Sự
cất bỏ tập tục cấm kỵ đề
cập chuyện "bất lực" của nam
giới vào thời gian vài chục năm gần đây
đă mở rộng cánh cửa tiếp xúc giữa
bệnh nhân và giới chuyên môn, giúp mọi người
hiểu chính xác hơn các hiện tượng bấy
lâu vẫn được gọi với cụm từ
"các trạng thái 'bất lực' của nam
giới".
Trước đây, không chỉ cấm kỵ nói
với người ngoài, mà ngay với người
trong cuộc - giữa vợ chồng - người ta cũng
tránh đề cập đến. Thường th́ người
vợ chỉ hờn tủi, sầu muộn, c̣n người
chồng "bất lực: (impuissant) th́ rơi vào
một trạng thái tâm lư ẩn ức khổ sở.
Và t́nh trạng này lại càng khiến khả năng
sinh hoạt t́nh dục của bản thân ta trở nên
tồi tệ hơn.
Các rối loạn và nguyên nhân bệnh lư
Điều đáng mừng là sau khi sự cấm
kỵ được cởi bỏ - có liên quan đến
việc băi bỏ cấm lưu hành các loại
thuốc chống liệt dương, trong đó
phải nói đến việc thương mại hóa
viên xanh Viagra - tạo nên một "cuộc cách
mạng thật sự" đối với công chúng
rộng răi - th́ chính các chị em lại là người
có thái độ chủ động, khuyến khích các
đức ông chồng t́m đến các bác sĩ
để được tư vấn và chữa
trị.
Khả năng t́nh dục của nam giới bị
biến cải, hư hại, thuộc ba loại như
sau: - rối loạn cương cứng (mặc
dầu vẫn có ham muốn t́nh dục); - rối
loạn phóng tinh (éjaculation); rối loạn dục t́nh
(libido). Theo các chuyên gia, các vấn nạn đó thường
được xuất hiện sau tuổi 50 (mặc
dầu cũng được thấy cả ở
lứa tuổi 40). Theo giáo sư Pierre Costa - khoa
tiết niệu học và bệnh nam giới tại
viện Đại học Nices - trường hợp thường
gặp hơn cả là một sự cương
cứng không ổn định. Trong các trường
hợp khác là "sự hoàn toàn không có khả năng
cương cứng, mặc dầu vẫn có ham
muốn". Theo một cuộc điều tra tiến
hành vào năm 1994, có đến 25% người trên 50
tuổi mắc phải; và trong một cuộc điều
tra lớn mới đây với 10.000 bệnh nhân, có
đến 44% đàn ông ở lứa tuổi trên 45 có
vấn đề về cương cứng. Tuy nhiên
theo bác sĩ Thierry Lebert - nhà tiết niệu học
thuộc bệnh viện Foch - th́ "các rối
loạn về cương cứng không phải là
điều bất hạnh không tránh được,
bằng chứng là có những người đàn ông
trên 75 tuổi vẫn đến hội chẩn".
Về loại rối loạn t́nh dục nam giới
thứ hai - rối loạn về phóng tinh - phần
nhiều là xuất tinh sớm. Theo bác sĩ Pierre Costa,
so với các rối loạn cương cứng th́ các
rối loạn thuộc loại thứ hai thường
ít xảy ra hơn: các nghiên cứu gần đây cho
thấy chỉ có khoảng 15% đàn ông từ 40
đến 70 tuổi than phiền về vấn đề
này.
Loại rối loạn thứ ba - sự giảm
bớt ham muốn t́nh dục - thường liên quan
đến sự giảm thiểu của hormone nam
giới testostérone do các tinh hoàn và các hạch thượng
thận sản sinh. Ở b́nh diện của năo,
chất testostérone đóng một vai tṛ rất quan
trọng trong sự xuất hiện ham muốn t́nh
dục. Mà lượng testostérone lại không giống
nhau ở mọi người. Bác sĩ Pierre Costa
giải thích "Ở khởi điểm, nam giới
không được hưởng lượng hormone
đó như nhau. Những ai may mắn có được
suất hormone cao sẽ duy tŕ đủ testostérone trong
cả cuộc đời (khoảng 50% số người),
trong khi đó th́ những ai có lượng hormone
thấp hơn (thường là sau 50 tuổi) sẽ
thiếu nó và giảm sút dục t́nh. Điều không
may là một số bệnh cũng có thể kéo theo
một sự giảm thiểu testostérone và ảnh hưởng
đến ham muốn t́nh dục".
