NHỮNG KHUYẾT TẬT CHẾT NGƯỜI CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM

Đại-Dương 

 

Suốt ḍng lịch sử của dân tộc Việt Nam, kể cả 1,000 năm đô hộ giặc Tàu và 100 nô lệ giặc Tây vẫn chưa bao giờ thê thảm, khủng khiếp như từ lúc Đảng Cộng sản Việt Nam tham gia vào sinh hoạt của ṇi giống Tiên Rồng năm 1930.

Hồ Chí Minh được sự nuôi dưỡng, giáo dục, yểm trợ để chỉ huy Tập đoàn Cộng sản Việt Nam thực hiện “lư tưởng cộng sản thế giới” dưới sự chỉ đạo nghiêm ngặt của Mạc Tư Khoa và Bắc Kinh.

Hồ Chí Minh làm sống lại “văn hoá chửi” của dân gian lên tầm mức Nhà nước. Người Việt Nam thường sử dụng văn hoá chửi có câu, có vần, có điệu và dai dẵng khi cảm thấy bất lực trước đối thủ mạnh hơn mà không cần chỉ đích danh. Như thế, người chửi sẽ an toàn hơn và chứng tỏ ta cũng chẳng kém ai trên cỏi đời này mà vẫn cứ “phây phây” (chẳng bị ǵ cả). Bởi khi chửi có thể chửi xiêng, chửi xéo, chửi chó mắng mèo làm đối phương cảm thấy đau thấu xương mà chẳng nói nên lời.

Những mẫu chuyện về “Ba Giai-Tú Xuất” và “Trạng Quỳnh” bao hàm “văn hoá chửi” và “văn hoá lừa” được truyền tụng từ đời này sang đời khác tạo ra những tiếng cười sảng khoái cứ như kho tàng trí tuệ dân tộc.

Thông thường giới quần thoa (đàn bà) thực hiện “văn hoá chửi” nhiều nhất, bởi lẽ khi nam giới áp dụng thường dẫn tới ấu đả hoặc đáo tụng đ́nh (kéo nhau ra toà).

Trên phương diện văn hoá

Hồ Chí Minh và đồng bọn gọi giới lănh đạo đối phương bằng “thằng” và giới lănh đạo cộng sản thế giới bằng “ông” đă bộc lộ tư cách đá cá lăn dưa, thượng đội hạ đạp trong xă hội.

Lấy điểm với lănh tụ, các đảng viên cộng sản cũng nói y chang và c̣n phát tán trong cộng đồng dân tộc Việt Nam từ trẻ thơ tới người già. Cứ thế, người Việt Nam dưới chế độ cộng sản cũng thô lỗ trong cách cư xử nên lâu ngày trở thành căn bệnh kinh niên.

Hồ Chí Minh tuyên bố giải tán Đảng Cộng sản để các Đảng phái Quốc gia hợp tác thành lập Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Sau đó, bất ngờ tấn công vào trụ sở và truy sát đảng viên thuộc phe Quốc Gia để toàn quyền điều khiển Chính phủ Việt Minh. Cuộc nội chiến âm ỉ kéo dài từ năm 1945 làm suy yếu tiềm lực quốc gia.

Những lời hứa của Hồ Chí Minh và đồng bọn nhanh chóng bốc hơi chỉ c̣n đọng lại nhiều vết hằn trên khuôn mặt của người già lẫn trẻ thơ.

Dù có dùng hết tất cả tre trúc của Việt Nam cũng không thể chép hết những câu chuyện lừa gạt mà Hồ Chí Minh và đồng bọn đă giáng lên đầu dân tộc. “Văn hoá lường gạt” trở thành chiếc cần câu cơm, viên gạch xây địa vị, danh hiệu đại gia, tiến sĩ, học giả, nhân hào. Con người dưới chế độ cộng sản cứ lừa lẫn nhau và bị lừa nên nếu có kẻ không lừa ai là do đến từ hành tinh ngoài trái đất!

Kế hoạch “V́ lợi ích mười năm th́ phải trồng cây, v́ lợi ích trăm năm th́ phải trồng người” do Hồ Chí Minh sao chép từ Quản Trọng (Quản Di Ngô) thời Xuân Thu Chiến Quốc ở Trung Hoa. Nhưng, Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam chi thu được “học giả” trong mọi tầng lớp từ trẻ tới già nên chưa có trường Đại học nào lọt váo danh sách 100 trường đại học nổi tiếng trên thế giới. Học giả bằng thật, không học cũng có bằng, đặc biệt nở rộ trong khối “hạt giống Đỏ”.

Hành vi ăn cắp của công dân Nhà nước Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam đă bị phơi bày trên các bảng lưu ư ở Nhật Bản, Tân Gia Ba, Đại Hàn … do học tập “gương Bác Hồ” từng ăn cắp tên hoặc tác phẩm của người khác mà không hề biết ngượng. Hệ thống ăn cắp xuyên quốc gia được tổ chức kết nối từ du học sinh, du khách với Hăng hàng không Việt Nam trở thành vết nhơ cho dân tộc.

