giửa
bóng tối và hư vô bất tận
nửa
tiết trinh và dư ảnh b́nh minh
ao
ước nghẹn góc tâm linh chân tịnh
khát
khao chăng chỉ nhung nhớ ngàn năm
gương
hoen tối mùi phong rêu trong trắng
hoa
không hoa gió trượt ngă ḷng sa
thân
ướp lạnh giường đêm xưa kê
vắng
em
không em mà tất cả đời ta
hồn
thơ dại vụng về bên nắng mới
lời
không lời mà sao mọc chơi vơi
ta
hỏi lại em từ đâu bỗng tới
mà
hồn nhiên đem tia sáng vào đời
ḷng
thế kỷ mong manh từng nguyện vọng
mưa
hơi mưa giọt đọng cuối triền miên
em
quay lại đường về mây c̣n mỏng
nước
c̣n đây chỉ vắng vợi người hiền
Lưu
Nguyễn Đạt
Đất
Trinh, March 19, 2013
|