[Phần
1] Có thể nói nỗi buồn này không phải chỉ ở riêng tôi, mà c̣n ở nhiều người khác nữa. Mặc dù trang sử đen đă đóng lại, khép kín và đă lùi xa vào dĩ văng có đến cả ba chục năm trời, nhưng khi mốc thời gian đó hàng năm trở lại, th́ những hồi tưởng lại cứ hiện về . Nó như một ám ảnh của cơn bệnh trầm kha trong người, rất khó gột rửa khỏi tâm hồn; nên hôm nay tôi viết ra những ḍng dưới đây, hy vọng may ra nó giải tỏa bớt những ám ảnh, làm nhẹ đi những trăn trở và tủi hận, cho những ám ảnh của đám mây đen này không c̣n trở về nữa! Nhớ
lại vào những ngày tàn cuộc chiến, ai cũng
phải trải qua những khó khăn của ḿnh,
mỗi người một hoàn cảnh khác nhau, do
vậy t́nh huống cũng khác nhau. Lúc
đó c̣n là một quân nhân, tôi cũng phải
trải qua những khó khăn trong nhiệm vụ
của ḿnh. Những việc làm của tôi, ở vào
những ngày phút cuối, được ghi ra ở
đây chỉ phản ảnh một thực tế tôi
đă va chạm phải. Nếu cái nh́n và nhận
định của tôi có chủ quan, th́ cũng chỉ
thu hẹp trong khía cạnh hạn hẹp của
điều tôi thấy, tôi nghe, chứ không rộng
sang lănh vực khác. Mà tôi nghĩ rằng, chính
ở những lănh vực rộng lớn kia, nó
mới ẩn chứa những yếu tố quyết
định, cho sự thua trận nhO 09;c nhă của
Việt Nam Cộng Ḥa. Trước
hết tôi xin nói qua về bối cảnh đơn
vị của ḿnh trước khi tiếp tục câu
truyện. Đơn
vị tôi phục vụ là Bộ Chỉ Huy Kỹ
Thuật và Tiếp Vận Không Quân, đồn trú
trong căn cứ không quân Biên Ḥa cùng với Sư
Đoàn III Không Quân. Hai
đơn vị này chia sẻ một diện tích
đồn trú rất lớn trên một diện tích
khoảng 50 mẫu tây ( ? ), bên trong có rất
nhiều hangar, kho xưởng rộng lớn, băi
đậu phi cơ mênh mông và phi đạo ngang
dọc. Quân số cơ hữu của hai đơn
vị cộng lại, thêm cả một số nhỏ
gia đ́nh quân nhân sống bên trong, có lúc lên
tới hai mươi ba ngàn người. Sư
Đoàn III Không Quân là một sư đoàn không quân
chiến thuật lớn nhất quân chủng không quân,
nhiệm vụ chính yếu là tác chiến để
bảo vệ lănh thổ vùng 3 và quân khu 3, trong đó
có thủ đô Sàigon. Tổ chức của Sư
Đoàn III Không Quân ngoài các pḥng sở tham mưu,
th́ chủ yếu có những không đ̣an chiến
thuật, các liên đoàn tác chiến gồm các phi
đoàn khu trục, phản lực F5.A và F5.E ,
trực thăng, quan sát và nhiều đơn vị
yểm trợ dưới đất khác nữa. Sư
Đoàn III Không Quân được đặt dưới
quyền chỉ huy củ a chuẩn tướng
Huỳnh Bá Tính là tư lệnh sư đoàn. V́
không phục vụ tại Sư Đoàn III KQ , tôi không
biết nhiều về các họat động bên
trong, nên tôi không dám bàn sâu vào các vấn đề
chi tiết. Trong
phạm vi bài này, tôi chỉ nói qua đến khả
năng của đơn vị tôi phục vụ là
Bộ Chỉ Huy Kỹ Thuật &Tiếp Vận /KQ
mà thôi ; v́ nó liên can đến những
việc làm của tôi và cho tôi một cái nh́n xác
thực về những diễn biến vào giờ chót,
phản ảnh lên cái quan hệ đồng minh
Việt Mỹ và cái sự phản bội của người
