TOÀN-CẦU-HOÁ: NGUỒN GỐC CHIẾN TRANH

Đại-Dương 

 

Đế quốc Trung Hoa, Đế quốc Nhật Bản, Đế quốc Đức, Đế quốc Pháp, Đế quốc Hồi giáo. Đế quốc Anh, Đế quốc Nga. Đế quốc Cộng sản … đều có chung tham vọng tóm thâu và thống trị loài người bằng các quy luật độc đoán.

Hành động chinh phục của họ mang ư nghĩa xấu xa nhất được lồng trong các loại khẩu hiệu hoa mỹ: Thay Trời trị dân; Khai phóng các dân tộc lạc hậu; Thế giới đại đồng; Xă hội tự do b́nh đẳng bác ái; Xă hội không có người bóc lột người, làm tuỳ sức hưởng tuỳ cầu.

Họ đặt ra luật pháp, quy định chỉ nhằm mục đích duy tŕ và bảo vệ quyền thống trị măi măi nên không hề quan tâm tới đời sống, tâm t́nh, khát vọng của quảng đại quần chúng. Áp bức, bóc lột, đàn áp từ tinh thần tới vật chất qua các biện pháp mà bọn họ nghĩ ra được nhằm tiêu diệt triệt để mọi hành động, tư tưởng đối lập với luật pháp, quy định tuỳ tiện đă han hành.

Chủ nghĩa Đế quốc có thể tạm chia thành 3 loại tuỳ theo tác hại mang lại cho loài người.

Thứ nhất, Đế quốc Thuộc địa áp đặt sự thống trị lên các dân tộc khác, khai thác tài nguyên thiên nhiên, tận dụng sức lao động của giới bị trị, tự phong là dân tộc thượng đẳng nhận lănh vai tṛ trị v́ thiên hạ. Tôn trọng văn hoá, tập tục, tôn giáo của dân bị trị, đồng thời nghiên cứu nguồn gốc và phát triển của quốc gia bị trị. Đế quốc Thuộc địa hạn chế tối đa việc cho dân bản xứ nhập tịch mẫu quốc.

Thứ hai, Đế Quốc Tôn giáo muốn độc tôn tín ngưỡng ở bất cứ nơi nào bị thống trị. Cưỡng bức dân bị trị phải căi đạo. Nhà cầm quyền nghiêm cấm hoặc hạn chế tối đa sự phát triển của các tôn giáo khác. Nhà nước Hồi giáo Iraq và Syria (ISIL, ISIS, DAESH) nổi bật từ năm 2014 do một nhóm cực đoan thuộc Đạo Hồi Sunni sau khi chiếm một số thành phố quan trọng của Iraq và tuyên bố Thủ đô Raqqa toạ lạc tại Syria. Chiến thuật khủng bố và tàn bạo dă man đă mở rộng lănh địa từ phía Tây Iraq sang tới Đông Syria. Từ năm 2015, DAESH có ngân sách quốc pḥng 1 tỉ USD cùng 30,000 tay súng và công khai Vương quốc Hồi giáo (IS) do Thủ lănh Abu Bakr al-Baghdadi vừa là Vua vừa là Giáo chủ Hồi giáo toàn thế giới làm rúng động cộng đồng quốc tế. Kể từ đầu năm 2017, Hoa Kỳ áp dụng chiến thuật yểm trợ, ít tốn kém mà hữu hiệu cho Iraq và Lực lượng người Kurd ở Iraq và Syria làm cho Daesh mất thủ đô IS rồi trở thành đám giặc cỏ.

Thứ ba, Đế quốc Bành trướng chủ trương mở rộng biên cương, áp đặt sự thống trị tuyệt đối lên các dân tộc bị trị. Tiêu diệt chủ nghĩa dân tộc. Phá hoại văn hoá dân tộc bị trị và thay thế bằng văn hoá mẫu quốc. Buộc dân bị trị lệ thuộc vào nền kinh tế của mẫu quốc bằng cách bán hàng hoá giá rẻ, kém phẩm chất, hàng nhái, hàng giả (chiếm 90% trên thế giới). Sử dụng di dân làm lệch cán cân dân số của thuộc quốc. Đồng hoá bằng hôn nhân khiến dân bị trị mất gốc cho tới lúc trở thành châu, quận của mẫu quốc. Nga ôm tham vọng thống trị Châu Âu, Trung Á; và Trung Quốc muốn làm chủ Châu Á nên chiến tranh h́nh như không hề vắng bóng.

Ba loại Đế quốc kể trên tạo ra các cuộc chiến tranh giành thuộc địa, tài nguyên triền miên đă dẫn tới hai trận Đại chiến Thế giới và một cuộc Chiến tranh Lạnh trong thế kỷ thứ 20, đồng thời, phải chống cự nhiều đợt nổi dậy dai dẳng từ các dân tộc bị trị. Nổi bật hiện nay có dân chúng Venezuela, Hong Kong, Nga đang vùng lên đ̣i “quyền tự quyết dân tộc” bất chấp sự đàn áp của nhà cầm quyền.

