Syria : Trung Đông bấn loạn v́ Obama thụ động trước Putin ? |
Thị
trường chứng khoán hoảng loạn có đáng
lo hay không ? Thái
độ mập mờ của Mỹ trong hồ sơ
Syria bị chỉ trích khắp nơi, trừ Matxcơva.
Liệu
có giải pháp dung hoà để Aung San Suu Kyi làm
tổng thống Miến Điện ? Đó là
những chủ đề chính trong mục điểm
báo hôm nay 13/02/2016. Syria
: Putin đánh cược phiêu lưu và thắng Đó
là tựa bài xă luận của tuần báo Người
quan sát L’Obs. Theo nhà b́nh luận Pierre
Haski, tổng
thống Nga đă lợi dụng « khoảng
trống » chiến lược của Mỹ và Châu
Âu để vẽ lại ranh giới ảnh hưởng
tại Trung Đông. Với
hàng trăm phị vụ oanh tạc, với những
trận đánh khốc liệt, chỉ cần theo dơi
hàng loạt lời phân ưu trên báo mạng Iran có
thể h́nh dung con số chiến binh Iran tử
trận, liên quân Damas, Hezbollah-Liban và vệ binh Hồi
giáo Iran đă bao vây được thành phố
chiến lược Aleppo của đối lập. Trong
ṿng ba tháng qua, chủ
nhân điện Kremli đă chứng tỏ ông biết
đánh cược vào thái độ thụ động
của Mỹ và sự bất lực của châu Âu
để đánh thắng. Năm
cuối nhiệm kỳ của Barack Obama và François
Hollande càng xác định Kremli tính đúng và trong trường
hợp Syria, không nên quá tin vào diễn văn của các
nền dân chủ Tây phương, theo kết luận
của tuần báo thiên tả Pháp. Trên
trang hai, dưới bức ảnh hai ngoại trưởng
Nga và Mỹ, Le Monde loan tin Mỹ, Nga đồng ư
một thỏa thuận ngưng bắn. Ai tin vào đề
nghị của Nga ? Một chỉ huy đối
lập tuyên bố : Ngưng bắn chỉ là chiếc
bẫy. Chế độ Damas sẽ tiếp tục
đánh. Ả
Rập Xê Út, Qatar và Thổ Nhĩ Kỳ
cũng dự báo như thế :
"T́nh h́nh sẽ biến chuyển theo chiều hướng
chiến sự gia tăng, v́ trong phe chống Bachar al
Assad không có lănh đạo".
Ba
nước trên đây đă hứa với đối
lập Syria là trong trường hợp Nga không tôn
trọng lời hứa th́ đối lập có
thể dựa vào đó để xin viện trợ vũ
khí. Tại
sao phe chống Damas không có lănh đạo
? Le Monde trả lời trong bài : "Từ
Ankara đến các thủ đô Ả Rập, châu Âu
đến tận Washington, tổng thống Barack
Obama bị chỉ trích là thiếu quyết đoán và
thụ động. Chính thái độ lừng
khừng này đă làm cho tinh h́nh Syria nghiêm trọng thêm
và Ankara trả giá đắt". Thổ
Nhĩ Kỳ lănh cú « sốc » chính trị một cách
thô bạo Trong
một hội thảo chuyên gia địa chính trị
có phóng viên Le Monde tham dự, giới lănh đạo
Thổ Nhĩ Kỳ rất bất b́nh với chính
phủ Mỹ. Đối
với Ankara, không phải chỉ có chiến thắng
của Putin làm phẫn nộ, mà v́ cả một
chiến lược địa chính trị của
Thổ Nhĩ Kỳ, đặt trên nền tảng « không
vấn đề
»
biến thành « không
giải pháp
». V́
vị trí địa lư ở vùng châu thổ Địa
Trung hải, Thổ Nhĩ Kỳ trở thành trung tâm
điểm của khủng hoảng. Phía nam, hai
nước Syria và Irak tan từng mảnh, phía
bắc, Nga tiến hành chính sách bá quyền (lấn
chiếm Ukraina). Là thành viên của NATO, Ankara không
thể hành động một ḿnh, nhưng « vấn
đề là ông tư lệnh tối cao ». Ông này
là tổng thống Mỹ. Một
viên chức Thổ Nhĩ Kỳ
giải thích : "Tổng
thống Obama đă lấy một quyết định
sai lầm khi vào giờ chót từ bỏ ư định
oanh kích tấn công Damas ngày 31/08/2013 trả đũa
chính sách dùng vũ khí hóa học".
Một viên chức khác phẫn uất : "Trật
tự thế giới hoàn toàn dựa vào vai tṛ
chủ động của Washington. Mà nếu Mỹ không
muốn th́ chúng tôi phải làm sao để chống
lại Nga ?" Le
Monde nhắc lại là chính Ngoại
trưởng Pháp Laurent Fabius than
phiền «
thái độ mập mờ của vị cơ trưởng
».
Một nhà ngoại giao tây phương khác lo ngại
« t́nh
h́nh Syria diễn biến theo quyết định
của Matxcơva và Teheran hơn là ở các thủ
đô Tây phương
». Ảnh
hưởng của Iran tại Syria đáng lo ngại v́
chính quyền Hồi giáo Iran đă kiểm soát
được bốn thủ đô : Bagdad, Damas,
Beyrouth và Sanaa. Tại
Washington, càng ngày báo chí Mỹ càng chỉ trích
mạnh chủ nhân Nhà Trắng. Washington
Post gọi chính quyền Obama là « mô h́nh của
thụ động và đạo đức hỗn
độn ».
Ngoại
trưởng John Kerry là kẻ «
ngây thơ
».
Báo chí Ả Rập như Cairo
Review
cũng dùng lời rất nặng :
"chưa bao giờ
một tổng thống Mỹ lại thành công
đưa cả người Ả Rập, Israel và
Thổ Nhĩ Kỳ vào chung một nỗi niềm cay
đắng". Một
lănh đạo Thổ Nhĩ Kỳ nhắc lại : Vào
năm 1995,
một tổng thống Mỹ khác là Bill Clinton đă
chờ đến khi 100.000 dân Bosnia tử vong mới
ra lệnh oanh kích Serbia. Nhân vật này đặt câu hỏi : "Phải
bao nhiêu người chết ở Syria th́ Mỹ
mới can thiệp?"
Le Monde kết luận: "Cuối
cùng chỉ có một thủ đô hài ḷng tổng
thống Mỹ, đó là Matxcơva". Trong
khi đó, tuần báo le Courrier International đăng
lại một bài báo Ả Rập Xê Út cho biết
những lư do sâu xa, từ quyền lợi đến
tôn giáo, buộc Riyad hành động chống thế
lực Iran cho dù Mỹ thụ động. Trong
chiều hướng này,
chế độ Riyad sẽ huy động nhân lực
và vũ khí để
«
triệt Bachar al Assad, bất chấp thiệt hại
nhân mạng và đổ vỡ ». Tờ
Rai Al Youn, phổ biến trên khắp các quốc gia
Ả Rập nhắc lại kinh nghiệm Thế
chiến thứ hai là sau khi Anh và Pháp tuyên chiến
với Hitler, Mỹ buộc phải lao vào ṿng
chiến để yểm trợ và chiến thắng. |