NHU
CẦU CHẾ NGỰ TRUNG QUỐC Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: US,
Poland Sign Joint Agreement on 5G Technology Cooperation China
concessions to US would be ‘grave error’ in any trade deal (SCMP) US
Vice President Mike Pence singles out Germany for not meeting NATO spending
(DW) US-China
trust needed more than trade deal to stop break-up of world economy,
Singapore minister warns (SCMP) Factories
From Europe to Asia Reel Under U.S.-China Trade War (Bloomberg) Foreign
Affairs: The Old World and the Middle Kingdom - Europe Wakes Up to China’s
Rise - NHU CẦU CHẾ NGỰ TRUNG QUỐC Đại-Dương Hoa
Kỳ và Châu Âu đă hợp sức chế ngự Liên
Sô và thắng cuộc Chiến tranh Lạnh (1947-1991)
với ít thiệt hại nhất. Nhờ thế, nguy cơ
chiến tranh nguyên tử rơi vào dĩ văng và quên lăng.
Cuộc chạy đua vũ khí nguyên tử đóng vai
tṛ quan trọng nhất trong Chiến tranh Lạnh,
thứ đến là cạnh tranh về chính trị và
kinh tế. Tây
Phương và Liên Sô có sức mạnh nguyên tử tương
đương nên chẳng ai muốn “bấm nút trước”.
Trên phương diện quân sự, Khối Cộng
sản có binh sĩ đông và cuồng tín, nhưng,
yếu thế hơn Khối Dân Chủ trên biển và
không trung. Về kinh tế, Khối Dân Chủ chiếm
ưu thế tuyệt đối. Khối Cộng
sản có ưu thế hơn trên phương diện
“tuyên truyền xám”. Sau
khi Liên Sô tan ră vào năm 1991 cùng với Đệ tam
Quốc tế Cộng sản làm cho cộng đồng
quốc tế hy vọng những ngày thái b́nh sẽ
được duy tŕ nếu con người lo tập
trung vào chiếc dạ dày nên kinh tế đóng vai tṛ
quan yếu trong cuộc sống. Với
lư do chính trị và kinh tế mà Nga được
đưa vào Nhóm Kinh tế Hiện đại G7 từ
năm 1997 thành G8 cho đến lúc bị loại năm
2014 v́ Tổng thống Nga, Vladimir Putin cưỡng đoạt
Bán đảo Crimea của Ukraine. Khối
Dân chủ Phát triển tiến hành chính sách “phát
triển kinh tế dẫn tới thay đổi chính
trị” để xây dựng nền kinh tế toàn-cầu-hoá
nên Tổng thống Bill Clinton và người
kế nhiệm George W. Bush đồng ư cho Trung Quốc
gia nhập vào Tổ chức Thương mại Thế
giới (WTO) năm 2001. Rút
kinh nghiệm từ sự tan ră của Liên Sô nên
Bắc Kinh siết chặt độc quyền toàn
diện xă hội. Nhà nước bố trí cán bộ làm
kinh tế theo mô h́nh tư bản chủ nghĩa dưới
sự kiểm soát nghiêm ngặt của Đảng
Cộng sản Trung Hoa. Lănh tụ Đặng Tiểu B́nh
(1904-1997) đặt tên “nền kinh tế theo định
hướng thị trường” trong chế độ
“Chủ nghĩa Xă hội mang màu sắc Trung
Quốc” từ năm 1978 nhằm tập trung tài nguyên
nhân vật lực quốc gia vào tay Bộ Chính trị.
