TẬP
CẬN B̀NH ĐANG SỤP XUỐNG CHIẾC HỐ
TỰ ĐÀO Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: European
Parliament approves motion on Hong Kong, as Beijing calls it full of
‘ignorance and prejudice’ (SCMP) Moving
ASEAN Toward Sustainable Defense Cooperation (Diplomat) China
blocking Malaysian and Vietnamese oil and gas vessels ‘shows greater
willingness to use force’, think tank says (SCMP) ASEAN’s
Indo-Pacific Concept and the Great Power Challenge (Diplomat) Ba năm
sau phán quyết Biển Đông: Trung Quốc có tuân
thủ? (VOA) Xi
faces unpalatable choices on trade, politics and Hong Kong (Nikkei) TẬP CẬN B̀NH ĐANG SỤP XUỐNG CHIẾC
HỐ TỰ ĐÀO Đại-Dương Sau
khi tóm thâu 3 vị trí quyền lực cao nhất
của Trung Quốc từ năm 2013, Chủ
tịch Tập Cận B́nh không che đậy tham
vọng thống trị toàn diện thế giới
nhờ Tổng thống Barack Obama hoàn toàn bất
lực trước các bước đi chiến lược
và chiến thuật của Bắc Kinh. Tại
cuộc gặp mặt riêng rẽ ở California năm
2013, Barack Obama tâm đắc với chính sách “quan
hệ nước lớn” do Tập Cận B́nh
đưa ra. Bị dư luận chỉ trích nên Obama không
dám nhắc tới, tuy nhiên, Tập Cận B́nh thường
xuyên lập lại để thực hiện đường
lối bành trướng bá quyền. Cường
quốc (nước lớn) thuộc vào 2 loại có tác
động khác nhau lên toàn cầu. (1) Có ḷng bao dung
độ lượng, tinh thần hiệp sĩ cứu
khổn pḥ nguy, không hiếp yếu, chống kẻ ác
tới cùng. (2) Ích kỷ và tư lợi, chuyên lấy
thịt đè người, sử dụng luật
rừng, chống lại hoặc bóp méo luật pháp
quốc tế. Từ
lúc chính thức cầm quyền năm 2012, Tập
Cận B́nh trưng bày chiếc bánh vẽ “Giấc
Mộng Trung Hoa” nhằm kích động Chủ nghĩa
Đại Hán xông lên thống trị thế giới.
Chỉ một thời gian ngắn đă có nhiều dân
tộc bị thiệt hại do chính sách “thương
mại cưỡng đoạt”, “giao dịch ăn
cắp”, “ngoại giao bẫy nợ” khiến
một số quốc gia lâm vào cảnh phải cầm
thế chủ quyền, hoặc
quyền-chủ-quyền, hoặc quyền-tài-phán cho
Bắc Kinh. Trung
Quốc thời Tập Cận B́nh đă hiện nguyên
h́nh Đế quốc Thực dân Thuộc địa
kiểu mới được tân Thủ tướng Mă
Lai Á. 93 tuổi. Mahathir Mohamad nói thẳng với
Thủ tướng Lư Khắc Cường và Chủ
tịch Tập Cận B́nh trong chuyến thăm Bắc
Kinh đầu tiên hồi tháng 8-2018 “chúng
ta không muốn thấy một phiên bản mới
của Chủ nghĩa Thực dân” khi yêu cầu
huỷ bỏ 2 dự án trị giá 22 tỉ USD do Trung
Quốc đầu tư. Hoa
Kỳ sực tỉnh sau cơn mê 40 năm “phát
triển kinh tế kéo theo thay đổi chính trị”
để tái lập luật pháp quốc tế dù có
phải lao vào cuộc chiến tranh v́ sự sống c̣n
của nền văn minh nhân loại. Tinh thần
hiệp sĩ đă thu hút được sự hợp
tác quốc tế bất kể cường quốc hay
nhược tiểu. Kinh
tế toàn-cầu-hoá do Hoa Kỳ xướng xuất
sau khi Đệ tam Quốc tế tan ră nên Tổ
chức Thương mại Thế giới (WTO) ra đời
với những quy định rơ ràng trong giao thương
quốc tế. Nhưng, khó tránh các trường
hợp mơ hồ hoặc quá-lư-thuyết mà biện
pháp tu chính chưa được thực hiện ráo
riết. Bắc
Kinh đă thụ hưởng và đ̣i hỏi các điều
kiện phi lư như tiếp tục được hưởng
quy chế tối huệ quốc dù Trung Quốc đă có
khối dự trữ ngoại tệ trên 3,000 tỉ USD
và cho Ngân khố Hoa Kỳ vay 1,200 tỉ USD. Áp
thuế cao lên hàng hoá nhập cảng, hưởng
