TỆ NẠN
“NÔ LỆ HIỆN ĐẠI” TRÊN THẾ GIỚI:
AI PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM? Đại-Dương |
Cảnh
sát ở Anh Cát Lợi đă phát hiện 39 thi thể
bị chết cóng trong một xe vận tải đông
lạnh hôm 23/10/2019 khiến cho dư luận thế
giới ngỡ ngàng xen lẫn tức giận trước
hành vi phi-nhân đối với loài người. Ngày
07/11, Cảnh sát Anh Quốc xác nhận tất cả 39
trường hợp đều là người Việt
Nam thuộc các tỉnh Hải Pḥng, Hải Dương,
Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng B́nh, Thừa Thiên –
Huế. Hăng
tin AP ngày 06/11 cho biết Cảnh sát Anh Quốc đă phát
hiện 15 người trốn trong chiếc xe tải cách
thủ đô Luân Đôn 140 km làm tăng mối quan tâm
của quốc tế trước vấn đề
cần giải quyết cấp bách. Phúc
tŕnh của Bộ Nội vụ Anh Quốc trong tháng
11-2019 cho biết các “nô lệ thời hiện đại”
ở Anh Quốc xuất phát từ 130 nước mà
Albania đứng đầu với 947 người trong
năm 2018 so với 702 của Việt Nam xếp thứ
hai và Trung Cộng đứng hạng 3. Albania vẫn c̣n
Đảng Cộng sản cạnh tranh nên dư
luận vẫn bị hạn chế về nhân
quyền, Việt Cộng và Trung Cộng độc
quyền chính trị tuyệt đối nên lợi ích
dân tộc rơi vào tay Đảng Cộng sản
tạo điều kiện dẫn tới con đường
làm nô lệ thời hiện đại. Tệ nạn “Nô lệ Hiện đại” do
đâu mà có Những
cá nhân và gia đ́nh muốn giàu xổi đến
mất lư trí nên dễ bị các tổ chức buôn người
dụ dỗ qua đủ loại bức tranh giàu sang trên
các quốc gia nhiều tiền, lắm bạc và tương
lai “áo gấm về làng” để cho thiên hạ lé
mắt! Một thiếu niên Việt Nam đến Anh
Quốc năm 12 tuổi được cảnh sát
giải cứu lúc 16 tuổi mà nay là 21 tuổi cho
biết đă từng bị nhét trên xe vận tải
đông lạnh và chúng cho biết cậu phải
trả nợ 100,000 USD trong chuyến đưa sang
Xứ Sương Mù! Kẻ áo rách khố ôm làm ǵ
đủ tiền lo dịch vụ từ Việt Nam qua
Trung Cộng, xuyên Nga, Đông Âu, Tây Âu trước khi
đặt chân lên Vương Quốc Anh? Các
tổ chức buôn người đang kết hợp thành
đường dây xuyên quốc gia rất tinh vi và khó
khám phá, có khả năng làm nạn nhân biến
mất như một mối đe doạ thường
trực tới mạng sống của đương
sự cũng như thân nhân đang ở quê nhà. Các
trẻ em bị buôn bán được t́m thấy
ở các hải cảng đă bỏ trốn trở
về với bọn buôn người sau khi được
nhận nuôi vài ngày v́ biết rằng gia đ́nh ở
quê nhà có thể gặp nguy hiểm. Giới
chuyên môn phân biệt giữa “người nhập cư”
với “nạn nhân bị buôn bán” và “nô lệ
hiện đại”, tức những người
bị cưỡng bức lao động, bóc lột. Khái
niệm đường dây “buôn người” có
sự phân biệt giữa những kẻ “vận
chuyển di dân” (smuggler) và những kẻ “buôn bán người”
(trafficker) bao gồm hành vi cưỡng bức lao động,
bóc lột t́nh dục. Luật
Chống Nô lệ Thời hiện đại 2015 (Modern
Slavery Act 2015) của Vương Quốc Anh quy định
ai bị phát hiện trong điều kiện “nô
lệ hiện đại” phải được coi là
“nạn nhân” thay v́ “tội phạm”. Điều
1 gộp ba vấn đề “Nô lệ, khai thác
khổ sai, lao động cưỡng bức hoặc
bắt buộc” (slavery, servitude and forced or compulsory
