Die Rede von Frau Christel Neudeck bei der Gedenkfeier für Rupert Neudeck am 30.9.2023 in Troisdorf |
Quư
khách thân mến, các bạn nam nữ thân mến! Tôi
tin rằng sau khoảng 44 năm gắn bó bên nhau,
tôi có thể gọi các bạn như vậy. Như tôi
được biết, các bạn đă dành cho Rupert
một sự tôn trọng rất đặc biệt và
ông cũng muốn các bạn đến xem các
cuộc triển lăm tại đây. Hôm
nay tôi muốn thú nhận với các bạn một
điều: Khi tôi và Rupert vẫn c̣n khỏe mạnh,
tôi đă nói với anh ấy rằng, tôi muốn
chết trước anh ấy. Khi anh ta hỏi tại
sao, tôi trả lời rằng tôi chưa xứng đáng
với ḷng biết ơn của „những
người Việt Nam của chúng tôi“. Bây
giờ đây, tôi vẫn c̣n sống và đang đứng
trước các bạn ngày hôm nay với cùng niềm
vui của anh ấy dành cho „những
người Việt Nam của chúng tôi“. Và
v́ Rupert luôn tin rằng, sự sống vẫn tiếp
nối sau cái chết, nên tôi chắc chắn một
điều: hôm nay anh ấy đang hiện diện nơi
này với chúng ta! Nhiều
người trong số các bạn có mặt ở
đây hôm nay, có cha, có mẹ hoặc thậm chí ông
bà của các bạn đă liều ḿnh trốn
chạy ngoài Biển Đông, nên tôi muốn kể cho
các bạn nghe về một khía cạnh trong cuộc
đời của Rupert mà có thể các bạn chưa
được nghe từ các bậc sinh thành của các
bạn. Rupert
là một người có niềm tin sâu sắc trong
đạo Thiên Chúa. Phúc âm yêu thích của ông là
đoạn nói về người Samarita nhân
hậu nhưng luôn bị người ta khinh thường.
Và rồi ai đă giúp đỡ người bị thương
khi rơi vào tay bọn trộm cướp? Chính
lại là người Samarita bị khinh thường này,
trong khi những người khác th́ vẫn thản nhiên
đi ngang qua. Rupert
lấy bằng tiến sĩ về đạo đức
chính trị từ Jean-Paul Sartre và Albert Camus, cả hai
đều là các triết gia „vô thần“. Năm
1979, khi chúng tôi thuê con tàu Cap Anamur, th́ Jean-Paul Sartre
đă là một trong những triết gia nổi
tiếng nhất châu Âu. Tại Paris, ông đă vận
động để cứu vớt những thuyền
nhân Việt Nam tị nạn. Một
trong những điều ông nói là: „Con
người chúng ta bị kết án là sự tự do“.
Bị kết án? Ông quan niệm rằng, chúng ta
phải tự chịu trách nhiệm cho bất cứ
những ǵ chúng ta đă trải qua, những ǵ chúng
ta đă làm trong suốt cuộc đời ḿnh. Có
lẽ ông ấy sẽ phải ngạc nhiên khi
thấy có biết bao nhiêu người trong các
bạn, hoặc cha mẹ, hoặc ông bà của các
bạn đă thực sự làm điều này. Họ
đă phải trải qua nhiều điều khủng
khiếp và ngay sau đó với nguồn nghị
lực đáng kinh ngạc, họ lập tức
bắt đầu xây dựng lại cuộc sống
mới ngay trên quê hương mới của ḿnh.
Việc họ làm nên được điều đó
luôn là một điều bí ẩn đối với
tôi. Những kỳ vọng ấy có lẽ đôi khi
làm chính các bạn phải bận tâm... Nhưng ông
Wolfgang Schäuble đă nói rất đúng: “Nếu
có một ví dụ nào đó cho thấy sự hội
nhập không phải là mối đe dọa mà là
sự phồn thịnh, th́ đó chính là câu
chuyện của những người Việt Nam
đang chung sống giữa chúng ta”. Albert
Camus là triết gia và là nhà văn thứ hai mà Rupert
đă từng đề cấp đến. Camus đă
viết một cuốn sách mang tên „Bệnh dịch
hạch“ mà tôi đă tặng cho các thành viên của
chúng tôi. Có thể bạn nên đọc một
lần và cuốn sách này vẫn c̣n phù hợp đến
bây giờ. Có một đoạn thực sự
khiến chúng tôi rất cảm kích: Bác sĩ Dr. Rieux
làm việc không mệt mỏi. Nhà báo Rambert muốn
bỏ trốn nhưng không thành công. Trong một
cuộc tṛ chuyện căng thẳng, Rieux nói với
nhà báo rằng: „Bạn
không cần phải xấu hổ khi đi t́m hạnh
phúc“. Và Rambert trả lời anh ta: „Nhưng người ta có
thể xấu hổ khi chỉ biết giữ lấy
hạnh phúc ấy cho riêng ḿnh“. Điều
này muốn nói lên rằng: Các bạn có thể mang
lại một phần hạnh phúc của ḿnh cho
những người không được sinh ra ở nơi
đầy nắng ấm trong cuộc đời. Chính
thân sinh của các bạn cũng đă làm nên điều
này. Trong vài năm đầu tiên sau cuộc trốn
chạy, thân sinh của các bạn đă hỗ
trợ nhiều dự án khác của chúng tôi trong các
lễ hội ở Troisdorf. Tôi đă quan sát điều
này từ 40 năm trước và vẫn tự
hỏi rằng, họ là những con người
tuyệt vời nào đă đến với chúng tôi. Tuần
trước Heribert Prantl đă viết trên tờ Süddeutsche
Zeitung như sau: "Tôi
không thể chịu đựng nổi nếu chỉ
biết khoanh tay đứng nh́n mà thôi". Câu
nói này đến từ Rupert Neudeck... „Ông
ấy là sự kết hợp lư tưởng giữa
chủ nghĩa duy tâm và trí thông minh thực tế."
Tôi thích câu nói này, bởi v́ chúng tôi đă t́m
được rất nhiều thành viên giống như
vậy và với họ, chúng tôi có thể đạt
thêm được rất nhiều điều. Sau
cùng, tôi muốn trích một câu trong Kinh Thánh: „Hăy
yêu thương tha nhân như yêu thương chính ḿnh“.
Nghe qua th́ có vẻ đơn giản, nhưng đôi
khi lại rất khó khăn. Và đây là điều
tôi cầu chúc các bạn: „Các
bạn hăy yêu quư chính ḿnh để rồi sau đó
các bạn cũng có thể giúp đỡ những người
khác“. |
Trở lại |