Trên phương diện chính trị

Hồ Chí Minh và đồng bọn hô hào đánh đổ chế độ phong kiến, độc tài để nhân dân làm chủ đất nước. Cú lừa ghê tởm này đă đẩy toàn dân Việt rơi xuống hố trong khi cán bộ cộng sản béo ị đứng bên miệng hố ngoác mồm hộ khẩu hiệu “độc lập, tự do, hạnh phúc”. Tập chí The Economist số năm 2019 đă xếp Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam được 3.08/10 điểm so với 3.32 của Ttung Cộng, nằm trong số 52 quốc gia theo thể chế độc tài.

Hồ Chí Minh và đồng bọn kêu gọi toàn dân dù có phải đốt cháy dăy Trường Sơn cũng phải đánh cho Mỹ cút Nguỵ nhào để giành độc lập tự chủ. Thực tế, đền thờ Lê Duẩn, hung thần Nam Bộ, vẫn khắc câu “Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc” đă phản ánh tính chất lính đánh thuê nên đến bây giờ độc lập, tự chủ vẫn là chiếc bánh vẽ dành cho dân tộc Việt Nam.

Hà Nội không ngớt loan tin “Việt Nam là lương tâm của nhân loại”. Tuy nhiên, Bảng xếp hạng quyền lực hộ chiếu của Henley & Partners năm 2019 xếp Việt Nam thứ 90/107 quốc gia khảo sát, tụt 15 bậc so với năm trước nên chỉ được nhập cảnh 51 quốc gia mà không cần xin chiếu khán (passport) trước.

Báo cáo thường niên năm 2019 của chủ Freedom House theo thang điểm 100 là tự do nhất th́ Việt Nam được 20 điểm thuộc diện không có tự do.

Đối với thang điểm 1 là tự do nhất và 7 là không có tự do nhất, th́ về các quyền chính trị Việt Nam được 7/7, về các quyền tự do dân sự Việt Nam ở mức 5/7. Tức Việt Nam được 6/7.

Một số cán bộ cộng sản từng sống trong chế độ Thực dân Pháp cũng phải thừa nhận được tự do hơn khi sống dưới mái nhà xă hội chủ nghĩa Việt Nam.

Trên phương diện kinh tế

Cộng sản Việt Nam chủ trương tịch thu tài sản nhà giàu chia cho người nghèo. Thực tế, dân làm giàu nhờ đổ mồ hôi, sôi nước mắt, vắt cạn tâm trí từ đời này qua đời khác mới tích luỹ được ruộng vườn, nhà máy làm giàu cho đất nước, rạng danh dân tộc Việt Nam. Từ lúc lên cầm quyền cho đến nay, CSVN đă lấy của nhà giàu lẫn người nghèo chia cho cán bộ phè phỡn, rửng mỡ, dậm dật nọ kia.

Hồ Chí Minh tuyên bố xây dựng xă hội chủ nghĩa tại Miền Bắc và giải phóng Miền Nam khiến dân phía Bắc Vĩ tuyến 17 phải ăn khoai sắn thay cơm dù phải nhận viện trợ của Bắc Kinh đều đều. Trong khi Việt Nam Cộng Hoà sung túc, phát triển đến mức các nước láng giềng phải mong ước.

Tổng bí thư Lê Duẩn thực hiện chính sách tiến nhanh, tiến mạnh lên xă hội chủ nghĩa không kinh qua chủ nghĩa tư bản đă làm cho cả nước phải ăn lúa miến nguyên vỏ thay cơm, ngoại trừ giới lănh đạo.

Đại Hàn nghèo xơ xác sau năm 1953 mà chỉ mất 40 năm đă thành hổ, từ phải đi xin việc đến đem việc tới các dân tộc khác, đuổi kịp nền khoa học kỹ thuật của các quốc gia tiên tiến trong khi Bắc Triều Tiên phải nhờ quốc tế cứu trợ nạn đói thường trực của hàng triệu người.

Việt Nam là một nước lớn về dân số, trung b́nh về diện tích, rất nghèo so với thế giới đă khởi đầu Đổi Mới từ năm 1986. Đến năm 2018, lợi tức b́nh quân đầu người Việt Nam chỉ được 2,300 USD vẫn nằm trong chiếc bẫy thu nhập thấp.

Sự thất bại thảm hại của Việt Nam đến từ ba nguyên nhân chính: (1) Thể chế cộng sản hạn chế năng lực của dân tộc. (2) Đảng Cộng sản Việt Nam thiếu năng lực lănh đạo đất nước. (3) Không đủ khả năng hội nhập quốc tế.

Đại-Dương

Trở lại