Nguyên nhân dẫn đến các loại rối
loạn thứ nhất
Trước nhất, về loại rối loạn cương
cứng. Các nguyên nhân chủ yếu là về tâm lư,
tác động đến sinh lư, có khác biệt theo
lứa tuổi; ngoài ra có các nguyên nhân do bệnh
tật. Cụ thể:
- Ở những người đàn ông trẻ dưới
50 tuổi có sức khỏe nhưng lại có vấn
đề cương cứng th́ trong đa số các
trường hợp là do stress và lo âu, ngoại
trừ các trường hợp do bệnh tiểu
đường và bị thương tật tê
liệt... Ngày nay đàn ông luôn làm việc quá
sức, chịu một áp lực to lớn do bởi tính
cạnh tranh trong lao động. Chỉ cần một
giây lát mệt mỏi, một tang tóc, một vấn
đề nghề nghiệp nghiêm trọng nảy sinh
hay mọi sự kiện gây biến động tâm lư
khác, là đủ để gây ra chuyện. Và nếu
như t́nh trạng "tắt máy" này cứ
lặp đi lặp lại th́ thường nảy
sinh "nỗi lo âu về hiệu suất" với
những ảnh hưởng tiêu cực.
Bác sĩ Frédérique Medon - chủ tịch công đoàn
quốc gia các thầy thuốc về giới tính
học - giải thích "cơ thể" tâm sinh
học của trạng huống trên:
- "Rất nhanh chóng, người đàn ông tự
đặt ra các câu hỏi, lo sợ trước
mỗi cuộc giao phối rằng anh ta sẽ không sao
duy tŕ được sự cương cứng,
sợ làm thất vọng đối tác, và những
nhân tố tâm lư đó dẫn đến việc
tiết ra những chất gần với adrénaline. Chúng
ngăn cản sự giăn nở mạch máu và gây nên
cả sự thắt lại các mạch máu của dương
vật, điều này đưa đến kết
quả làm trầm trọng thêm t́nh h́nh và kéo theo
sự cương cứng không hoàn toàn, không ổn
định hay giảm thiểu!"
- Ngoài 50 tuổi, nguyên nhân hoạt động yếu
kém về cương cứng thay đổi khác nhau:
sau các vấn đề thuộc loại tâm lư, thường
thấy hơn cả có lẽ là các giảm thiểu
chức năng cương cứng có nguồn gốc
từ mạch máu. Là v́ ở thời kỳ này
một số bệnh như huyết áp cao, xơ
vữa động mạch có thể làm cho mạch máu
dễ vỡ và ảnh hưởng đến việc
tổ chức hệ mạch quản ở các mô cương
cứng. Một nguyên nhân khác cũng rất thường
gặp: bệnh tiểu đường. Nó làm hư
hỏng các thần kinh chỉ huy việc cương
cứng cũng như các thành động mạch, do làm
thuận lợi cho việc đóng cặn các mảng
xơ vữa của vành động mạch. Trạng
thái có lượng cholestérole quá cao trong máu, nghiện
thuốc lá, rượu cũng là những nhân tố
làm trầm trọng thêm việc hư hại các mô cương.
Bác sĩ Pierre Costa c̣n nói rơ hơn: uống quá
nhiều rượu c̣n tạo nên một hiệu
ứng độc hại trực tiếp lên các
thần kinh của sự cương cứng. Một
số động tác phẫu thuật cũng có trách
nhiệm làm trầm trọng vấn đề cương
cứng. Như trường hợp cắt bỏ hoàn
toàn tuyến tiền liệt để loại bỏ
một khối u ung thư rộng lớn sẽ
cắt đứt các dây thần kinh của sự cương
cứng (khi ung thư c̣n ở giai đoạn đầu,
thường bác sĩ phẫu thuật cố giữ
chúng).
