Lời
tâm sự của nhóm biên tập:
Do một thân hữu gởi đến mạng hqvnch.net
một lá thư của Tr/s1 Bí thư Nguyễn Văn
Trung. Nhận thấy nội dung lá thư có liên quan sinh
hoạt của Hải quân và số phận các
chiến hạm và chiến đĩnh của HQ/VNCH trong
những giờ phút đáng ghi nhớ nhứt. Chúng tôi
xin đăng lại nguyên văn lá thư này như là
một tài liệu lịch sử của HQ/VNCH đồng
thời cũng như một thông tin gởi đến:
- Hải-quân Trung-tá Nguyễn-Quốc-Trị,
nguyên Hạm-Trưởng Hải-Vận-Hạm
HẬU-GIANG HQ.406.
- Hải-quân Thiếu-tá ANTB Dương-Văn-Phú,
Cựu Chỉ-Huy Trưởng Duyên-Đoàn 37.
- Hải-quân Đại-tá Lê Hữu Dơng
Sydney,
20 tháng 04 năm 2008
Trung-sỉ 1 Bí-Thư NGUYỄN-VĂN-TRUNG
Kính
gởi anh TTV.
Thưa anh,
Được anh giới thiệu Web HQ/VNCH, tôi mở
ra xem. Cảm-giác đầu tiên của tôi là giật ḿnh
nể phục về công tŕnh bao nhiêu năm trường…của
nhóm chủ trương và điều hành. Xin nhận
lời cám ơn của cá nhân tôi về công tŕnh qúy báu
của các anh dành cho Hải Quân mà tôi đang được
hưởng. Lướt sơ qua danh mục, tôi
thấy bài của Hạm-trưởng HQ406, tôi đọc
ngay mà bồi hồi…, bởi tôi có mối “kỳ
duyên” với chiến hạm nầy.
Thưa anh, đơn vị chót của tôi là Khối
Tổng Thanh Tra, Bộ Tư Lệnh Hải Quân. V́
vợ tôi c̣n ở dưới quê, nên tôi không theo tàu
di tản. Sau đó, phải mất 2 ngày, quá giang
bằng nhiều phương tiện, tôi về đến
quê tôi ở Tiệm Tôm (Duyên Đoàn 34) chiều ngày
2/5/75. Hôm sau tôi tŕnh diện kẻ thắng trận.
Việt Cộng biết khả năng làm việc dưới
nước của tôi, bởi tôi đă từng
được người Nhái huấn luyện để
thích ứng với công tác đặc biệt và tôi cũng
đă tốt nghiệp khóa Cứu Thủy nạn
của Sở Cứu-hỏa Đô-thành.
Trước khi thuyên chuyển về
BTL/HQ/K.TTT, tôi ở Duyên Đoàn 34. Tại đơn
vị nầy, hầu như ngày nào tôi cũng lặn
lội dưới nước. Tôi thích làm việc dưới
nước hơn trên bờ.
Thưa anh, những ngày cuối cùng đó, các
đơn vị được lệnh đánh ch́m
hết tất cả chiến hạm, chiến đỉnh
trước khi bỏ lại. Việt cộng lợi
dụng khả năng nầy của tôi nên bắt tôi
đi vớt những chiếc tàu mà đồng đội
tôi đă đánh ch́m!... Trong đó có một số chưa
ch́m hẵn.
Việt Cộng chỉ định 1 Trung
đội phụ giúp tôi dưới quyền 1 Thượng
úy Đặc-công thủy, tên nầy không biết ǵ.
Ngày đầu tôi vớt được 1 LCM.8, tấp
vô Cồn Nhàn. Hôm sau, do ngư dân báo, VC bắt tôi
đi một ḿnh với thuyền viên (không có VC đi
kèm) trên 1 chiếc ghe đánh cá tốc độ nhanh
ra cửa Hàm Luông đón 1 tàu của HQ/VNCH đang
hải-hành cận duyên. Những chuyến đi như
thế nầy tôi phải mang theo 1 máy PRC25 để
nhận chỉ thị của chúng. Chiến hạm
đó là Giang Vận Hạm HQ535. Chiến hạm
nầy khi gặp ghe đánh cá cũng muốn cặp
lại để hỏi thăm. Trên tàu, tôi gặp
lại Trung-Úy CB Trần Trọng Sự, cùng phục
vụ ở Duyên Doàn 34 với tôi, cũng là người
bạn cùng Khóa 6/69 SQTB Thủ đức với em tôi.
Tôi được biết HQ535 đă tách khỏi
Hạm-đội Di-tản ngày hôm trước và đang
trên đường trở lại Việt Nam.
