Tác giả:
Tôn
Thất Phú Sĩ
Thể loại:
Hồi
kư
3. Đệ Ngũ
(Anh đệ Ngũ thương em đệ Thất .
Tim tím ban chiều tim tím mai . )
Những ngày cuối lớp đệ lục Thầy
Đáo tổ chức cho cả lớp ăn liên hoan .
Mỗi tṛ về nhà xin với cha mẹ một món
rồi góp lai ăn chung, riêng thầy Đáo ( giáo sư
chính ) cho tiền mua nước ngọt xá xị con
CỌP, mỗi tṛ được một chai. Sáng hôm
đó trời xanh như ngọc bích ,ông mặt
trời ửng hồng tưới nắng trên hàng phượng
đỏ , dĩ nhiên là tiếng ve sầu rền rĩ
miên man , học tṛ, phượng vĩ và tiếng ve
sầu tạo nên mùa HẠ , cũng như đầu
ḿnh và tứ chi làm nên thân thể con người, không
thể tách rời được. Bạn bè , Thầy
Cô , trường lớp ơi, bản nhac mở đầu
cho buổi liên hoan trước giờ chia tay tạm
biệt của lớp Đệ Lục 2, giọng hát
của cô học tṛ Nguyễn văn Như Ư
đưa chúng tôi vào một vùng thương nhớ:
Mỗi năm đến Hè ḷng man mác buồn . Chín mươi
ngày qua chứa chan t́nh thương . Màu hoa phượng
thắm như máu con tim .Mỗi lần Hè sang kỷ
niệm , giờ đây biết đâu mà t́m . Giă
biệt bạn ḷng ơi .... Nay xa cách rồi , kỹ
niệm c̣n thương nhớ măi ...Thằy Đáo
đề nghị , ai tŕnh diễn xong có quyền
chỉ định người khác . Như Ư cắc
cớ chỉ : Phú Sĩ , biết làm sao , đành
phải hát , chợt nhớ bài hát me dạy : Bao tháng
ngày xa vắng trôi c̣n đây nếp trường xưa
. Xa vắng c̣n thiết tha mong bên mấy khung song thưa
. Say ngắm từng gian lớp xinh ḷng xao xuyến t́nh
ta . Bao t́nh thơ ngây những lúc vui chơi , cùng
ngồi quanh bóng mát cùng reo cười . cây xoài xưa
kia lá tốt xanh tươi , chạnh ḷng ai nhớ
tiếc khôn nguôi ...... Đến phiên tôi chỉ định
: Liên Hương ( xin đừng lầm Con Khỉ
nhỏ miền rừng núi Buôn Mê Thuột trong Phan châu
Trinh thuở ấy ) , LH đỏ mặt , cặp
mắt nai tṛn xoe không chịu hát , Bạn bè la ầm
lên- Không hát th́ ḥ , cải lương , hát bộ ,
kể chuyện tiếu lâm .... cuối cùng chạy
trời không khỏi nắng LH đứng dậy méo
miệng , trợn mắt giả tiếng chuột kêu
... chít ... chít ... chít .. cả lớp cười
ầm, LH ăn gian, LH ăn gian ....Sau buổi liên hoan ,
ngũ quỷ chúng tôi đang lên chương tŕnh
đi chơi buổi chiều , chợt Thuư Oanh
chạy đến trao quyễn lưu bút ngày xanh xin vài
ḍng lưu niệm , trời ơi ! bảo tụi này
phá làng phá xóm th́ đúng nghề , chứ viết văn
, nhất là viết cho con gái th́ thà đi ṃ tôm đáy
biển c̣n đễ hơn,nhưng mà từ chối
th́ mất mặt anh hùng , hội đồng Ngũ
quỷ họp khẩn cấp để viết bài lưu
bút tập thể :
Thuư Oanh thân mến ,
Hàng phượng ngoài đường Lê Lợi đỏ
như máu , tiếng ve sầu rên rỉ như người
bệnh . Hè về giờ chia tay tạm biệt
sắp đến , ôi năo nùng ai oán thê lương làm
sao, nhưng ḷng trời đă định , chúng ta không
thể cưỡng lại đinh mệnh cay nghiệt
này . Thôi bấm ḷng xin tạm biệt , hẹn ngày tái
ngộ , kư tên : KHÔI , DŨNG , SĨ ,TẤN , B̀NH ,
Thằng Tấn chạy ra ngoài nhặt năm cánh phượng
hồng ghi tên từng đứa , chà cái bánh bột
lọc ăn lở dở làm keo , dán phượng
hồng vào trang lưu bút .
Tái bút : Xin lỗi chuyện con nhái .
Thằng Khôi đại diện trao quyễn lưu bút
lại cho Thuư Oanh , sau đó hạ hồi phân
giải .