Nguồn
vốn dồi dào và công nghệ, kỹ thuật theo chân
các tập đoàn Tây Phương và Nhật Bản
đă cứu đói 1.3 tỉ cư dân Hoa Lục để
Bắc Kinh xây dựng và điều hành “Công xưởng
Thế giới”, đồng thời lũng đoạn,
thao túng nền kinh tế toàn cầu. Đến
thời Chủ tịch Tập Cận B́nh (2012- ),
Bắc Kinh công khai tham vọng lănh đạo nền
kinh tế toàn-cầu-hoá bằng mọi quy luật
của Đảng Cộng sản Trung Hoa. Sau
40 năm áp dụng chủ trương “mèo trắng
hay mèo đen miễn bắt được chuột”
của Đặng Tiểu B́nh đă nâng nền kinh
tế Trung Quốc đứng hàng thứ nh́ thế
giới. Tổng sản lượng GDP
nominal của Hoa Kỳ 20,000 tỷ USD; Liên minh Âu Châu
18,000; Trung Quốc 13,000; Nhật Bản 5,000; Đức
4,000; Anh 2,800; Pháp 2,700; Ư 2,000. Tập
Cận B́nh tuyên bố Trung Quốc có kế hoạch làm
chủ thế giới vào năm 2025 về mọi
mặt, đặc biệt kinh tế, kỹ thuật, quân
sự khiến nhân loại giật ḿnh run sợ. Tổng
thống Donald Trump xuất hiện với kế
hoạch tấn công Trung Quốc toàn diện được
người Mỹ chấp thuận và nhân loại
kỳ vọng v́ chẳng có ai trên thế giới đủ
sức đương đầu với Tập Cận
B́nh. Một
số mang tinh thần chủ bại, giới tài
phiệt và lắm chính trị gia được
Bắc Kinh gia ân đă cảnh cáo cuộc chiến thương
mại, kinh tế, kỹ thuật, quân sự do Trump
chủ xướng khó thắng Trung Quốc và nguy cơ
Thế chiến thứ đang ló dạng. Thực
tế cần được xem xét trên nhiều khía
cạnh khác nhau. Thứ
nhất, cuộc chiến nào th́ hai bên cũng
chịu thiệt hại. Đệ nhị Thế
chiến (1937-1945), Tổng số tử vong quân sự và
dân sự 61 triệu của Phe Đồng Minh so với
12 triệu của Phe Trục. Cuộc chiến liên quan
đến tự do và nô lệ, độc lập và
lệ thuộc nên phải trả giá bằng máu xương.
Thứ
hai, thương chiến Mỹ-Trung xảy ra do
Bắc Kinh vi phạm trắng trợn và trầm
trọng các quy định của Tổ
chức Thương mại Thế giới (WTO)
suốt từ lúc gia nhập trong các lĩnh vực bán
phá giá; không tôn trọng tài sản trí tuệ; lấy
cắp, cướp đoạt, ăn trộm kỹ
thuật; ép buộc chuyển giao kỹ thuật;
cạnh tranh bất chính bằng cách hạ giá đồng
Nhân Dân Tệ; sản xuất 90% hàng giả, hàng độc
hại, hàng nhái trên thị trường thế
giới; không cho phép tổ chức công đoàn độc
lập; Nhà nước trợ giá hàng hoá. Mọi
số liệu do Cục Thống kê Trung Quốc công
bố đều mang thông điệp chính trị mà không
phản ánh thực trạng kinh tế quốc gia v́ cán
bộ từ trung ương tới địa phương
đều làm báo cáo láo để được
cấp ngân khoản cho các dự án khiến cho nợ
công của Trung Quốc lên gần 300% GDP theo nhận
xét từ giới chuyên gia quốc tế. Cục
Thống kê công bố tăng trưởng GDP của năm
2018 là 6.6%, nhưng, các chuyên gia phụ trách của Trung
Quốc cho biết chỉ được 1.6% hoặc âm. Bắc
Kinh xem xét các công ty đa quốc qua 30 lĩnh vực
theo 300 tiêu chí vạch sẵn để buộc phải
chịu thiệt tḥi khi tham gia vào thị trường
Trung Quốc. Các
quốc gia tiếp tục chịu thiệt tḥi cho
tới lúc phá sản hoặc phải vùng lên giành
lại quyền được quy định trong
Tổ chức Thương mại Thế giới? Trong
bài The Old World and the Middle Kingdom - Europe Wakes Up to China’s
Rise đăng trên tờ The Foreign Affairs ngày 12/08/2019, hai
tác giả Julianne Smith and Torrey Taussig đă kêu
gọi Liên Minh Châu Âu (EU) hăy hợp sức với Hoa
Kỳ để cải tổ hệ thống quốc
tế mệt mỏi từ việc cập nhật
kiến trúc thương mại toàn cầu sang quản
lư các công nghệ mới đột phá và bảo
vệ trật tự cấp tiến mà thoát khỏi
ảnh hưởng của Trung Quốc. Tuy
nhiên, Liên Âu là một tổ chức khó thống
nhất. Chỉ có giới lănh đạo EU ở
Brussels phản ứng. Tể tướng Đức, Angela
Merkel đề cập tới Trung Quốc như
một “đối thủ cạnh tranh có hệ
thống”. Tổng thống Pháp, Emmanuel Merkel tuyên
bố chấm dứt “t́nh trạng ngây thơ” đối
với Trung Quốc. Trong khi các nước nhỏ hơn
v́ lợi ích kinh tế và mà giao du thân mật với
Bắc Kinh. Chỉ có 3 (Đức, Phần Lan, Ái Nhĩ
Lan) trong số 28 quốc gia EU được thặng dư
thương mại với Trung Quốc nên bị áp
lực từ Bắc Kinh đè nặng lên các giải
pháp. Năm
2013, Merkel chống EU áp thuế lên những tấm pin
mặt trời của Trung Quốc bán phá giá, tiếp
theo năm 2014 nâng mối quan hệ Đức-Trung thành
“Đối tác Chiến lược Toàn diện”
đă được Bắc Kinh đền đáp.
