CHIÊM
BÁI DI TÍCH PHẬT GIÁO Ở TÍCH LAN Nguyên Ngọc Hoàng thị Quỳnh Hoa |
Sau khi được thăm tứ động tâm
ở Ấn Độ năm 2004, tôi ao ước
được thăm viếng Tích Lan nơi đức
Phật đă đặt chân đến nhiều
lần trong thời gian 49 năm hoằng pháp độ
sinh khắp Ấn Độ, Tích Lan và h́nh như
cả Miến Điện nữa. Phật tử
Miến Điện vẫn trân trọng giữ ǵn ngôi
chùa Vàng tọa lạc trên một khối đá như
Ḥn Chồng của VN, lắt lẻo chồng lên trên
một khối đá khác là nơi họ tin có
dấu chân đức Phật. Măi đến năm
nay, tôi mới được thỏa ḷng mong ước,
được ăn Tết Đinh Dậu (2017) ở
Tích Lan. Hai mươi lăm Tết, phi cơ hạ cánh
xuống phi trường Colombo, thủ đô thương
mại của Tích Lan, chắc được dịch
âm từ tên cổ Ceylon. Sau này được đổi
tên là Sri Lanka, là một hải đảo có h́nh
giống như trái lê hay giọt nước mắt
(Teardrop) ở Ấn Độ Dương, phía Đông
Nam nước Ấn. Hải đảo này đă có cư
dân sinh sống từ mấy chục ngàn năm trước
công nguyên. Từ thế kỷ thứ 6 trước Tây
lịch, người Sinhalese từ Bắc Ấn Độ
di dân đến hải đảo này. Họ theo
Phật giáo nguyên thủy do hoàng tử Mahinda, con vua A
Dục lúc ấy đă đi tu, đem từ Ấn
Độ sang. Như vậy, dân Sri Lanka là gốc
Ấn Độ nên lối sống rất giống người
Ấn từ cách ăn mặc, lễ nhạc, đền
thờ. Hai mươi bảy Tết,
đoàn hành hương, gồm Phật tử từ các
nước Pháp, Đức, Mỹ, Ấn Độ dưới
sự hướng dẫn của Thầy Thích T T và
một vị sư Tích Lan đi thăm một ngôi chùa
ở Anuradhapura, thủ phủ đầu tiên của Tích
Lan thời cổ đại nơi ni sư Sangamitta, con
gái vua A Dục đă đem cây Bồ Đề con
từ Bồ Đề Đạo Tràng sang tặng
từ thế kỷ thứ ba trước Tây Lịch.
Cây Bồ Đề nay vẫn c̣n, hơn 2300 năm
tuổi rồi, yếu lắm rồi nên người
ta phải đóng cột chung quanh để thêm
sức cho các nhánh già cỗi nhưng vẫn thi gan cùng
năm tháng, phơi bày một chứng tích của
lịch sử Phật giáo. Chúng tôi theo Thầy đi
nhiễu quanh cây Bồ Đề ba lần. Thật
cảm động khi hai bàn chân chạm vào sỏi cát
trên đường đi vào chùa – phải bỏ giày
dép từ ngoài cổng rất xa chùa -- miệng suưt
xoa đau và nghĩ thương Phật đă đi
bộ như thế này trong bao nhiêu lâu! Khi nghe tôi than
thở tội nghiệp Phật, Thầy T T nói Đức
Phật không đi như ḿnh. Khi hành thiền đă vào
được một tầng định nào đó (Sơ
thiền?) th́ hành giả có thể lướt trên
đường đi, không chạm đất v́
sợ dẫm chết chúng sinh dưới đất.
Tôi thích thú lời chú thích này của Thầy. Từ
ngày bắt đầu học Phật, tôi cứ
thắc mắc là hồi đó chưa có chữ
viết, chưa có bản đồ, chưa có hệ
thống giao thông công cộng, làm sao Phật đến
được những nơi ngài muốn đến,
phải vượt sông, vượt biển, vượt
không gian ngàn vạn dặm với đôi chân
trần. Thật là mầu nhiệm. Nghe nói Đức
Phật đến Sri Lanka ba lần. Một lần không
lâu sau khi Ngài chứng quả dưới gốc
Bồ Đề nhưng không biết ngày nào. Tấm
bia ở chùa Girihanduraseya do nhà vua dựng lên chỉ
ghi rằng vua cho xây chùa để ghi dấu nơi
Phật đặt chân đến và cho biết
việc xây cất chùa và tháp được hoàn thành
75 ngày sau ngày Phật thành đạo. Tấm bia c̣n
ghi rơ có hai anh em thương nhân ngoại quốc tên
Thappassu và Bahalluka cung thỉnh được xá
lợi tóc của Phật đem về đây và an
vị xá lợi tóc trong bảo tháp này là ṭa tháp
được dựng lên khi Phật c̣n tại
thế. Chúng tôi được chiêm bái bảo tháp này.