labour); bác bỏ quan điểm “tự nguyện” dù
đă thành niên hoặc trẻ em nên “lao động cưỡng
bức” cũng cấu thành “tội phạm về Nô
lệ Hiện đại” dù không có hành vi đánh
đập, hành hạ, bỏ đói như kiểu nô
lệ thuở xưa. Đă có nhiều chủ tiệm
làm móng tay của người Việt ở Anh Quốc
phải trả tiền phạt 20 ngh́n bảng Anh cho một
nhân công thuê trái phép, căn cứ vào Luật
chống Nô lệ Hiện đại và Luật Di trú. Di dân nằm trong chiến lược dài hạn
của Cộng sản Việt Nam Trong
làn sóng di cư của hơn 1 triệu người
Miền Bắc Vĩ tuyến 17 vào năm 1954 sau khi kư
kết Hiệp định Đ́nh chiến Geneve đă
giúp Hồ Chí Minh giảm được lực lượng
chống đối để ổn định hệ
thống chính trị mới. Đồng thời, gây khó
khăn cho các Chính phủ phía Nam vĩ tuyến 17 trên
nhiều lĩnh vực bằng các nhóm điệp viên
bám theo làn sóng di cư. Đảng
Cộng sản sau khi thống nhất đất nước
năm 1975 bằng vũ lực đă thất bại
trong quốc kế dân sinh nên tạo ra vụ vượt
biển hơn một triệu người trên mọi
miền đất nước nhằm giải quyết
t́nh trạng kinh tế tŕ trệ nhờ tịch thu tài
sản từ người đi; kiếm ngoại tệ
(do người định cư ở nước
ngoại gửi về); giảm số người
thất nghiệp; triệt tiêu nguy cơ nổi
loạn; cài điệp viên ra bên ngoài biên giới, sang
tận các quốc gia Tây Phương đă làm giảm
cường độ Chống Cộng. Cường
độ đ̣i lật đổ chế độ
cộng sản tại hải ngoại giảm dần. Các
Cộng đồng người Việt ở Liên Sô và
Đông Âu chuyển từ đ̣i thay đổi chế
độ tại Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa
Việt Nam trở thành hợp tác hai bên cùng có lợi.
Trong cuộc bầu cử ngày 13/10/2019 Đảng
hữu phái “Pháp luật và Công lư” đă nhận
được 45% số phiếu bầu, cao nhất
từ năm 1989 sau 4 năm cầm quyền. Nhưng,
theo ông Nguyễn Giang từng sống ở Thủ đô
Warsaw (1991-1999) cho biết đa số người
Việt không-bỏ-phiếu cho Đảng Pháp luật
và Công lư dù tăng trưởng kinh tế liên
tục rất ngoạn mục: 3.1% (2016), 4.8% (2017), 5.1%
(2018). Cộng
đồng Người Việt Hải ngoại lo giúp
tiền cho thân nhân hơn là thúc đẩy họ giành
lại quyền tự quyết dân tộc nên được
Hà Nội coi như con gà đẻ trứng vàng.
Một số người Việt tị nạn cộng
sản và nhập cư hợp pháp ở Tây Phương
thường ủng hộ cánh tả trong khi chính
bản thân đă không thể sống dưới
chế độc cộng sản. Thực tế, tả
phái chỉ là bước đầu tiến tới
Chủ nghĩa Cộng sản như từng xảy ra
tại Việt Nam Cộng Ḥa. Nhật
báo Nhân Dân viết thay cho Hà Nội “Đừng
cứ lúc nào cũng gán ghép trách nhiệm cho Nhà nước
Việt Nam! … Nhưng, trách nhiệm đầu tiên
của tấn thảm kịch có lẽ không phải là
của (những) chính phủ mà từ đó công dân di
cư lậu xuất phát, cũng không phải những
nạn nhân đó và gia đ́nh họ và thậm chí không
phải của bọn buôn người ... Vấn đề
chính là một chính sách nhập cư đă trục
trặc từ rất lâu ở các nước giàu”. Chính
phủ được bầu lên để giải
quyết những vấn đề quốc tế dân
sinh. Người dân chỉ ra đi bị khi Nhà nước
hoặc phân biệt đối xử quyết liệt,
hoặc triệt đường sinh sống tự do.