Theo lời người chỉ-huy VC khu
vực, Trung-tá VC tên Sơn, cho HQ535 biết là muốn vào
đất liền th́ chiến hạm không nên vào
bằng cửa sông Ḷng Tào, v́ bất cứ tàu nào không
rơ lai lịch giang hành trên sông nầy đều bị
bắn ch́m! Người sĩ quan VC nầy, qua máy PRC25
mà tôi mang theo, khuyên HQ535 nên vào cửa Hàm Luông, để
tàu lại Tiệm Tôm (Duyên Đoàn 34 cũ) và thủy
thủ đoàn sẽ đi về quê bằng đường
bộ. Thủy thủ đoàn HQ535 bị giữ lại
tại Tiệm Tôm 3 ngày trước khi cho về quê.
Ngày 5/5/75, cũng do ngư dân báo, tôi lại được
lệnh ra cửa Hàm Luông, bởi có một chiến
hạm lớn đang trôi, sắp ch́m. Trưa hôm đó
tôi gặp Hải Vận Hạm HQ406, nghiêng bên tả
hạm, cửa đổ bộ mở. Hải Vận
Hạm nói chung với tôi đă sẵn có nhiều
kỷ niệm. Năm 1964, tân binh Khóa 36, chúng tôi từ
băi M Hải-quân Công Xưởng ra Trung Tâm Huấn
Luyện Hải Quân Nha Trang bắng HQ402, măn khoá trở
về bằng HQ405. Giờ đây, tôi đối
diện HQ406 trong hoàn cảnh hết sức éo le!
Tôi nóng nảy cặp vào chiến hạm
và lên tàu. Tàu vô nước nhưng chưa ngập
tới sàn. Giày dép, quân phục, quần áo phụ
nữ và trẻ con vương vải cùng khắp.
Một ḿnh trong ḷng tàu, tôi khóc sụt sùi…! Tôi
cảm thấy trọn vẹn cảm giác ngă gục, cô
đơn, tan tác… Sau khi xem xét, tôi kết luận tàu
không thể ch́m. Tôi được lệnh (VC) ở
lại với HQ406 và chờ. Chiều hôm đó,
HQ535 (do VC lái) ra đến và sau đó kéo HQ406 về
Tiệm Tôm. Có thể v́ tàu nghiêng, các máy bất
khiển dụng, hệ thống neo không vận hành
được, nên VC cho cột HQ406 vào các cây bần
dọc theo bờ sông. Như anh biết, trước
đây tại Tiệm Tôm có hai Duyên Đoàn. Đó là
Liên Duyên Đoàn 34-37. Hai Duyên Đoàn nầy có hậu
cứ nằm sát nhau, hai bên Rạch Bà Hiền, ngay
cửa trổ ra sông Hàm Luông. Duyên Đoàn 34 bên tả
ngạn, hướng Đông, tức hướng ra
cửa biển; c̣n Duyên Đoàn 37 nằm về phía thượng
nguồn.
Mấy hôm sau, tôi vớt thêm được
một PCF, sau đó không c̣n vớt được
chiếc nào nữa. Chiếc PCF nầy VC lại làm
ch́m, tôi phải vớt lần thứ hai.
Các tàu cứu được có : HQ.406,
một LCM.8, một PCF và HQ.535. Mỗi ngày tôi cùng Thượng
sĩ CK Đặng Văn Xinh ra sửa chửa các tàu
nầy, nh́n HQ406 đang ở cách khoảng 100 mét mà
ḷng trĩu nặng… HQ406 khi cột như vậy th́
rất sát bờ, nước ṛng lườn tàu chạm
đáy bờ sông, lại nghiêng thêm. Hai tuần sau, tàu
ch́m!
Thưa anh, như tôi đă thưa với anh, ngay sau khi
đọc bài của Hạm trưởng 406, tôi điện thoại
ngay cho em tôi, đang sống ở Việt Nam, nhờ em
tôi mướn 1 thợ ảnh và 1 ghe nhỏ, ra
cửa rạch Bà Hiền chụp vài ảnh HQ406 để
làm tài liệu và tiện thể gởi tặng Hạm
trưởng HQ406. Nhưng HQ406 không c̣n đó
nữa! Tôi bảo em tôi liên lạc Thượng sĩ
CK Xinh, vẫn c̣n đang sống tại Tiệm Tôm.
May mắn, anh Xinh cho biết nhiều chi tiết về
việc trục vớt HQ406 sau đó. Nhóm trục
vớt toàn là anh em người Nhái như các anh Na,
Thủy, Nhị, Lương… và anh em Hải quân cũ
như Hạ-sĩ CK Đặng Văn Long. Đơn
vị sau cùng của anh Long là Tiền Doanh Yễm
Trợ Bến Lức. Anh Long vượt biên năm 1988
và hiện đang ở Philladelphia, Mỹ. Qua số
điện thoại anh Xinh cho, tôi gọi được
anh Long. Anh cho biết, việc trục vớt kéo dài
nhiều năm. Sau khi trục lên, HQ406 được kè
về Hải Quân Công Xưởng. Như vậy chúng
ta được biết thêm vài chi tiết về
HQ.406, sau khi trên đường di tản, thay v́
được thủy táng như nguyên Hạm-trưởng
của chiến hạm nầy mong ước, lại được
kéo về, bị ch́m, được vớt lên
đưa về HQCX và hiện đang ở đâu
đó trên mảnh đất mà nó đă từng xuôi
ngược. Với ư nghĩa nào đó, con tằm
đến chết vẫn c̣n vương tơ! Hả anh?