thuế thấp cho hàng hoá xuất cảng hầu phá
hoại nền sản xuất tại các quốc gia phát
triển, đang-phát-triển cũng như lạc
hậu. Ngoại giao bẫy nợ do Bắc Kinh giăng
đă đẩy các quốc gia liên hệ rơi vào ṿng
tay của Chủ nghĩa Thực dân Thuộc địa
kiểu mới. Trung
Quốc có nền kinh tế lớn thứ hai trên
thế giới và có thể sớm vượt Hoa
Kỳ về sản xuất và kỹ thuật nên năm
2017, tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới
(WEF) Tập Cận B́nh đă bắn tiếng sẵn sàng
thay thế Hoa Kỳ để bảo vệ nền kinh
tế toàn-cầu-hoá, chống chính sách bế môn
toả cảng. Hàng
rào quan thuế của Bắc Kinh làm cho hàng hoá nhập
cảng phải bán giá cao hơn hàng hoá nội buộc
các công ty Tây Phương chuyển hăng xưởng vào
Hoa Lục và chấp nhận điều kiện liên
doanh với doanh nghiệp nhà nước; chuyển giao
kỹ thuật rồi chờ tới khi nào sản
phẩm do người Trung Quốc chế tạo và
thủ đắc bằng sáng chế th́ mới
được Bắc Kinh cứu xét cho gia nhập
thị trường 1.4 tỉ dân. Tất cả hàng hoá
sản xuất từ Hoa Lục đều phải mang
nhăn hiệu “Made in China”. Hồn Tây Phương, da
Trung Quốc!!! Các
doanh nghiệp Trung Quốc hoạt động tại Hoa
Kỳ cũng như Châu Âu đều được
đối xử b́nh đẳng, công bằng như
bất cứ công ty sở tại nào. Lợi thế này
giúp cho các doanh nghiệp Trung Quốc mua lại và sát
nhập các công ty kỹ thuật cao của Tây Phương.
Trung
Quốc chiếm 1/3 du học sinh và nghiên cứu sinh
tại Hoa Kỳ liên quan đến công tác t́nh báo,
đánh cắp mọi bí mật khoa học, kỹ
thuật, kinh tế, quân sự để phục vụ
cho mưu đồ siêu cường của Bắc Kinh. Sau
khi càn quét các ổ gián điệp của Trung Quốc
trên đất Mỹ, Tổng thống Donald Trump
cho phép du học sinh và nghiên cứu sinh từ Hoa
Lục tiếp tục vào Hoa Kỳ dưới sự giám
sát chặt chẽ. Doanh
nghiệp Trung Quốc nào nếu có trên 3 đảng viên
đều phải thành lập chi bộ cộng sản
để điều hành chiến lược kinh doanh. Tập
đoàn Alibaba, Tập đoàn kỹ nghệ cao Hoa Vi do
cán bộ cộng sản ẩn danh điều hành
với lợi thế được Nhà nước
hỗ trợ toàn diện để thi hành chỉ
thị của Đảng Cộng sản Trung Hoa nên
đều phải thể hiện “ḷng
trung thành với Đảng, mọi thứ khác chỉ
là thứ yếu”. Một
tập đoàn được sự hỗ trợ
của Nhà nước ắt phải có nhiều lợi
thế về tài chánh, nhân lực, tin tức hơn nên
các công ty tư nhân trên thế giới lúc nào cũng
phải lép vế khiến Tổ chức Thương
mại Thế giới trở thành hữu danh vô
thực. Trung
Quốc nên bị đuổi ra khỏi Tổ chức
Thương mại Thế giới v́ không thực thi các
quy định đă được kư kết khi gia
nhập năm 2001. Cộng
đồng quốc tế đang chuẩn bị tu chính
lại các quy định của Tổ chức Thương
mại Thế giới mang tính ràng buộc để
trừng phạt quốc gia hội viên vi phạm. Sáng
kiến Vành đai và Con đường (BRI)
của Bắc Kinh nhằm đưa sản phẩm
từ Hoa Lục lan khắp thế giới và chuyên
chở nguyên vật liệu phục vụ cho “công xưởng
thế giới” của Trung Quốc. Bắc Kinh đă
cho các nước vay với lăi suất cao nếu
cần cải thiện nhanh chóng hạ tầng cơ
sở rất khó sinh lợi nên đành phải dùng
chủ quyền quốc gia hoặc
quyền-chủ-quyền để gán nợ. Song song, các
nhà đầu tư Trung Quốc sẽ “đẻ
trứng” như chim tu hú vào các doanh nghiệp địa
phương để tránh thuế cao lúc nhập vào các
thị trường tiềm năng trên thế giới.