Việt Nam Cộng Hoà bị chiến tranh
phi-giới-tuyến quyết liệt mà nào ai muốn
rời bỏ đất nước có Chính phủ do dân,
bởi dân, v́ dân nên nhất quyết bám trụ, chung
vai gánh vác sơn hà. Bộ
Nội vụ Anh Quốc cho biết đă sử
dụng Quỹ chống Nô lệ Hiện đại
trị giá 33 triệu bảng ở Albania, Việt
Cộng và Trung Cộng. Hà Nội cũng nhận
được hỗ trợ từ Quỹ Bảo
vệ Buôn bán Trẻ em với giá trị khoảng hơn
2 triệu bảng trong giai đoạn từ năm 2017
tới 2019. Hồi
tháng 9-2019, Đại sứ Anh tại Việt Nam, Gareth
Ward viết “Trên thực tế, người Việt
Nam không chỉ mua bán người đến các nước
có chung đường biên giới đất liền
với Việt Nam mà c̣n tới các nước trong khu
vực Châu Á như Thái Lan, Đại Hàn, Mă Lai Á,
thậm chí tận Châu Âu, kể cả Anh Quốc”. Hà
Nội không những kư kết mà c̣n nhận tiền,
nhưng, vẫn tiếp tục buôn bán người. Khi
bị vạch mặt, Công an Nghệ An. bèn khởi
tố 8 đối tượng đưa người
trốn đi nước ngoài trái phép. Quốc
gia là ngôi nhà chung của dân tộc. Ai muốn vào cũng
phải được phép. Kẻ nào xâm nhập gia cư
bất-hợp-pháp đều bị đuổi hoặc
trị tội. Chủ tịch Quốc hội Nancy Pelosi
từng tuyên bố “không xây tường mà chỉ xây
cầu cho di dân”. Vậy, di dân bất-hợp-pháp
sống lang thang trên hè phố có thể tràn vào
biệt thự kín cổng cao tường của Bà
ấy hay không? Nhà
cầm quyền phải có nghĩa vụ, bổn
phận, trách nhiệm làm cho dân chúng có đời
sống ấm no và hạnh phúc. Đại Hàn, Tân Gia
Ba, Đài Loan, Hong Kong đă từ nghèo khó trở thành
phát triển tương đương với các
quốc gia tiên tiến. Nhà cầm quyền bất
lực phải bị đào thải bằng lá
phiếu hoặc bị dân chung vùng lên lật đổ.
Hành động tàn bạo, man rợ của Đảng
Cộng sản cầm quyền c̣n khủng khiếp hơn
Mafia v́ băng đảng này ít quyền lực so
với Hà Nội. Cộng
sản Việt Nam có một guồng máy công an đồ
sộ mà sao các băng đảng buôn người
vẫn cứ hoành hành cứ như một Tập đoàn
Kinh doanh Nhà nước? Các
chương tŕnh xuất khẩu lao động của
Hà Nội từ thời Liên Sô, Đông Âu cho đến
các chương tŕnh xuất khẩu lao động sang
Nhật Bản, Đại Hàn, Mă Lai Á đều mang tính
chất phân biệt đối xử, bóc lột tàn
tệ người muốn được đi lao động
ở nước ngoài, bỏ rơi người lao
động ở ngoại quốc sau khi thu tiền, không
thông báo rơ ràng điều kiện làm việc và lương
bổng thực sự, không giúp khi công nhân kêu cứu.
Mỗi
quốc gia đều có chính sách nhập cư rơ ràng
và phải thực thi luật pháp nghiêm minh. Không nước
nào có quyền phê phán chính sách nhập cư của
quốc gia khác. Nó thuộc về quyền hạn
của cử tri. Vấn
đề buôn người xưa như trái đất
mà lần này, liệu quốc tế có thể phối
hợp nhịp nhàng để diệt trừ hay không
trong bối cảnh hệ thống chính trị quá khác
biệt? Đại-Dương |