THẾ
GIỚI SẼ ĐI VỀ ĐÂU TRONG NĂM 2019 Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: This Democrat Senator just revealed something big about Alexandria
Ocasio-Cortez you need to know (Fox News) 3 Benefits of an Improved Saudi-Israeli Relationship (National Interest) Trump Needs To Make Up His Mind On China (National Interest) This Is the Big Moment for John Bolton (National Interest) The Year Ahead 2019 (Nikkei) THẾ GIỚI SẼ ĐI VỀ ĐÂU TRONG NĂM
2019 Đại-Dương Thiên
hạ sẽ như thế nào? Hoà b́nh hay Chiến tranh?
An ninh hay Bạo loạn? Quốc tế hay Quốc gia?
Độc lập hay Lệ thuộc? Phát triển hay
Tụt hậu? Độc tài hay Dân chủ? Đoàn
kết hay Chia rẽ? Hợp tác hay Đối đầu?
trong năm 2019. Đệ
nhất và Đệ nhị Thế chiến đă
hằn sâu vết thương cho nhân loại nên
Chiến tranh Lạnh (1947-1991) vẫn không Nóng dù Liên Sô
lẫn Hoa Kỳ đều có kho vũ khí nguyên tử
đủ sức xoá sổ muôn loài trên đống tro
tàn Trái Đất. Những
biến cố dồn dập từ đầu thế
kỷ 21 đă đẩy nguy cơ đối đầu
thay cho hợp tác trên mọi phương diện dù
muốn hay không cũng cần đến những
giải pháp hợp lư, hợp t́nh mà chẳng phải
dễ chấp nhận. Quốc
tế hay Quốc gia? Hội Quốc Liên (1920-1946) có 58
quốc gia hội viên đă không theo kịp trào lưu tiến hoá nên
thất bại trong việc ǵn giữ nền hoà b́nh
thế giới do chẳng dung hoà được
quyền lợi giữa các quốc gia. Liên Hiệp Quốc (1945-) gồm 193
quốc gia hội viên có chủ quyền đă duy tŕ nền hoà b́nh
thế giới kéo dài hơn Hội Quốc Liên. Tuy nhiên,
cần kể đến vai tṛ quyết định
của Liên Sô và Hoa Kỳ trong Chiến tranh Lạnh
(1947-1991). Sau
năm 1991, Siêu cường duy nhất Hoa Kỳ phải
đảm đương vai tṛ bảo vệ, duy tŕ hoà
b́nh, an ninh và phát triển cho thế giới nên ngày càng
đuối sức trong khi Liên Hiệp Quốc đă
trở thành một tổ chức quan liêu, tham nhũng,
cửa quyền, bị mua chuộc tạo điều
kiện cho Trung Cộng, Nga, Liên hiệp Châu Âu (EU)
gia tăng thao túng v́ lợi ích riêng tư. Liên
Hiệp Quốc không giải quyết được
cuộc tranh chấp giữa Israel và Palestine v́ 2 chủ
thể chưa dung hoà được quyền lợi. Cũng
thế, cuộc chiến Syria làm tốn biết bao nhiêu
công sức của Liên Hiệp Quốc vẫn vô
vọng mà chỉ kết thúc khi cán cân lực lượng
giữa hai phe đă thay đổi. Liên
Hiệp Quốc không ngăn được Nga sát
nhập Bán đảo Crimea của Ukraine năm 2014.
Trung Cộng coi thường Liên Hiệp Quốc khi công
khai chèn ép và cướp biển, đảo của các
quốc gia duyên hải Đông Nam Á, quân-sự-hoá
Biển Nam Trung Hoa. Liên
Hiệp Quốc ngày càng có xu hướng làm lợi cho
tầng lớp tinh hoa toàn cầu bất chấp
quyền lợi của từng quốc gia dân tộc.
Tỉ phú đô la tăng vọt trong danh sách Forbes,
đặc biệt tại Trung Cộng. Nghèo đói, áp
bức bất công dưới nhiều dạng thức
khác nhau có tăng mà không giảm trên toàn thế
giới. Sự
bất măn của giới trung lưu và b́nh dân trên
thế giới đă tới hạn nên những chính
trị gia quan tâm đến vận mệnh đất nước
dân tộc đă trúng cử từ năm 2016 làm thay
đổi môi trường chính trị quốc gia. Tổng thống Donald Trump công khai xác nhận
tại diễn đàn Đại Hội đồng Liên
Hiệp Quốc: “Tôi được bầu làm
Tổng thống Hoa Kỳ chứ không phải toàn
cầu”. Liên
Hiệp Quốc không ngăn chặn được hành
vi phá hoại luật pháp quốc tế, cướp
đất của nước khác. thậm chí chẳng
công khai lên tiếng khi Trung Cộng, Nga ngang nhiên cưỡng
đoạt đất, biển, đảo của các
quốc gia khác, thao túng nền kinh tế và chính
trị toàn cầu suốt thời gian dài. Anh
Quốc chia tay với Liên Hiệp Châu Âu, sự lớn mạnh của các
phong trào quốc gia tại Châu Âu, cuộc biểu t́nh
rầm rộ của Phe Áo Vàng ở Pháp nhằm
chống lại Tổng thống Emanuel Macron đă kéo dài
hơn một tháng mà tới cuối năm nay vẫn chưa
thấy giải pháp hợp lư. Tuần báo The Economist
số cuối năm xin lỗi v́ đă phong nhăn
hiệu “quốc gia tiêu biểu năm 2017” cho
Cộng hoà Pháp. Sự
bất măn của dân chúng đối với các Liên
hiệp Châu Âu, Cộng đồng Kinh tế ASEAN, Liên
hiệp Anh sẽ gia tăng trong năm 2019 tạo điều
kiện cho những chính trị gia v́ dân lên cầm
quyền thuận theo xu thế “quyền lợi
quốc gia dân tộc đứng trên lợi ích
quốc tế”. Tờ
The Nikkei của Nhật Bản ngày 29/12/2018 nhận định
các đương kim lănh đạo của Indonesia, Thái
Lan, Ấn Độ đang thổi lửa vào cuộc tái
cử 2019 bằng chính sách dân tuư để thu hút
sự ủng hộ của cử tri. Hoà b́nh hay Chiến tranh Tuy
điều khiển Lực lượng Hoà b́nh Thế
giới, nhưng, Liên Hiệp Quốc không ngăn
chặn được chiến tranh mà thường do tương
quan lực lượng giữa các nước liên
hệ quyết định. Bắc Kinh cung cấp 8,000
binh sĩ và tài trợ Lực lượng Bảo
vệ Hoà b́nh Liên Hiệp Quốc, ngấp nghé
chiếc ghế lănh đạo để có thể
điều tra thực trạng các quốc gia
hậu-chiến-tranh nhằm phục vụ cho nhu cầu
thống trị thế giới. Chuyên
gia về ǵn giữ hoà b́nh thuộc Hội đồng
Châu Âu, Richard Gowan nhận
xét “Trung Cộng đầu tiên đặt
ḿnh vào vị trí lănh đạo rồi sẽ viết
lại quy luật ǵn giữ hoà b́nh”. Làm
sao tin Đảng Cộng sản Trung Quốc có khả
năng ǵn giữ hoà b́nh khi Bắc Kinh tiếp tục
trấn áp dân chúng suốt 70 cầm quyền, xâm lăng
và thống trị rồi đồng hoá các dân tộc
Tây Tạng, Tân Cương. Bắc Kinh triệt hạ văn
hoá, tôn giáo ở Tây Tạng và Tân Cương.
