Hộ Tống Hạm Chí Linh HQ11- Tâm T́nh Của Thuỷ Thủ Đoàn |
Lời tâm t́nh: Tôi hân hạnh được là thân hữu của Gia Đ́nh Thuỷ Thủ Đoàn HQ11 - mà trên đó tôi có 2 người bạn cùng khoá ĐH Việt và TV Ngô. Hơn nữa HQ11 đă sát cánh với HQ503 khi HQ503 bị cộng quân dùng đại pháo bắn lên chiến hạm vào ngày 18.04.2016 ở Vịnh Cà Ná, Mũi Dinh, Phan Rang và đă hỗ trợ HQ503 trở về Sài G̣n sau đó. Được biết anh (HT) Phạm Đ́nh San (K10 SQHQNT) là bố của anh (HT) Nguyễn Văn Lộc (K11 SQHQNT) nên t́nh cảm giữa HQ11 và HQ503 càng thâm t́nh. Đặc biệt, với sự hướng dẫn của anh San và sự nhiệt t́nh của anh Châu Đ́nh Lợi trong những tháng năm c̣n lại của cuộc đời sau biến cố 30.4.1975 cùng sự góp sức của chị Huân và các anh các bạn thuộc HQ11 đă xây dựng được t́nh cảm, niềm vui nồng ấm trong Gia Đ́nh HQ11 qua những Lá Thư Chiến Hữu. Xin hoan nghinh quư anh chị. Nhân bài viết của anh CĐ Lợi, của anh PĐ San cũng như của anh Phạm Công Nhạc tôi xin post lên web http://navygermany.gerussa.com Trang Văn Nghệ để quư anh chị khi rănh ghé thăm để xem cho vui. Thân mến chúc anh PĐ San cùng quư anh chị trong Gia Đ́nh HQ11 và quư quyến luôn an vui. Thân
mến Trận
Chiến tại vùng Cà Ná, Mũi Dinh 18.04.1975 *** Kính
thăm anh San, chị Huân và các anh thân mến, Tháng
Năm năm nay, Gia Đ́nh HQ.11 chúng ta may mắn t́m
lại được khá nhiều các anh em trôi giạt
theo mệnh nước nổi trôi, tưởng rằng
măi măi xa nhau kể từ cái đêm chiến hạm tách
bến ra đi rời bỏ quê hương 29-04-1975.
Thấm thoát đă hơn 41 năm trôi qua, nhớ
lại quăng đời rất xa trong dĩ văng, chúng ta
cùng sống và làm việc bên nhau thời lứa
tuổi thanh xuân, bây giờ tái ngộ nhau mà ai nấy
tuổi đă về chiều, ḷng dạ bồi hồi
nghĩ và nhớ đến nhau như vừa trải
qua cơn ác mộng. Thời
gian vừa qua, chúng ta may mắn t́m lại được
anh Vũ Văn Hương là TS/PT t́m lại về mái
nhà xưa sau 36 năm cơ cực ở quê hương,
nhờ con cái bảo lănh mới lên đường sang
Mỹ 5 năm qua, nay vừa có quốc tịch Hoa
Kỳ và kiên tŕ làm việc để tạo lập
cuộc sống mới trước khi tính đến
việc nghỉ hưu. Chúng ta cũng nhận được
tin vui và chúc mừng anh chị Hương có đứa
con trai sẽ được thụ phong Linh Mục vào
đầu tháng Bảy. Kế
đến chúng ta t́m ra anh Phạm Đ́nh Ninh TS/ĐK
đang định cư tại Huntington Beach, California
sang Mỹ theo diện vượt biên tị nạn năm
1989. Anh chị Ninh sau những năm đầu cơ
cực để xây đắp tương lai cho con cái
nay đă ổn định mọi bề để t́m
lại thăm hỏi bạn bè một thuở xa xưa
của một thời chinh chiến. Qua
sự t́m lại anh Ninh, chúng ta t́m thêm anh Huỳnh Văn
Niên TS/TX đă theo tàu di tản cùng với anh San và phân
nửa thủy thủ đoàn, định cư vùng Nam
California. Ra đi theo diện đọc thân, lập gia
đ́nh năm 1988 rồi có một thời mua nhà ở
gần nhà anh San, đứng bên cửa sổ nhin
thấy nhà nhau. Anh chị Niên tuy đă về hưu nhưng
vẫn c̣n làm việc bán thời v́ các con chưa hoàn
tất việc học hành. Qua
anh Niên và anh Ninh, chúng ta t́m thêm anh Phạm Khắc Khiêm
Trung Úy Cơ Khí K.21 NT định cư tại Fort Smith,
tiểu bang Arkansas. Nhờ có số điện
thoại, tôi đă có cuộc điện đàm
với anh Khiêm thật ngỡ ngàng và cảm động.