Ngày khai giảng niên học mới : ĐỆ NGŨ
2
Năm nay là năm đầu tiên ( 56-57 ) , tất
cả học sinh phải đồng phục chào
cờ sáng thứ hai và tham dự những ngày thành
phố tổ chức các lễ lớn , con trai
quần dài xanh áo trắng ( có thể áo tay cụt ,
con gái quần trắng áo dài trắng , giày guốc
tự do ;ngày me dẫn đi đến tiệm may may
áo quần đồng phục , me mua vải kaki xanh may
quần , hai áo chơ-mi trắng , ba cái quần tây dài
, tôi ṭ ṃ hỏi me - Me ơi , may làm chi nhiều đến
ba cái quần , me cười trả lời - Con
phải có nhiều quần để thay ; V́ sao me ? -
Tại v́ con hay tè trong quần nên me phải lo cho
kỹ , lỡ đến thứ hai hay ngày lễ ướt
hết , phơi chưa khô th́ sao .
Tôi đỏ mặt , trời ơi , con chịu thua me
, con 13 tuổi , con lớn rồi me . Me cười : Cái
xác con th́ lớn nhưng cái đầu , cái óc
của con có bao giờ lớn với me đâu .
Tôi úp mặt vào ngực me , tôi thèm ngửi cái mùi
của me ,cái mùi muôn đời không ai tả
được : MÙI MẸ HIỀN VỚI CON THƠ .
Ngày khai giảng niên khoá (56-57) là ngày lễ bàn giao
giữa hai Thầy Hiệu Trưởng , thầy
cựu Hiệu Trưởng Huỳnh văn Gi về hưu
, Thầy Nguyễn Đăng Ngọc tân Hiệu Trưởng
, buổi chào cờ ngày thứ hai , ngày khai giăng ,
từng lớp sắp hàng ngay ngắn trước sân
trường , toàn màu trắng và màu xanh của
những bộ áo quần đồng phục : Màu Áo
học tṛ PHAN CHÂU TRINH .
Lễ chào Quốc Kỳ và suy tôn Ngô Tổng
Thống chấm dứt , Thầy Gi nói lời từ
biệt với giọng run run cảm động ,sau
đó Thầy Ngọc nói chuyện với học tṛ
mới của Thầy , các em đă học hành
giỏi , ngoan ngoăn trong thời gian Thầy Gi làm
Hiệu Trưởng , bây giờ các em phải học
giỏi hơn , ngoan ngoăn hơn để Thầy Gi
vui hơn trong thời gian Thầy về hưu , và chính
Thầy cũng được hănh diện ....
Niên khoá năm nay , dăy nhà hai tầng , dưới 4
lớp , trên 4 lớp , nằm ngang , dọc theo
đường Thống Nhất , sát bên dăy lớp nhà
trệt cũ tạo thanh góc vuông , được khánh
thành để xử dụng cho 4 lớp đệ
Thất mới trúng tuyển năm nay .
Bốn lớp Đệ Thất mới , sắp hàng
đối diện với bốn lớp Đệ Ngũ
, tôi chợt thấy trong đám con gái của một
lớp Đệ thất có một cô Bé mặc áo
đầm trắng , thắt bandeau đỏ trên làn tóc
ngắn , cô bé không giống bạn bè xung quanh , cô là
nụ hoa trắng lẽ loi giữa một rừng hoa
trắng , tôi cảm thấy khác lạ trong ḷng tôi ,
h́nh ảnh này không ngờ đeo đuổi tôi
suốt một thời TUỔI DẠI PHAN CHÂU TRINH .
Năm nay Thầy Nguyễn Ṭng dạy lư hoá làm giáo sư
chính lớp tôi , Thầy Ṭng rất trẻ , đẹp
trai ,tuy nước da hơi đen , mái tóc bồng
bềnh , áo quần rất hợp thời trang ,
thuở đó Thầy đă mặc quần dài
ống loa , mode bắt đầu thịnh hành trong
giới choai choai con nhà giàu , thầy nói tiếng
Huế dịu dàng , Thầy học chương tŕnh
Pháp nên qua dạy chương tŕnh Việt , thầy
phải tra tự điển mỏi tay , thầy
rất thích thể thao , không phải thích chơi
thể thao mà thầy thích làm ông bầu thể thao ,
thầy là Giáo sư phụ trách thể thao và thể
dục của trường ,thầy hướng
dẫn đội banh bóng đá , bóng rổ , thường
đem quân đi tranh giải khắp nơi , từ
Huế vào đến Hội An , nếu thắng th́
được đải ăn uống liên hoan , thua
th́ trong giờ học các tuyển thủ bị
thầy gọi lên bảng trả bài ráo riết ,
đôi khi c̣n lănh hai trứng vịt to tướng không
thương tiếc .