Khoảng hai triệu học viên Pháp Luân Công bị sát
hại, gần một triệu đàn ông Tân Cương
đang bị tập trung vào các “trại cải
tạo”. Trung
Cộng và Nga tăng cường sức mạnh quân
sự, kinh tế để cưỡng đoạt
chủ quyền, quyền-chủ-quyền, quyền tài-phán
của các nhược tiểu và đẩy nhanh nguy cơ
xung đột quân sự và kinh tế trên thế
giới. Tổng thống Donald Trump bắt
đầu một cuộc trường chinh chống
lại mọi hành vi thống trị của Chủ
tịch Tập Cận B́nh trên phương diện quân
sự và kinh tế nhằm bảo vệ quyền
lợi chính đáng của Hoa Kỳ cũng như các dân
tộc khác. Trump
tăng cường tối đa lực lượng quân
sự vào Châu Á để thực-tế-hoá Bộ Tứ Kim Cương (QUAD) gồm Hoa Kỳ,
Nhật Bản, Ấn Độ, Úc Đại Lợi chịu
trách nhiệm trong hai lĩnh vực quân sự và kinh
tế tự do và cởi mở tại khu vực Ấn
Độ Dương - Thái B́nh Dương. Song song, tăng
cường khả năng tự vệ cho các đồng
minh và đối tác trong khu vực này. Hải đội Xung kích Hàng không mẫu hạm USS
John C. Stennis đă
thả neo tại hải cảng nước sâu Trincomalee ở phía Bắc Sri
Lanka
trong chuyến viếng thăm đầu tháng 12-2018 như
muốn nhấn mạnh đến tầm quan trọng
của Nam Á trong chiến lược Ấn Độ Dương
- Thái B́nh Dương tự do và cởi mở. Hoa Kỳ từ bỏ chính sách đơn phương
bảo vệ, duy tŕ nền hoà b́nh, an ninh, phát
triển toàn cầu vô cùng tốn kém để tạo
thành một mạng lưới chia sẻ trách nhiệm
và bổn phận với các đồng minh và đối
tác. Các
vị tiền nhiệm đă không đủ can đảm
để rút khỏi các vũng lầy chiến tranh nên
năm
2019 Hoa Kỳ sẽ thi hành quyết định rút quân
khỏi Syria, A Phú Hăn, Iraq theo lệnh của Tổng
thống Trump nhằm trao lại quyền quyết
định số phận cho các dân tộc đó. Hoa Kỳ không thể quyết định nền hoà
b́nh và an ninh cho các dân tộc khác mà chính họ
phải chịu trách nhiệm chính yếu. Giới
truyền thông, chính trị gia, học giả, tướng
lănh chỉ trích quyết định rút quân của
Tổng thống Trump đă thiếu cân nhắc kỹ lưỡng:
(1) ISIS đă bị đánh tan nên Hoa Kỳ phải trao
lại trách nhiệm cho các dân tộc Trung Đông. (2) Trận
chiến tương lai Trung Đông giữa Shia và Sunni
khó tránh khỏi nên Hoa Kỳ không để bị lôi
cuốn vào cuộc nội chiến hoặc tranh chấp
tôn giáo. (3) Israel và các quốc gia Hồi giáo Sunni có
cùng chung kẻ thù truyền kiếp Iran nên Israel và A
Rập Saudi cần chia sẻ trách nhiệm chung tạo
điều kiện cho các quốc gia Sunni kết thân
chiến thuật với Israel. Năm
2019 sẽ có thêm nhiều quốc gia hợp tác với
Hoa Kỳ trên mặt trận chống mưu đồ
thống trị toàn cầu của giới lănh đạo
Bắc Kinh và Mạc Tư Khoa. Hợp tác hay Đối đầu Cộng
đồng quốc tế đă bị thảm bại
trong chủ trương hợp tác với Trung Cộng
qua nhiều thập niên bởi lẽ Bắc Kinh
viện dẫn luật pháp quốc gia để khước
từ hoặc bẻ cong luật pháp quốc tế như
đối với Công ước Liên Hiệp Quốc
về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS), và Tổ
chức Thương mại Thế giới (WTO). Hợp
tác quốc tế chỉ mang lại thành quả khi các
bên kư kết diễn giải và thi hành các điều
khoản kư kết giống như nhau mà không có
biệt lệ. Trên
Biển Đông Trung Hoa (ECS) và Biển Nam Trung Hoa (SCS) th́
Bắc Kinh đưa ra những yêu sách không tương
hợp với UNCLOS để gây căng thẳng
với Nhật Bản và Đại Hàn, đồng
thời, cưỡng chiếm biển, đảo
của các quốc gia duyên hải Đông Nam Á, tiến
hành quân-sự-hoá SCS, thách đố quyền tự do
hàng hải quốc tế. Ngoài
Bộ Tứ Kim Cương c̣n có Anh, Pháp đă gia tăng
sự hiện diện tại Ấn Độ Dương
- Thái B́nh Dương không ngoài mục đích kiềm chế những hành
động thái quá của Trung Cộng trên hai phương
diện quân sự và kinh tế. Hoa
Kỳ sẽ gia tăng các biện pháp trừng phạt
hành động phi pháp của Bắc Kinh nhằm phá
vỡ mạng lưới gián điệp và thủ
đoạn thương mại ăn cướp của
Bắc Kinh để bảo vệ quyền lợi
của dân Mỹ cũng như các dân tộc khác. Hăng
truyền thông Reuters loan tin, Tổng thống Donald Trump
sẽ kư sắc lệnh cấm toàn bộ sản
phẩm của Huawei và ZTE không được phép mua bán
trên thị trường Hoa Kỳ kể từ tháng
1-2019. Tổ
chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế đă
cắt giảm dự báo tăng trưởng GDP của
Trung Cộng xuống c̣n 6,3% cho năm 2019 và dự đoán