Nguyên nhân của loại rối loạn t́nh dục
thứ hai
- rối loạn phóng tinh:
Theo bác sĩ Therry Lebret, việc xuất tinh sớm có
nguyên nhân "không bao giờ do từ cơ thể mà
rất thường là thuộc về một sự
thiếu tiến triển của sinh hoạt t́nh
dục của chủ thể hay một sự bối
rối ứng xử t́nh dục."
Và cuối cùng, nguyên nhân của sự giảm sút ham
muốn t́nh dục - có phải bao giờ cũng do
giảm thiểu chất testotérone? Đối với bác
sĩ Fréderique, Medon, "sự giảm thiểu
dục t́nh có thể được gắn liền
với chất lượng xấu của các quan
hệ vợ chồng.
Trong các cuộc hội chẩn, chúng ta vẫn gặp
vấn đề đó chẳng hạn như ở các
cặp vợ chồng trong đó người vợ
muốn có một đứa con nhưng người
chồng lại không muốn. Và mối quan hệ xung
đột đó có thể gây ra một sự
giảm thiểu hay một sự vắng thiếu hoàn
toàn cương cứng!
Trong trường hợp đó, có lẽ đă
diễn ra trong bộ năo một sự phong bế quá
tŕnh ham muốn dục t́nh và sự cương
cứng ở b́nh diện các trung tâm chỉ huy".
Không có ham muốn dục t́nh th́ không thể có
được sự cương cứng. Ham muốn t́nh
dục phát sinh trong năo sâu, phần các xung động
do từ các thông tin nh́n, sờ, ngửi, nghe... Tín
hiệu ham muốn có được truyền đến
vỏ năo, ở đó nó có thể được
củng cố (nhưng cũng có thể bị
tiết chế). Lúc đó các thông tin kích thích
được ghi nhận lại trong thùy trán mà
hoạt động của nó sẽ được
truyền đến hai trung tâm của vùng nằm
ở đáy năo có tên là hypothalamus - nơi có
nhiều trung tâm điều tiết các chức năng
sinh học (đói, khát, hoạt động t́nh
dục, thức - ngủ, điều ḥa nhiệt) -
trong đó có một trung tâm chỉ huy chính sự cương
cứng. Tín hiệu ham muốn được
truyền đến các thần kinh cương
cứng (qua trung gian của tủy xương sống)
- nằm ở b́nh diện xương chậu nhỏ,
các dây thần kinh này sẽ dẫn tín hiệu đó
đến dương vật. Lúc này các thần kinh gây
cương cứng tạo ra một chất cho phép các
gây trơn của các động mạch nang và
của vật thể cương cứng tạo ra
một chất cho phép các gây trơn của các động
mạch nang và của vật thể cương
cứng giăn ra, các lỗ như tổ ong của chúng
sẽ chứa đầy máu cho phép dương
vật tăng thể tích.
Bất lực không c̣n là định mệnh nữa!
