ĐẶc
khu kinh tẾ
đỒng
nghĩa vỚi
khu nhưỢng
đỊa Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: Mô
h́nh đặc khu kinh tế đă lỗi thời? (LS Ngô
Ngọc Trai) Ba
đặc khu kinh tế đều xác định ưu
tiên dịch vụ casino (VNExpress) Chưa
an tâm về ba đặc khu kinh tế Việt Nam (BBC) Dự
án luật về ba đặc khu Vân Đồn, Văn
Phong và Phú Quốc là phản ánh chính sách phát
triển công nghiệp không chiến lược của Việt
Nam (Vũ Quang Việt) GS.
Trần Văn Thọ: Ba đặc khu cần trả
lời ba câu hỏi Đặc
khu kinh tế ở Việt Nam: Những thử nghiệm
và thất bại (Kinh tế Sài G̣n) ĐẶc
khu kinh tẾ
đỒng
nghĩa vỚi
khu nhưỢng
đỊa
Đại-Dương Dự
luật Đặc khu Kinh tế Vân Đồn ở
Quảng Ninh, Bắc Vân Phong ở Khánh Hoà, Phú Quốc
ở Kiên Giang được đưa ra thảo
luận tại Quốc hội Cộng hoà Xă hội
chủ nghĩa Việt Nam hồi tháng 11-2017. Nhiệm
vụ các Đặc khu Kinh tế (ĐKKT) được
quy định: Vân Đồn sẽ phát triển các ngành
công nghệ cao, công nghiệp hỗ trợ công nghệ
cao; du lịch sinh thái, du lịch văn hóa, công
nghiệp văn hóa; dịch vụ và hậu cần hàng
không; dịch vụ thương mại và mua sắm. Bắc
Vân Phong sẽ phát triển các ngành công nghệ thông
tin, điện tử, cơ khí chính xác; cảng
biển hàng hóa và hành khách quốc tế; dịch
vụ hậu cần cảng biển; du lịch nghỉ
dưỡng, thương mại, tài chính. Phú
Quốc sẽ phát triển du lịch nghỉ dưỡng,
du lịch sinh thái; hội nghị, triển lăm quốc
tế, dịch vụ thương mại và mua sắm;
dịch vụ quản lư tài sản; dịch vụ y
tế, giáo dục chất lượng cao; công nghệ
sinh học. Nhưng,
giới chuyên gia quốc nội và hải ngoại đă
vạch ra những sai lầm nghiêm trọng và đề
nghị hoăn lại việc phê chuẩn Dự luật
Đặc khu Kinh tế v́ các lư do: Thứ
nhất,
giới chuyên gia trong nước: (1) Luật sư
Trần Ngọc Trai (không hợp thời v́ phỏng theo
mô h́nh ĐKKT Thâm Quyến, Sán Đầu, Chu Hải
thuộc tỉnh Quảng Đông, Phố Đông ở
Thượng Hải, Hạ Môn của tỉnh Phúc
Kiến được thành h́nh từ năm 1980, lúc
ấy Trung Quốc mới bước ra khỏi nền
kinh tế trung ương tập quyền. Việt Nam
đă có 30 năm “đổi mới”, quen với chính
sách tự do thương mại, tiếp xúc và nhận
đủ khuyến cáo từ nhiều phái đoàn
quốc tế. Trở lại với thuộc tính độc
tài, độc đoán, tuỳ tiện. Cạnh tranh nhau
về giải trí, du lịch. (2) Tiến sĩ Lê
Đăng Doanh (Dự luật cần tu bổ lại và
phải bổ sung, sửa đổi rất nhiều
để bảo đảm lợi ích quốc gia). (3)
Tiến sĩ Trần Công Trục (Việt Nam cần
hiểu ư đồ của giới đầu tư và
khả năng kiểm soát để bảo đảm
an ninh quốc pḥng và chủ quyền quốc gia). (3)
Tiến sĩ Phạm Chi Lan (Nhà nước ưa
nịnh hơn trung nên khó chọn được Đặc
Khu Trưởng (ĐKT) cần thiết). (4) Giáo sư Vơ
Đại Lược đề xuất ĐKKT từ
1989-1991 (Nhà nước chọn Chu Lai của Quảng Nam
mà tới nay chỉ có doanh nghiệp Việt Nam tham
dự. Một Tập đoàn của Dubai xin lập khu
Đô thị Mới ở Bắc tỉnh Phú Yên
với số vốn 200 tỉ USD đă đàm phán
suốt một năm v́ buộc phải theo khuôn
khổ luật pháp Việt Nam. Đề án 300 trang
được tŕnh lên Bộ Chính Trị và đă kư
Bản ghi nhớ, nhưng, không thành khi Tập đoàn
vỡ nợ do khủng hoảng tài chính toàn cầu
2008. Năm 2014, một tập đoàn tài chính Mỹ xin
phép xây dựng một Trung tâm Tài chính Hiện đại
thứ 13 trên thế giới với số vốn đầu
tư 300 tỉ USD, nhưng, Bộ chính trị bác
bỏ có thể do áp lực từ Bắc Kinh. Thứ
ba, giới chuyên
gia hải ngoại: (1) Tiến sĩ Vũ Quang Việt (ĐKT
như ông vua có quyền cho thuê đất từ 70-99 năm
vượt quá Luật Đất đai quy định
50 năm, thuế đầu tư thấp được
miễn 4 năm đầu và đóng 50% suốt 9 năm
kế tiếp. Miễn thuế thu nhập cá nhân trong 5
năm và chỉ đóng 50% sau đó. Miễn thuế
thuê đất trong 30 năm. Được quyền
bội chi 70% ngân sách thu, kư hợp đồng lao động,
tuyển công chức, quyết định hệ số
lương, tiền thưởng, chỉ định
thầu. Chính phủ đào đâu ra tiền nên dễ
rơi vào chiếc bẫy nợ do Trung Quốc giăng
sẵn. (2) Giáo sư Đại học Waseda, Trần Văn
Thọ (Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc
chỉ đáp ứng nhu cầu giải trí, du lịch.
