Lên
cao ... lên cao... nắng mai bỡ ngỡ
Nụ cười tươi nở muộn
tự bao giờ
Bàn tay ngà em thoa vào tảng đá
Đụng phải hồn anh Vạn Lư Trường
Thành
Anh vẫn biết em chỉ là em gái
Nhưng t́nh anh dài như vạn lư t́nh
Bởi anh yêu em từ thuở khai sinh
Thương nhớ cũ em nào đâu có
biết
Tại sao em... cho anh nhiều mơ ước
Để anh lầm anh tưởng của
riêng anh
Anh ôm em sung sướng giấc mộng lành
Rồi định nghĩa em cho anh tất cả
V́ mang phải một t́nh yêu tuyệt
dịu
Bé ơi
Anh ch́m trong một ảo ảnh thâm trầm
tôn
thất phú sĩ
14/09/2004 |