mức giảm xuống mức thấp nhất trong 30 năm
là 6% vào năm 2020. Một lư do chính cho triển
vọng giảm sút là tranh chấp thương mại
với Washington. Liên
hiệp Châu Âu, Nhật Bản, Ấn Độ, Úc
Đại Lợi, Gia Nă Đại … đang và sẽ
nghiêm khắc hơn trong mối giao dịch với Trung
Cộng. Các
quốc gia dân chủ trên thế giới sẽ công khai
đối đầu với các thể chế độc
tài, độc đoán, đặc biệt đối
với các thể chế xă hội chủ nghĩa. Tại
Diễn đàn Đại Hội đồng Liên
Hiệp Quốc hồi tháng 9-2018, Tổng thống Donald
Trump đă buộc tội Chủ nghĩa Cộng
sản với bản chất xâm lăng, bành trướng,
độc tài, thống trị đă mang lại áp
bức, bóc lột, nghèo đói, lạc hậu tới
bất cứ dân tộc nào bị chinh phục, kể
cả đất nước được thiên nhiên
ưu đăi như Venezuela. V́
lợi ích toàn cầu mà cộng đồng nhân
loại sẽ hợp tác chặt chẽ hơn trong
việc ngăn chặn, kiềm chế bất cứ
quốc gia nào vi phạm luật pháp quốc tế
đă kư kết. Đặc biệt nhắm vào Trung
Cộng. Độc tài hay Dân chủ Tại
Đại hội toàn đảng tháng 10-2017,
Tập Cận B́nh khuyến cáo “nếu muốn thúc đẩy phát
triển kinh tế mà vẫn duy tŕ nền độc
lập của ḿnh th́ hăy phỏng theo Trung Quốc”. Tuy
nhiên, sau một năm th́ dư luận quốc tế công
khai bày tỏ sự ngờ vực khi Hoa Kỳ trừng
phạt các kiểu mậu dịch ăn cướp
khiến cho nền kinh tế Trung Cộng lao đao. Tác
giả bài báo “China’s Solitary Development Model” tháng
12-2017, Pranab Bardhan kết luận “cho dù vị hoàng đế
mới của vương quốc trung tâm này có tuyên
bố ǵ đi nữa th́ phát triển mang đặc
điểm Trung Quốc thật sự chỉ dành cho nước
này mà thôi”. Chưa
một nước xă hội chủ nghĩa nào lọt
vào Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế
(OECD) thành lập từ năm 1961. Đă có 8 nước
ở Đông và Trung Âu gia nhập vào OECD sau khi đoạn
tuyệt với Chủ nghĩa Cộng sản từ năm
1989. Nga bị ngưng tiến tŕnh cứu xét gia
nhập vào Tổ chức này v́ đă cưỡng
chiếm Bán đảo Crimea của Ukraine năm 2014. Việt
Nam, Lào, Cambodia ôm chân Trung Cộng nên nằm trong số
4 quốc gia có GDP nominal năm 2018 thấp nhất trong
Cộng đồng Kinh tế ASEAN. Lợi
tức b́nh quân đầu người Việt Nam là $2,546
so với Lào $2,706, Cambodia $1,499, Mă Lai Á $11,237, Tân Gia
Ba $61,787. Giàu
tài nguyên dầu mỏ như Venezuela
mà chỉ sau 2 thập niên áp dụng chủ nghĩa xă
hội đă d́m đất nước vào khốn cùng
buộc 2 trong dân số 20 triệu phải dắt díu
nhau sang các láng giềng kiếm miếng ăn. Sau
hơn 43 năm Đảng Cộng sản thống
trị toàn bộ Việt Nam đă có biết bao nhiêu làn
sóng dân chúng trốn chạy Nhà nước độc
tài toàn trị, dù có phải bỏ mạng, mất nhân
cách để ĺa bỏ nơi chôn nhau cắt rốn
của tổ tiên, ḍng họ chỉ v́ không thể
sống được trong thiên đường xă
hội chủ nghĩa. Đoàn
du lịch với 153 công dân Cộng hoà Xă hội
chủ nghĩa Việt Nam đến Đài Loan hôm
21/12/2018 đă mất tích 151 mà mới bắt được
23 người đă phơi bày nỗi nhục của Hà
Nội trước công luận quốc tế. The
Economist đă chọn Armenia
có 3 triệu dân làm “quốc gia tiêu biểu năm
2018” v́ dân tộc này đă ồ ạt xuống
đường để ngăn Tổng thống Serzh
Sargsyan tự phong chức Thủ tướng Điều
hành theo mô h́nh Vladimir Putin. Liên minh của cựu kư
giả kiêm nghị sĩ Quốc hội, Nikol
Pashinyan chiếm đă được 70% phiếu
bầu và trở thành tổng thống chính đáng
nhờ sức mạnh của dân tộc. Kết luận Năm
2018 khơi mào bằng những biến đổi sâu
sắc, khác biệt với hơn hai thập niên trôi
qua, đă khép lại và nhường chỗ cho một
niềm hy vọng mới của nhân loại, đồng
thời cũng sẽ tạo ra sự tranh chấp căng
thẳng giữa chủ nghĩa quốc gia và chủ nghĩa
quốc tế. Cải
tổ triệt để Tổ chức Mậu dịch
Thế giới sẽ rất gay cấn khi một vài cường
quốc kinh tế, đặc biệt Trung Cộng
muốn áp đặt luật pháp quốc gia trên
luật pháp quốc tế. Cải
tổ Liên Hiệp Quốc có thực quyền và trong
sạch hơn, hữu hiệu hơn, tránh bị thao túng
hoặc lợi dụng làm suy yếu vai tṛ trung dung trong
mối quan hệ quốc tế. Các
tổ chức cấp vùng khắp thế giới cũng
sẽ phải điều chỉnh để tránh
bị lệ thuộc vào các cường quốc quân
sự, kinh tế mà mất vị thế độc
lập. Tuy
nhiên, năm 2019 sẽ khó đạt tới những thành
quả sáng chói v́ “thế lực đen toàn cầu”