Thầy cho biết xá lợi tóc đă được
chuyển đi nơi khác nhưng chính quyền
vẫn trân trọng bảo tŕ coi như một báu
vật quốc gia. Có lẽ đây là bảo tháp
của Phật giáo xưa cổ nhất thế
giới. Tới đây tôi mới hiểu rằng cái
ǵ thuộc về thân Phật đều được
gọi là xá lợi dù là khi Phật c̣n tại
thế. Xưa nay cứ tưởng xá lợi chỉ
là xương cốt hóa ngọc sau khi Phật
nhập diệt. Thầy giảng có ba cấp xá
lợi, thấp nhất là phần xá lợi c̣n
lại sau lễ trà tỳ. Loại thứ hai là do xương
và các chất khác trong tủy, ở nhiệt độ
cao, đă chảy ra ḥa tan các muối khoáng (minerals)
lại với nhau tạo thành xá lợi nhiều màu và
h́nh dạng khác nhau. Loại thứ ba, cao nhất, là
sự kết tinh của năng lượng tâm linh
(spiritual energy) hóa ngọc, thường có h́nh tṛn hay
h́nh thoi trong vắt, nhiều màu. Một lần khác,
Phật đến giảng pháp ở xứ này năm
thứ 8 sau khi thành đạo. Ngài đến nơi có
tên là Kelaniya với 500 vị La Hán đệ tử.
Ngài để lại xá lợi tóc ở đây.
Tấm bia dựng ở chùa Muthiyangana ghi như
vậy. Chúng tôi chỉ được chiêm bái hai nơi
này thôi. Ngoài ra c̣n có nhiều bảo tháp do các
vị vua thời cổ đại cho xây để
thờ xá lợi răng hàm dưới, xá lợi xương
quai hàm, xá lợi xương trán. Không hiểu sao
ở xứ này có được nhiều xá lợi
vậy!
Phần lớn chùa và đền
ở Tích Lan được xây cất trong hang động
trên đồi, trên núi cao. Những đại lăo
trong phái đoàn như tôi không thể nào leo lên
nổi, chỉ đứng lưng chừng bái vọng
lên thôi. Rồi ngồi nghỉ. Nhưng đến
xứ này mà không chiêm bái được chùa tháp nào
th́ cũng buồn nên ba đại lăo chúng tôi cũng
cố gắng ḅ lên được vài nơi với
sự giúp đỡ của các bạn trẻ. Ở
đâu cũng có tháp, cũng có chùa, có tượng
Phật to đùng và có nhiều hồ trồng sen và
hoa súng. Có nhiều tượng Phật xây cao trên
đỉnh núi, ở xa cũng thấy được.
Trước công nguyên, Phật giáo
đă được truyền bá rộng răi đến
một giải đất rộng mênh mông gồm
Ấn Độ ngày nay, Pakistan, Bangladesh, Afghanistan, Sri
Lanka v.v… với nhiều Phật tích đă bị
đội quân viễn chinh của Hồi giáo tàn phá
vào giữa thế kỷ 13. Măi đến cuối
thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 những di
tích Phật giáo mới được các nhà khảo
cổ Âu Tây t́m thấy ở Ấn Độ, Nepal, Tích
Lan và Afghanistan. Ở Sri Lanka có nhiều di tích Phật
giáo hơn ở Ấn Độ v́ thời Đức
Phật c̣n tại thế và mấy thế kỷ
tiếp sau, đạo Phật không được
phổ biến ở Ấn Độ. Ở Tích Lan th́
vua chúa, quan dân đều theo Phật giáo cho đến
đầu thế kỷ 13 th́ bộ tộc Tamils
ở phía Nam Ấn Độ xâm lấn Tích Lan và
định cư ở phía Bắc đem theo đạo
Hồi của họ. Ngoài những tháp lớn tháp nhỏ nhan nhăn khắp nơi,
Tích Lan c̣n có 16 thánh địa Phật giáo mà chúng tôi
may mắn được chiêm bái hơn một
nửa. Mô Phật! Nguyên
Ngọc Hoàng thị Quỳnh Hoa |