Bác
sĩ François Juliano - nhà tiết niệu học tại
bệnh viện Đại học Bicettre nhớ
lại: những dược phẩm chữa trị
tại chỗ đầu tiên các rối loạn
hoạt động cương cứng đă xuất
hiện trên thị trường vào đầu
thập niên 80. Và vào thời gian đó, bác sĩ
Ronald Virag - bác sĩ phẫu thuật tim mạch, chuyên
gia về rối loạn t́nh dục khám phá ra tác
dụng của papavérine, một chất làm giảm
nở mạch máu và đă nghĩ ra giải pháp người
đàn ông có thể tự tiêm cho ḿnh, vào dương
vật với một kim nhỏ xíu, vào sâu độ
vài milimét, ngay trước khi giao cấu. Tuy nhiên,
lối chữa trị này có điều bất
tiện do có nguy cơ gây ra một sự bất thường
giữa khoảng thời gian cương cứng (được
gọi là chứng cương cứng dương
vật, priapisme). Vài năm sau, trên thị trường
nhiều dược phẩm điều trị tại
chỗ khác ít xâm hại hơn so với papavérine
xuất hiện: protaglandine và moxisylite. Và cả
một thủ pháp kém nguy hại hơn trong can
thiệp tại chỗ - được gọi tên là
"Muse" cho phép dùng ống tim đưa dược
phẩm làm giăn mạch máu vào đầu núm dương
vật bằng lỗ đi tiểu... " Bác sĩ
Virag dẫn giải thêm về hiệu dụng của
giải pháp trên cho cả đến hiện nay:
"Ngày nay, trong trường hợp thất bại
của cách chữa trị bằng lối uống
thuốc th́ việc tiêm chất protalandine vào các nang -
vẫn luôn có ích v́ chúng mang lại kết quả
tốt trong hơn 80% trường hợp. Ngoài ra, phương
pháp này c̣n có ưu điểm là làm cho cương
cứng biến mất ngay sau cơn cực khoái, và
điều này cho phép một quan hệ yêu
đương có chất lượng và nguy cơ
bị chứng cương dương vật không
hề có trong thực tế". Vào thời kỳ trên,
việc cấm lưu hành và chữa trị các
chứng rối loạn t́nh dục bắt đầu
được băi bỏ: năm 1996, tạp chí y
học New England Journal of Midecine lần đầu tiên
đăng một bài viết về phương pháp
tiêm thuốc vào nang dương vật, và năm 1997,
một bài khác về phương pháp Muse."
Nhưng đối với công chúng rộng răi, như
ghi nhận và đánh giá của tờ tuần báo
Paris Match, "một cuộc cách mạng thật
sự" chỉ xảy đến năm 1998, với
việc thương mại hóa viên xanh Viagra, nó
"mở ra một kỷ nguyên mới: kỷ nguyên y
học hóa sinh hoạt t́nh dục". Kỳ thực
th́ việc phát hiện ra những đức tính và
ưu điểm của "viên xanh" đối
với hoạt động sinh dục của nam
giới lại là một kết quả của
ngẫu nhiên.
Bác sĩ François Juliano giải thích rơ chuyện này: dược
phẩm này được nghiên cứu vào đầu
những năm 90 nhằm chữa trị chứng đau
thắt ngực. Trong những thử nghiệm đầu
tiên, các bệnh nhân báo cáo lại - một cách vui
mừng - với các bác sĩ một sự cải
thiện rơ rệt, rất ngoạn mục của các
sự cương cứng của họ, trong khi các
kết quả đối với chứng đau
thắt ngực lại ít ỏi, không rơ rệt
lắm. Và thế là, đang giữa chừng nghiên
cứu, hướng t́m kiếm được thay
đổi. Giờ đây, rơ ràng một điều là
dược phẩm đó hiệu nghiệm đến
mức phi thường, bởi lẽ nó cho phép
chữa trị có kết quả từ 60 đến
70% số bệnh nhân bị thiếu khả năng cương
cứng, cho dù có nguồn gốc từ đâu,
ngoại trừ những người bị tiểu
đường, những người đă mổ ung
thư tuyến tiền liệt; với họ,
thuốc kém hiệu quả hơn".
Nói về tác động của viên thuốc xanh
thần diệu, bác sĩ Thierret Lebret giải thích:
"Thực ra cũng đơn giản. Trong sự kích
thích t́nh dục đầu tiên, chất monoxyde nito (NO)
được tiết ra. Chất này là một
nguồn năng lượng thật sự cho sự cương
cứng; nó dẫn đến sự tăng cường
một phân tử có tên là GMPc có khả năng
tạo ra một sự sung huyết quan trọng trong dương
vật. B́nh thường th́ phân tử GMPc này vẫn
bị hủy hoại bởi một enzyme có tên là
phosphodiestérase 5. Viagra chính có tác dụng ức chế
enzyme này, tức ngăn cản việc loại bỏ
GMPc, và nhờ đó giúp vào việc làm gia tăng
độ tập trung của phân tử này trong dương
vật, khiến việc cương cứng được
dễ dàng. Hai loại dược phẩm tương
tự cùng một họ phân tử sẽ được
vào thị trường với một hiệu lực
như vậy."