Mỹ đối với chúng ta là một đồng
minh của họ. Là
một đơn vị Kỹ Thuật và Tiếp
Vận lớn và duy nhất của Không Quân Việt
Nam, nên chúng tôi được người Mỹ
trang bị, huấn luyện cho rất đầy
đủ và hiện đại . Chúng
tôi có trách nhiệm yểm trợ mọi nhu cầu
cho 6 sư đoàn Không Quân và những đơn
vị không quân biệt lập khác đồn trú trên
toàn lănh thổ Việt Nam Cộng Hoà. Đảm
nhiệm cả
việc huấn luyện các chuyên viên kỹ
thuật và chuyên viên điện toán cho các sư
đoàn không quân này. Chúng
tôi c̣n là một đơn vị quản trị toàn
thể tài sản không quân, tồn trữ những
động cơ của các loại phi cơ, cất
giữ những chiến đấu cơ mới
được Mỹ viện trợ, tồn trữ
hàng trăm ngàn hàng vật liệu các cơ phận
sửa chữa phi cơ đủ loại, quân xa cơ
giới đặc biệt và những quân dụng thượng
đẳng và vật liệu cao giá khác, kể
cả quân trang, quân
dụng, và các tiện nghi cơ sở vật
chất khác. Ngoài
những không đoàn, những trung tâm, các cơ
sở tham mưu, các đơn vị trực
thuộc yểm trợ cho hoạt động
đơn vị, chúng tôi có một số đơn
vị nổi bật là: một
trung tâm Điện Toán Tiếp Vận Không Quân
tầm cơ lớn nhất quân đội, với các
chuyên viên ưu tú và các kỹ sư IBM Mỹ làm
việc 24/24; một
Trung Tâm Qui Chuẩn, chuyên sửa chữa và điều
chỉnh độ chính xác cho các phi kế, phi
cụ, đồng hồ, la bàn, địa bàn cho
trong và ngoài không quân, nên trung tâm này được
thủ tướng Khiêm nâng lên cấp quốc gia;
một Không Đoàn Tân Trang & Chế Tạo,
chuyên sữa chữa và làm mới lại những
phi cơ hư hỏng hay bị tai nạn trở thành
khả dụng, không đoàn này đă dự
phần chế tạo thành công chiếc phi cơ
PL-41 đầu tiên của không quân Việt Nam,
được người Mỹ rất thán
phục; có xưởng
Chế Tạo Dưỡng Khí Lỏng, xưởng
Truyền Lực Động Cơ, xưởng
Kiểm Thử Rạn Nứt các động cơ
v.v.. Đối với các
phi cơ, các quân xa cơ giới và các quân
dụng đặc biệt của không quân th́ chúng
tôi sửa chữa ỏ cấp cao, tức cấp công
xưởng . Một
đơn vị to lớn như vậy, được
trang bi máy móc tối tân, đắt tiền và
được điện toán hoá việc điều
hành cũng như quản trị, chuyên ngành nào cũng
có nhiều cố vấn Mỹ làm việc chung, th́
phải nói chúng tôi không khác ǵ một đơn
vị của không quân Mỹ cả. Phải
kể thêm là chúng tôi đảm trách luôn cả
việc điều hành chuyển vận về
Không, Thủy và Bộ vận trong và ngoài nước
nữa, nên có nhiều các vận tải cơ lên
xuống tấp nập hàng ngày. Nếu những lúc
nào có những cuộc chuyển quân chiến
thuật lớn lao đi bốn vùng chiến
thuật, th́ hoạt động c̣n rầm rộ hơn
nữa. Về
đội ngũ chỉ huy th́ có khoảng 430 sĩ
quan các cấp, một số tốt nghiệp đại
học, một số từ trường kỹ sư
Phú Thọ về, hầu hết các sĩ quan
c̣n lại đều tốt nghiệp chuyên môn
tại các quân trường ở Mỹ và Pháp . Các
hạ sĩ quan và binh sĩ chuyên ngành
cũng vậy, họ đều là các chuyên viên
giỏi, đa số cũng được theo
học các khóa huấn luyện tại Mỹ và Pháp
về . Vị sĩ quan tham mưu trưởng là
