Tưởng Nhớ Châu Đ́nh Lợi |
Lời
giới thiệu: Nhận được tâm thư của cựu hải quân Châu
Đ́nh Lợi đă cùng Hạm trưởng HQ 11 năm xưa luôn hiện diện
trên Đài chỉ huy chiến hạm, đă hiên ngang chiến đấu với
địch quân. Hôm nay đây, 39 năm trôi qua, luôn tưởng nhớ đến
bạn bè đă Vị Quốc Vong Thân, anh Lợi có thêm đôi gịng tâm
sự, xin được uploaded lên web. NVP
*** Kính
thăm anh San, chị Huân cùng các anh thân mến, Tháng
Tư Đen lại về gợi nhớ chúng ta
những kỷ niệm đau thương 39 năm
về trước. Vừa mới nhận thư
của anh Phảy cùng những bài viết dồn dập
về Tháng Tư nghiệt ngă năm xưa và
những tâm t́nh của anh San và chị Huân khi
nhắc về cái chết của anh Bàng: "Năm
năm cứ đến ngày oan trái,
Năm
nay lễ Phục sinh đến trùng với hai ngày bi
thương của hai chiến hạm HQ 11 và HQ 503
tại eo biển Cà Ná, Mũi Dinh năm xưa về
một cuộc chạm súng ác liệt giữa xe tăng
VC khi HQ 11 tiến vào gần bờ để tác
xạ vào cây cầu trên Quốc Lộ 1 và chiều hôm
sau HQ 503 lọt vào tầm đạn pháo của VC
khiến cho 6 chiến hữu tử thương. Cái
chết của các chiến sĩ v́ bom ḿn, đại
pháo th́ khó được toàn vẹn thân thể. V́
thế anh San cùng chị Huân nhắc về cái
chết mất đầu của anh Bàng, cũng như
anh Phảy đă từng kể đài chỉ huy HQ 503
trúng đạn nổ tung khiến cho 3 sĩ quan và 2
HSQ trên đài chỉ huy hy sinh tại chỗ, thân xác
gom góp lại thiếu trước hụt sau và để
nhầm lẫn v́ không c̣n nhận diện được.
Chúng ta may mắn c̣n sống sót sau trận chiến,
giờ đây với kiếp tha hương trên
đất khách, mỗi khi Tháng Tư về, ngồi tưởng
nhớ đến các chiến hữu đă hy sinh, chút
tâm t́nh nghĩ và nhớ đến nhau như thế
cũng măn nguyện rồi.
Cám
ơn anh Phảy và chị Huân đă có lời khen
tặng cho HQ 11 có một vị hạm trưởng dũng
cảm, gan ĺ. Thực tế quả đúng như
thế, chúng ta có vào sinh ra tử, xông pha vào chốn
hiểm nguy mới biết vàng thật không sợ
lửa. Tôi và anh Nguyễn Đắc Minh hiện
diện trên đài chỉ huy cùng với hạm trưởng
San đă chứng kiến một cấp chỉ huy
trầm tĩnh, gan góc. Khi HQ 11 bị trúng một
quả đạn xuyên hông lúc tàu quay mũi ra khơi
gây cho cái chết thảm khốc của anh Bàng,
chiến hạm bị khựng máy lại liền. May
nhờ anh Hùng điều động nhân viên dưới
hầm máy dập tắt đám cháy rồi cuối cùng
tăng được "hai máy tiến ba" để
chiến hạm chúng ta thoát vùng đạn pháo ra khơi
thoát nạn. Kư
ức chúng ta chắc không quên một kỷ niệm
bi hùng đẫm lệ khi buổi tối hôm đó,
thủy thủ đoàn HQ 11 tập họp nơi sân lái
để cử hành lễ nghi quân cách chào tiễn
biệt anh Bàng trước khi chuyển sang HQ 608
chở về Sài G̣n. Anh San đă ứng khẩu
một bài điếu văn dâng trào xúc cảm, ai
nấy đều đứng nghiêm mà khuôn mặt
đầm đ́a nước mắt. Đến nay tôi
c̣n nhớ gần như nguyên văn đoan kết bài
điếu văn đó: "Anh
Bàng ơi! Trước khi thân xác anh được
chuyển giao về đất liền và giao trả
lại cho vợ con anh lần cuối, anh sẽ
được an nghỉ vào ḷng đất quê hương,
giờ đây anh đă làm tṛn bổn phận của
người trai thời loạn và đă đền
xong nợ nước. Chúng tôi nguyện cầu
linh hồn anh được thảnh thơi an
nghỉ. Cũng xin anh che chở cho chúng tôi, những
chiến hữu cùng anh chiến đấu chống
lại bọn Cộng sản trong trận chiến
khốc liệt này được b́nh an để chúng
tôi hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ quê hương.
Chào vĩnh biệt anh!".
Cuối
cùng, toàn thể thủy thủ đoàn đă cùng
với hạm trưởng đứng nghiêm chỉnh
chào tay khi thi thể anh Bàng được khiêng sang HQ
608. Đó là một h́nh ảnh đẹp và bi hùng
của chúng ta là chứng nhân trong cuộc chiến
vừa qua. Riêng tôi cũng từng chứng kiến
nhiều chiến hữu hy sinh khi ở một
đơn vị tác chiến trước đó, nhưng
không có một lễ nghi và một bài điếu văn
cảm động như thế. Nói ra không phải
để ca tụng nhau, chúng ta đă nếm trải
đủ mùi vị cuộc đời, cũng như
anh Minh ở San Jose vẫn âm thầm theo dơi sinh
hoạt của HQ 11 từ bấy lâu nay, đă có
lời khen tặng cấp chỉ huy cũ, không c̣n tính nóng
nảy, hay nạt nộ mấy thằng em nữa, mà
đă chứng tỏ con người đa cảm,
chững chạc được rất nhiều niên trưởng
cao cấp nể phục. Nhớ lại trận
chiến vùng biển Qui Nhơn, anh San quá hăng say
với nhiệm vụ nên sử dụng máy truyền
tin như một vị Tư Lệnh chiến trường,
ra lệnh cho các đơn vị c̣n kẹt trên
bờ nên bị người bạn cùng khóa là HQ
Trung Tá Vơ Hữu Danh cự nự om ṣm. Nhớ
lại ngày giỗ thứ 39 của anh Bàng, tôi rất
hoan nghênh ư kiến của anh San t́m kiếm lại
vợ con anh Bàng, nếu t́m gặp để chúng ta cùng
chia sẻ t́nh chiến hữu của một thời cùng
sống bên nhau. Chị Huân cũng nhắc lại
kỷ niệm anh Huân đă tham dự tang lễ
của anh Bàng, thế mà giờ đây anh Huân đă
thành người thiên cổ: Anh
mặc làm chi màu áo tráng Dù
cho anh Bàng, anh Huân không c̣n trên dương thế, nhưng
chúng ta quư thời gian có lẽ không c̣n nhiều
nữa, "trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn",
nhớ đến ngày giỗ của anh , dường
như trên cao anh đang nh́n xuống nhắc nhở chúng
ta: Tôi
đi trước hẹn gặp nhau ở đó Cuối
thư, chúc các anh chị và gia quyến một mùa
lễ Phục Sinh an b́nh, ḷng đầy thanh thản. Thân
ái |