ThẾ
chân vẠc
trong thẾ
kỶ
thỨ
21 Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: Here’s the real reason the US must talk
to Russia (Asia Times) Where Are the Chinese People's Liberation
Army's Guided Bombs? (Diplomat) The Redundant and Expensive Costs of
Procuring Hypersonic Glide Vehicles (National Interest) Bridging India-China Strategic Distrust
in the Indo-Pacific (Diplomat) Here’s the real reason the US must talk
to Russia (Asia Times)
ThẾ
chân vẠc
trong thẾ
kỶ
thỨ
21
Đại-Dương Thế
kỷ 20 đă lưu lại dấu ấn trong lịch
sử nhân loại bằng hai cuộc thế chiến gây
thiệt hại vô cùng khủng khiếp trên quả
địa cầu. Sau
Đệ nhị Thế chiến, loài người
lại phập phồng lo sợ thần chết lấp
ló đâu đó khi Liên Sô và Hoa Kỳ chạy đua
sản xuất vũ khí nguyên tử tạo ra thời
kỳ Chiến tranh Lạnh (1949-1991), mà có lúc mỗi bên
có trên 10,000 đầu đạn nguyên tử. Đặc
biệt, đă xảy ra ba
vụ khủng hoảng
khiến cho t́nh h́nh quốc tế nóng hừng hực:
Liên Sô phong toả Berlin (1948-1949); Mạc Tư Khoa
đưa hoả tiễn vào Cuba (1962-1963); Hiệp ước
Warsaw (Warsaw Pact) kư năm 1955 gồm 8 nước xă
hội chủ nghĩa ở Trung và Đông Âu do Liên Sô
chỉ huy để đối đầu với Minh
ước Bắc Đại Tây Dương (NATO). Trung
Cộng bắt đầu xuất cảng “chiến
tranh nhân dân”
và học thuyết mao-ít khắp Châu Á, đặc
biệt tại Đông Nam Á sau khi làm chủ Hoa Lục
năm 1949. Hà Nội đưa tư tưởng
Mao Trạch Đông vào Cương lĩnh Đảng
Lao Động Việt Nam và Hiến pháp Việt Nam Dân
chủ Cộng hoà để tiến hành cuộc
chiến nồi da nấu thịt; Cuộc thanh trừng
năm 1965 ở Indonesia đă sát hại từ 500
ngàn đến một triệu đảng viên Cộng
sản và người Hoa; Chính phủ Mă Lai Á phải
vất vả trong nhiều năm để loại
trừ các nhóm du kích ẩn nấp trong rừng rậm
nhờ kế hoạch của Sir Thompson; ở Phi
Luật Tân, Cộng sản Hukbalahap (HUK) hoạt động
dai dẵng trong nhiều thập niên; Lào và Cambode cũng
bị các đảng Cộng sản gây nội
chiến triền miên. Năm
1972, Tổng thống Richard Nixon sang tận Hoa Lục
để cùng Mao Trạch Đông kư Thông cáo chung Thượng
Hải công nhận chính sách một nước Trung Hoa
(Bắc Kinh và Đài Bắc diễn giải khác nhau
về ư nghĩa bản Thông cáo). V́ vậy mà Trung
Cộng được thay thế vai tṛ của Trung Hoa
Dân Quốc tại Hội đồng Bảo an Liên
Hiệp Quốc. Từ
đó, các phong trào mao-ít xẹp dần, ngoại
trừ Việt Nam. Hoa Kỳ đă hoà với Trung
Cộng làm suy yếu Phong trào Cộng sản Quốc
tế để dồn nỗ lực đối phó
với Liên Sô. Khi
Lănh tụ Đặng Tiểu B́nh ngưng khiêu khích mà
thân thiện làm cho giới tinh hoa thiên tả, thiên
hữu Tây Phương thi hành chiến lược “phát
triển kinh tế kéo theo thay đổi chính trị”.
Hoa
Kỳ ưu ái để cho Trung Cộng tham gia vào
Tổ chức Mậu dịch Thế giới (WTO)
tạo điều kiện cho Bắc Kinh thực
hiện chính sách “thương
mại ăn cướp”.
Kiểu thương mại làm cho Trung Cộng ngày càng
giàu trong khi hầu hết các quốc gia trên thế
giới không rơi vào “bẫy nợ” cũng bị
thâm hụt ngân sách trầm trọng. Đầu
tư từ Tây Phương và Nhật Bản rót vào
Hoa Lục để khai thác thị trường 1.4
tỉ người “đói tiêu thụ” đồng
thời chuyển giao kỹ thuật tự nguyện
hoặc bị cưỡng bách đă làm thay đổi
bộ mặt kinh tế của Trung Cộng. Các Tập
đoàn Đa quốc phải nhượng bộ
Bắc Kinh để có thể làm ăn tại Hoa
Lục khiến cho dân chúng ở mẫu quốc mất
công ăn việc làm và phải tiêu thụ hàng hoá
độc hại, giả mạo, sao chép đến
từ Trung Cộng. Liên
Sô và Hiệp ước Warsaw tự giải thể nên
Hoa Kỳ rơi vào vị thế siêu cường duy
nhất, nhưng, không thể quán xuyến mọi
việc khắp quả địa cầu. Hoa Kỳ không
phải là một đế quốc để phong vương
trấn giữ mọi phần đất trên thế
giới mà chỉ đóng vai tṛ như một cảnh sát
mẫn cán. V́ thế, chẳng phải ai cũng hài ḷng
về thái độ và cách hành xử của Chú SAM nên
lắm lời ong tiếng ve. Sự
tan ră của Liên Sô và Đệ tam Quốc tế
bởi ư thức Dân tộc Chủ nghĩa chứ
chẳng v́ sự hấp dẫn của hệ thống
xă hội thiên Tây Âu. Nhưng,
các cường quốc Tây Âu tưởng rằng các nước
từng nằm trong vùng ảnh hưởng của Liên
Sô ưa thích mô h́nh xă hội chủ nghĩa Tây Âu nên
dựa vào sức mạnh quân sự và chiếc dù che
nguyên tử để mở rộng khu vực ảnh hưởng.