Cầu xin nó không phải nằm trong tay những tên
phản quốc, bán nước mà nó sẽ được
“nhả tơ” như đồng bạn của nó
trong trận hải chiến Hoàng Sa đă khắc ghi vào
sử sách.
C̣n điều nầy nữa, thưa anh.
Trong lúc cố gắng theo vết HQ406, có một
việc làm cho tôi hết sức xúc động.
Đó là một trong những vị Chỉ-Huy Trưởng
của Duyên Đoàn 37, Thiếu Tá ANTB D.V.Phú đă
trở lại Tiệm Tôm đầu năm 2007,
làm lễ truy điệu cho mấy mươi anh em
thuộc Liên Duyên Đoàn 34-37 đă hy sinh trong trận
Băi Ngao năm xưa và đưa linh vị của
tất cả anh em nầy vào chùa ở xă Tân Thành.
Việc làm này tuy âm thầm đơn điệu nhưng
đă thể hiện một nghĩa cử vô cùng
cao quí của một cấp chỉ huy đă từng
sống chết một thời với anh em các
cấp. Tôi xin anh Xinh số điện thoại và
gọi cho Thiếu Tá Phú, hiện định cư
tại San José - Cal. Tôi vừa thưa chuyện
với Thiếu Tá Phú, vừa khóc, vừa ngừng
lại nghẹn ngào không biết bao nhiêu lần.
Thưa anh, lan man lại muốn thưa anh thêm chuyện
nầy. Tôi vừa đọc bài của HQ T/tá Phan
Lạc Tiếp tường thuật về hoạt động
của Lực Lượng Đặc Nhiệm 99 do HQ
Đại Tá Lê Hữu Dơng làm Tư lệnh
Lực Lượng. Bài tường thật rất hay làm
tôi nhớ về quá khứ khi phục vụ
đơn vị Hải Đoàn 22 Xung Phong dưới
quyền chỉ huy của HQ Đại úy Lê Hữu Dơng!
Đại Tá Dơng thật sự sống chết
với anh em. Năm 1964 tôi thuyên chuyển về Hải
Đoàn 22 Xung Phong. Đơn vị Hải Quân độc
nhất không có căn cứ! Hành quân th́ tất cả
nhân viên từ Chỉ-huy Trưởng trở
xuống đều ở trên giang-đỉnh. Măn công tác
về bến, th́ “bến” là Mũi Nhà Bè,
mọi người đều ở trên sông. Riêng
Chỉ huy Trưởng, HQ Đại úy Lê Hữu Dơng
th́ ngồi “chong ngóc” trong một căn nhà
nhỏ bỏ trống của Trung Tâm Chiêu Hồi. Thương ông
quá! Có lẻ v́ vậy mà khi bung ra hành quân, ông vẫy
vùng ngoạn mục chăng?
Hải Quân chúng ta nhờ những cấp
chỉ huy tài giỏi, can trường sống chết
với nhiệm vụ khiến thuộc cấp
cảm nhận được hy sinh của ḿnh xứng
đáng. Trên chiến trận, thắng bại là
sự thường, nhưng chính ngay thời điểm
sau cùng th́ thái độ của người chiến thắng,
cung cách tiếp nhận t́nh thế của kẻ
chiến bại thể hiện nhân cách của từng
người.
Với riêng tôi, một thủy thủ
nhỏ bé, th́ Hải Quân Việt Nam Cộng Ḥa là
một chân trời đầy hứng thú để
tôi có trên 10 năm phục vụ tổ quốc. Do
bởi cá tánh yêu sông nước, thích lặn lội
nên tôi sung sướng được làm Lính Thủy.
Trăi qua bao thăng trầm, kể cả sau khi không c̣n
được đứng trên “đầu sóng
ngọn gió”, tôi vẫn yêu nồng nàn quân chủng
nầy, không hề suy giảm. Tôi yêu những thành
công hào hùng và cả những thất bại chua cay. Tôi
yêu thắm thiết những huynh đệ chi binh,
những gian khổ, những hào hoa… Hải Quân
Việt Nam Cộng Ḥa của tôi đó! Tôi tha
thiết yêu nó với hết cái Hay, cái Đẹp và
cả…cái Không!
Kính,
Nguyễn Văn Trung
Xem bài viết: Những ngày hải
hành cuối cùng của HQ406 của Hoàng Sa Nguyễn
Quốc Trị, nguyên Hạm trưởng HQ406
|