Khoảng 5,200 công ty người Đức hoạt
động ở Hoa Lục và 4/10 số lượng xe
Wolkswagen tới Trung Quốc. Tập
Cận B́nh tuyên bố kế hoạch Make in China vào năm
2025 nhằm đưa Trung Quốc trở thành nhà lănh
đạo toàn cầu trong lĩnh vực sản
xuất công nghệ cao. Bắc Kinh sử dụng trí
tuệ nhân tạo (AI) để đánh giá tín
nhiệm công ty ngoại quốc và công dân, giam cầm hơn
một triệu người Duy Ngô Nhĩ trong hệ
thống trại cải tạo đặt cho Châu Âu
về vai tṛ dẫn dắt thế giới như
thế nào. Hai
vụ Trung Quốc đầu tư xây dựng hạ
tầng cơ sở ở Ba Lan và Tiệp đă bị
ngưng sau hai năm thi công v́ Bắc Kinh chỉ lo thu
mua các công ty sở tại để chuẩn bị
thống trị kinh tế nên 14/28 quốc gia Liên Âu
phải siết chặt việc rà soát các khoản
đầu tư từ Bắc Kinh. Bài
báo kết luận: “Châu Âu nên phát triển một
chiến lược mạch lạc để tăng cường
sức mạnh và giá trị dân chủ cấp tiến
mà hợp tác với Hoa Kỳ tân trang hệ thống
quốc tế đuối sức”. Thứ
ba, nhiều quốc gia Châu Âu và Châu Á đă
nhận thấy nguy cơ bị Trung Quốc thống
trị kinh tế, quân sự mà chưa sẵn sàng đối
đầu v́ quen thói chờ Hoa Kỳ làm thay. Pháp
đang hô hào xây dựng lực lượng Châu Âu
độc lập mà ai cũng biết khó ḷng địch
lại Nga nếu thiếu sức mạnh của Hoa
Kỳ. Chẳng qua Tổng thống Macron muốn
giữ vai tṛ lănh đạo Liên Âu. Do đó, Châu Âu
chỉ trích chiến lược kinh tế và chính
trị của Bắc Kinh, nhưng, chưa có kế
hoạch đối phó trực tiếp và khả thi. Các
quốc gia Đông Âu và Baltics tin tưởng vào sự
bảo vệ của Hoa Kỳ hơn Liên Âu. Cộng
đồng Kinh tế ASEAN (AEC) viện cớ phát
triển nên cần tiền của Bắc Kinh và t́m cách
thoả hiệp với Trung Quốc để khai thác
dầu khí chung trên Biển Nam Trung Hoa. AEC làm bộ ngây
thơ để mong Bắc Kinh kư kết Bộ Quy
tắc Ứng xử trên Biển Nam Trung Hoa nhằm
ổn định và an ninh khu vực mà “cứ quên”
Trung Quốc từng đóng vai chính khi soạn thảo
Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật
Biển năm 1982 (UNCLOS) và đă phê chuẩn, nhưng,
chẳng tuân thủ nghiêm chỉnh. Thứ
tư, Trung Quốc cứ “đánh đánh, đàm
đàm” với Hoa Kỳ bằng cách hứa khi đàm
phán thương mại mà khi phái đoàn trở về
Bắc Kinh th́ bác bỏ toàn bộ dù bị thiệt
hại nhiều hơn theo tính toán của giới chuyên
gia quốc tế. Có thể, Tập Cận B́nh cần
giữ thể diện để chủ toạ kỷ
niệm 70 năm thành lập Nhà nước Cộng hoà
Nhân dân Trung Hoa ngày 1 tháng 10. Nhưng,
Tổng thống Donald Trump không
hề ngừng tay nếu Chủ tịch Tập Cận
B́nh chưa từ bỏ tham vọng viết lại
luật pháp quốc tế làm lợi cho Trung Quốc;
nếu Bắc Kinh chưa chấm dứt chèn ép, bắt
nạt các nước nhỏ; nếu Trung Quốc đe
doạ tới quyền tự do hàng hải. Bộ
phim nhiều tập h́nh như tới lúc kết thúc! Đại-Dương |