vẫn chưa từ bỏ mưu đồ thống
trị thế giới. Mỗi
dân tộc muốn có cuộc sống như mong đợi
th́ không thể để cho một cá nhân, đảng
phái quyết định vận mệnh quốc gia mà
phải vùng lên giành quyền tự quyết dân
tộc. Nằm
chờ sung rụng đă lỗi thời! Đại-Dương Tài
liệu tham khảo: Asia economy in 2019 at the mercy of Trump's trade policy (Nikkei) Shinzo Abe Strikes Back (National Interest) Putin, Abe Agree to Speed Talks Over 70-Year-Old Island Dispute
(Bloomberg) Mattis Out: The View from Taiwan (Diplomat) 100 trillion yen draft budget clouds Japan’s fiscal future (Asahi
Shimbun) Japan considers sending MSDF vessels to Chinese navy’s fleet review
(Kyodo) Japanese firms operating in India increased by over 5% in 2018 (Kyodo) VAI TR̉ MỚI VÀ QUAN TRỌNG CỦA NHẬT BẢN
TẠI CHÂU Á Đại-Dương Sau
Đệ nhị Thế chiến, giới lănh đạo
Nhật Bản chỉ giữ vai tṛ thứ yếu
tại Châu Á để tập trung hồi sinh nền
kinh tế tang hoang trong chiến tranh. Hơn 40 năm,
Nhật Bản đă trở thành nền kinh tế
lớn thứ hai trên thế giới, sau Hoa Kỳ. Nền
kinh tế Trung Cộng phát triển nhờ vào sự
viện trợ và đầu tư ồ ạt từ Tây
Phương đă tạo điều kiện cho Bắc
Kinh tăng cường sức mạnh quân sự
nhằm thực hiện mưu đồ bành trướng
bá quyền, kể cả chủ trương phục thù
100 năm tủi nhục buộc Nhật Bản phải
xét lại khả năng đối phó. The
National Interest xuất bản ngày 25/12/208 đă ghi
lại bối cảnh mối quan hệ Nhật-Trung
trong quá khứ, hiện tại và tương lai sẽ
ảnh hưởng tới t́nh h́nh thế giới,
đặc biệt tại Châu Á. Đế
quốc Trung Hoa đă bị bại trước Đế
quốc Nhật Bản trong trận
hải chiến 1884-85 tạo điều kiện cho Tokyo
lấy Đài Loan năm 1895, sáp nhập Bán đảo Triều Tiên
năm 1910,
chiếm Măn Châu năm 1931 và tiến hành cuộc
chiến tranh toàn diện với Trung Hoa (1937-1945). Năm
2006, Shinzo Abe trở thành
thủ tướng trẻ nhất rồi từ
chức năm 2007. Trở lại ghế thủ tướng
năm 2012 và được tái cử 2014, 2017 cho
tới nay nhằm cải tổ chính sách ngoại giao
thụ động sau WWII và hậu trật tự
thế giới kiểu Mỹ. Năm
1990, GDP của Nhật Bản chiếm 15% sản lượng
kinh tế toàn cầu dù dân số bằng phân nửa
Hoa Kỳ, 1/10 Trung Cộng mà bây giờ chỉ c̣n 6%
trong khi đó GDP của Trung Cộng chiếm 2% toàn
cầu sẽ lên tới 25% vào 2030. Đầu
thế kỷ 21, ngân sách quốc pḥng của Nhật
Bản lớn hơn Trung Cộng 60% mà vào năm 2012
chỉ bằng 1/3. The
Asahi Shimbun loan tin Dự thảo ngân sách quốc gia năm
2019 của Nhật Bản lên hơn 100,000 tỉ Yen (960 tỉ USD) mà cả Quốc vụ
khanh Yoshihide Suga và Bộ trưởng Tài chính Taro Aso
đều ca tụng “nó sẽ làm hồi sinh nền
kinh tế và khôi phục ngành tài chính, sẽ giữ
mức tăng trưởng danh nghĩa (nominal) ở
mức 2.4% mỗi năm”. Tuy nhiên, tờ báo kết
luận “Chính quyền Abe không làm sáng tỏ mối
nguy cơ khủng hoảng tài chính trong tương lai
gần. Giai
đoạn 2012-14, Abe đă thăm viếng 34 quốc
gia Châu Á, Châu Phi, Châu Mỹ La Tinh với cam kết
đầu tư mạnh mẽ, kư nhiều hợp
thoả ước thương mại, hỗ trợ phát
triển như một vai tṛ toàn cầu. Bỏ
dở kế hoạch thành lập
Bộ tứ Kim Cương (Quad) gồm Nhật Bản, Ấn Độ, Hoa Kỳ, Úc Đại
Lợi khi
từ chức năm 2007 đă được Shinzo Abe tái
xúc tiến khi trở lại chức thủ trướng
năm 2012 trong bài “Asia’s Democratic Security Diamond: Hoà
b́nh, ổn định, và tự do hàng hải ở Thái
B́nh Dương không thể tách rời hoà b́nh, ổn
định, và tự do hàng hải ở Ấn Độ
Dương”. Chính
quyền Trump hết ḷng ủng hộ kế hoạch
của Abe nên kêu gọi một cuộc thảo luận
giữa 4 quốc gia để cùng nhau hành động
trong bối cảnh trỗi dậy của Trung Cộng. Tổng
thống Donald Trump từ bỏ chính sách “cưu mang vô
tội vạ” được các vị tiền
nhiệm thực hiện từ sau Đệ nhị
Thế chiến để thiết lập một hệ
thống đồng minh và đối tác toàn cầu cùng
chia sẻ trách nhiệm và nghĩa vụ trong việc
bảo vệ, duy tŕ nền hoà b́nh, ổn định,
phát triển, b́nh đẳng trên thế giới. Thủ
tướng Shinzo Abe và con cháu Thái Dương Thần
Nữ hiểu rơ và hợp tác chặt chẽ nên đă
tu chính Hiến pháp Hoà b́nh để Quân đội
Nhật Bản có khả năng pḥng thủ lẫn
tấn công. Tokyo
đă thông qua chi phí quốc pḥng kỷ lục cho năm
