Thái Dương Hệ |
Tôi
chỉ muốn ghi xuống một vài dữ kiện
khoa học căn bản với kiến thức
Aerospace hạn hẹp của tôi, ngoài ra không có
bất kỳ mục đích nào khác.
(2)
Lớp Chromosphere (dầy khoảng 2000 Km) ngay phía trên,
cách bề mặt của Mặt Trời khoáng 2500 Km,
nhiệt độ vào khoảng 35500 độ F. Phía
trên của lớp Chromosphere là lớp Transition Region,
rồi đến lớp Corona (dầy khoảng
1,000,000 Km (một triệu Km)), nhiệt độ
của lớp Corona này thay đổi
từ 1,900,000 độ F (một triệu chín trăm
ngàn) đến 3,800,000 độ F (ba triệu tám
trăm ngàn) . Có lẽ đây là lư do thành phố
Corona của bác Thiện Vũ khá nóng ! Trong
khi đó, độ nóng chảy của Titanium (rất
đắt tiền, rất chắc, cứng, dùng cho cơ
phận quan trọng trên máy bay phản lực, phi
thuyền, vệ tinh, ..., chỉ có 3034 độ F
(độ nóng chảy cao nhất của hợp
kim trên trái đất, Tungsten là 6192 độ F).
Như vậy, nếu phi thuyền không gian làm (designed)
từ Trái Đất khi bay vào vùng Corona (cách Mặt
Trời hàng triệu Km) sẽ tức khắc bị
thiêu đốt thành tro bụi !
(3)
Khoảng cách từ Trái Đất đến Mặt
Trời khoảng 150,000,000 Km (một trăm năm mươi
triệu Km). Nếu vận tốc trung b́nh của phi
thuyền không gian khoảng 14000 Km/giờ, sẽ
mất khoảng 2.5 năm cho một chuyến bay
từ Trái Đất đến Mặt Trời và
trở về Trái Đất. Với chuyến bay dài
như vậy, chắc chắn không đủ lương
thực, nước, và dưỡng khí cho phi hành
đoàn (phi thuyền không gian quá nhỏ, chật
hẹp, chỉ có thể mang theo lương thực, nước,
và dưỡng khí cho vài ngày !
Tóm lại, (1) Không có ban đêm
trên Mặt Trời, (2) Với nhiệt độ
cực kỳ nóng, không vật ǵ có thể tồn
tại khi bay vào "bầu khí quyển" của
Mặt Trời, (3) Chuyến bay quá dài (2.5 năm), phi hành
đoàn sẽ không có đủ lương thực, nước,
và dưỡng khí để sống sót. Phạm Học |