đêm
dân tộc đăm chiêu ngây trần tục
héo
phận người từng mảnh vụn long đong
bao ngào nghẹn âm thầm vơi bóng ngục
ngủ trăm năm tỉnh giấc vẫn như
không
chim
đậu đất rừng nhớ cây thao thức
khóc
hay quên sao mãi mãi vấn vương
khi
vĩnh biệt ta hẹn về bến mục
góc
trời toang mưa nặng cánh bốn phương
đêm
ánh nguyệt lòng dân từng hạt lực
nối
mong manh huyền biến khắp non sông
khao
khát mãi mùa xuân khơi đầy vực
gió
nam nguyên bát ngát cả mênh mông
ngàn
việt điểu trường sơn bay một lúc
rừng
già kia cội nguồn vẫn thân thương
tay
hướng thượng trên dòng đau tủi
nhục
thế
hệ nay thách đố tận phi thường
rồi
tiếp tiếp non sông kia kết lực
để
một ngày rạng đông trả biên cương
Lưu
Nguyễn Đạt
Virginia ---Đất
trinh, May 27, 2013
|