Việt Nam đi ngược quy tŕnh ĐKKT v́ nó
phải do nhà đầu tư ngoại quốc chọn
lựa điều kiện. Các tập đoàn công
nghiệp Nhật Bản không ai quan tâm đến các
ĐKKT đang bàn căi. 40% lao động nông thôn, khu
vực cá thể, tư nhân chiếm 30% GDP đều có
năng suất thấp khó đáp ứng nhu cầu công
nghệ cao. Công
nghệ Việt Nam chỉ ở mức lắp ráp gia công,
thiếu công nghệ hỗ trợ. Độ lệ
thuộc tư bản nước ngoài của Việt
Nam cao nhất Đông Nam Á.
Các Công ty Có vốn Nước ngoài (FDI) đă
chiếm khoảng 50% sản lượng công nghiệp và
70% xuất khẩu của Việt Nam. Trung
Quốc đă nhờ người Việt Nam đứng
tên mua nhiều đất ven biển, thắng thầu
90% dự án tại Việt Nam nên
Hà Nội cần điều chỉnh mối quan hệ
không-lành-mạnh với tư bản ngoại quốc.
Việt Nam được đánh giá rất cao, xếp
thứ hai trong những nước mà các công ty Nhật
Bản muốn đến đầu tư. Họ không
cần ưu đăi mà chỉ yêu cầu Việt Nam
cải thiện thủ tục hành chính, cung cấp
nguồn nhân lực phẩm chất cao, phát triển công
nghệ hỗ trợ. Không đầu tư tập trung
vào một nước duy nhất, đặc biệt
đối với Trung Quốc). Ư
kiến của giới chuyên gia Việt Nam quốc
nội và hải ngoại đă phơi bày: khả năng
yếu kém của giới quản trị trong Đảng
Cộng sản, ḷng tham của nhóm cầm quyền có
thể làm mất chủ quyền dân tộc, lệ
thuộc Trung Quốc, vẫn bám vào nguyên tắc môi
hở răng lạnh. ĐCSVN hoàn toàn bất lực trước
Chủ nghĩa Đại Hán. Dân
tộc Việt Nam duy nhất trong ḍng Bách Việt không
bị đồng hoá v́ ḷng yêu nước và tinh
thần tự chủ dù bị Trung Hoa cai trị cả
ngàn năm vẫn vùng lên giành độc lập. Giới
cầm quyền có thể bị lung lạc, mua chuộc
v́ miếng đỉnh chung, nhưng, tuyệt đại
quần chúng vẫn gọi người Trung Quốc là
Ba Tàu, Chú Ba, Tàu Phù, Cắc Chú (Khách Trú). Lũ
máu đỏ tim đen đă phê chuẩn thành Luật
An ninh Mạng nhằm ngăn cản sự kết
nối ḷng yêu nước của Việt Tộc nên
đă trở thành kẻ thù không đội trời
chung của con cháu Trưng Vương. Vùng
lên cứu nước, cứu dân không c̣n nằm trong
thi ca, khẩu hiệu mà đă tràn xuống đường
như những đợt sóng thần cuốn đi
những rác rưỡi, sâu bọ đang đục khoét
Quê Cha Đất Tổ. Tuổi
trẻ Việt Nam ư thức được nguy cơ
đất nước lọt vào tay kẻ thù truyền
kiếp, dân tộc diệt vong do bọn máu đỏ
tim đen đang cơng rắn cắn gà nhà”. Vùng
lên, tiếp tục vùng như một mệnh lệnh
thiêng liêng của Tổ Quốc Dân Tộc. Đại-Dương |