Thú thực, tôi đă quên bẵng anh Khiêm CK này, v́ tôi
chỉ nhớ anh Huỳnh Thiện Khiêm đi phiên trên
đài chỉ huy mà thôi. Qua những phút tṛ chuyện tôi
thấy anh Khiêm rất gần gũi, thân thiện khi
kể về những năm tháng truân chuyên bị
kẹt lại, tù đày, những lần toan tính vượt
biên thất bại và may mắn cùng gia đ́nh ra đi
trót lọt vào năm 1982 đến bến bờ Galang
trong giai đoạn thuyền nhân tị nạn lên đến
mức cao nhất. Tôi
không liên lạc được với anh Thủy HS/ĐK
ở vùng Trung Tây Hoa Kỳ nên không có thông tin nào
của anh Thủy. Tôi
đă có điện đàm với anh Chí HS/TP là xạ
thủ khẩu 40 ly bên hữu hạm. Tuy hai người
không nhớ nhiều về nhau, nhưng khi nhắc vài
kỷ niệm trên chiến hạm thân yêu trong những
giờ phút hiểm nguy nhất. Anh Chí đă kể
lại nhiều kư ức sôi nổi, tôi có cảm tưởng
như đang tṛ chuyện với chàng thanh niên với
bầu nhiệt huyết dâng trào. Cuộc đời anh
Chí cũng lắm gian nan, theo tàu di tản đến
Subic Bay, cùng anh San trên chiếc thương thuyền
Mỹ đến đảo Guam, tá túc vài tháng rồi
thương nhớ gia đ́nh theo đoàn người t́nh
nguyện về trên con tàu Việt Nam Thương Tín.
Bị bạo quyền Cộng sản bắt nhốt
hết 5 năm dù chỉ là hàng binh sĩ. Ra tù, cưới
vợ được 5 con rồi nhờ hồ sơ lao
tù trên 5 năm nên được sang Mỹ theo diện
HO năm 1995, sinh sống tại Little Saigon được
21 năm trường. Cuối
cùng, người được tôi đích thân t́m
kiếm trong bấy lâu nay đó là anh Phạm Công
Nhạc HQ Trung Úy K.3/70 Thủ Đức + K.4 SQĐB, người
đi chung phiên hải hành với tôi. T́nh cờ tôi
nhận được email của "Khóa Lưu Đày"
thông báo tin anh em HQ đóng góp giúp đỡ một
bạn đang gặp cảnh khốn cùng, có đăng
danh sách nhiều bạn gửi tiền ủng hộ
đông đảo. Con số tiền đóng góp chỉ
trong mấy ngày ngắn ngủi đă lên tới
gần $7.000 Mỹ kim khiến tôi vô cùng cảm
phục. Liếc mắt ḍ t́m tên tuổi các mạnh thường
quân, mắt tôi sáng lên khi nh́n thấy cái tên PHẠM CÔNG
NHẠC quen thuộc, không thể nào lầm lẫn.
Nhờ có địa chỉ email đính kèm, tôi
liền viết lá thư thăm hỏi và hồi
hộp mong đợi hồi âm. Chỉ 3 giờ sau, tôi
nhận được hồi âm của anh Nhạc bên
trời Houston, tiểu bang Texas, bồi hồi nhận ra
nhau sau 41 năm cách biệt và mong muốn được
nói chuyện với tôi ngay. Thế là dù cho bên Úc đang
giữa đêm khuya, tôi gọi Viber cho anh cách xa nhau
tới 15 múi giờ. Thế rồi bao nhiêu nỗi
nhớ niềm thương, anh nhớ đến tôi
chỉ v́ một bài hồi kư duy nhất tôi viết
cho HQ.11 mà không đề tên thật, trong đó có
nhắc đên anh đă quay về quê hương trên
con tàu VNTT, anh bỏ công t́m ṭi mà không ḍ ra manh
mối. Cuộc đời của anh Nhạc cũng như
anh Chí cũng không kém câu chuyện của hai niên trưởng
Trần Đ́nh Trụ đă viết thành sách phát hành
quyển hồi kư "VNTT,
con tàu định mệnh" và
câu chuyện kể trên 2 tập video của Vương
Thế Tuấn. Dù tôi có viết truyện ngắn đầu
tay "T́nh Chị Duyên Em" lấy bối cảnh câu
chuyện này cũng không lâm ly bằng những nhân
vật có thật ngoài đời. Như
thế HQ.11 của chúng ta tính đến nay chúng ta
đă có tất cả !7 anh chị em (gồm có anh San,
chị Huân, tôi, anh Hùng, anh Thọ, anh Huỳnh Thiện
Khiêm, anh Đinh Hùng Việt, anh Trần Văn Ngô