đại tá Nguyễn Dươ ;ng, có thể
được coi là một nhà khoa học, v́ ông
tốt nghiệp ngành quĩ đạo không gian
tại Mỹ. Ông vừa là tham mưu trưởng
đơn vị, vừa là giám đốc cho một
chương tŕnh vệ tinh không gian của Mỹ
tại Đông Nam Á, gọi tắt là E.R.S.T., vệ
tinh này có nhiệm vụ bay quanh trái đất để
ḍ t́m những tài nguyên và khoáng sản trong ḷng
đất. Ông c̣n kiêm nhiệm thêm chức cố
vấn cho bộ giao thông vận tải thời đó nữa. Cả
một đơn vị lớn đó, với trên dưới
tám, chín ngàn quân số, được đặt dưới
quyền chỉ huy của chuẩn tướng
Từ Văn Bê, một vị sĩ quan tốt
nghiệp đại học, có kiến thức
rộng , có đầu óc tổ chức khoa học,
kinh nghiệm và trong sạch. Tôi
phải dài ḍng về đơn vị ḿnh, không
phải là muốn mài bóng ai, mà chỉ muốn người
đọc thấy
rằng, chỉ với một đơn vị nhỏ
bé trong quân đội như thế, cũng đă có
một tiềm năng rất đáng kể trong công
cuộc chiến đấu chống kẻ thù
cộng sản. Trong khi đó th́ Việt Nam Cộng
Hoà có biết bao nhiêu đại đơn vị
tại 4 quân đoàn, các sư đoàn tổng trừ
bị ưu tú, thiện chiến như Dù, Thủy
Quân Lục Chiến , Biệt Đông Quân, Biệt Cách
Dù các quân binh chủn g Hải, Lục, Không Quân và
rất nhiều đơn vị lớn nhỏ khác,
đầy chiến tích oai hùng. Một quân đội có trên một
triệu quân, với không quân đứng hàng thứ
tư trên thế giới ( giờ chót sau khi đă
bỏ vùng 1 và vùng 2 rồi, không quân tái phối trí
lại các phi đoàn, th́ c̣n lại được
khoảng 1,067 phi cơ các loại, trong đó có
khoảng 20 phi đoàn khu trục ), cùng các đơn
vị đơn vị tinh nhuệ, được
huấn luyện tốt, trang bị tối tân, ḷng dũng
cảm có thừa , th́ cớ ǵ ḿnh lại thua
một đạo quân tầm thường về
mọi mặt, vừa nghèo đói vừa d̔ 9;t nát,
thanh niên đói ăn tới độ phải vào lính
mới được cho ăn no bụng hơn đời
sống ở xă hội bên ngoài. Nếu
nói về một trận đánh giữa một
tiểu đoàn bộ binh này và một tiểu đoàn
bộ binh khác, có chỗ ẩn núp đàng hoàng,
cứ cho hai bên tha hồ mà đánh nhau, hết tháng
này qua tháng khác cũng không thể tiêu diệt
được nhau. An Lộc cũng vậy, bị vây
hăm và pháo kích hàng mười ngàn qủa đạn
một ngày trong ṛng ră 5 tháng trời mà c̣n đứng
vững, cuối cùng đẩy lui được
mấy sư đoàn cộng quân. Vậy
th́ làm sao Việt Cộng có thể chiếm gọn
miền Nam ngon lành, với trên một triệu quân,
chỉ trong ṿng 55 ngày đêm ? Rơ
ràng chúng ta thấy đây là một bàn cờ chính
trị, được ngoại bang sắp xếp cho
quyền lợi của họ, mà bất hạnh thay
Việt Nam Cộng Hoà lại là một nạn nhân,
cũng chỉ v́ chúng ta có một vị trí
chiến lược quan trọng nhưng lại
gặp phải một đồng minh bất lương,
phản trắc, phản bội lại xương máu
của bạn đồng minh ḿnh! Nói
về t́nh h́nh chiến sự vào đầu tháng 2,
1975, th́ miền Trung đă qúa tồi tệ . Các
cuộc rút quân, bỏ đất được
trung ương dồn dập ban ra . Quân đội và
dân chúng thi nhau tháo lui về hướng nam mà chưa
thấy áp lực của cộng quân đâu cả.