2019, và lần đầu tiên sau Thế chiến Thứ
hai đă có hàng không mẫu hạm và đưa xe
bọc thép tập trận ở nước ngoài. Shinzo
Abe tự coi như một nhà lănh đạo, một nhân
vật lịch sử thế giới sẽ làm hồi
sinh dân tộc đă bị mất tự tin và năng
động trong nhiều thập niên cuối thế
kỷ thứ 20. Thủ tướng Abe đă thuyết phục
Ấn Độ, Úc Đại Lợi, Anh, Pháp, Mỹ
để các quốc gia dân chủ cùng hợp sức
kiềm chế Trung Cộng qua sự hợp tác hàng
hải, phối hợp ngoại giao, tham gia các dự án
phát triển chung. Tokyo
thiết lập “Sáng kiến Kết nối, CI”
trị giá 110 tỉ USD để chống lại “Sáng
kiến Một Vành đai, Một Con đường,
IBR” của Bắc Kinh. IBR thi hành chính sách hàng hải
kiểu Trung Cộng, khuynh loát các nền dân chủ
trong khu vực, kinh tế ăn cướp khiến cho
nhiều nhược tiểu đă rơi vào bẫy
nợ hoặc có nguy cơ sụp bẫy. Khi
đi thăm Trung Cộng sau 7 năm cách biệt,
Thủ tướng Abe đă kư thoả thuận hợp
tác với Bắc Kinh trong các dự án xây dựng
hạ tầng cơ sở ở Đông Nam Á để
ngăn chặn mọi hành vi đẩy các nước
nhược tiểu vào chiếc bẫy nợ. Hoa
Kỳ không c̣n đơn độc hành động
tại Châu Á mà có đồng minh chí cốt Nhật
Bản với quyết tâm kiềm chế tham vọng
của Trung Cộng để bảo vệ các nhược
tiểu trong khu vực rộng lớn được hưởng
đời sống trong tự do, phát triển, ổn
định, hoà b́nh, hài hoà, tôn trọng luật pháp
quốc tế. Thừa
lúc kết thúc Thế chiến Thứ hai, Liên Sô đă
chiếm một số đảo nhỏ thuộc
Miền Bắc Lănh thổ (Northern Territories) của
Nhật Bản mà người Nga gọi là Miền Nam
Kuril (Southern Kurils), và trục xuất 17,000 cư dân
Nhật. Năm
1956, Liên Sô đồng
ư trao trả cho Nhật Bản hai nhóm đảo sau khi
hai bên kư kết Hiệp ước Hoà b́nh thông qua các
cuộc đàm phán. Kể
từ năm 2012, Thủ tướng Shinzo Abe và Tổng
thống Vladimir Putin đă gặp nhau 23 lần nhằm
đẩy mạnh tiến tŕnh giải quyết vấn
đề này. Abe
sẽ sang Nga năm 2019 để thúc đẩy các
cuộc đàm phán nhằm tiến tới việc kư
kết Hiệp ước Hoa B́nh khi Putin thăm chính
thức Nhật Bản nhân dự Hội nghị G20.
(Theo The Bloomberg). Đường
lối ngoại giao của Tổng thống Donald Trump và
Thủ tướng Shinzo Abe là vừa hợp tác vừa
đấu tranh quyết liệt nhằm bảo vệ,
duy tŕ luật pháp quốc tế, đồng thời
tạo môi trường sinh hoạt b́nh đẳng, công
bằng giữa các quốc gia trong cộng đồng
nhân loại. Tuần
tự, Tokyo đẩy mạnh cải tổ nền kinh
tế và quốc pḥng trước mối đe doạ
gia tăng từ Bắc Kinh. Về phương diện quân sự, Nhật
Bản tự sản xuất và mua sắm chiến
cụ, vũ khí tối tân đủ sức
đương đầu với sức mạnh quân
sự hiện tại của Trung Quốc. Nhờ nền kỹ thuật
hàng đầu thế giới th́ một thời gian không
xa Lực lượng Quân sự của Nhật Bản
sẽ được trang bị tương
đương với Trung Cộng. Hôm
25/12/2018, Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh
tế (OECD) ước tính thiệt hại do lệnh
trừng phạt các hoạt động vi phạm
luật pháp quốc tế của Trump có thể làm cho
GDP của Trung Cộng bị mất 1.4% trong năm 2019,
tức chỉ được 5.00%, và giá sinh hoạt
tại Hoa Kỳ tăng 0.9%. Giá
trị đồng đô la Mỹ tăng 2% sẽ thúc
giục các doanh nghiệp Mỹ hồi hương và
doanh nghiệp ngoại quốc cũng mang tiền đầu
tư vào Hoa Kỳ. Các tập đoàn Trung Quốc
lẫn giới đại gia và giàu có sẽ tuồn
vốn vào thị trường Mỹ. Hoa
Kỳ đă tung lưới bắt gián điệp Trung
Quốc khắp thế giới làm tê liệt hệ
thống gián điệp của Bắc Kinh trong khi
việc trao đổi học thuật bị hạn
chế và giám sát chặt chẽ khiến cho Trung
Cộng mất nguồn kỹ thuật tiên tiến
phục vụ cho nhu cầu kinh tế và quân sự. Nhật
Bản đă phê chuẩn Đạo luật tiếp
nhận công nhân kỹ năng và chuyên gia có thể
dẫn tới chế độ lưu trú 5 năm
hoặc dài hạn như một h́nh thức thu hút
chất xám từ các nước khác, kể cả Trung
Cộng. Như
thế, nguồn cung cấp chất xám và kỹ năng
trong lĩnh vực kinh tế và quân sự của Trung
Cộng sẽ giảm đáng kể so với sự
ổn định trong khối đồng minh và đối
tác của Mỹ và Nhật. Đại-Dương Tài
liệu tham khảo: Why Asia Should Be Worried By America’s
Bullying of China (Diplomat) The Chinese Communist Party: The
“God” that Continues to Fail (Epoch Times) The Huawei Controversies and the Story of