Điểm lại, có thể thấy Đế quốc Cộng sản gây nhiều tội ác tày trời hạng nhất đối với nhân loại suốt thời gian chiến tranh cũng như hoà b́nh. Tác phẩm “Livre Noir du Communisme=Hắc thư về Chủ nghĩa Cộng sản” do một nhóm học giả quốc tế biên soạn đă đưa ra con số nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản khắp thế giới có thể lên đến 150 triệu người, vượt xa tội ác của bất cứ chủ nghĩa nào từng hiện diện trên quả địa cầu. Đại đa số nạn nhân thuộc về Liên Sô và Trung Quốc.

Joseph Stalin, Mao Trạch Đông, Pol Pot, Hồ Chí Minh, Kim Nhật Thành, Fidel Castro, Hugo Chazez và bất cứ nhà lănh đạo cộng sản nào đều là những tên đồ tể máu lạnh. Bọn chúng chỉ yêu bản thân và sẵn sàng tiêu diệt đồng bọn qua các cuộc thanh trừng đẫm máu, tàn bạo, man rợ.

Do cuồng tín chủ nghĩa cộng sản mà chúng yêu Đảng hơn tổ quốc, dân tộc, gia đ́nh, bạn bè, cḥm xóm nên gây ra chiến tranh nóng, chiến tranh lạnh trong tư duy “cứu cánh biện minh cho phương tiện”.

Tập Cận B́nh xuất ngoại nhiều hơn Mao và có xu hướng cải cách, nhưng, khi lên ngôi cửu ngũ vẫn t́m cách bám trụ suốt đời.

Tập Cận Huân (1913-2002, cha của Tập Cận B́nh) từng bị Mao thanh trừng năm 1935, 1962, 1987, nhưng, cả hai sẵn sàng phục tùng khi được phục chức. Tập Cận B́nh bị đưa về nông thôn cải tạo vẫn được điều động giữ chức vụ lănh đạo cấp tỉnh, đặc biệt làm Bí thư tại 3 tỉnh cởi mở với thế giới bên ngoài như Phúc Kiến, Chiết Giang, Thượng Hải. Dư luận hy vọng Tập Cận B́nh sẽ lo cải cách cần thiết cho Trung Quốc. Nhưng, Tập Cận B́nh khôi phục cách cai trị của Mao: “sùng bái cá nhân, ư thức hệ cưỡng bách, bức hại tùy tiện”.

Tất cả hạt giống đỏ mà dù thân nhân có bị Mao thanh trừng hay không cũng đều ủng hộ Tập Cận B́nh v́ cần Đảng Cộng sản làm nấc thang danh vọng, tiền tài. Thượng tướng Lưu Nguyên, con trai Chủ tịch nước, Lưu Thiếu Kỳ (1989-1968) bị Hồng Vệ Binh nhục mạ và giam cầm đến chết vẫn đồng thuận với chủ trương “đả hổ diệt ruồi” của Tập Cận B́nh.

Chiến lược “phát triển kinh tế kéo theo thay đổi chính trị” của giới cấp tiến Tây Phương áp dụng suốt 40 năm tạo điều kiện cho Đảng Cộng sản Trung Hoa thực hiện mọi thủ đoạn ăn cắp, ăn cướp kỹ thuật tiên tiến; cưỡng đoạt tài nguyên thiên nhiên của nhược tiểu; chèn ép chính trị, kinh tế, ngoại giao trên cương vị “nước lớn”. Bắc Kinh lợi dụng mọi lợi thế chính đáng hoặc bất chính để chiếm ưu thế trên trường quốc tế nhằm biến toàn-cầu-hoá thành công cụ bành trướng bá quyền của Trung Quốc. Giới lănh đạo thế giới đă nh́n thấy nguy cơ, nhưng, vẫn lúng túng trong cách đối phó với Bắc Kinh.

Tổng thống Donald Trump lên cầm quyền từ đầu năm 2017 đă trực chiến với Chủ tịch Tập Cận B́nh nhằm tái lập trật tự luật pháp quốc tế đă bị vi phạm trầm trọng hoặc bẻ cong. Trump phân biệt rơ ràng giữa phép xă giao quốc tế và quyền lợi quốc gia nên bị những người nông cạn chỉ trích.

Nhiều dân tộc phát triển hoặc lạc hậu trên thế giới đă nhận biết nguy cơ trở thành chư hầu trực tiếp hoặc gián tiếp của Đế quốc Bành trướng Trung Quốc nên chịu hợp tác với Hoa Kỳ ở từng mức độ khác nhau.

Toàn-cầu-hoá chỉ mang lại lợi ích cho mọi quốc gia, mọi dân tộc, mỗi người nếu đồng ḷng bảo vệ, duy tŕ luật pháp quốc tế đă kư kết, ban hành. Ngược lại, chiến tranh đang ở trước cửa ngơ!

Nguy cơ bị Trung Quốc thống trị không c̣n ở dạng tiên đoán nên “vùng lên hay khuất phục”?

Đại-Dương

Trở lại