Nếu
bà Tiên cho một điều ước
Tôi ước về thăm Đà Nẵng XƯA
Nhà Ba Me trên đường Độc Lập
Mái ngói cong cong dợn sóng đùa
Tôi
lớn lên trong ṿng tay mẹ
Bên nụ cười hiền hậu của
cha
Người em gái thường hay nhơng
nhẽo
Anh thương ai nhiều nhất trong nhà ?
Mỗi
ngày đạp xe cùng lủ bạn
Qua Chợ Hàn sầm uất xôn xao
Ngôi Giáo đường chuông ngân thanh thoát
Ḷng yên b́nh ngôi Chúa trên cao
Phan
châu Trinh trường tôi yêu dấu
Xin gởi nơi này quảng đời thơ
Dù lênh đênh con thuyền trăm bến
Ḷng vẫn mơ tuổi dại học tṛ
Chùa
Tĩnh Hội hoa đào tươi thắm
Đi theo Me lễ Phật ngày rằm
Me quỳ dâng hương ḷng khấn nguyện
Nh́n người tưởng đến dáng Quan Âm
Cổ
viện Chàm âm u huyền bí
Nước mắt rưng rưng tượng đá
buồn
Hồn oan khiên căm hờn mất nước
Ru hời Chiêm Quốc vọng cố hương
Một
chiều d́u em qua Thanh Bồ
Gió gọi mây về lất phất mưa
Ngữa mặt lên trời hứng
từng giọt
Hai đứa uống chung một ngụm mưa
Quang
Trung ngỏ vắng người qua lại
Hàng me lơi lă trái đong đưa
Gió bay mát rượi con đ̣ nhỏ
Qua bến sông Hàn buổi chợ trưa
Em
đi gót nhẹ vương tà áo
Làn tóc bay bay vướng phượng hồng
Con đường Lê Lợi em dừng bước
Tôi ngẫn ngơ rồi em biết không
C̣n
nhiều nhiều nữa Đà Nẵng ơi
Đà Nẵng xưa nay
đă mất rồi
Ḷng tôi c̣n lại t́nh thân ái
Hồn tôi tượng đá Cổ Viện Chàm.
Tôn
Thất Phú Sĩ
Tokyo
-
Những ngày rất gần Đà Nẵng
Thang 8/ 2003
|