the Scorpion and the Frog (Epoch Times) The Age of Uneasy Peace (Yan Xuetong) Beijing must face up to a loss of public
faith (Nikkei) Looking for China's spies (BBC) Canada says China holds 3rd citizen, sees
no link to first 2 (AP) TRUNG CỘNG DƯỚI NHĂN QUAN QUỐC TẾ Đại-Dương Giới
chính trị cấp tiến Tây Phương tin tưởng
chính sách “phát triển kinh tế kéo theo thay đổi
chính trị” nên năm 2001 Tổng thống George W. Bush
đă kư luật cho phép Trung Cộng hưởng “quy
chế thương mại b́nh thường vĩnh
viễn (PNTR)” tạo điều kiện cho nước
này gia nhập vào Tổ chức Mậu dịch Thế
giới (WTO) từ tháng 1-2002. Cộng
đồng nhân loại hy vọng Trung Cộng sẽ thành
con bồ câu trắng, nhưng, thực tế đă
gặp con khủng long thêm bản năng chim tu hú, ḅ
cạp. Xuất siêu của Trung Cộng vào Mỹ
từ 80 tỉ USD của năm 2002 đă lên tới 500
tỉ USD vào 2017. Tập
đoàn lănh đạo Trung Cộng cố tuyên
truyền vai tṛ “hợp tác đa phương,
cùng thắng” trong
cuộc sống. Tuy nhiên, cộng đồng nhân
loại đă nhận diện Trung Cộng và đang
phản ứng như thế nào? Hiện
nay, giới khoa bảng, chính trị gia, kinh tế gia trên
thế giới không coi Trung Cộng như một đối
tác đáng tin cậy mà là một nguy cơ khủng
khiếp tới sự an b́nh và phát triển của loài
người. Trong
chủ đề “Looking for China's spies” Đài BBC đă
tŕnh bày hoạt động gián điệp kinh tế
từ Bắc Kinh đă xâm nhập và đánh cắp công
nghệ của Tây Phương thông qua trao đổi
học thuật giữa các viện nghiên cứu, trường
đại học; nhắm vào các đối tượng
lưu giữ bí mật công nghệ tạo ra nhiều
mối đe doạ. Gián
điệp của Trung Cộng không những đánh
cắp công nghệ mà c̣n tạo ra t́nh trạng suy
đồi đạo đức (gian dối, lừa
đảo, hối lộ, tham nhũng, bất tín,
bất trung) trong xă hội Tây Phương. Bắc Kinh cài gián điệp vào hệ
thống chính trị và truyền thông Mỹ cũng như
khắp thế giới nhằm khuynh loát dư luận. Người
đứng đầu Cơ quan Phản gián Anh Quốc
(MI6), Alex Younger nói
“Quyền lực, tiền bạc, chính trị đang
chảy về Phương Đông là một thực
tế chính trị mà chúng ta phải điều
chỉnh”. Giám
đốc Cơ quan Phản gián Hoa Kỳ, Bill
Evanina nhận xét “Mối đe doạ từ Trung
Cộng c̣n lớn hơn Nga”. Chính
quyền Donald Trump quyết định đẩy lùi
chiến dịch gián điệp của Trung Cộng khi
liên tục phá vỡ các mạng lưới gián điệp
và trừng phạt các tội phạm ở Hoa Kỳ cũng
như tại Trung Cộng. Các nước Phương Tây
bắt đầu cộng tác với Hoa Kỳ v́
lợi ích quốc gia, dân tộc. Sản
lượng của Hoa Kỳ bằng 25% toàn cầu. Tài
sản tư nhân Mỹ bằng 34% toàn cầu so với
9% của Trung Cộng. Chính quyền Trump cương
quyết trừng phạt Bắc Kinh về mọi
hoạt động vi phạm luật lệ thương
mại và kinh tế thế giới từng gây thiệt
hại cho Hoa Kỳ cũng như nhiều quốc gia khác.
Ngày
18/09/2017, tại Washington DC, Đại
diện Thương mại Robert Lighthizer nói “mô h́nh kinh tế của Trung
Cộng hiện nay là mối đe dọa chưa
từng có đối với hệ thống thương
mại thế giới mà không thể giải quyết
bằng các quy tắc toàn cầu hiện hành. Muốn có
được vị thế th́ Mỹ cạnh tranh kinh
tế với các quốc gia khác phải đặt trên
nền tảng tự do thương mại, hai bên b́nh
đẳng, không có rào cản. Hăy để cho các nguyên
lư kinh tế quyết định mọi thứ”. Kinh
tế Trung Cộng hiện nay không c̣n Cộng Sản mà
là “chủ nghĩa tư
bản nhà nước” do Đảng Cộng
Sản cầm quyền sử dụng các công ty quốc
doanh kết hợp và hỗ trợ những công ty tư
nhân để tạo ra một ngành sản xuất
nội địa khổng lồ thách đố các cường
quốc kinh tế thị trường tự do lành
mạnh. Không những thế, c̣n dùng những linh
kiện điện tử cài đặt vào hệ
thống sản xuất để “ăn cắp”
kỹ thuật tối tân của các nước Tây phương,
đặc biệt tại Hoa Kỳ. Trung
Cộng là mối đe dọa tới hệ thống thương
mại toàn cầu chưa từng có tiền lệ nên
cần phải triệt hạ hầu tránh hậu
họa cho nước Mỹ nói riêng và thế giới
nói chung. Bắc
Kinh đă bắt giam ba công dân Gia Nă Đại tại
Trung Cộng để trả đũa vụ nước
này bắt giữ Giám đốc Tài chính Mạnh
Viễn Châu của Công ty Viễn thông Hoa Vệ.
Cựu Đại sứ Gia Nă Đại tại Bắc
Kinh, David Mulroney đánh
giá “Giam giữ lần đầu đủ xấu
mặt. Lần thứ hai th́ khủng khiếp. Lần
thứ ba chứng tỏ Bắc Kinh tàn nhẫn thế nào”.
