TẢ PHÁI: NGUY CƠ TỚI NỀN ỔN ĐỊNH TOÀN CẦU

Đại-Dương

T́nh h́nh thế giới rối ren và bất ổn phần lớn do Tả Phái.

Lớp người không hài ḷng với vị thế trong xă hội v́ nhiều lư do khác nhau đang hợp tác để lật đổ mô h́nh “Dân Làm Chủ” của Hoa Kỳ.

Đánh giá cao khả năng cá nhân nên hận những kẻ thành đạt mà quyết tâm lật đổ bằng bất cứ thủ đoạn hoặc biện pháp nào. Sau khi giành được địa vị cao sang th́ dùng quyền hạn để áp đặt các kế hoạch và chính sách chắp vá, nham nhở tạo ra thất bại này đến thất bại khác.

Phe bần cố nông, du thủ du thực, thất học hoặc “học lỏi” khi ngồi vào chiếc ghế lănh đạo đều dẫn đất nước tới suy tàn bởi lẽ chúng cai trị bằng họng súng, lưỡi lê và xây dựng xă hội bằng thủ đoạn độc ác, khát máu, nhà tù khắp nơi.

Bất cứ cuộc “cách mạng tả phái” nào trên thế giới này đều dẫn tới thảm hoạ cho đất nước, dân tộc. Siêu cường hạt nhân Liên Xô hoặc đông dân nhất thế giới như Trung Cộng đều mang lại thảm hoạ tới dân tộc và thế giới.

Các nước nghèo trở thành kiệt quệ hoặc phải ăn xin ḷng nhân đạo khắp thế giới khi Đảng Cộng sản lên cầm quyền. Giàu tài nguyên thiên nhiên như Nga mà lợi tức b́nh quân đầu người được IMF ước tính trong năm 2023 chỉ vào khoảng 14,403 USD; Trung Cộng 13,427 USD; Việt Cộng 4,475 USD; Venezuela 3,640 USD; Cambodia 1,896 USD; Lào 1,858 USD. Bắc Triều Tiên 654 (năm 2021) so với Hoa Kỳ 80,034 USD; Đài Loan 33,907 USD; Đại Hàn 33,395 USD.

Chủ nghĩa Cộng sản xuất phát từ tâm lư hận thù những người thành đạt trong cuộc sống. Đảng viên Cộng sản hoặc “cấp tiến tự phong” dựa vào bản chất ghen ghét, hận thù nhân loại đă không dành riêng cho chúng những vị trí cao sang trong cuộc sống nên phải vùng lên. Bài Quốc tế ca viết “bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay ḿnh”.

Do đó, Đảng Cộng sản hoặc Đảng Thiên tả đều theo đuổi mục tiêu “độc quyền toàn trị” nhằm bảo vệ triệt để quyền lợi đảng phái. Chúng không từ bất cứ thủ đoạn nào để bám vào và duy tŕ quyền độc tôn.

Đối với Cộng sản “dân chỉ là công cụ sản xuất” chứ không phải lực lượng xây dựng quốc gia.

Giáo sư Stéphane Corcuff, tác giả của nhiều công tŕnh nghiên cứu về Đài Loan nhận xét “Vào thế kỷ thứ 17, Trung Quốc bị người Măn Châu đô hộ rồi tới các vùng Nội Mông, Đông Turkestan và sau cùng là Đài Loan (1684) đă bị người Măn Châu chinh phục. Vậy,Đài Loan chưa bao giờ thuộc về Trung Quốc. Sau chiến tranh Nhật-Trung lần thứ nhất, năm 1884, triều đ́nh Măn Thanh đă trao Đài Loan cho Nhật Bản cai trị. Trước khi Đệ nhị Thế chiến kết thúc, Tuyên bố Cairo năm 1943, nêu rơ: Formosa (Đài Loan) và quần đảo Bành Hồ (Penghu Islands) sẽ được khôi phục cho Trung Hoa Dân Quốc (Tổng thống Tưởng Giới Thạch). Đài Loan chịu ảnh hưởng của Trung Hoa, nhưng, rất Tây Phương v́ từng bị một số nước Phương Tây cai trị nên tôn trọng luật chơi quốc tế cần được cộng đồng quốc tế yểm trợ”.

Hiện tại, Đài Bắc đóng vai tṛ quan trọng trong chuỗi đảo số 1, kéo dài từ Đài Loan tới Biển Nam Trung Hoa (SCS), nơi có hải lộ quốc tế nhộn nhịp ảnh hưởng tới hoạt động của hầu hết các quốc gia phát triển cũng như đang phát triển.

Tham vọng của Bắc Kinh rất rơ ràng: (1) Sử dụng biện pháp ngoại giao, quân sự, kinh tế để kiểm soát mọi hoạt động của các quốc gia Đông Nam Á. (2) Bất chấp Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS) mà Bắc Kinh đă kư và phê chuẩn để kiểm soát Biển Nam Trung Hoa (SCS), đồng thời xây 7 đảo nhân tạo tại đây. (3) Mở con đường tiến vào Thái B́nh Dương nhằm khống chế mọi hoạt động trên biển của cộng đồng quốc tế. (4) Chiếm cứ tài sản kỹ thuật cao của Đài Loan. (5) Đế quốc Trung Cộng không chấp nhận tự do và chủ quyền của bất cứ quốc gia, dân tộc nào trên thế giới. (6) Bắc Kinh sử dụng người gốc Hoa lập các đồn công an để bắt những thành phần chống Trung Cộng sinh sống tại các quốc gia ở Châu Âu và Châu Mỹ, đồng thời thu thập tin tức t́nh báo.

