Yêu nưỚc
chân chính, Yêu nưỚc
giẢ
hiỆu,
Yêu
nưỚc
hẠn
chẾ Đại-Dương |
Yêu
nước: nói dễ làm khó nên vàng thau lẫn
lộn, khó đánh giá, dễ sai lầm mà hối
hận cũng đă muộn rồi. Cuộc
sống của loài người kể từ khi khai thiên
lập địa chẳng phải chỉ có sai và đúng
như đen với trắng mà c̣n nhiều màu sắc
pha trộn như áng mây trời. Do đó mà cuộc
đời trở nên phức tạp, quyến rũ, kích
thích óc sáng tạo, hành động phiêu lưu, mạo
hiểm. Yêu
nước chân chính Từ
khi chào đời, con người đă nh́n thấy
quanh ḿnh những ánh mắt tŕu mến, những bàn tay
vuốt ve, những căn pḥng, ngôi nhà, đường
sá, sông núi, biển hồ, thôn xóm, tiếng cười,
giọng hát, câu ḥ như quyện thành tâm lư yêu người,
họ hàng, cḥm xóm, quê hương, đất nước,
dân tộc. Tất cả những yếu tố đó
cấu thành ḷng yêu nước của mỗi con người
Việt Nam. Do
đó, khi quê hương cất tiếng gọi,
những đứa con yêu nước chân chính đă hàng
hàng lớp lớp nhập ngũ, ṭng chinh chỉ
một lư do duy nhất “thi hành nghĩa vụ quốc
gia và bổn phận công dân” để bảo vệ
gia đ́nh, làng xóm, quê hương dù có phải
thịt nát, xương tan. Có
người không trở về để nh́n thấy
những giọt lệ tuôn trào như máu trên g̣ má
trẻ thơ, vợ hiền, cha mẹ, anh em cùng nét nhăn
nheo của ông bà đang vấn khăn tang. Những
thương, bệnh binh vẫn hănh diện đă hy
sinh một phần thân thể cho đất nước,
dân tộc. Họ được đồng bào giúp
đỡ, khuyến khích bằng ánh mắt thương
yêu, tŕu mến để tiếp tục góp sức xây
dựng xă hội. Họ
cầm súng chiến đấu oai hùng bất chấp
mạng sống không v́ ông A bà B, đảng C phái D mà
bởi nghĩa vụ của chàng trai thời binh
lửa, món nợ núi sông. Họ
yêu đất nước dân tộc, thù ghét ngoại xâm
và bọn cỏng rắn cắn gà nhà, làm tay sai cho
ngoại bang. Bởi
thế, bất cứ ở cương vị nào,
sống ở đâu th́ những người Việt
Nam yêu nước chân chính cũng tiếp tục
chiến đấu bằng nhiều phương
tiện khác nhau miễn có cơ hội giúp nước,
cứu dân. Lời
ong, tiếng ve chẳng làm họ chùn bước mà c̣n
giúp họ cải thiện phương pháp đấu
tranh hữu hiệu hơn cho quyền dân tộc tự
quyết, quyền xây dựng đất nước sánh
vai cùng bốn bể năm châu. Yêu
nước giả hiệu Nhà
cầm quyền và giới sĩ phu thời quân chủ
ra rả giảng dạy, kêu gọi dân chúng thể
hiện tinh thần yêu nước, thương ṇi qua
thi phú, giáo huấn bằng văn hoá Trung Hoa! Họ
miệt thị những sĩ phu chân chính sáng chế ra
chữ “Nôm” để thay thế cho chữ Hán
bằng câu “nôm mna là cha mách qué”. Giới
trí thức Nhật Bản, Đại Hàn đă dựa
trên nền tảng chữ Hán để sáng chế
chữ viết mang tinh thần dân tộc nên tránh
được kiểu rập khuôn tư tưởng
Đại Hán. Lệ
thuộc văn hoá dẫn tới lệ thuộc toàn
diện một cách tiệm tiến mà Nhà cầm
quyền cộng sản Việt Nam và nhóm trí thức xă
hội chủ nghĩa vẫn chưa tỉnh ngộ. Một
số trí thức tại Việt Nam Cộng Hoà tự dán
nhăn hiệu “yêu nước” để tham gia Mặt
trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam. Tuy
biết rơ Mặt trận do Hà Nội dựng lên, nhưng,
nhóm trí thức thiên tả hoặc đảng viên
cộng sản Pháp như nữ Bác sĩ Dương
Quỳnh Hoa hùa theo với hy vọng sẽ trực
tiếp cai trị Miền Nam vĩ tuyến 17 thay
thế cho chính quyền hữu phái. Họ
biết rơ chủ trương độc quyền toàn
trị cùng hành động dă man khủng khiếp mà
đảng viên cộng sản đă thực hiện
tại Liên Sô, Trung Cộng và các phong trào giải phóng
trên thế giới, kể cả Việt Nam. Nhưng, v́
chủ nghĩa cộng sản và quyền lợi cá nhân
mà họ đẩy 20 triệu dân Miền Nam vĩ 17 vào
ṿng tay tàn ác cộng sản. Hơn
30 trí thức thiên tả vào bưng và một số
hoạt động phá rối Việt Nam Cộng Hoà
bị Hà Nội gạt ra khỏi cuộc chơi
quyền lực khi giải tán Mặt trận chừng
một tháng sau 30-04-1975. Giặc
đến nhà đàn bà cũng đánh. Nhưng,
một số trí thức đă thúc đẩy sinh viên
và học sinh đ̣i lật đổ Chính quyền
Việt Nam Cộng Hoà, đ̣i Mỹ rút quân, chấm
dứt chiến tranh. Một