Điều đó nhắc nhở mọi người
rằng Trung Cộng là một nhà tù”. Giáo
sư David Runciman
thuộc Cambridge University nhận xét “Trung Cộng dưới sự
cai trị của Đảng chỉ đơn thuần
sự lặp lại mới nhất của các chế
độ áp bức, kém hiệu quả và tham nhũng
thời Sô Viết, hoặc chế độ toàn
trị quan liêu của các Hoàng đế Trung Hoa tồi
tệ nhất”. Một
số quốc gia Châu Âu muốn bắt cá hai tay bị
dân chúng Pháp (biểu t́nh rầm rộ và dai dẵng
chống Tổng thống Emmanuel Macron) và Anh (khoảng
30,000 người xuống đường đ̣i Make
Britain Great Again). Giới lănh đạo nghiêng theo
đường lối cứng rắn của Tổng
thống Donald Trump chủ trương đối phó
với Trung Cộng v́ lợi ích của dân tộc và
cộng đồng quốc tế. Sáng
kiến Đai và Đường
(IBR) do Tập Cận B́nh khởi xướng
được một số quốc gia chào đón, nhưng,
chỉ vài năm sau họ sực tỉnh v́ 5 nước
bị sập vào chiếc bẫy nợ khi tiếp
nhận đầu tư và vay từ Bắc Kinh đến
độ phải thế chấp lănh thổ hoặc
quyền-chủ-quyền trong khi 7 quốc gia khác lọt
vào nguy cơ bẫy nợ. Thủ tướng Mahathir Mohamad khi đến Bắc Kinh
đă nói thẳng với Thủ tướng Lư
Khắc Cường và Chủ tịch Tập Cận B́nh
“Mă Lai Á không muốn thấy một phiên bản
mới của Chủ nghĩa Thực dân”.
Các dân tộc khắp 5 Châu, kể cả Đông Nam Á
đă rùng ḿnh trước IBR, nhưng, giới cầm
quyền vẫn bám vào v́ lợi ích cá nhân, phe nhóm mà
vo ve Bắc Kinh. Trong
bài “The Huawei Controversies and the Story of the Scorpion and the
Frog” trên The Epoch Times đă ví Thủ tướng Gia Nă
Đại, Justine Trudeau như ếch cỏng ḅ cạp
Tập Cận B́nh sang sông nên bị chích mà chết
đuối. Suốt 3 năm Trudeau không biết, không thấy, không nghe và
quỳ gối cúi đầu trước giới lănh
đạo Bắc Kinh mà Gia Nă Đại vẫn không kư
được Thoả ước Thương mại
Tự do với Trung Quốc. The
Nikkei ngày 24-12-2018 của Nhật Bản trong bài “Beijing
must face up to a loss of public faith” cho rằng mối lo
lớn nhất của Bắc Kinh là sự mất tin tưởng
của dân chúng Trung Cộng vào “thị trường xă
hội chủ nghĩa”. Tính tới năm 2018, lợi tức b́nh quân đầu người
mỗi ngày ở Trung Cộng chỉ được
28 USD,
bằng 1/6 của Mỹ. Tân Gia Ba 170 USD, Hồng Kông 112
USD. Lời hứa mở cửa thị trường Hoa
Lục cho doanh nghiệp ngoại quốc được
Tập Cận B́nh công bố nhân kỷ niệm 40 năm
phát triển kinh tế không mới lạ, chẳng
cụ thể chứng tỏ Bắc Kinh đang nín
thở qua sông. Áp
lực của dân chúng, phản ứng bất lợi
từ cộng đồng quốc tế làm cho giới
cầm quyền ở Bắc Kinh rối loạn có
thể dẫn tới những hậu quả chính
trị khó lường. Đại-Dương Tài
liệu tham khảo: Why Asia Should Be Worried By America’s
Bullying of China (Diplomat) The Chinese Communist Party: The
“God” that Continues to Fail (Epoch Times) The Huawei Controversies and the Story of
the Scorpion and the Frog (Epoch Times) The Age of Uneasy Peace (Yan Xuetong) Beijing must face up to a loss of public
faith (Nikkei) Looking for China's spies (BBC) Canada says China holds 3rd citizen, sees
no link to first 2 (AP) TRUNG CỘNG DƯỚI NHĂN QUAN QUỐC TẾ Đại-Dương Giới
chính trị cấp tiến Tây Phương tin tưởng
chính sách “phát triển kinh tế kéo theo thay đổi
chính trị” nên năm 2001 Tổng thống George W. Bush
đă kư luật cho phép Trung Cộng hưởng “quy
chế thương mại b́nh thường vĩnh
viễn (PNTR)” tạo điều kiện cho nước
này gia nhập vào Tổ chức Mậu dịch Thế
giới (WTO) từ tháng 1-2002. Cộng
đồng nhân loại hy vọng Trung Cộng sẽ thành
con bồ câu trắng, nhưng, thực tế đă
gặp con khủng long thêm bản năng chim tu hú, ḅ
cạp. Xuất siêu của Trung Cộng vào Mỹ
từ 80 tỉ USD của năm 2002 đă lên tới 500
tỉ USD vào 2017. Tập
đoàn lănh đạo Trung Cộng cố tuyên
truyền vai tṛ “hợp tác đa phương,
cùng thắng” trong
cuộc sống. Tuy nhiên, cộng đồng nhân
loại đă nhận diện Trung Cộng và đang
phản ứng như thế nào? Hiện
nay, giới khoa bảng, chính trị gia, kinh tế gia trên
thế giới không coi Trung Cộng như một đối
tác đáng tin cậy mà là một nguy cơ khủng
khiếp tới sự an b́nh và phát triển của loài
người. Trong
chủ đề “Looking for China's spies” Đài BBC đă
tŕnh bày hoạt động gián điệp kinh tế
từ Bắc Kinh đă xâm nhập và đánh cắp công
nghệ của Tây Phương thông qua trao đổi
học thuật giữa các viện nghiên cứu, trường
đại học; nhắm vào các đối tượng
lưu giữ bí mật công nghệ tạo ra nhiều
mối đe doạ. Gián
điệp của Trung Cộng không những đánh
cắp công nghệ mà c̣n tạo ra t́nh trạng suy
đồi đạo đức (gian dối, lừa
đảo, hối lộ, tham nhũng, bất tín,
bất trung) trong xă hội Tây Phương. Bắc Kinh cài gián điệp vào hệ
thống chính trị và truyền thông Mỹ cũng như
khắp thế giới nhằm khuynh loát dư luận. Người
đứng đầu Cơ quan Phản gián Anh Quốc
(MI6), Alex Younger nói
“Quyền lực, tiền bạc, chính trị đang
chảy về Phương Đông là một thực
tế chính trị mà chúng ta phải điều
chỉnh”. Giám
đốc Cơ quan Phản gián Hoa Kỳ, Bill
Evanina nhận xét “Mối đe doạ từ Trung
Cộng c̣n lớn hơn Nga”. Chính
quyền Donald Trump quyết định đẩy lùi
chiến dịch gián điệp của Trung Cộng khi
liên tục phá vỡ các mạng lưới gián điệp
và trừng phạt các tội phạm ở Hoa Kỳ cũng
như tại Trung Cộng. Các nước Phương Tây
bắt đầu cộng tác với Hoa Kỳ v́
lợi ích quốc gia, dân tộc. Sản
lượng của Hoa Kỳ bằng 25% toàn cầu. Tài
sản tư nhân Mỹ bằng 34% toàn cầu so với
9% của Trung Cộng. Chính quyền Trump cương
quyết trừng phạt Bắc Kinh về mọi
hoạt động vi phạm luật lệ thương
mại và kinh tế thế giới từng gây thiệt
hại cho Hoa Kỳ cũng như nhiều quốc gia khác.