Ác thay, Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam
là chiếc ổ lư tưởng của Trung Quốc do
“lư tưởng tương thông, văn hoá tương
đồng, vận mệnh tương quan”. Tham
vọng bành trướng, bá quyền, thống trị
của Chủ nghĩa Đại Hán ngàn đời
vẫn không thay đổi. Tuy nhiên, Trung Hoa đă
bị phân chia thành nhiều mănh như thời Đông
Châu Liệt Quốc, bị Tây Phương và Nhật
Bản xâu xé 100 năm, chiến tranh Quốc-Cộng do
thiếu tinh thần hoà giải và hoà hợp, thừa
độc ác và cường quyền. Khái
niệm “chủ quyền lịch sử” do Bắc Kinh
quản bá mang tính cách “cưỡng hiếp lịch
sử thế giới” và áp bức các dân tộc
thiểu số, nhược tiểu nên tạo tiền
đề cho các cuộc xâm lăng, sát nhập
triền miên, đặc biệt đối với các nước
láng giềng. Cùng
ḍng máu Hán Tộc, nhưng, đa số người
Đài Loan, Hồng Kông, Tân Gia Ba tuyệt đối không
muốn trở thành công dân nước Cộng hoà Nhân
dân Trung Quốc (PRC) để gánh chịu thảm
hoạ diệt chủng, mất văn hoá như Tây
Tạng, Tân Cương, Nội Mông. Muốn
chiếm đoạt kho tài nguyên thiên nhiên và vị trí
chiến lược của Biển Nam Trung Hoa (SCS) nên
Bắc Kinh công bố khái niệm “vùng biển
lịch sử” đă bị Toà án Trọng tài Thường
trực về Luật Biển bác bỏ thẳng
thừng trong vụ Phi Luật Tân kiện Trung Quốc năm
2016. Tập Cận B́nh không chấp nhận và tiếp
tục chèn ép các quốc gia duyên hải trên Biển
Nam Trung Hoa bằng 3 lực lượng Hải Quân,
Hải Cảnh, Dân Quân Biển. Tham
vọng bành trướng bá quyền lộ liễu
của Tập Cận B́nh trên Biển Nam Trung Hoa
buộc Hoa Kỳ, Châu Âu, Úc Đại Lợi, Nhật
Bản, Ấn Độ, Gia Nă Đại tăng cường
tối đa lực lượng quân sự để
bảo vệ “vùng biển quốc tế” và trợ
giúp phương tiện pḥng vệ cho các quốc gia
duyên hải bị Bắc Kinh đe doạ. Nguy
cơ chiến tranh trên biển và không trung gia tăng.
Nhưng, Trung Quốc sẽ mất cơ hội trở
thành siêu cường nếu chiến tranh xảy ra dù
bằng vũ khí quy ước hoặc nguyên tử. Trung
Quốc mạnh trong ngôn ngữ tuyên truyền mà
yếu trong thực tế chiến tranh v́ cộng đồng
nhân loại không chấp nhận sự thống trị
của những kẻ mất tính người đang
quảng bá cho mô h́nh Chính trị Xă hội chủ nghĩa
mang màu sắc Trung Quốc. Đại-Dương
|