Viên Viagra - phải được uống từ 30
đến 60 phút trước sự kích thích t́nh
dục đầu tiên - có thể chịu được
rất tốt đối với cơ thể, trừ
phi nó được cho uống kết hợp với
nhiều dược phẩm khác nhằm chữa
trị bệnh đau thắt ngực. Bác sĩ François
Juliano nhận xét: chính việc sử dụng kết
hợp đó là nguồn cơn của các tai biến
về tim mà các báo đă đăng tải. Bác sĩ
Ronald Virag cẩn trọng gh́m bớt sự ca tụng
quá bốc đối với viên xanh và nhắc đến
các phản ứng phụ cần coi chừng. Theo ông,
có đến 20% trường hợp trong đó
được thấy xảy ra các phản ứng
phụ như: cơn nóng bất th́nh ĺnh, nhức
đầu rối loạn tiêu hóa.
Viên Viagra cùng các dược phẩm có công dụng tương
tự như đă nêu trên đều chữa trị
tại chỗ rối loạn cương cứng,
cụ thể là nhằm giải quyết việc sung
huyết ở dương vật. Gần đây - cách
đây hơn một năm - xuất hiện loại hóa
dược t́nh dục mới cũng nhằm chữa
trị cương cứng nhưng theo một nguyên lư
và cơ chế có khác hơn: hoạt hóa việc
chỉ huy cương cứng ở năo bộ. Đó là
chất apomorphine, được ngậm dưới lưỡi
30 phút trước lúc giao hợp. Hiệu quả
của nó không bằng viên Viagra, nhưng ưu điểm
của nó là "mở cánh cửa cho các t́m ṭi, nghiên
cứu dược học về các hoạt chất
mới ở b́nh diện năo". Ngoài ra, cũng
sắp được tung ra thị trường các hóa
dược có cùng loại dược tính như Viagra
nhưng có hiệu lực kéo dài hơn (đến 24
tiếng thay v́ 4 tiếng). Nay một sản phẩm khác
cũng sắp được bán, có khả năng
khắc phục một điểm hạn chế
của Viagra là không nên dùng sau khi ăn uống no say.
Những phương pháp can thiệp y học khác
Điều ngoạn mục và độc đáo
nhất trong khả năng của y học hiện
đại giải quyết vấn nạn cương
cứng cho nam giới, có lẽ là việc sử
dụng phương pháp làm dương vật...
giả, (prothèse pénienne) có thể làm phồng lên
bằng silicone. Phương pháp này thường
được sử dụng khi mà các chữa trị
bằng các dược phẩm uống hay tiêm nói trên
không mang lại kết quả. Đây là các dương
vật giả loại mới không bất tiện như
các dương vật giả cũ, v́ chúng cho phép
để dương vật được nghỉ
sau khi nó đă xẹp hơi. Các dương vật
giả bằng silicone có thể bơm phồng tùy ư,
nhờ một ṿi bơm nhỏ đưa vào b́u dái dưới
da, cạnh tinh hoàn. Giáo sư Pierre Costa dẫn
giải: "Sẽ không nh́n thấy ǵ hết, và
thời gian cương cứng có thể kéo dài tùy thích.
Khi mà cảm xúc và cơn cực khoái diễn ra b́nh
thường, việc hỗ trợ của dương
vật giả trong khi giao hợp được quên
đi! Nh́n lại sau 5 năm thử nghiệm, chúng tôi
chỉ nhận thấy có từ 2 đến 17% ca
cự tuyệt". Theo bác sĩ Ronald Virag, ngày nay
đă có nhiều loại dương vật giả bơm
phồng được và có bôi một chất có
nền là kháng sinh, cho phép tránh được gần
như hoàn toàn nguy cơ nhiễm trùng."
Bên trên, chủ yếu là vấn đề chữa
trị loại rối loạn và thiếu năng t́nh
dục chính yếu và phổ biến nhất với
nam giới là chuyện cương cứng. Như trên
đă nói, có những người bị mất
khả năng cương cứng mặc dầu
vẫn có ham muốn t́nh dục. Nhưng có nhiều
người không c̣n sự cương cứng,
đơn giản chỉ v́ không c̣n ham muốn t́nh
dục. Đó là loại rối loạn thứ ba, cũng
có nguyên nhân từ cơ thể (v́ vậy ta đề
cập trước loại rối loạn thứ hai,
nặng - hay đơn thuần - do nguyên nhân tâm lư).