Tới khi bỏ chạy khỏi vùng 2 th́ cuộc rút
quân trở thành hỗn độn, hoảng loạn,
đă gây một tổn thất lớn về nhân
mạng trên tử lộ 13 như chúng ta đă
biết. Cuối cùng th́ tất cả vùng 1 và
vùng 2 đều co cụm về vùng 3 và thủ
đô Sàigon để tử thủ . Cuộc rút quân
đă trả một gía rất đắt về
những chết chóc của quân sĩ, của dân chúng,
trên biển và trên bộ . T́nh
h́nh lúc đó không ǵ có thể cứu chữa
được nữa ! Tại
đơn vị tôi mỗi buổi sáng phải
họp để cập nhật t́nh h́nh quân sự.
Tôi để ư thấy cố vấn Mỹ mỗi
người đều có một bản đồ nhỏ
Việt Nam, có vẽ ranh giới của 44 tỉnh
Miền Nam Việt Nam. Lúc đó một số
tỉnh thuộc vùng 1 và vùng 2 tôi đều
thấy bị bôi đen cả. Điều này
dễ hiểu v́ 2 vùng này đă lọt vào tay VC
rồi. Nhưng có một điều làm tôi chú ư là
có những tỉnh gần vùng 3, như Phú bổn, Lâm
đồng và Đà Lạt chẳng hạn, phía Mỹ đă bôi đen trước
cả 5, 7 ngày, tức là Mỹ đă bỏ ngỏ và
sẽ để những tỉnh này mất, trong khi
đó radio và báo chí Việt Nam đều không hay
biết để loan tin. Người dân cũng như
các đơn vị quân đội vẫn c̣n ỏ
đó như thường! Thêm
một yếu tố khác nữa là vào
cuối tháng 3, văn pḥng Tùy Viên Quân Lực
Mỹ ( Defense Attaché Office gọi tắt là DAO)
qua các hăng thầu Mỹ, cúp ngang các khế
ước làm việc với không quân Việt Nam. Các
huấn luyện viên Mỹ đang
huấn luyện dang dở cho không quân Việt
Nam tại đơn vị tôi bỏ về Mỹ,
kể cả 4 người cố vấn của ngành
tôi. Họ không đến làm vi 879;c hàng ngày với
tôi nữa, họ nói là phải tăng cường
làm việc cho DAO tại Sàig̣n, nhưng thực ra
họ đă được rút về làm việc
tại Thái Lan va đảo Guam. V́ mỗi khi tôi có
việc phải điện thoại bàn soạn công
việc với họ, th́ đường giây điện
thoại được tổng đài Mỹ
chuyển sang Thai Lan hoặc Guam để chúng tôi nói
chuyện, làm tôi vẫn tưởng họ đang
ở tại Sàig̣n ! Về
phần cá nhân, chúng tôi đang phải đảm trách
ngành chuyển vận, đặc biệt là không
vận, thêm một
số công việc nữa là huấn luyện và
thiết lập các kế hoạch cho việc pḥng thủ
đơn vị Bộ Chỉ Huy Kỹ Thuật &
Tiếp Vận /KQ , nhưng việc không vận và pḥng
thủ là hai công việc chính và nặng nhọc. Cho
nên vào ngày 15 tháng 4 chúng tôi được chỉ
định cùng cố vấn trưởng đơn
vị, về Sàig̣n để họp tại DAO.
Mục đích của buổi họp này là để
nghe phổ biến về một kế hoạch di
tản chiến thuật ( ! ). |