Các
cường quốc Tây Âu cần một khối kinh
tế hơn 600 triệu dân mà cạnh tranh với Hoa
Kỳ nên vừa thu nhận vừa mở rộng Liên
Âu khiến Nga rúng động mà phản ứng
quyết liệt. Tổng
thống Vladimir Putin ổn định t́nh h́nh xáo
trộn tại Nga và các vùng ảnh hưởng, tái phát
triển thế mạnh quân sự khiến cho các chư
hầu cũ âu lo mà c̣n đe doạ quân sự tới
Liên Âu và Trung Đông. Cầm quyền suốt từ năm
2000 đă giúp cho Putin củng cố địa vị
lẫn niềm tin của dân chúng về sức mạnh
của dân tộc Nga. Putin quyết giành lại vai tṛ siêu
cường ngang hàng với Hoa Kỳ như thời
Chiến tranh Lạnh nên tạo ra nhiều vụ
khủng hoảng liên tục làm cho các nước nhược
tiểu phải chịu thiệt tḥi. Tờ
Asia Times ngày 21-07-2018 trích nhận xét của Andrei Martyanov,
thuộc một nhóm phân tích gia hiếm hoi về quân
sự và hải quân, đặc biệt liên quan đến
Nga, Mỹ, viết trong cuốn Losing
Military Supremacy: The Myopia of American Strategic Planning. Martyanov
nêu lên năm
nguyên nhân mà
Nga bằng hoặc hơn Mỹ: (1) Các khả năng
chỉ huy, kiểm soát, truyền tin, t́nh báo, computers,
trinh thám, giám sát. (2) Các khả năng chiến tranh
điện tử. (3) Hệ thống vũ khí mới.
(4) Hệ thống Pḥng không sánh hơn Không quân Mỹ.
(5) Hoả tiễn hành tŕnh tầm xa cận âm, siêu âm,
siêu âm nhanh (hơn Mach 5) đe doạ các căn cứ
lớn lẫn toàn bộ Mỹ. Sau
năm 1991, Chủ nghĩa cộng sản như chỉ
mành treo ṭn teng bốn nước cộng sản
gồm Trung Cộng, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên.
Thay
v́ khuyến khích tinh thần dân tộc tự quyết
th́ giới cấp tiến thiên tả lẫn thiên
hữu đẩy mạnh chính sách “phát triển kinh
tế kéo theo thay đổi chính trị”. Nhưng,
Trung Cộng, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên vẫn
xây dựng và điều hành mô h́nh chính trị độc
quyền, độc tài, chuyên chính khiến cho quyền
hành, tiền tài, của cải đều nằm vào
tay cán bộ, đảng viên cộng sản.
Mọi thành phần khác trong xă hội đều làm
thuê ở từng tầng bậc khác nhau. Với
trữ tệ khoảng 3,000 tỉ USD cho phép Trung
Cộng tài trợ các doanh nghiệp nhà nước, các
viện nghiên cứu phát triển để thuê mướn
chuyên gia khắp thế giới, cũng như thu hút nhân
tài gốc Hoa rời bỏ các công ty, học viện
nghiên cứu ở nước ngoài mà hồi hương
làm cho Tây Phương bị chảy máu chất xám. Thế
chân vạc sau Chiến tranh Lạnh đă tạo thành
một tam giác cân mà Hoa Kỳ giữ cạnh đáy
vững chắc nhờ mạnh quân sự lẫn kinh
tế trong khi Trung Cộng giữ cạnh kinh tế, Nga
giữ cạnh quân sự nên cấu tạo sự quân
b́nh trên quả địa cầu. Do
sự cao ngạo của các nhóm tinh hoa Tây Phương
và tham vọng lợi nhuận của giới tư
bản đă tạo điều kiện cho Bắc Kinh
thao túng nền kinh tế toàn cầu và Mạc Tư
Khoa mở rộng ảnh hưởng. Ba cạnh của
tam giác cân đă có sự thay đổi làm mất
thế quân b́nh. Tuy
ưu thế quân sự, kinh tế của Hoa Kỳ có
suy giảm, nhưng, tiềm lực của dân tộc
rất lớn và ổn định cả hai phương
diện nên vẫn giữ vị thế cạnh đáy
của tam giác cân để duy tŕ thế quân b́nh. Đại-Dương |