Để chữa trị chứng giảm hay mất
dục t́nh, do sự giảm sút hormone testostérone,
hiện nay đang lưu hành trên thị trường
một viên đông sương testostérone nguyên
chất (chứ không c̣n có nền là các dẫn
xuất). Đây là một loại hormone tổng
hợp từ một hợp chất hạt nhân mẹ
là thảo mộc. Dược phẩm này được
tŕnh bày trong những túi cá nhân, được đắp
lên vai sau khi tắm rửa. Thuốc sẽ nhanh chóng
tản ra trong máu và khôi phục lại chất testostérone
b́nh thường. Ở Mỹ, nó đă được
thương mại hóa từ 2 năm nay, và được
thử nghiệm rộng răi trên nhiều bệnh nhân
với các kết quả rất tốt.
Điều trị rối loạn trong chuyện
xuất tinh sớm là việc của bác sĩ tâm lư và
nhà giới tính học hơn là của một bác sĩ
y khoa. Không phải ngẫu nhiên khi một văn
bằng về giới tính học được
cấp từ 4 năm nay tại Pháp. Nếu bộ môn
này được công khai thừa nhận và sử
dụng ngày nay, là do từ rày nó có vị trí đối
với nhiều loại rối loạn t́nh dục,
nhất là trong các trường hợp lo lắng
về hiệu năng làm t́nh.
Theo bác sĩ F. Medon, hầu hết các bệnh nhân t́m
đến ông đều có nhu cầu muốn hiểu
tại sao họ bị các rối loạn, và
"bản thân các lời giải thích có một
hiệu quả chữa trị do lẽ chúng làm
giảm bớt nỗi lo lắng". Các buổi tư
vấn đều chú tâm đưa bệnh nhân
trở lại thanh thản trong trạng thái thư giăn.
Tất nhiên cũng có khi phải làm một số xét
nghiệm cần thiết, để phân biệt
phần nào do từ tâm trạng lo âu, phần nào do
tổn thương cơ thể.
Nay chuyện sinh hoạt t́nh dục được tha
hồ nói đến, các cấm kỵ bị gỡ
bỏ, cuộc chiến hóa dược t́nh dục ngày
một sôi động, náo nhiệt, với các
chiến dịch quảng cáo, mời chào bằng
những h́nh ảnh giật gân. Cuộc chạy đua
cuồng nhiệt theo khoái lạc dục t́nh đó có
nguy cơ làm người ta quên đi rằng tác động
t́nh cảm của các quan hệ con người
tồn tại. Một nguy cơ khác, như lời
cảnh báo của các giáo sư trên, "một khi
loại bỏ hết mọi bí ẩn của thân
thể nữ hay nam, người ta không c̣n kích thích
được sự ham muốn". V́ một khi t́nh
dục bị tầm thường hóa, "người
ta bỏ mất đi cái yếu tố kích thích tinh
tế đó của sự ham muốn: sự bí
ẩn". Sự tranh đua phô bày các h́nh ảnh khiêu
khích "làm mất đi hương vị của trái
cấm và dẫn đến một hiệu quả
nghịch thường". C̣n một mối nguy khác
nữa của xă hội chúng ta hiện nay là "đặt
sinh hoạt t́nh dục trong lĩnh vực thành tích cũng
như các thành tích của đời sống nghề
nghiệp hay xă hội trong đó phải tuyệt
đối có tính cạnh tranh". Đừng quên
mất điều này: các nhu cầu t́nh dục không
phải như nhau ở mọi cá nhân: một số
cặp vợ chồng thấy hạnh phúc với quan
hệ t́nh dục một tháng một lần, một
số khác một ngày một lần. Và trong sự t́m
kiếm ḥa hợp giới tính, rất thường
khi thuốc men không phải là lời giải đáp
duy nhất.
Thanh Tâm
|