trung Cộng khoảng
500 tỉ USD. Chỉ có Đức, Phần Lan, Ái Nhĩ
Lan trong số 28 quốc gia trong Liên Âu được
thặng dư mậu dịch với Trung Cộng. Sự
thành công của Bắc Kinh dựa vào các hành động
tài trợ cho các doanh nghiệp để hạ giá thành
sản phẩm mà lũng đoạn thị trường
thế giới; các Tập đoàn Doanh nghiệp Nhà nước
đồ sộ đủ khả năng nuốt các
doanh nghiệp nhỏ ở quốc nội cũng như
hải ngoại bằng biện pháp mua lại, sát
nhập để thủ đắc kỹ nghệ,
kỹ năng quản trị, bí mật kinh doanh; ăn
cắp tài sản trí tuệ không từ thủ đoạn,
kể cả đ̣i cung cấp tài sản trí tuệ
để được cứu xét việc gia nhập
thị trường 1.4 tỉ người tiêu thụ. Bắc
Kinh tự ư thực hiện các quy luật kinh tế
bất chấp quyền lực của WTO nên Tổng
thống Donald Trump phải dùng các biện pháp trừng
phạt nhằm chặn đứng thủ đoạn
“thương mại ăn cướp” của Tập
Cận B́nh. Dĩ nhiên một số quốc gia thế
lực kinh tế trên thế giới chống đối
v́ bị mất miếng ăn như dân tộc
Việt Nam thường nói: “miếng ăn là
miếng tồi tàn, mất ăn một miếng
lộn gan lên đầu”. Các tập đoàn và công ty
nước ngoài lần lượt rời Hoa Lục
bất chấp sự ve văn của Bắc Kinh. Nền
kinh tế Trung Cộng tŕ trệ nhất so với 30 năm
qua, thất nghiệp gia tăng, nợ công lên 550% GDP, hàng
tồn kho tràn ngập. Bắc Kinh bơm tiền vào các
cơ sở hạ tầng và địa ốc có nguy cơ
bị vỡ bóng. Trong
khi đó, nền kinh tế Hoa Kỳ ổn định
với tăng trưởng GDP 3% và thất nghiệp
thấp nhất trong ṿng 49 năm: Chỉ số Dow Jones
19,000 điểm lúc Trump mới cầm quyền đă
vọt lên 27,000 điểm. Cạnh
tranh về kỹ thuật Tập
Cận B́nh đặt kế hoạch thống trị lĩnh
vực kỹ thuật vào năm 2049 nhân kỷ niệm
100 năm thành lập Nhà nước Cộng hoà Nhân dân
Trung Hoa dựa vào hệ thống viễn thông 5G do
Tập đoàn Huawi thực hiện. Sự
phát triển nhanh chóng về kỹ nghệ thông tin
của Bắc Kinh nhờ vào 50,000 kỹ sư ngoại
quốc chiếm phân nửa số kỹ sư viễn
thông của Trung Cộng. Và chính họ cầm đầu
các Viện Nghiên cứu. Hầu
hết sản phẩm của Trung Cộng đều
nhờ vào các cơ phận chính mua từ Hoa Kỳ và
Châu Âu nên khi Tổng thống Trump cấm bán các
loại chip làm cho Bắc Kinh phải khựng lại.
Huawi tuyên bố sẽ tự chế tạo con chip riêng.
Thực tế, xây dựng một nhà máy chế tạo
con chip phải tốn 40 tỉ USD. Huawi từng bắt chước
chế tạo một con chip giống như của
Qualcomm suốt 5 năm mà phẩm chất vẫn kém. Hoa
Kỳ đang dồn nỗ lực chạy đua kỹ
thuật như tốc độ mà Tổng thống
Ronald Reagan đă xây dựng Sáng kiến Pḥng thủ
Chiến lược (SDI) trong thời Chiến tranh
Lạnh. Đồng thời, Hoa Kỳ siết chặt
việc kiểm soát các hành vi ăn cắp tài sản
trí tuệ của Trung Cộng. Trên
phương diện văn hoá Sau
khi thiết lập Viện Khổng Tử đầu tiên
tại Đại Hàn vào năm 2004 mà nay toàn thế
giới đă có 550 Viện Khổng Tử tại các
trường Đại học (ở Mỹ có 100) và
1,300 Lớp học Khổng Tử trong các trường
Trung và Tiểu học với mục đích ban đầu:
dạy tiếng quan thoại và quảng bá văn hoá
Trung Hoa. Thực tế, Viện Khổng Tử thành
ổ gián điệp và Lớp học Khổng Tử
thành cơ quan tuyên truyền ngày càng lộ liễu. Nhiều
quốc gia trên thế giới đă đóng cửa các
Viện Khổng Tử và Lớp học Khổng Tử
v́ chúng là những công cụ chính trị của
Bắc Kinh. Không
c̣n ai nghi ngờ cuồng vọng thống trị
thế giới của Bắc Kinh. V́ thế, nhân
loại yêu chuộng tự do, dân chủ nhất
thiết phải hợp sức triệt hạ Chủ
nghĩa Cộng sản và Chủ nghĩa Xă hội trá
h́nh. Đại-Dương |