Mới vào niên học , bọn ngũ quỷ đă
thảo luận một chương tŕnh đi chơi
, trước tiên phải tổ chức một
buổi lễ , tương tự như Đào Viên
kết nghĩa trong truyện Tam Quốc Chí , CẦU
VỒNG là điểm hẹn , nơi đây được
để cắt máu thề nguyền . Một buổi
trưa nắng gắt , trời không một chút gió ,
hàng cây đứng thẳng tắp , cành lá không đong
đưa, trong một cái hốc nhỏ nằm phía dưới
cầu Vồng ,năm đứa đến nơi , tôi
bổng lên tiếng , ḿnh kết nghĩa huynh đệ
mà không có hoa quả hương đèn là không có linh
thiêng , vậy phải đi kiếm , trong túi không
tiền , tôi nảy ra một ư , cùng nhau đến
một cái Miểu thờ cúng Thổ Thần đất
đai của làng Hải Châu trên đường Hoàng
Diệu , buổi trưa đứng bóng ,trời
nắng chang chang , nóng như đốt lữa , trong
Miểu khói hương nghi ngút , nhưng vắng tanh
không một bóng người , thằng B́nh nhảy vào
xem chừng trước sau , thằng Dũng chớp năi
chuối gói trong vạt áo ,nó chắp tay xá lia xá
lịa , van vái :Thiên linh linh Địa linh linh ... Ông
Thần ơi , ông ăn nhiều chuối rồi , xin
nhường cho lũ Quỷ một năi , thằng Khôi
rút vài cây hương ,cầm thêm cái hộp quẹt
, tôi ôm luôn b́nh bông trên bàn thờ ông Thần có hai
cái đầu và sáu cái tay , thằng Tấn chụp b́nh
nước và cái tô , chúng tôi chuồng êm về
địa điểm hành lễ .
Hương đèn hoa quả bày ra , chúng tôi rót đày
tô nước , cắt máu thề nguyền kết
bạn đồng sanh đồng tử , nhưng không
thằng nào dám cắn đầu ngón tay cho có máu
chảy , đứa nào cũng sợ đau , cuối
cùng mỗi đứa phun vào tô một ngụm nước
bọt , lấy ngón tay khuấy đều , chia nhau
mỗi thằng uống một hớp . Gọi là
CẦU VỒNG KẾT NGHĨA . Từ đó chúng tôi
trở thành bạn thân vào sinh ra tử , quậy phá
lung tung cho đến ngày xong cái Tú Tài phần
nhất rồi chia tay . Bỏ lại trường xưa
, bỏ lại tuổi ngọc , bỏ lại Thầy
Cô , bỏ lại ban bè ... bỏ lại mái trường
một đời không quên.
Những năm học khoẻ nhất là các lớp
Đệ Thất , Lục , Ngũ và Đệ Tam ,
cuối năm không phải thi cử , chỉ cần
đủ điểm lên lớp là được
rồi , ngoài những giờ học trong lớp ,chúng
tôi ôn bài một chút là xem như học tṛ giỏi
,nhớ một lần thầy NGỌC giảng CHINH
PHỤ NGÂM, có đoạn :
Chàng th́ đi cơi xa mưa gió .
Thiếp th́ về buồng cũ gối chăn .
Đoái trông theo đă cách ngăn .
Tuông màu mây biếc trăi ngàn núi xanh ;
Chốn Hàm Dương chàng c̣n ngoănh lại .
Bến Tiêu Tương thiếp vẫn trông sang ;
Khói Tiêu Tương cách Hàm Dương .
Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng .
Cùng trông lại mà cùng chẵng thấy .
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu ;
Ngàn dâu xanh ngắt một màu .
Ḷng chàng ư thiếp ai sầu hơn ai ?
Thầy đang say sưa giảng , đưa đám
học tṛ tuổi 13-15 vào nỗi buồn chia ly
của người chinh phu , chinh phụ , thằng Khôi
viết trên mảnh giấy hai câu :
"Chốn nhà thương chàng c̣n ngoănh lại .
Khu nghĩa địa Liên Hương trông sang" .