số du học sinh từ Việt Nam Cộng Hoà ở
Nhật Bản, Tây Phương hùa nhau theo phong trào
phản chiến để khỏi bị trục
xuất dù cho Tổ Quốc đang lâm nguy. Hành động
ích kỷ này đă vô t́nh làm suy yếu tiềm
lực quốc gia, khuyến khích kẻ thù quyết tâm
xiềng xích Việt tộc. Họ tự dán danh
hiệu yêu nước muốn quê nhương sạch
bóng quân thù, nhưng, Việt Nam đă thống nhất
mà vẫn sống ở hải ngoại, không trở
về xây dựng quê hương v́ yêu bản thân
bằng tấm ḷng mà yêu tổ quốc, dân tộc
bằng khẩu hiệu! Trí
thức thiên tả, sinh viên học sinh, du học sinh
đă quên một cách kỳ quái. Chính Đảng
Cộng sản Việt Nam tuân lệnh Mạc Tư Khoa
và Bắc Kinh tiến chiếm miền Nam Việt Nam dù
có phải đốt cháy cả Dăy Trường Sơn,
hy sinh tới người lính cuối cùng. Họ
nhận được phần thưởng “bưng bê”
cho cán bộ cộng sản bất chấp số
phận mất tự do của dân tộc và không c̣n cơ
hội thành rồng thành hổ như Đại Hàn, Tân
Gia Ba, Đài Loan, Hồng Kông! Đảng
viên cộng sản thuần thành biết rơ hơn ai
hết về thế giới đại đồng, không
biên cương nên quốc gia chỉ là một mắc
xích trong guồng máy Đệ tam Quốc tế. Nhưng,
cứ trương khẩu hiệu “yêu nước”
để đẩy người Việt Nam vào ḷ
lửa chiến tranh, nồi cháo hận thù dân tộc
nhằm duy tŕ quyền cai trị lâu dài của Đảng
Cộng sản. Yêu
nước hạn chế Sau
khi Hà Nội thống nhất đất nước, người
miền Nam vĩ tuyến 17 cảm thấy như bị
trời sập đè lên, che lấp ánh mặt trời,
mất cả tự do, tiêu tan tài sản, sống trong
phập phồng lo sợ nên t́m mọi cách thoát
khỏi thiên đường cộng sản. Dù cho hy
vọng sống sót mong manh c̣n hơn phải sống
với bầy quỷ dữ. Một
số người miền Bắc ấp ủ giấc mơ
được giải phóng khỏi kiếp ngựa trâu,
bổng tan biến như giấc mộng kê vàng. Tuy nhiên,
cũng tạo điều kiện để lớp du
sinh và lao động xă hội chủ nghĩa Việt
Nam ở Liên Sô và Đông Âu lưu lại xứ người
lập ra cộng đồng người Việt ở
mỗi quốc gia. Họ tham gia các sinh hoạt dân
chủ và thúc đẩy sự thay đổi đa nguyên
nơi quê cũ. Nhưng, các Toà Đại sứ
cộng sản đă dùng mọi thủ đoạn
buộc người Việt trong khối cựu cộng
sản làm công cụ phục vụ quyền lợi
của ĐCS. Công
dân Việt Nam Cộng Hoà đến các xứ lạ
sau những nỗi gian truân trên con đường t́m
tự do đă c̣ng lưng xây dựng gia đ́nh
bằng đôi bàn tay trắng. Họ đă chứng
tỏ khả năng hội nhập cao, vừa đóng
góp tài năng cho xă hội cưu mang vừa không quên
bổn phận và nghĩa vụ đấu tranh cho nước
Việt Nam sạch bóng cộng sản. Tuy
nhiên, họ cũng bị một số hạn chế hành
động yêu nước v́: (1) Không có cơ hội
trực tiếp tham gia vào các cuộc đấu tranh
chống cường quyền nơi quê nhà. (2) Thế
hệ một rụng như lá mùa thu làm cho lực lượng
Chống Cộng ở hải ngoại suy yếu. (3) Các
thế hệ kế tiếp nh́n cuộc chiến
Việt Nam dưới lăng kính sử quan cấp
tiến nên ôm hy vọng “phát triển kinh tế kéo
theo thay đổi chính trị”. Tây Phương đang
thừa nhận đă sai lầm chiến lược
đối với Trung Cộng và CSVN áp dụng sau khi Liên
Sô sụp đổ năm 1991. (4) Tấm ḷng yêu quê hương,
thân nhân, kèm theo lợi ích cá nhân nên hàng năm đă
gửi về nước khoảng 10 tỉ USD so với
GDP 200 tỉ USD của Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa
Việt Nam, chưa kể các vụ đầu tư
chui, làm ăn, tiêu pha du lịch khó thống kê. Do
đó, Hà Nội ôm tham vọng biến 4 triệu người
Việt hải ngoại thành con gà đẻ trứng vàng
mà chẳng cần tốn hạt thóc nào! Người
Việt quốc nội phải loại trừ bọn
“yêu nước giả hiệu” để t́nh yêu nước
chân chính sáng ngời mà dẫn dắt đất nước
sớm sánh vai cùng bè bạn năm châu bốn bể. Người
Việt hải ngoại cương quyết ngăn
chặn kế hoạch con gà đẻ trứng vàng
của Hà Nội để khỏi rơi t́nh trạng
làm công cho các tập đoàn nhà nước CSVN. Kết
hợp t́nh yêu nước chân chính và yêu nước
hạn chế để tiêu diệt phường yêu nước
giả hiệu là mệnh lệnh thiêng liêng của
Tổ Quốc.
Đại-Dương |