Ngày
18/09/2017, tại Washington DC, Đại
diện Thương mại Robert Lighthizer nói “mô h́nh kinh tế của Trung
Cộng hiện nay là mối đe dọa chưa
từng có đối với hệ thống thương
mại thế giới mà không thể giải quyết
bằng các quy tắc toàn cầu hiện hành. Muốn có
được vị thế th́ Mỹ cạnh tranh kinh
tế với các quốc gia khác phải đặt trên
nền tảng tự do thương mại, hai bên b́nh
đẳng, không có rào cản. Hăy để cho các nguyên
lư kinh tế quyết định mọi thứ”. Kinh
tế Trung Cộng hiện nay không c̣n Cộng Sản mà
là “chủ nghĩa tư
bản nhà nước” do Đảng Cộng
Sản cầm quyền sử dụng các công ty quốc
doanh kết hợp và hỗ trợ những công ty tư
nhân để tạo ra một ngành sản xuất
nội địa khổng lồ thách đố các cường
quốc kinh tế thị trường tự do lành
mạnh. Không những thế, c̣n dùng những linh
kiện điện tử cài đặt vào hệ
thống sản xuất để “ăn cắp”
kỹ thuật tối tân của các nước Tây phương,
đặc biệt tại Hoa Kỳ. Trung
Cộng là mối đe dọa tới hệ thống thương
mại toàn cầu chưa từng có tiền lệ nên
cần phải triệt hạ hầu tránh hậu
họa cho nước Mỹ nói riêng và thế giới
nói chung. Bắc
Kinh đă bắt giam ba công dân Gia Nă Đại tại
Trung Cộng để trả đũa vụ nước
này bắt giữ Giám đốc Tài chính Mạnh
Viễn Châu của Công ty Viễn thông Hoa Vệ.
Cựu Đại sứ Gia Nă Đại tại Bắc
Kinh, David Mulroney đánh
giá “Giam giữ lần đầu đủ xấu
mặt. Lần thứ hai th́ khủng khiếp. Lần
thứ ba chứng tỏ Bắc Kinh tàn nhẫn thế nào”.
Điều đó nhắc nhở mọi người
rằng Trung Cộng là một nhà tù”. Giáo
sư David Runciman
thuộc Cambridge University nhận xét “Trung Cộng dưới sự
cai trị của Đảng chỉ đơn thuần
sự lặp lại mới nhất của các chế
độ áp bức, kém hiệu quả và tham nhũng
thời Sô Viết, hoặc chế độ toàn
trị quan liêu của các Hoàng đế Trung Hoa tồi
tệ nhất”. Một
số quốc gia Châu Âu muốn bắt cá hai tay bị
dân chúng Pháp (biểu t́nh rầm rộ và dai dẵng
chống Tổng thống Emmanuel Macron) và Anh (khoảng
30,000 người xuống đường đ̣i Make
Britain Great Again). Giới lănh đạo nghiêng theo
đường lối cứng rắn của Tổng
thống Donald Trump chủ trương đối phó
với Trung Cộng v́ lợi ích của dân tộc và
cộng đồng quốc tế. Sáng
kiến Đai và Đường
(IBR) do Tập Cận B́nh khởi xướng
được một số quốc gia chào đón, nhưng,
chỉ vài năm sau họ sực tỉnh v́ 5 nước
bị sập vào chiếc bẫy nợ khi tiếp
nhận đầu tư và vay từ Bắc Kinh đến
độ phải thế chấp lănh thổ hoặc
quyền-chủ-quyền trong khi 7 quốc gia khác lọt
vào nguy cơ bẫy nợ. Thủ tướng Mahathir Mohamad khi đến Bắc Kinh
đă nói thẳng với Thủ tướng Lư
Khắc Cường và Chủ tịch Tập Cận B́nh
“Mă Lai Á không muốn thấy một phiên bản
mới của Chủ nghĩa Thực dân”.
Các dân tộc khắp 5 Châu, kể cả Đông Nam Á
đă rùng ḿnh trước IBR, nhưng, giới cầm
quyền vẫn bám vào v́ lợi ích cá nhân, phe nhóm mà
vo ve Bắc Kinh. Trong
bài “The Huawei Controversies and the Story of the Scorpion and the
Frog” trên The Epoch Times đă ví Thủ tướng Gia Nă
Đại, Justine Trudeau như ếch cỏng ḅ cạp
Tập Cận B́nh sang sông nên bị chích mà chết
đuối. Suốt 3 năm Trudeau không biết, không thấy, không nghe và
quỳ gối cúi đầu trước giới lănh
đạo Bắc Kinh mà Gia Nă Đại vẫn không kư
được Thoả ước Thương mại
Tự do với Trung Quốc. The
Nikkei ngày 24-12-2018 của Nhật Bản trong bài “Beijing
must face up to a loss of public faith” cho rằng mối lo
lớn nhất của Bắc Kinh là sự mất tin tưởng
của dân chúng Trung Cộng vào “thị trường xă
hội chủ nghĩa”. Tính tới năm 2018, lợi tức b́nh quân đầu người
mỗi ngày ở Trung Cộng chỉ được
28 USD,
bằng 1/6 của Mỹ. Tân Gia Ba 170 USD, Hồng Kông 112
USD. Lời hứa mở cửa thị trường Hoa
Lục cho doanh nghiệp ngoại quốc được
Tập Cận B́nh công bố nhân kỷ niệm 40 năm
phát triển kinh tế không mới lạ, chẳng
cụ thể chứng tỏ Bắc Kinh đang nín
thở qua sông. Áp
lực của dân chúng, phản ứng bất lợi
từ cộng đồng quốc tế làm cho giới
cầm quyền ở Bắc Kinh rối loạn có
thể dẫn tới những hậu quả chính
trị khó lường. Đại-Dương
|