kể cả anh Nguyễn Văn Phảy "HQ.503"
đă kết hợp nhau từ 5,4 năm trước,
cộng thêm đợt sau này: anh Phạm Công Nhạc,
anh Phạm Khắc Khiêm, anh Huỳnh Văn Niên, Phạm
Đ́nh Ninh, Vũ Văn Hương, anh Chí và anh
Thủy). Ngoài 3 anh Ngô, Chí và Thủy tôi chưa có
email, các anh chị khác đều liên lạc thư
từ tốt đẹp. Như
thế chiến hạm chúng ta đă ghi nhận
nhiều anh em thoát được nhà tù lớn mà
đưa được gia đ́nh vượt thoát
lập nghiệp nơi xứ người. Bây giờ 41
năm qua, chúng ta t́m lại nhau chung kỷ niệm con tàu
thân thương năm cũ để nhắc nhở
về một thời quân ngũ xa xưa. Thời gian xa
nhau của chúng ta dài gấp gần ba lần Thúy
Kiều biệt ly chàng Kim Trọng, nhưng đoạn
kết lại đẹp như mơ: "Trời
c̣n để có hôm nay, Tan
sương đầu ngơ, vén mây giữa trời". Chúng
ta gặp lại nhau, hăy bỏ qua những lỗi
lầm trong quá khứ để cùng chung một mái gia
đ́nh HQ.11 thân yêu bừng sống trong tâm tưởng. Cuối
thư, kính chúc quư anh chị những ngày tháng tốt
đẹp an b́nh, thắt chặt mối thân t́nh để
t́m niềm vui an ủi cho nhau trong những năm tháng c̣n
lại trong cuộc đời. Thân
kính Châu
Đ́nh Lợi TB:
Gửi đến quư anh chị một tấm h́nh
kỷ niệm trên đài chỉ huy khi chiến hạm
đến Subic Bay ngày 07-05-1975, có h́nh anh Nhạc cao
nhất trong h́nh. Một tấm huy hiệu do anh Niên sáng
tác.
2016-05-29
23:39 GMT+10:00 Nhac Pham Thưa anh cả và anh em
HQ11. On
May 29, 2016 5:17 AM, "PhamDinhSan" wrote: Thân
gửi: *
Chị Huân và các anh Hùng/Hương/Khiêm/Lợi/Minh/Nhạc/Thọ/Việt, Trong
Tháng 5 này, tôi đă nhận được một
số email của ACE chia sẻ tâm sự, tin tức cá
nhân và gia đ́nh cùng những lời thăm
hỏi ân cần. Thành
thật cảm ơn chân t́nh của ACE và đặc
biệt tôi phải cảm ơn anh Lợi đă hướng
dẫn hai anh Hương và Nhạc trở về
chiến hạm HQ-11 sau 41 năm đi bờ quá
hạn!!! V́
nhiều lần bị quảng cáo làm phiền, tôi thường không
nghe điện thoại khi chuông reng mà không thấy tên
người gọi. Cũng may nhờ anh Lợi báo
tin đă liên lạc được một số anh em
HQ-11 nên 4 ngày trước đây tuy thấy số
lạ nhưng tôi vẫn nghe th́ được biết
người gọi là anh Nhạc ở bên Texas. Cách
đây 2 ngày khi đang ở Denver, Co. tôi cũng
nhận được một cú điện thoại
nữa có số lạ hoắc, định làm ngơ
nhưng đổi ư mở máy nghe th́ mới biết là
anh Hương ở Philadelphia. Anh
Nhạc và tôi đă tâm sự với nhau đủ
điều, kể cho nhau nghe nhiều chuyện vui
buồn của 41 năm qua cho đến lúc máy của
tôi gần hết pin mới thôi Riêng
cú điện thoại với anh Hương th́
ngắn gọn hơn v́ tôi phải trở vào pḥng
họp liền. Ngoài mấy lời chúc mừng
con trai của anh Hương được thụ phong
Linh Mục, tôi rất tiếc là không hề có
một chi tiết cá nhân nào về Th/Sĩ Bàng ngơ
hầu giúp cho anh Hương khi về VN có thể t́m
gập được thân nhân của anh Bàng để
giúp đỡ. Tôi
nghĩ có lẽ đă đến chúng ta phải
nhờ THHQ&HH nhắn tin t́m thân nhân Th/Sĩ Bàng;
tuy nhiên tôi không có ư định nhắn tin trên
Facebook v́ mạng xă hội này tuy rộng lớn
thật nhưng lại rất phức tạp. ACE
và anh Lợi có ư kiến nào khác không? Cuối
thư thân chúc ACE mạnh khỏe và toàn thể gia
quyến b́nh an. Thân
mến, PĐSan |