Tờ giấy nhỏ xếp thành mũi tên , thằng
B́nh nhắm bắn vào LH , bị tổ trác , mũi tên
bay thẳng trúng vào bàn Thầy , Thầy nhặt
cầm trên tay , không có phản ứng ǵ , Thầy
vẫn tiếp tục giảng bài cho đến
cuối giờ . Cả lớp hoảng hồn , Ngũ
quỷ mặt xanh hơn tàu lá chuối ; xanh c̣n hơn
mặt của Thuư Oanh hôm gặp con nhái. Tiếng
kẽng cuối giờ , Bác Thôi vừa dứt ,
Thầy mở tờ giấy ra xem , Thầy bảo trưởng
lớp là thằng Định lên văn pḥng mời
Thầy Kế Giám Thị ;
Thầy Kế đến , trên tay cầm cây roi , lúc
bấy giờ thầy NGỌC mới chậm răi
hỏi :
- Tṛ nào đă bắn tờ giấy này .
Cả lớp im lă;ng ; Thầy nói tiếp ;
Các tṛ phải tự giác ;
Thằng B́nh đứng dậy , nói không ra tiếng ;
- Thưa Thầy EM
Thầy hỏi tiếp ;
- Một ḿnh em làm , hay có tṛ nào làm chuyện này
với em
- Thưa Thầy một ḿnh em làm .
Thằng Khôi đứng dậy dơng dạt :
- Thưa Thầy em viết , tṛ B́nh bắn .
Thấy Ngọc bảo hai Quỷ nằm dài trên
bục giảng , nói với Thầy Kế .
- Xin Thầy Giám Thị phạt mỗi tṛ hai roi .
Thầy Kế vừa giơ roi , thằng Dũng ,
thằng Tấn và tôi chạy lên nằm dài xin
Thầy phạt , Thầy Ngọc , Thầy Kế và
cả lớp ngạc nhiên .Thầy Ngọc hỏi .
- Tại sao phải phạt ba em , các em cũng đồng
loả hay sao ,
Tôi thưa Thầy , năm đứa em là một toán
học chung ,là Huynh Đ.ê vào sinh ra tử có nhau ,
mỗi tuần vào ngày chúa nhật chúng em họp
lại để học bài chung , đứa biết
chỉ cho đứa không biết . Tṛ Khôi và tṛ B́nh
bị phạt nên tụi em lên để cùng chia
hoạn nạn.
Thầy Ngọc mở tṛn đôi mắt cuối cùng
thầy tha cho tất cả và bảo :
- Từ rày về sau nếu c̣n tái phạm sẽ bi
đuổi ra khỏi lớp .
Ngũ Quỷ vội vàng đứng dậy cám ơn
Thầy và về chỗ, chúng tôi đă thực
hiện đúng lời thề .
Cầu Vồng Kết Nghĩa một buổi trưa nào
, giờ đây chỉ c̣n ḿnh tôi ngồi nhớ
lại bạn bè ngày trước , Dũng người
Sĩ Quan trẻ trong Quân lực Việt Nam Cọng- Hoà
đă hy sinh v́ Tổ Quốc khi tuổi đời như
búp măng mới mọc , bác sĩ B́nh sau khi rời
trường quân y lưu lạc phương nào , Phó
Quận Trưởng Tấn , chàng sinh viên hào hoa
của trường Quốc Gia Hành chánh đă bỏ
ḿnh trong trại cải tạo , con người ĺ
lợm Khôi đă thành CHA ĐẠO ẩn ḿnh trong ngôi
nhà thờ bên Đức Quốc , c̣n tôi người
thuỷ thủ của Hải Quân Việt Nam Cọng
Hoà bao nhiêu năm đưa tàu vượt khắp
Đại Dương , phiêu lưu cùng khắp bờ
bến lạ để bây giờ là con ốc nhỏ
nằm nghe sóng vỗ mênh mông bên mạng thuyền ,
NGŨ QUỶ ngày xưa , xin gởi về các bạn
bài thơ thuỏ nào của ai đó viết cho tôi
BẠN BÈ TỪ THUỞ
Người đến từ đâu sao bất ngờ
.
Gợi ta nhớ lại mái trường thơ
Mười phương xa vắng ta tưởng
mất .
Bỗng thấy người về , cứ ngỡ mơ
.
Ṿng kỷ niệm chập chờn đâu đó .
Ta bàn đầu, người cuối lớp xôn xao .
Trên bục giảng, thầy giảng bài toán khó .
Ta ngước nh́n, con én bay trên cao .
Giờ Lư Hoá, hẹn nhau chiều bát phố .
Ngồi tiệm kem, ta ngắm bóng em qua
Giờ Sử Việt , thầy dạy ta viết
sử
Bằng cung tên, chinh chiến tự bao giờ .
Tuổi Xuân ơi , một thời như thác lũ .
Một thời đam mê , một thuở dại
khờ.
Đệ ngũ quỷ Phan châu Trinh của bọn chúng tôi,
buồn vui theo PHƯỢNG VĨ VE SẦU và riêng tôi
chỉ c̣n lại chút vấn vương với người
học tṛ con gái Đệ thất năm xưa.
Phần
[4]
|