Bành trướng và thống trị là bản chất và chủ trương nhất quán của Đảng Cộng sản bất chấp thời gian và không gian. Cộng sản Việt Nam, Campuchia, Lào thần phục Bắc Kinh. Trung Cộng cưỡng đoạt Tây Tạng, Nội Mông. Bức tử Hồng Kông. Đe dọa Đài Loan, Phi Luật Tân, Mă Lai Á, Indonesia. Thống trị một số quốc gia Châu Phi.

Từng bước một, Tập Cận B́nh và Vladimir Putin bành trướng thế lực độc tài đảng trị tại các tiểu quốc ít chịu ảnh hưởng của Tây Phương.

Tập Cận B́nh thâm độc hơn khi khống chế các cường quốc văn minh cũng như các nhược tiểu lẻ loi bằng các kế hoạch hợp tác phát triển kinh tế sẽ rơi dần vào cây gậy chỉ huy của Bắc Kinh.

Các cường quốc và nước nhỏ mà phát triển đă v́ lợi ích kinh tế trước mặt mà lọt vào chiếc bẫy sập của Bắc Kinh nên đánh mất dần vị thế tự do, độc lập, tự chủ, tự cường do lệ thuộc vào chuỗi cung ứng toàn cầu của Trung Cộng.

Lợi ích kinh tế trước mắt không bằng thiệt hại trầm trọng tới quyền tự chủ chính trị, độc lập chủ quyền.

Sau Đệ nhị Thế chiến, hầu hết các quốc gia trong Khối Tự do do Hoa Kỳ dẫn đầu đă phát triển thần kỳ, các đế quốc Châu Âu, Nhật Bản từ bỏ chính sách thực dân, thuộc địa nên hợp tác chặt chẽ trên mọi mặt trận. Họ trở thành chiếc đầu tàu về duy tŕ ḥa b́nh và phát triển kinh tế, khoa học kỹ thuật vượt hẳn Liên Xô và Trung Cộng.

Khi tội ác chiến tranh, diệt chủng đă nhạt nḥa khiến nhiều quốc gia lớn, nhỏ, giàu, nghèo mất cảnh giác trước tham vọng vô bờ của Liên Xô và Trung Cộng.

Tổng thống Nga, Vladimir Putin nắm thực quyền từ năm (2000 - ) cho tới nay vẫn gặm nhấm lănh thổ của các quốc gia cựu Liên Xô. Putin dám xua quân xâm lược Ukraine do lời thúc quân của Tổng thống Joe Biden “Hoa Kỳ không đưa quân vào Ukraine”. Chỉ chờ có thế, Putin xua hùng binh vào láng giềng Ukraine mà không sợ phản ứng. Biden c̣n cam kết di tản Tổng thống Ukraine, Volodymyr Zelensky nhưng bị Zelensky đáp “Chúng tôi cần vũ khí chống Nga chứ không chạy trốn”.

Lời nói hớ hênh của Biden đă kéo 30 quốc gia trong Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) lao vào một cuộc chiến hao tốn chưa lường trước được: Kinh tế suy thoái; chi phí chiến tranh gia tăng dù thời b́nh (tất cả thành viên phải tăng tỉ lệ đóng góp lên tối thiểu 2% GDP); bóng ma Thế chiến III lấp ló; hưu chiến hoặc chấm dứt chiến tranh chưa ló dạng. T́nh trạng thiếu vũ khí cho chiến trường Ukraine đă được báo động khiến cho Tây Phương gặp khó khăn khi Trung Cộng đang hồi sinh và khả năng quốc pḥng của Bắc Kinh tăng vọt.

Tả phái tại Hoa Kỳ đang t́m mọi cách phá hoại niềm tin chính trị, kinh tế, quân sự, ngoại giao vào Chính quyền nhằm khoét sâu mâu thuẫn Bảo thủ-Cấp tiến vốn âm ỉ nhằm gây xáo trộn quốc gia.

Hoa Kỳ đang mất quyền kiểm soát giá dầu hoả thế giới được Tổng thống Donald Trump xây dựng với Ả Rập Xê-út. Nay đă lọt vào tay Tập Cận B́nh và OPEC do Riyadh-Bắc Kinh-Nga quyết định.

Khi công du ngoại quốc cũng như phát biểu tại Hoa Kỳ, Tổng thống Biden thường xuyên nói lộn, nói bậy đến độ chẳng c̣n ai tin ngoài những kiểu cười khinh bỉ.

Dư luận thế giới lợi dụng sự chia rẽ của Hoa Kỳ để đùn mọi chi phí và sai lầm vào Chính phủ Joe Biden-Kamala Harris.

Siêu cường duy nhất Hoa Kỳ, nền kinh tế hùng mạnh nhất, sức mạnh quân sự vượt trội, chiếc phao cứu sinh cho thế giới, nền chính trị ổn định, hệ thống tư pháp nghiêm minh bỗng nhiên mất tín nhiệm kể từ khi Biden-Harris làm chủ Toà Bạch Ốc.

Tả phái đang hy vọng sẽ biến siêu cường số 1 thế giới thành nước Xă hội Chủ nghĩa dưới cây gậy chỉ huy của siêu Chủ tịch Tập Cận B́nh.

Đại-Dương

 

 

Trở lại